Thiên Hạ Vô Song

Chương 266: Chương 266: Quy tắc quý tộc




- Ah! Tử tước đại nhân, ngươi thật sự là một người cơ trí. Đúng, chỉ cần không có được chứng cớ.

Joseph duỗi một ngón tay ra đặt dọc trước mắt, chỉ Mạnh Hàn một cái, lại chỉ mình một cái:

- Đương nhiên, ta cũng không nói gì, ngươi cái gì cũng không có nghe được.

- Đương nhiên, các hạ, chúng ta vẫn đang thảo luận đặc sản của Hoàng Sa Thành, không phải sao?

Mạnh Hàn biết rõ nội dung bọn họ bàn quá phận thế nào, mặc dù là quy tác ngầm trong giới quý tộc không thích hợp đặt lên mặt bàn.

- Ah, đặc sản, ta thích đặc sản ở đây.

Joseph lập tức đổi câu nói, bắt đầu bàn luận tơ lụa với Mạnh Hàn:

- Ngươi biết không? Tử tước đại nhân, ngươi biết đặc sản của ngươi bây giờ ở thủ đô công quốc bán được bao nhiêu tiền không?

- Nói thật, các hạ, ta cũng không phải rất rõ ràng, nhưng mà ta chỉ bán trao tay mà thôi, cũng chỉ có ít đồ như vậy, hy vọng đại nhân không nên ghét bỏ.

Mạnh Hàn khách khí một câu, cười nói tự nhiên.

- Ta nghĩ bất luận kẻ nào cũng không ghét bỏ đặc sản nơi đây đâu.

Joseph vui vẻ tươi cười lên, nhìn qua Mạnh Hàn ưu nhã nói ra.

Grace đã nghe được ý bảo của Mạnh Hàn nên sớm chuẩn bị tốt một gương tơ lụa, những tơ lụa này có chừng hai mươi cân, mặc dù là Mạnh Hàn bán ra cũng có giá ít nhất hai trăm kim tệ, nếu như đổi thành giá cả thủ đô như vậy giá trị đã vượt qua một ngàn miếng kim tệ.

Con mắt Joseph lúc này đã nheo nheo lại rồi, vui vẻ không ngậm miệng được, sau khi được Mạnh Hàn chiêu đãi một nồi lẩu đơn giản thì dương dương đắc ý lên đường quay về. Dù sao nơi này là đất nguyền rủa, không nên ở lâu.

- Eder Tử tước mặc dù không có thế lực gì cả, nhưng mà hắn gần đây có ý định góp sức cho tài chính đại thần.

Lúc gần đi thì Joseph xoay người, nhẹ giọng khuyên bảo Mạnh Hàn một câu:

- Nhưng mà ta nghĩ sẽ không có bao nhiêu người quan tâm tới một Tử tước thất thế đâu.

Cất bước tiễn Joseph, Mạnh Hàn tính toán một ít thời gian, cách thời gian Benson tới lấy tơ lụa còn hai ba ngày, dứt khoát tiếp tục đứng trong lâu đài luyện tâm ma pháp. Nhưng mà cuộc sống tập luyện của hắn bình yên, cả Hoàng Sa Thành thì không được bình yên như vậy, tất cả mọi người biết Hoàng Sa Trấn thăng cấp thành Hoàng Sa Thành thì vui mừng khôn xiết, cho dù là đám tiểu đại phú ông mới phát tài gần đây cũng vui mừng không thôi.

Mạnh Hàn phát triển nơi này càng tốt cũng có ý nghĩa bọn họ sau này phát tài càng nhiều, hơn nữa đồng thời còn có núa dựa cường đại. Đây là lợi ích của cục diện song doanh, không có người nào không hy vọng nhìn thấy.

Đối với chuyện mười ngày không có tơ lụa tất cả mọi người tỏ vẻ hiểu được. Bởi vì Mạnh Hàn đã nói rõ phủ lãnh chúa cần dùng. Điểm này không có người nào dị nghị, Mạnh Hàn làm ra tơ lụa chính mình ngược lại dùng tới, hắn làm như vậy không gì đáng trách. Tất cả mọi người nhẫn nại chờ mười ngày, rất nhiều thương đội đã mua được quyền ưu tiên mua sắm, chỉ cần đợi sáng ngày mai lấy hàng mà thôi

Mạnh Hàn cho người sửa sang lại ngàn cân tơ lụa thật tốt, chứa trong hai mươi rương lớn chờ Benson xuất hiện. Thời điểm phát hiện ma lực của mình gia tăng, Mạnh Hàn càng hài lòng với khoản giao dịch này, thậm chí chờ mong Benson tới làm giao dịch.

Benson đến rất đúng giờ, trên thực tế Mạnh Hàn sửa sang những thứ này tốt và mọi người sau khi rời đi, Benson lập tức xuất hiện. Một chút cũng không có lãng phi thời gian, thật giống như hắn một mực chờ đợi Mạnh Hàn làm tốt những chuyện này.

- Ta tới lấy đồ thuộc về ta.

Benson giống như là chủ nhân ở đây, mở miệng là một câu này. Mạnh Hàn cũng không so đo, chỉa chỉa những cái rương kia, Benson thoả mãn gật gật đầu.

- Cho ngươi một con thứ, miễn gặp đồng bạn của ta lại không biết ngươi, nếu không có lẽ sẽ làm ngươi bị thương.

Benson vừa dứt lời giơ tay lên, Mạnh Hàn cũng cảm giác trong đầu nổ vang ầm ầm giống như nhiều ra cái gì đó, nhưng cho dù như thế nào cũng không tìm ra được gì.

Đợi đến lúc tất cả khôi phục bình thường thì bóng dáng của Benson đã biến mất vô tung vô ảnh, ngay tiếp theo mất tích chính là hai mươi cái rương lớn. Mạnh Hàn chưa từ bỏ ý định, hắn lại dùng ma pháp sủng vật tra tìm khắp tòa thành, cũng không có thấy bất luận bóng dáng nào cả, lúc này mới tin tưởng Benson đã rời đi thật sự.

Đối với thân phận của Benson thì Mạnh Hàn có rất nhiều suy đoán, nhưng mà mỗi một cái đều không được. Cao thủ như thế hẳn phải danh chấn thiên hạ mới đúng, thế nhưng mà bất kể là trong trí nhớ vốn có của Mạnh Hàn hay là Mạnh Hàn thỉnh giáo những dong binh vào nam ra bắc kia, đạt được đều là giống nhau, chưa từng nghe nói qua. Có lẽ cao thủ đều ưa thích ít xuất hiện a! Cho dù là Pháp Thần các hạ của Tinh linh tộc đến nay Mạnh Hàn còn không biết tên nàng là gì, dường như người chung quanh cũng không ai biết.

Kế tiếp bởi vì Grace cùng Elyse mãnh liệt phản đối, Mạnh Hàn không thể không buông tha việc đi vào sa mạc, ngược lại bắt đầu kế hoạch đi học viện ma pháp ở thủ đô. Trên thực tế Mạnh Hàn hiện tại đã là Tử tước đại nhân, hơn nữa có được tài phú khổng lồ, cộng thêm bên người của hắn có thực lực, cho dù hắn không có danh hiệu ma pháp sư cũng không có ai dám làm gì hắn. Hắn hiện tại cũng không phải là Nam tước hai bàn tay trắng, ngay cả Đại công tước bệ hạ tự mình sắc phong hắn làm Tử tước đại nhân, thành chủ Hoàng Sa Thành.

Nhưng mà Mạnh Hàn lại cần danh hiệu ma pháp sư, thậm chí cần danh hiệu rất cao, chỉ vì hứa hẹn của mình với nữ nhân. Grace cùng Elyse cũng biết Mạnh Hàn vì cái gì cần danh hiệu ma pháp sư này, cũng không có ngăn cản, yên lặng chuẩn bị tất cả cho hắn.

- Đây là cái gì?

Thời điểm Mạnh Hàn nhìn thấy chiếc xe ngựa vàng son óng ánh, nhịn không được trừng to mắt, ngây ngốc tại chỗ.

- Đây là xe ngựa chúng ta mua cho đại nhân sử dụng.

Elyse đứng ở bên người của Mạnh Hàn, nhìn qua chiếc xe ngựa xinh đẹp kia giới thiệu với Mạnh Hàn.

- Sinh ý của Smith gia tộc?

Mạnh Hàn ngay sau đó hỏi một câu.

- Vâng, đại nhân!

Elyse cung kính trả lời. Về phần quan hệ Smith gia tộc cùng Mạnh Hàn thì Elyse trước từng nghe Mạnh Hàn nói qua, Mạnh Hàn hỏi như vậy nàng cũng không kỳ quái.

- Bọn chúng lấy bao nhiêu tiền?

Mạnh Hàn nhìn qua chiếc xe ngựa dựa theo tiêu chuẩn nhà giàu mới nổi tạo thành, lại hỏi một câu. Xe ngựa như vậy cho dù là quý tộc lâu năm cũng không cưỡi, ngồi trên xe này sẽ bị người ta chế nhạo mà thôi. Smith gia tộc chẳng lẽ là cố ý?

- Năm nghìn kim tệ, đại nhân!

Elyse rất kỳ quái Mạnh Hàn đi hỏi giá cả, bởi vì từ khi có sinh ý tơ lụa tới bây giờ đã có mấy tháng rồi, mà Mạnh Hàn từ một tháng trước đã mặc kệ những con số này, khó có được Mạnh Hàn lại hỏi con số tốn hao.

- Rất tốt!

Mạnh Hàn cười lạnh một tiếng, oán hận nói ra:

- Smith gia tộc dám thu của ta nhiều tiền như vậy, bán cho ta một cỗ phá xe ngựa, rất tốt!

- Phá xe ngựa?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.