Thiên Hạ Vô Song

Chương 1005: Chương 1005: Thứ hạng của sát thủ




Fanny trả lời một tiếng, lưu lại một câu khiến người ta thoáng hồi tưởng, rồi cáo biệt Mạnh Hàn, dẫn theo năm mươi thân vệ, nhanh chóng rời khỏi.

- Tony, ta có thể gọi ngươi như vậy không?

Angelina trực tiếp sửa lại cách gọi nói:

- Thời điểm ngươi đi tới đế quốc Hắc Ám, nhất định phải đi tìm ta. Ta.. ta có thể cân nhắc chuyện trở thành nữ nhân của ngươi!

- Tại sao lại như vậy?

Trong vương cung Công Quốc Milan, Đại Công Milan có chút thất hồn lạc phách. Đối mặt với hắn là một Roy, vốn là Phó hội trưởng nghiệp đoàn lính đánh thuê. Một phó hội trưởng đại biểu nghiệp đoàn ma pháp sư đưa ra lời chất vấn như vậy:

- Không phải các ngươi đã nói, hắn không có cách nào phát ra loại ma pháp kia sao? Tại sao thành Blazing lại xảy ra chuyện như vậy? Đó là 7 vạn đại quân! 7 vạn đại quân của ta! Công Quốc Milan có thể có bao nhiêu quân đội chứ?

Hiện tại Phó hội trưởng Roy đã không phải là Phó hội trưởng nữa. Trong lần thanh trừ của nghiệp đoàn lính đánh thuê lần trước, hắn may mắn dùng một thế thân tránh khỏi sự truy sát của nghiệp đoàn. Trong lòng hắn đối với Mạnh Hàn càng hận thấu xương. Tuy nhiên, trong lòng có hận mấy, lúc này hắn lại không có thể nói được gì. Mạnh Hàn chỉ dùng một quyển sách ma pháp, đã xóa toàn bộ thành Blazing trên bản đồ. Loại quyển sách ma pháp kinh khủng này, bản thân hắn cũng không thể có khái niệm.

- Đây là may mắn thôi! Bệ hạ Đại Công tôn kính!

Giọng điệu gia hỏa của nghiệp đoàn ma pháp sư kia vẫn ung dung. Cho dù vậy, trong tim hắn còn đau hơn nhiều so với Đại Công Milan. Sáu Pháp Thánh lại thêm mấy trăm ma đạo sư. Vậy mà chỉ một trận chiến đấu tất cả đều không còn. Thậm chí ngay cả cặn bã cũng không hề lưu lại.

Lần này phó hội trưởng đại nhân phái hắn dẫn theo đội ngũ tinh anh bí mật đến trợ giúp Công Quốc Milan, chính là muốn mạnh mẽ đánh tan nhuệ khí của công quốc Transco. Tốt nhất là có thể tiêu diệt được Mạnh Hàn.

Đáng tiếc, người tính không bằng trời tính. Cho dù bọn họ xuất ra hết tinh anh, cũng không thể đủ để giữ được Catherine Đại Công ở lại. Nếu không, có một con tin quan trọng như thế, chí ít có thể khiến Mạnh Hàn tổn thất một khoản lớn kim tệ.

Nếu như lúc đó vừa nhìn thấy mọi chuyện không ổn, liền rời đi, Mạnh Hàn nhiều nhất chỉ có thể tức giận đối với Công Quốc Milan. Hiện tại bọn họ đã liên tục hai lần chiến đấu, trực tiếp gây tổn hại tới tất cả những nhân thủ do phó hội trưởng đại nhân phái tới. Thủ đô Milan bây giờ chỉ còn lại hắn và mấy vị Pháp Thánh cuối cùng. Đây đã là tất cả của cải cuối cùng mà phó hội trưởng đại nhân giao cho hắn.

Bất kể nói thế nào, hắn cũng phải giết chết Mạnh Hàn. Bằng không, không cần Mạnh Hàn đến giết chết hắn, chính hắn sẽ cùng đường. Tổn thất nhiều nhân thủ như vậy, phó hội trưởng đại nhân tuyệt đối sẽ không dễ dàng buông tha cho hắn. Trừ phi, hắn có thể giết chết Mạnh Hàn, cũng coi như là lấy công chuộc tội.

- May mắn sao? Một lần là may mắn, lần thứ hai vẫn là may mắn sao?

Đại Công Milan quả thực muốn gầm hét lên. Trên khuôn mặt trẻ tuổi của Đại Công Milan đã lộ vẻ dữ tợn.

15 vạn đại quân của Mạnh Hàn đang trên đường tiến về phía thủ đô. Hai người trước mắt này vẫn còn nói đây là may mắn sao?

- Bệ hạ Đại Công, lần thứ hai hầu tước Antonio thật sự không có sử dụng ma pháp hắn đã sử dụng tại thành bảo Mora!

Ma pháp sư kia chậm rãi nói:

- Cho dù tại thành Blazing hắn sử dụng quyển sách ma pháp, nhưng bệ hạ ngài cảm thấy, quyển sách ma pháp như vậy có thể tùy tiện lấy ra được mấy cái chứ?

- Ta mặc kệ. Các ngươi phải đập chết hắn, giết chết hắn cho ta!

Đại Công Milan đã lâm vào sợ hãi thật sâu trong, giống như nhìn thấy Mạnh Hàn đã đứng ở trước mặt hắn đối với hắn phóng thích ma pháp:

-Ta mặc kệ các ngươi dùng phương pháp gì, cho dù dùng giá cao để mời sát thủ giết chết hắn cũng được! Lập tức đi làm cho ta!

- Mời sát thủ sao?

Ánh mắt Roy sáng lên, hắn đột nhiên mở miệng nói:

- Nghiệp đoàn ngầm đã hơn một lần phá hỏng quy củ. Tuy nhiên bọn họ chỉ như cọng cỏ đầu đầu, gió chiều nào xoay chiều ấy. Hiện tại trừ phi có thể xuất ra hơn trăm vạn kim tệ, bằng không nghiệp đoàn ngầm căn bản không thể nào tiếp theo nhiệm vụ này.

- Vậy dùng một tòa thành Công Quốc Milan của ta để đặt cọc, xem thử nghiệp đoàn ngầm có tiếp nhận nhiệm vụ này hay không?

Đại Công Milan đã có chút cuồng loạn:

- Dù sao đi nữa nếu không giết được hắn, thì ta sẽ phải chết! Ta dùng một toà thành, đổi lấy cái chết của hắn!

- Tốt, như ngài mong muốn. Bệ hạ, ngài cho ta một phần thủ lệnh cho ngài đích thân ký tên. Ta lập tức đi làm ngay!

Roy hơi khom người cúi chào, nói ra những lời này.

Tuy rằng Đại Công Milan sợ hãi, nhưng hắn cũng muốn hiểu rõ tình hình hiện tại. Hắn không chút do dự lập tức ký tên lên một phần thủ lệnh, xem một tòa thành giàu có của Công Quốc Milan là thù lao, để đổi lấy nhiệm vụ ám sát của nghiệp đoàn ngầm đối với Mạnh Hàn.

Quy củ của nghiệp đoàn ngầm, chỉ cần trả giá thù lao nhiều hơn mức tiêu phí của Mạnh Hàn, như vậy có thể tiếp theo chuyện làm ăn này. Nói vậy sẽ có một vài sát thủ đẳng cấp cao sẽ cảm thấy hứng thú đối với thành thị Công quốc.

Bên này mây đen mù sương một mảnh khẩn trương, nhưng lại hoàn toàn khác với sự thoải mái của Mạnh Hàn ở trong quân doanh. Tuy nhiên, dù là ai cũng có thể nhìn ra được, không lấy được đầu của Đại Công Milan, Mạnh Hàn tuyệt đối sẽ không bỏ qua chuyện Catherine Đại Công bị trọng thương. Chỉ đang tiếc, tốc độ tiến quân của đại quân có hạn. Hơn nữa bọn họ không thể nào kiên trì chạy suốt đêm. Sau khi hạ một thành thị, bọn họ vẫn còn lộ trình 5 ngày nữa.

Đã qua nhiều ngày như vậy, Mạnh Hàn vẫn chưa hoàn toàn hồi phục. Tuy nhiên, trong quá trình hồi phục điều này cũng làm cho Mạnh Hàn đã tiến gần hơn một bước đối với việc lý giải về ma lực và tinh thần lực có của mình. Loại phục hồi này hoàn toàn từ từ từng chút một, đã lật đổ tốc độ khôi phục của Mạnh Hàn trước đó. Cho dù có sủng vật ma pháp trợ giúp, cũng vẫn như vậy. Xem ra, ma pháp kia thật sự đã khiến Mạnh Hàn trả giá một cách đầy đủ.

Tuy nhiên, cái giá phải trả này lại hết sức đáng giá. Chí ít Mạnh Hàn đối với khả năng khống chế nguyên tố ma pháp từ xa đã có sự hiểu rõ đầy đủ hơn. Hiện tại Mạnh Hàn khống chế lực lượng ma pháp tuyệt đối cao hơn so với phóng thích ma pháp lúc trước đó.

Đại quân đến nơi nào, dù là trấn nhỏ cũng buông tha, chỉ tập trung lao thẳng tới thành thị. Sau năm ngày, khi người của Mạnh Hàn lại đưa ra yêu cầu giống như hai lần trước đến tay của tướng lĩnh trông coi thành thị, thời gian không tới một giờ, tất cả quân canh phòng đã đầu hàng, không có một người nào dám phản kháng.

Liên tục đi qua hai thành thị nhỏ, tất cả đều là tình cảnh như vậy. Tất nhiên không có thành thị nào có đại quân thủ vệ, nhưng chuyện thành Mora và thành Blazing đã gặp phải được truyền đến bên này, ánh mắt mọi người nhìn Mạnh Hàn, đều lộ vẻ sợ hãi thật sâu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.