Thiên Hạ Vô Song

Chương 1006: Chương 1006: Thứ hạng của sát thủ




- Đại nhân, Grace truyền tin tức đến, nói là nghiệp đoàn ngầm đã sắp xếp nhiệm vụ ám sát nhằm vào ngài.

Thời điểm Mạnh Hàn và một đám các tướng lĩnh đang thương thảo mục tiêu hành quân tiếp theo, Elyse bỗng nhiên vội vội vàng vàng từ bên ngoài xông tới. Vệ sĩ ngoài cửa căn bản cũng không có ai dám ngăn cản nàng. Tất cả mọi người đều biết địa vị của Elyse trong cảm nhận của thống soái đại nhân.

- Cái gì?

Một đám tướng lĩnh sau khi nghe thấy được tin tức kia, tất cả đều đứng phắt dậy. Nghiệp đoàn ngầm lại dám tiếp nhận nhiệm vụ nhằm vào hầu tước đại nhân sao? Chẳng lẽ bọn họ không muốn tiếp tục lăn lộn trong công quốc Transco nữa hay sao?

- Bọn họ trả thù lao thế nào?

Ngược lại, Mạnh Hàn lại tỏ ra cực kỳ bình tĩnh khi nghe tinh mình trở thành mục tiêu ám sát. Hắn ung dung thong thả hỏi:

- Nếu như giá trả quá thấp, nghiệp đoàn ngầm đã có thể lại phá hỏng quy củ.

- Nghe nói là một thành thị của Công Quốc Milan.

Elyse nhanh chóng trả lời:

- Đại Công Milan dùng một toà thành để đổi lấy nhiệm vụ ám sát đại nhân.

Nghiêm khắc mà nói, giá trị một toà thành đã vượt quá mức tiêu phí của Mạnh Hàn tại nghiệp đoàn ngầm. Lần này nghiệp đoàn ngầm tiếp nhận nhiệm vụ này, thật sự không có phá hoại bất kỳ quy củ nào.

- Thật may, cái giá phải trả không ít!

Mạnh Hàn gật đầu, không nói thêm gì nữa. Nhìn tâm trạng mọi người khẩn trương, Mạnh Hàn đột nhiên cười nói:

- Sao vậy? Chẳng lẽ các ngươi cảm thấy, ta dưới sự bảo vệ của 15 vạn đại quân các người, có thể dễ dàng để sát thủ ám sát được hay sao?

Các tướng lĩnh ngẩn ra. Sau đó bọn họ lập tức trở nên thoải mái. Mạnh Hàn nói cũng đúng. Dưới sự bảo vệ của 15 vạn đại quân, nếu như Mạnh Hàn còn bị sát thủ ám sát được, vậy trong thiên hạ này còn có chỗ nào an toàn nữa?

Tuy nhiên, không một ai dám lười biếng. Suy nghĩ đầu tiên trong đầu mọi người chính là đợi sau khi cuộc thảo luận này kết thúc, mọi người sẽ lập tức bảo tất cả các binh sĩ dưới trướng của mình đều lên tinh thần, ngàn vạn lần không thể để xảy ra một chút sơ sót nào.

- Elyse, nàng bảo Grace hỏi Jensen tiên sinh một chút.

Su khi Mạnh Hàn và các tướng lĩnh thảo luận xong, lại phân phó Elyse một câu:

- Hỏi bọn họ một chút, nếu như toà thành kia không còn, vậy bọn họ làm sao lấy được thù lao của người ta?

Nghe thấy Mạnh Hàn nói lời này, lại liên tưởng tới tình hình thành Blazing bây giờ, tất cả tướng lĩnh đều cười vang.

Đúng vậy, nếu như không còn thành trì, vậy bọn họ định dùng cái gì để thanh toán thù lao? Hiện tại, đối với Mạnh Hàn, các tướng lĩnh công quốc Transco đã có lòng tin tuyệt đối.

- Biết có người nào tiếp theo nhiệm vụ này không?

Mạnh Hàn cười hỏi.

- Có người nói năm tổ chức sát thủ cỡ lớn xếp hạng đứng đầu đều nhận nhiệm vụ. Sát thủ ở mười vị trí đầu thì có tám người tiếp nhận. Elyse lo lắng chính là điểm này, cho nên mới hoảng loạn như vậy.

- Đại nhân, làm sao bây giờ?

Nghe thấy Elyse nói như vậy, khuôn mặt một đám tướng lĩnh cũng không thoải mái. Bọn họ lại bắt đầu lo lắng.

- Năm đầu tổ chức sát thủ đứng đầu? Mười sát thủ đứng đầu sao?

Mạnh Hàn cười lạnh một tiếng:

- Thứ hạng này là do ai xếp? Ta không thừa nhận! Chí ít mười vị trí sát thủ đứng đầu, ta đều không thừa nhận. Thứ hạng của những người đó chí ít cũng phải hạ xuống hai bậc mới đúng.

Tất cả một đám các tướng lĩnh đều không hiểu. Mạnh Hàn lại cúi đầu xuống, cởi chiếc vòng trên cổ Nicole vẫn luôn theo sát bên cạnh Mạnh Hàn, đang quỳ rạp trên mặt đất. Mọi người nhìn chằm chằm vào thân thể yêu diễm kia. Bọn họ đều không rõ thống soái đại nhân của mình muốn làm gì.

- Những người này nếu tiếp nhận nhiệm vụ, nhất định sẽ tìm cơ hội ở xung quanh đây.

Mạnh Hàn bình tĩnh nói:

- Vừa vặn, trong khoảng thời gian này ta cần yên tĩnh nghỉ ngơi mấy ngày. Chúng ta tạm thời xây dựng cơ sở tại đây, chờ bọn họ. Ngược lại ta muốn xem thử, những sát thủ với thứ hạng hàng đầu này rốt cuộc có trình độ như thế nào!

- Đại nhân!

Mấy vị tướng lĩnh quen thuộc có chút lo lắng, lên tiếng khuyên nhủ.

Mạnh Hàn trực tiếp lắc đầu, hướng về phía Nicole đang ngẩng đầu lên phân phó nói:

- Ta rất khó chịu với những thứ hạng này, cũng rất khó chịu bọn họ không ngờ tiếp nhận nhiệm vụ nhằm vào ta. Nicole, nàng đi lấy tất cả đầu của bọn họ xuống đi!

Nicole không hề nói nửa chữ, chỉ nhìn về phía Mạnh Hàn dập đầu một cái, lập tức đứng dậy, Nàng chỉ lắc mình một cái, bóng dáng của Nicole liền biến mất trước mắt mọi người. Tất cả nhất thời đều cảm thấy kinh hãi.

Ai có thể ngờ được, một nữ nô lệ hầu hạ bên cạnh hầu tước đại nhân cũng là một cao thủ như vậy?

Trong nhất thời, có người nghĩ tới lần trước Đại Công Milan xâm phạm Hoàng Kim Thành, Mạnh Hàn ở Hoàng Kim Thành đã từng nói một câu. Hình như là phân phó một người, bảo nàng đi lấy đầu của Đại Công Milan về. Hiện tại, mọi người đã hiểu rõ. Người kia, nói không chừng chính là nữ nô lệ bên cạnh hầu tước đại nhân này.

Sát thủ đáng sợ có thể trong lúc vô tình lấy đầu một vị Đại Công xuống, không ngờ không có xếp hạng sát thủ nào. Chắc hẳn đây mới là nguyên nhân vừa nãy Mạnh Hàn nói những thứ hạng này chí ít phải đẩy lùi xuống hai bậc? Tuy nhiên, Nicole chỉ là một người. Vậy còn một người có thể xếp hạng phía trước rốt cuộc là ai?

Nghiệp đoàn ngầm nhận nhiệm vụ ám sát Mạnh Hàn, khiến Mạnh Hàn thật sự rất phẫn nộ. Nhưng lần này, nghiệp đoàn ngầm cũng không hề làm gì sai. Đây là quy củ của nghiệp đoàn ngầm bọn họ, cho nên Mạnh Hàn không thể vì thế mà trách bọn họ được. Tuy nhiên, những gia hỏa này dám tiếp nhận nhiệm vụ ám sát hắn, Mạnh Hàn không thể thiếu được muốn cho bọn họ một bài học mà cả đời cũng khó có thể quên được. Đương nhiên, Mạnh Hàn nói cả đời cũng khó có thể quên được, ý tứ chính là mãi cho đến trước khi chết, điều bọn họ có thể nhớ kỹ cũng chính là cái này.

Đại quân thật sự ngừng lại, nghỉ ngơi ngay tại chỗ, đồng thời tiêu hóa hai thành thị nhỏ đã tới tay. Đây chính là cơ hội ngàn năm một thuở cho các sát thủ. Nếu như ở hoang dã, nói không chừng bất kỳ người nào xung quanh đại quân, đều có thể là đối tượng bị nghi ngờ, đều có thể không chút do dự mà bị đại quân đánh giết. Nhưng hiện tại đang ở xung quanh một thành thị nhỏ. Cho dù là thành thị nhỏ cũng có khoảng 3 vạn đến 4 vạn nhân khẩu. Mạnh Hàn cũng không thể xem tất cả mọi người là sát thủ được.

Không biết xung quanh có con đường bí mật nào có thể thông tới đây hay không. Nhưng Mạnh Hàn dường như cũng hoàn toàn không để ý tới điều này. Các quan quân khẩn trương, đã sắp xếp đội quân luân phiên nhau canh phòng nghiêm ngặt, muốn bao vây xung quanh lều lớn trung quân của Mạnh Hàn tới mức gió thổi không lọt. Nhưng Mạnh Hàn lại bảo bọn họ không nên bày ra tư thế như vậy. Điều hắn muốn chính là cho những sát thủ kia một cơ hội.

Trừ mấy lần hiếm hoi, Mạnh Hàn gần như không trải qua tình cảnh tính mạng như ngàn cân treo sợi tóc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.