Thiên Hậu Toàn Năng

Chương 7: Chương 7: Fan điên cuồng




Edit & Beta: Song Ngọc.

Buổi chiều, lúc tra tài liệu, tâm tình Kiều Na phiền muộn, cô có chút mâu thuẫn, muốn tìm được càng nhiều tài liệu để giải thích sự kiện lịch sử ngay lúc đó, lại sợ nhìn thấy đồ vật mình không muốn thấy.

Sắp đến thời gian thư viện đóng cửa, Kiều Na đem tài liệu hai người tìm được tập hợp lại.

Tài liệu cho thấy, Hoàng Hậu của Yến Hiếu Công đích thực họ Kiều, tên không rõ, được phong làm Đoan Ninh Hoàng hậu. Thời gian Đoan Ninh Hoàng hậu nhập cung không xác định được, tạm thời cũng chưa có tin tức về năm sinh hay tử vong, nhưng hình như ở vị trí Hoàng Hậu thời gian rất dài.

Kiều Na biết “Đoan Ninh Hoàng hậu” đúng là phong hào của mình, nhưng cô rất sớm thì không còn nữa, sao có thể ngồi ở Hậu vị lâu như vậy? Chẳng lẽ những tài liệu này ghi lầm?

Giang Phàm không biết những ý tưởng này của Kiều Na, anh rất hài lòng đối với những tài liệu vừa tra được.

“Thì ra nữ thần của tôi họ Kiều”, Giang Phàm hưng phấn mà nói “Hey? Cùng họ với cô nha....”

Lúc nói câu phía sau ngữ khí của anh có chút kỳ lạ.

Kiều Na trừng anh một cái “Anh có cái gì bất mãn sao?”

Giang Phàm: “Không...”

Lúc ra khỏi thư viện, bầu trời đổ mưa. Thời điểm Kiều Na tới, không xem dự báo thời tiết cho nên không mang theo dù.

“Trời mưa, đi đến ga tàu điện ngầm không tiện, tôi đưa cô đi?”, Giang Phàm nói, lão Hà đã chạy xe lại đây.

Kiều Na lắc đầu: “Không cần, nếu trên xe anh có dù thì cho tôi mượn một phen“.

Lão Hà ở trên xe tìm một chút, bất đắc dĩ lắc đầu: “Không có“.

Kiều Na không muốn làm phiền Giang Phàm, cô biết đại minh tinh như Giang Phàm rất bận rộn, liền nói: “Tôi tự bắt xe trở về, anh đi trước đi“.

Giang Phàm không nói hai lời, mở cửa sau xe ra, một phen túm chặt cánh tay Kiều Na đem cô nhét vào trong xe, sau đó chính mình cũng lên xe, ngồi trên ghế lái phụ, dùng khẩu khí rất bất mãn nói: “Cô vô nghĩa nhiều thật. Loại thời tiết này có thể bắt được xe mới là lạ“.

Ngày thường Kiều Na thấy tính tình Giang Phàm khá tốt, không nghĩ tới cư nhiên anh ta sẽ làm như vậy. Chẳng hiểu sao, đối với cách làm bá đạo của anh, Kiều Na một chút cũng không thấy phản cảm.

Cô ngồi ở ghế sau, không hiểu sao tâm tình có chút sáng sủa lên, tạm thời quên mất phiền não mà những tài liệu mang đến cho cô lúc chiều.

“Đúng rồi, cô học trường nào?” Giang Phàm hỏi, anh chỉ biết Kiều Na là sinh viên, nhưng trường đại học ở thành phố B rất nhiều, anh cũng không thể phán đoán được là cái nào.

“Đại học B.”

Giang Phàm quay đầu, liếc mắt nhìn Kiều Na một cái, cười như không cười nói: “Không tệ. Học bá (học rất giỏi) nha“.

Đại học B là trường đại học hàng đầu cả nước, có thể thi đậu trường đại học này đều là nhân tài đứng đầu các nơi trong nước.

“Không dám nhận”, Kiều Na trả lời nhàn nhạt một câu.

Kỹ thuật lái xe của lão Hà rất tốt, tốc độ rất nhanh, hơn nửa tiếng sau liền đến đại học B.

Lão Hà cho xe ngừng ở cổng lớn trường học, lúc này mưa đã giảm một chút, Kiều Na xuống xe, tuy rằng chỗ này còn cách kí túc xá một đoạn ngắn nhưng đi bộ trở về cũng không đến mức bị dội ướt.

“Cảm ơn anh, tôi về trước”, Kiều Na nói.

Giang Phàm mở cửa xe, từ trong xe bước ra, duỗi tay mở một cái dù, đem dù đưa về phía Kiều Na.

Kiều Na nhìn chằm chằm anh “Không phải anh nói không có dù sao?”

Giang Phàm: “Không phải tôi nói, là lão Hà nói“.

Kiều Na “...”

Lão Hà không cần thiết phải nói dối cô, khẳng định là Giang Phàm bảo.

Nhưng trong lòng cô một chút tức giận cũng không có, chỉ cảm thấy đáy lòng có một tia ấm áp. Cô biết Giang Phàm là có ý tốt, sợ cô cự tuyệt mới bày mưu đặt kế để cho lão Hà nói dối.

Kiều Na duỗi tay tiếp nhận cây dù. Bỗng nhiên, một tiếng thét chói tai của nữ sinh vang lên: “Cậu xem... Người kia... Là Giang Phàm sao? Trời ạ!“.

Giang Phàm hoảng sợ, nhanh chóng trốn vào trong xe. Nữ sinh kia không chịu buông tha mà còn đuổi theo lại đây, một phen đẩy Kiều Na đang đứng ở bên cạnh cửa xe ra, hướng vào trong cửa sổ nhìn xem.

Lúc này đúng là thời gian ăn cơm, tuy rằng mưa nhỏ nhưng bên ngoài vẫn có không ít học sinh, bọn họ cũng bị tiếng kêu của nữ sinh kia hấp dẫn, cùng tụ lại bên cạnh xe của Giang Phàm.

Kiều Na đã từng nghe Giang Phàm nói qua, anh sợ nhất chính là bị fan phát hiện, lúc ấy không cảm thấy có gì, nhưng hiện tại rốt cuộc phát hiện ra tính nghiêm trọng của sự việc. Nếu ở chỗ này bị fan điên cuồng vây quanh, căn bản Giang Phàm đừng nghĩ tới việc rời đi.

Trong lòng cô vừa động, tiến lên, bắt lấy nữ sinh đang nắm cửa sổ kia, đem cô ta kéo đến một bên, lớn tiếng kêu lên: “Cô muốn làm gì? Anh ấy là bạn trai của tôi, cô không được quấn lấy anh ấy“.

Nữ sinh ngây ngốc, cô ta hoàn toàn không biết Kiều Na đang nói cái gì. Cô ta vội vã đuổi theo Giang Phàm, dùng sức tránh thoát khỏi Kiều Na, cả giận nói: Cô là ai? Làm gì vậy? Tôi lại không biết cô“.

Kiều Na một bên phất tay ý bảo Giang Phàm mau đi, một bên cường ngạnh lôi kéo nữ sinh, lớn tiếng kêu lên: “Cô còn muốn đuổi theo anh ấy. Cô thấy bạn trai tôi có tiền thì vẫn luôn quấn lấy anh ấy, cho rằng tôi không biết sao? Hừ, anh ấy sẽ không coi trọng loại phụ nữ như cô đâu“.

Giang Phàm ở trong xe cúi đầu, không cho người bên ngoài nhìn thấy mình, nhịn không được cười trộm.

Ban đầu, người vây xem nghe được tên “Giang Phàm” mới tụ lại đây, lúc này phát hiện chỉ là hai nữ sinh vì tranh giành một người đàn ông mà cãi nhau, tuy rằng cũng có số ít người cảm thấy hứng thú nhưng phần lớn mọi người đều tan rã.

Lão Hà khởi động ô tô, thuận lợi thoát ra từ trong đám người, lái xe rời đi.

Lúc này Kiều Na mới buông tha nữ sinh vẫn còn vẻ ngốc bức nãy giờ kia, nói một câu: “Về sau đừng quấn lấy anh ấy nữa, nếu không tôi không tha cho cô“.

Sau đó cô bung dù, đi về ký túc xá.

................

Vừa mới vào ký túc xá, liền nhìn thấy Diệp Thanh “vèo” một cái lao đến, thiếu chút nữa đụng Kiều Na ngã trên mặt đất.

“Làm gì vậy?” Kiều Na đẩy Diệp Thanh ra “Cậu điên rồi sao?”

“Mình quá hưng phấn!” Diệp Thanh nhảy nhót vây quanh Kiều Na, “Na Na thật tuyệt nha, rốt cuộc mình đã nhìn thấy nam thần, anh ấy còn ôm mình.... Mình gần như bị một trận hít thở không thông chết mất cậu biết không?”

Kiều Na “...”

“Đúng rồi, mình có mua thịt xương sườn kho tàu, mau lại đây ăn”, Diệp Thanh kéo Kiều Na ngồi xuống, “Thưởng cho cậu“.

Kiều Na cũng không khách khí, ngồi xuống đem mâm thịt xương sườn kho tàu ăn sạch sẽ.

“Hương vị không tồi”, Kiều Na thực vừa lòng.

Kỹ thuật chế biến thức ăn hiện tại tốt hơn so với cô lúc ấy, tuy rằng rất nhiều đồ ăn ở Đại Yến triều cũng có, nhưng gia vị, cách nấu khác nhau, tự nhiên hương vị cũng sẽ không giống nhau.

Nhớ tới ban ngày nhờ Diệp Thanh trả tiền cơm, Kiều Na lấy tiền từ ngăn kéo ra trả cho cô ấy.

Diệp Thanh đang ngồi ở trên giường lướt Weibo, tiện tay nhận lấy tiền để sang một bên, cũng không thèm liếc mắt nhìn một cái.

“A a...” Diệp Thanh thét chói tai một tiếng.

Kiều Na đã quen với bộ dáng đại kinh tiểu quái của cô nàng (đại khái là có phản ứng quá lớn đối với một việc không có gì đặc biệt), căn bản không thèm nhìn.

Diệp Thanh nhảy từ trên giường xuống, chạy đến trước mặt Kiều Na, “Na Na, cậu xem, Phàm ca cư nhiên theo dõi cậu. A a... Cậu cùng anh ấy...”

Kiều Na liếc mắt một cái, thất thần nói: “Vậy thì thế nào?”

Weibo có thể chú ý rất nhiều người, chẳng qua là nhấn “Theo dõi” một cái, việc nhỏ, tính cái gì? Cô thật sự không thể hiểu được dáng vẻ đại kinh tiểu quái của Diệp Thanh.

Diệp Thanh hưng phấn như cũ: “Phàm ca theo dõi không đến mười người đâu. Ai nha, weibo của cậu muốn bùng nổ, mau xem“.

Kiều Na mở weibo, nhìn thấy vô số thông báo nhắc nhở theo dõi, thích và bình luận, hôm qua vừa mới đăng ký, bây giờ đã có hơn hai ngàn fan.

Cô chỉ có một cái weibo, chính là cái hôm qua bình luận bài viết kia của Giang Phàm. Hiện tại bên dưới đã có vài ngàn bình luận, hơn vạn lượt thích.

“Cô cùng Phàm ca là quan hệ gì? Nói mau“.

“Sao lại thông đồng với Phàm ca.”

“Cô là tiểu biểu tạp, Phàm ca mới không yêu cô.”

“Đây là nick phụ của ai, không phải của Lâm An Ni đi?”

“Ai biết rốt cuộc đây là nick phụ của người nào, đánh cược một trăm túi que cay, tuyệt đối là người trong giới giải trí.”

“Cầu đại thần thịt cô.”

.................

Những bình luận đó làm Kiều Na không biết phải nói gì, đây là chỗ nào cùng chỗ nào nha?

Đúng lúc này, Lưu Tĩnh Tĩnh từ bên ngoài trở lại. Cô ta lập tức đi về phía Kiều Na, “Na Na, nghe Diệp Thanh nói cô quen biết Giang Phàm? Có thể giới thiệu một chút cho tôi không? Tôi muốn một vai diễn trong bộ phim mới của anh ta được không?“.

Kiều Na không còn gì để nói, loại yêu cầu này cũng đề ra với cô được? Cô cùng Giang Phàm chẳng qua là quen biết thôi mà, ngay cả việc nhỏ như Diệp Thanh muốn gặp Giang Phàm, Kiều Na chưa được Giang Phàm đồng ý cũng không thể tự làm chủ. Mở miệng khiến Giang Phàm người ta an bài nhân vật cho? Vui đùa cái gì vậy?

“Tôi không quá thân với anh ta, chạm mặt nhau ở thư viện thôi.” Kiều Na nhàn nhạt nói.

“Nhưng tôi nghe Diệp Thanh nói, cô và anh ta cùng nhau ăn cơm”, Lưu Tĩnh Tĩnh không thuận theo, không chịu buông tha, “Xem như quan hệ cũng không tồi đi? Như vậy, lần sau cô ăn cơm dẫn tôi theo, giới thiệu tôi cho anh ta biết được không?”

Lưu Tĩnh Tĩnh xem như là một mỹ nữ, hơn nữa thật sự biết trang điểm, ngày thường lại thích cùng mọi người giao thiệp, ở Đại học B được coi là một nhân vật phong vân. Cô ta đã sớm có lòng muốn tiến vào giới giải trí để phát triển nhưng mãi vẫn chưa tìm được cơ hội.

Kiều Na trợn mắt, liếc Diệp Thanh một cái, cái miệng rộng này, cái gì đều nói.

“Cùng nhau ăn cơm chỉ là trùng hợp, chuyện công việc cô vẫn nên liên lạc với người quản lí của anh ta đi“.

Lưu Tĩnh Tĩnh nghe ra ý tứ Kiều Na là không chịu hỗ trợ, trong lòng không khỏi bực bội, “Kiều Na, không phải cô quen biết minh tinh sao? Làm như bản thân rất lợi hại, có gì đặc biệt hơn người?”

Kiều Na cúi đầu nhìn di động, cũng không ngẩng đầu lên mà trả về một câu, “Là không có gì ghê gớm, tôi cũng không cảm thấy chính mình lợi hại chỗ nào, tùy cô nghĩ sao thì nghĩ“.

Cô mới không để bụng Lưu Tĩnh Tĩnh thế nào, từ trong trí nhớ tới xem mối quan hệ giữa nguyên chủ và Lưu Tĩnh Tĩnh, cô cùng Lưu Tĩnh Tĩnh ngay cả bạn bè đều không tính. Đối với người như vậy, cô mới lười đi để ý suy nghĩ của đối phương.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.