Thiên Ma Nữ Vương

Chương 82: Chương 82




Mặt khác, ở một nào nào đó trên ma giới, Y Nhi vẫn tiếp tục cuộc hành trình tiến vào trung tâm ma giới, nơi cư ngụ của Thiên Ma.

Nàng chạy, chạy rồi lại chạy, dù bị vấp ngã cũng lập tức đứng lên chạy tiếp, không dám ngoảnh đầu nhìn lại.

Lâm Thiện Nhân nhàn nhã bám theo phía sau, tận hưởng thú vui nhìn con mồi của mình giãy giụa.

Sau khi kiềm chân Bạch Thiên Lam, Lâm Thiện Nhân lập tức chạy tới lối không gian nối liền với ma giới. Hắn may mắn là đi chẳng bao lâu đã phát hiện tung tích của Y Nhi, từ lúc đó, cuộc đuổi bắt như thế này đã diễn ra suốt.

Y Nhi lần nữa té lăn trên đất, cổ chân cũng bị trẹo, không thể đứng lên được nữa, nàng cũng cố bò tới phía trước.

Thấy con mồi đã không còn sức kháng cự nữa, Lâm Thiện Nhân cụt hứng, bước tới trước mặt Y Nhi, lạnh nhạt nói:

– Thật đáng tiếc, ai lại ngờ được một Thiên Nữ cao quý lại có ngày bi đát thế này. Đây chính là minh chứng cho việc ngươi đã chọn nhầm đồng minh…

Bàn tay nàng bị chân Lâm Thiện Nhân đè lên, chà sát trên mặt đất. Y Nhi cắn chặt răng không để phát ra một tiếng rên. Lâm Thiện Nhân vì vậy càng chán ghét, càng mạnh chân hơn.

“Làm ơn… ra tay giúp ta…”

Y Nhi vô vọng lên tiếng cầu cứu với nguồn sức mạnh trong tâm trí, nguồn sức mạnh kia cũng tuân thủ quy ước ra tay giúp nàng, nhưng bởi vì đối phương lại là “con người”, không những không phải kẻ thù mà còn là kẻ nó phải bảo hộ trong vô thức, nên nó không thật tung hết sức mình, chỉ với vài ba đòn đơn giản, Lâm Thiện Nhân đã hóa giải được.

Y Nhi càng nhận biết rõ tình cảnh hiện tại của mình, chỉ cần một khi Lâm Thiện Nhân chưa thật sự ra sát chiêu, nguồn sức mạnh kia sẽ không thật sự ra tay bảo vệ nàng. Cứ thế này, nàng sẽ bị hắn từ từ hành hạ rồi đến phút cuối sẽ ra tay dứt điểm giết chết, trước khi nguồn năng lượng trong cơ thể nàng kịp phản kháng.

Có lẽ Triệu Nhu Nhi chính là người đã nói cho hắn biết nhược điểm này, bởi vì Triệu Nhu Nhi là người duy nhất trên đời này biết rõ bí mật trong đó.

Cứ thế này, nàng nhất định sẽ chết ở đây!

Không…

Không được! Nàng tuyệt đối không thể chết ở đây được! Hắn vẫn đang chờ đợi nàng tới! Nàng không thể chết ở đây được!

Y Nhi dụng tâm, cố gắng liên hệ với nguồn sức mạnh trong cơ thể, van cầu nó ra tay, nhưng nó vẫn chần chừ không quyết định như trước.

Nó được sinh ra để bảo vệ con người chứ không phải để chống lại con người!

...

Lại thêm một sợi roi do nguồn năng lượng trong cơ thể Y Nhi hóa thành bị cắt đứt, Y Nhi càng lúc càng rớt vào cảnh tuyệt vọng.

- Năng lực của Thiên Nữ chỉ có như vậy thôi?

Lâm Thiện Nhân vừa vung kiếm cắt đứt sợi roi cuối cùng vừa lên tiếng châm biếm.

Y Nhi lùi lùi về sau kéo dãn khoảng cách với Lâm Thiện Nhân, lúc này đầu óc nàng đà hoàn toàn trống rỗng, chỉ cầu mong một phép màu nào đó sẽ xảy ra.

Soẹt soẹt

Lưỡi gươm của lâm Thiện Nhan lướt qua, trên cơ thể Y Nhi lại có thêm mấy vết nứt.

- Hôm nay, ngươi nhất định phải chết ở đây thôi.

Lâm Thiện Nhân âm tràm nói. Y Nhi cắn răng, nhẫn nhịn sự đau đớn trong cơ thể, nói:

- Nếu như ngươi giết ta, cuộc chiến này sẽ không thể kết thúc được...

Lâm Thiện Nhân vẫn giương mắt nhìn Y Nhi.

- Chỉ có ta, nguồn năng lượng trong cơ thể ta mới có thể giúp chấm dứt cuộc chiến này, ta nhất định phải kết thúc nó!

Nàng phải đặt dấu kết cho tất cả những đau khổ dằn dặt suốt bảy năm ngàn năm qua cho tất cả mọi người. Nàng cần phải sống, phải sống để tới được nơi đó!

Ánh mắt lâm Thiện Nhân vẫn lạnh lẽo như cũ, không chút dao động nào bởi lời nói của Y Nhi. Hắn vốn dĩ không quan tâm tới!

Y Nhi thấy Lâm Thiện Nhân vẫn trơ trơ như vậy thì đau khổ, cầu xin:

- Xin ngươi... ta cần phải tới được nơi đó! Phải gặp được hắn có như vậy mọi người mới có thể có cái kết tốt được...

Cái kết tốt?

Cho ai chứ không phải dành cho hắn!

Vì sao hắn phải quan tâm tới!

- Cầu xin ngươi...

Lâm Thiện Nhân vẫn không đoái hoài tới, thanh kiếm trên tay từ từ nâng lên cao, mục tiêu hướng tới nữ nhân ở dưới chân hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.