(Có ai đang theo dõi truyện của ta không? Cmt cho ta biết với nào (╥﹏╥)
- ----------------------
Hơn một năm trước, Hoàng đế Bắc Thần quốc băng hà không rõ nguyên nhân, phía sau có thể là cả một âm mưu được chuẩn bị kĩ càng. Người có hiềm nghi lớn nhất là Tô quý phi, xuất thân từ phủ Quốc Công, là mẫu phi của nhị hoàng tử Bắc Thần Ninh.
Sau khi Hoàng Đế băng hà, triều đình chia bè kết phái, phản tặc nổi lên khắp nơi, nếu không có người kế vị thì quốc gia có khả năng lâm nguy. Trong lúc rối loạn, các đại thần trong triều tạo áp lực cho hoàng thất để tìm một người kế vị.
Người có khả năng đăng cơ nhất chính là Nhị Hoàng tử. Tam Hoàng Tử cùng Ngũ Hoàng Tử xuất thân bần hàng, mẫu phi là cung nữ nên không có khả năng cạnh tranh. Cửu Hoàng Tử là Bắc Thần Ảnh Minh do Hoàng Hậu sinh thì chỉ mới mười tuổi. Bên cạnh đó còn có thân đệ của tiên đế là Thành An vương Bắc Thần Kiện cũng muốn dẫn binh tạo phản.
Lúc mọi chuyện gần như đi đúng kế hoạch của Tô quý phi, đột nhiên xuất hiện di chiếu có ấn ngọc tỷ do Triệu công công cất giữ, đây là vị công công từng hầu hạ tiên đế, sau khi tiên đế băng hà thì theo hầu Bắc Thần Vận. Triệu công công đọc vang di chiếu ở Ninh An điện, chúng bá quan đồng loạt quỳ xuống tiếp chỉ
“Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết, sau khi trẫm băng hà, tuyên cửu hoàng tử Bắc Thần Ảnh Minh lập tức kế vị, lập trưởng công chúa Bắc Thần Ảnh Nguyệt làm Nhiếp Chính Vương, nắm giữ mọi quyền hành, xử lý chính sự, ai không phục lập tức hành hình thị chúng, khâm thử”
“Chúng thần tiếp chỉ, hoàng thượng vạn tuế vạn tuế”
Cứ như vậy mà tân đế đăng cơ, lấy hiệu Kiến An đế, dưới sự cai trị của Nhiếp Chính Vương, triều đình dần đi vào ổn định, phản tặc được dẹp yên. Bắc Thần quốc lại bước vào một thời kì hưng thịnh.
Vị Nhiếp Chính Vương này là trưởng công chúa của Bắc Thần Quốc, Bắc Thần Ảnh Nguyệt, phong hào Trường Nhạc công chúa. Từ nhỏ đã được chính tay tiên đế dạy dỗ, mười hai tuổi đã bắt đầu bàn bạc chuyện triều chính cùng Bắc Thần Vận, mười ba tuổi đã xử lý tấu chương. Nàng thông minh cơ trí, cũng lạnh lùng thủ đoạn, làm việc quyết đoán, nếu nàng là nam tử thì ngôi vị chắc chắn là của nàng không thể nghi ngờ.
Do Trường Nhạc bắt đầu xử lý chính sự từ rất sớm, cũng quen với việc mọi người gọi nàng trưởng công chúa, nên phê chuẩn mọi người đều gọi như cũ, không dùng Nhiếp Chính Vương để xưng hô.
Nếu Lăng Quốc có đại mỹ nữ như Nhan Cẩn Nhi, Lăng Thiên Vũ thì Bắc Thần Quốc có Bắc Thần Ảnh Nguyệt, nàng có nét đẹp mê hoặc chúng sinh, cao quý lãnh diễm, khí chất cao quý toát ra từ trong xương. Nàng được tiên đế vô cùng sủng ái nên không ai dám gọi tục danh, chỉ dám gọi phong hào, dân chúng Bắc Thần Quốc cũng chỉ biết trưởng công chúa là Bắc Thần Trường Nhạc.
Lúc hoàng đế băng hà, Trường Nhạc công chúa lên nắm quyền cai trị Bắc Thần Quốc, nàng lúc ấy mới mười sáu tuổi, nàng một tay loại bỏ các thế lực của nhị hoàng tử trong triều, đồng thời thu hồi tất cả binh quyền, làm Thành An vương cũng phải an phận không dám làm càn.
Phong nhị hoàng tử Bắc Thần Ninh làm Viễn vương, đất phong ở Nam Kinh, rất xa kinh thành, nói là đất phong nhưng thực chất chẳng khác nào đài ra biên ải, làm Tô quý phi ghi hận trong lòng, âm thầm tìm cách trả thù Trường Nhạc công chúa.
Tam hoàng tử Bắc Thần Duật được phong làm Chiêu vương, đất phong ở Phúc Châu. Ngũ hoàng tử phong Kinh vương, đất phong ở Giang Châu.
Ninh An điện
Như mọi ngày, các quan viên đại thần đứng xếp hàng ở Ninh An điện chờ thượng triều. Lúc lâu sau nghe tiếng Lý công công vang vọng khắp điện
“Hoàng thượng, trưởng công chúa giá lâm.....”
Tất cả đồng loạt quỳ xuống cung kính hành lễ
“Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế, trưởng công chúa thiên tuế thiên tuế”
Tiểu hoàng đế mặc long bào thêu kim long, gương mặt non nớt, bước đi bên cạnh trưởng công chúa, đến long ỷ phất tay với các đại thần bên dưới
“Tất cả bình thân”
“Tạ ơn hoàng thượng”
Các đại thần đứng lên, mặc dù cuối đầu nhưng vẫn không nhịn được liếc mắt nhìn về phía Trường Nhạc. Trong lòng biết việc này là phạm thượng nhưng vẻ đẹp khuynh quốc khuynh thành của nàng làm họ khó khống chế được bản thân, nhưng cũng chỉ có thể lén lút nhìn, sự uy nghiêm của nàng làm bọn họ có cho cũng không dám đường đường chính chính mà nhìn.
Trưởng công chúa một thân triều phục trang trọng, thực sự rất phức tạp, trong ngoài có đến ba lớp. Lớp bên trong nhất là màu trắng, lớp áo ở giữa là màu đen, ngoại bào đỏ rực dùng chỉ vàng thêu Phượng Hoàng rất to, vạt áo cực kỳ dài, bước đi vạt áo kéo trên mặt đất. Trên trán nàng vẽ lên ngọn lửa đỏ rực càng thêm minh diễm.
Một thân triều phục này khoác lên, cả người Trường Nhạc công chúa nhìn cực kì uy nghiêm, thêm khí chất cao quý toả ra vô cùng bức người, làm người ta có cảm giác kính sợ, không tự chủ muốn quỳ gối xưng thần.
Nàng an toạ phía dưới tiểu hoàng đế một chút, cất giọng nói uy nghiêm, ngữ khí lạnh nhạt
“Chúng ái khanh có chuyện khởi tấu, vô sự bãi triều”
Phía sau một vị quan bước ra một bước cung kính chắp tay bẩm tấu
“Bẩm công chúa, thế tử Bắc Thần Du vừa rồi đi sứ sang Lăng Quốc, ở thọ yến của Thái Hậu Lăng Quốc cư nhiên dám tự ý ở trước mặt Hoàng Đế đại Lăng cầu thân, nhưng người kia đã có hôn ước, nên bị từ chối, xin công chúa luận tội”
Trường nhạc cảm thấy thú vị, ai có thể để cho thế tử bình thường nhút nhát lại dám cả gan tự ý cầu thân đây? Nghĩ vậy nhưng trên mặt không hề có gợn sóng, ngữ điệu thản nhiên, nhưng các đại thần bên dưới cảm thấy lạnh cả người
“Còn có chuyện này a? Mau truyền thế tử Bắc Thần Du vào điện”
Chưa đầy một khắc, tiếng thái giám lại vang vọng khắp điện
“Thế tử Bắc Thần Du tới”
Hắn bước vào điện, nếu nhìn kĩ có thể thấy hắn cả người run rẫy, bước chân loạng choạng xém ngã, quỳ xuống hành lễ, không dám ngẩn đầu nhìn lên
“Thần Bắc Thần Du tham kiến hoàng thượng vạn tuế vạn tuế, công chúa thiên tuế thiên tuế”
Ngữ khí lành lạnh của Trường Nhạc lại vang lên
“Hay cho một Bắc Thần Du, có bản lĩnh làm mất mặt Bắc Thần Quốc”
Cả triều liếc mắt nhìn nhau, trán toát mồ hôi, không ai dám nói lời nào, thậm chí im lặng đến nổi nghe được tiếng tim đập loạn xạ.
Một năm qua họ đã được chứng kiến thủ đoạn của Trưởng công chúa, không hề lưu tình, một người rồi lại một người khi xưa theo nhị hoàng tử đều lần lượt rời khỏi triều đình, sống chết chưa rõ, nói không sợ không được a.
“Thần biết tội, mong công chúa trách phạt”
Giọng Bắc Thần Du run run, lúc đó hắn chỉ ham mê sắc đẹp, hoàn toàn quê mất ở Bắc Thần có một người đáng sợ thế này a.
“Trách phạt là có thể xong sao? Hửm?”
Mọi người đều nghe ra giọng của trưởng công chúa là đang tức giận, vội vàng quỳ xuống
“Trưởng công chúa bớt giận”
Riêng Trường Nhạc vẫn dửng dưng, giọng điệu nhàn nhạt lại cất lên.
“Các ngươi đứng lên đi”
Nàng cuối đầu như đang suy nghĩ, sau đó ra hình phạt cho tên thế tử kia
“Được, nể tình Thành An vương, phạt ngươi năm mươi đại bản, cắt bổng lộc một năm”
Khi các đại thần còn đang nghi ngờ “như vậy là xong rồi sao? Thật sự chỉ có như thế?“. Bắc Thần Du đang thở phào xem như thoát một kiếp nạn lại nghe giọng Trường Nhạc cất lên
“Thế tử cũng đã ngoài hai mươi đi, là người kế vị của Thành An vương phủ, cũng cần rèn luyện đôi chút a, tháng tới quân doanh ở Nam Cương tuyển quân, thế tử nên đi ghi danh đi”
Cả triều hít một ngụm khí lạnh, này chẳng khác nào cho đi xung quân đài ra biên ải chứ, trên gương mặt ai cũng cùng một biểu cảm “đúng là trưởng công chúa a, làm sao có thể bỏ qua dễ dàng như vậy”
“Bổn cung xử lý như vậy, chúng ái khanh có ý kiến gì sao?”
Đùa sao? Ai mà dám đứng ra ý kiến chứ, ý công chúa là ý trời a. Cả triều cùng hô
“Công chúa xử phạt phân minh, không thiên vị hoàng thất, công chúa thiên tuế thiên tuế”
“Chúng ái khanh có việc gì cần bẩm báo? Không việc bãi triều”
Cả triều quỳ xuống hành lễ
“Cung tiễn hoàng thượng, công chúa”
Còn tên Bắc Thần Du kia đã bị thị vệ lôi ra ngoài đánh năm mươi đại bản thừa sống thiếu chết, được đưa về Thành An vương phủ.
Thành An vương Bắc Thần kiện biết được chuyện này cũng vô cùng tức giận, này rõ ràng là viện cớ để triệt Thành An vương phủ của hắn mà. Hắn chỉ có một nhi tử là Bắc Thần Du, đưa hắn ra chiến trường, nếu mất mạng thì cũng không ai nói được gì.
Lúc này hắn có thể làm được gì chứ, hiện tại binh quyền đều nằm trong tay Trường Nhạc công chúa, đành phải ủy khuất cho nhi tử, tìm cách bảo hộ Bắc Thần Du an toàn.
Bích Vân cung
Sau khi thượng triều, Trường Nhạc thay một thân thường phục, bớt đi một phần khí chất bức nhân, thêm vào một nét đẹp dịu dàng nhưng không mất uy nghiêm, nàng ngồi ở thư phòng phê duyệt tấu chương.
Gần đây nàng cho người bí mật điều tra việc buôn bán muối lậu, việc này có can hệ đến không ít quan lại triều đình.
Tham ô hối lộ thì triều nào cũng có, nhưng Trường Nhạc nàng hiện tại tay nắm quyền hành, muốn cho đất nước hưng thịnh, dân chúng ấm no thì phải thanh tẩy quan lại một phen, không thể nhắm mắt làm ngơ được.
“Ảnh Nhị”
Sau tiếng gọi là một bóng người xuất hiện
“Tham kiến công chúa”
“Triệu tập tất cả ám vệ, chia nhau điều tra những người này”
Vừa nói tay nàng vừa đưa cho người kia một quyển sổ. Hắn nhận lấy cất vào ngực áo, do dự hỏi
“Chúng thuộc hạ đi hết, vậy an toàn của người....”
Như nhận thấy được lo lắng trong mắt Ảnh Nhị, nàng thở dài đáp
“Vậy để Ảnh Nhất ở lại đi”
“Thuộc hạ tuân lệnh”
Dứt câu thì bóng người cũng biến mất trong không khí.
Dung Hoa cung
Khi nghe chuyện của thế tử do thái giám báo lên, Tô quý phi ném tách trà trên tay xuống đất vỡ nát, nước trà văng tung tóe. Trong mắt léo lên thù hận, bàn tay nắm chặt thành quyền vỗ mạnh lên bàn
“Được lắm Trường Nhạc, nếu ta cứ ngồi yên, sớm muộn gì cũng đến lượt mẫu tử ta”
“Nương nương bớt giận a”
Tô quý phi nở nụ cười nham hiểm, độc ác.
“Trường Nhạc công chúa cao cao tại thượng sao? Ta phải làm cho ngươi thân bại danh liệt, xem ngươi có còn như thế ra vẻ cao quý hay không, hahaa..”
- --------------------
Tác giả: Các ngươi thấy Trường Nhạc thế nào a?
- Hàm: vợ ta thật đáng sợ a