Thiên Mệnh

Chương 6: Chương 6: Gặp Lại Hỏadiễm




Sáng hôm sau, dễ dàng vượt qua mặt của đám thợ săn ảnh như thường lệ, Lĩnh Lâm yên ổn ngồi trong căn biệt thự bậc nhất tại khu đô thị sầm uất nhất trong nước, chuẩn bị đi gặp người của công ty VG.

- Cũng sắp đến giờ rồi, chúng ta cũng nên đi thôi. – Gã quản lí vừa nhìn đồng hồ đeo tay vừa nói.

Hai người ngồi vào chiếc xe hơi màu đen sang trọng chờ sẵn trước cửa. Xe vừa khởi động, cánh cổng to lớn dần dần mở rộng ra, chiếc xe hơi từ từ chạy ra ngoài.

Đám người ngồi bên kia đường vừa thấy cánh cổng mở liền chạy vội đến, liên tục cầm máy ảnh chụp chiếc xe hơi đang chạy ra ngoài. Đám vệ sĩ xung quanh không ngừng chặn lại,tạo thành lối đi cho chiếc xe.

Tại nhà hàng cao cấp

- Xin chào, em là ca sĩ Lĩnh Lâm phải không? Chị là người bên công ty VG có hẹn gặp em hôm nay, chà, không ngờ nhìn em bên ngoài em còn xinh đẹp hơn so với trên ti vi nhiều đó. – Hai người phụ nữ khoảng 30 tuổi vừa nhìn thấy Lĩnh Lâm liền đứng dậy khỏi bàn, chạy lại chào hỏi.

- Chào chị, rất vui được gặp chị, em là Lĩnh Lâm, còn đây là quản lí của em, xin lỗi đã để các chị phải chờ. – Lĩnh Lâm mỉm cười trả lời.

- Hihi, đâu có, đâu có, em đến đúng giờ mà, do bọn chị đến sớm thôi – Người phụ nữ che miệng cười nói.

Mọi người cùng ngồi vào bàn, gọi đồ uống của mình.

- Chắc em cũng không có nhiều thời gian nên bọn chị sẽ nói vào chủ đề chính luôn. Em có biết game Thiên Mệnh không?

“Thịch”, nghe đến cái tên game Thiên Mệnh, trái tim Lĩnh Lâm không khỏi đập mạnh một cái. Trong lòng tuy hơi loạn nhưng ngoài mặt vẫn cố làm vẻ bình thường, nở nụ cười có chút gượng gạo:

- Hihi, game ạ? Em không chơi game nên cũng ít tìm hiểu lắm.

Nghe giọng cười có chút gượng gạo khó phát hiện của Lĩnh Lâm, gã quản lí khẽ liếc mắt nhìn cô một cái.

Người phụ nữ nói:

- Game Thiên Mệnh của công ty bọn chị hiện đang là game có tiềm năng nhất trong tất cả. Game chỉ mới ra bản trải nghiệm một tháng và mới kết thúc vào ba hôm trước, chuẩn bị ra mắt bản chính thức trong thời gian tới… Công ty bọn chị muốn mời em làm công chúa của một nước trong game.

- Làm công chúa? Là sao ạ? – Lĩnh Lâm không hiểu hỏi.

- À, tức là em chỉ cần có tài khoản trong game. Một tuần em lên cctalk một lần giao lưu với các người chơi khoảng một tiếng thôi. Tất nhiên bên bọn chị sẽ trả giá hợp lí cho em.

Nhìn ánh mắt nóng bỏng đầy chờ mong của người phụ nữ kia, Lĩnh Lâm không thể thốt ra lời từ chối, cuối cùng đành nói:

- Chuyện này… Để em về bàn bạc kĩ với quản lí rồi sẽ cho bên chị câu trả lời sau ạ.

Nghe vậy người phụ nữ kia cười cười lấy danh thiếp đưa về phía Lĩnh Lâm, nói:

- Được, em cứ về suy nghĩ thật kĩ. Đây là danh thiếp của chị, khi nào có câu trả lời thì liên lạc lại với chị nhé. Hi vọng được hợp tác với cô gái xinh đẹp như em.

Nhận danh thiếp, Lĩnh Lâm mỉm cười nói:

- Vâng ạ.



Tại căn biệt thự xa hoa

- Nói rõ mọi chuyện xem nào. – Hôm nay trong bữa tiệc, gã quản lí không hề lên tiếng nói gì, chỉ chú ý đến biểu hiện của Lĩnh Lâm. Sống với nhau một thời gian khá dài, gã thừa hiểu tính của cô gái này. Mặc dù biểu hiện hôm nay không có sơ hở nào, nhưng cũng không thể qua mặt được gã.

Lĩnh Lâm cũng hiểu điều đó, vì vậy thành thật nói:

- Thực ra, game đó cháu có chơi. Cháu cũng đang đợi bản chính thức ra, game đó thực sự chơi rất hay.

Nghe vậy gã quản lí hỏi:

- Có ai biết chuyện cháu chơi không?

Lĩnh Lâm lắc đầu nói:

- Không, lúc đăng kí tài khoản cháu lấy thông tin ảo đăng kí thôi. Nếu bên họ mà biết cháu chơi game thì kiểu gì họ cũng sẽ dùng danh tiếng của cháu để PR cho game của họ. Lúc đó không biết các Fan sẽ nghĩ thế nào. Với lại, cháu cũng chỉ muốn chơi game yên bình thôi mà. Chú Hoàng, chú giúp cháu từ chối bên họ được không?

Nghĩ nghĩ một lúc, gã quản lí nói:

- Thôi được rồi. Mặc dù hợp đồng này có vẻ không đến nỗi tệ, nhưng không biết đám nhà báo kia sẽ dựa vào việc này mà viết thành cái gì. Còn về việc giải trí của cháu, ta sẽ không can thiệp vào, nhưng nhớ cẩn thận, đừng để bị phát hiện.

Nghe gã quản lí nói vậy, Lĩnh Lâm nở nụ cười tinh ranh nói:

- Hì hì, cảm ơn chú Hoàng. Cháu biết chú tốt với cháu nhất mà. Chú yên tâm, nhất định sẽ không ai phát hiện ra đâu.

Liếc qua Lĩnh Lâm, trong lòng chú Hoàng không khỏi mỉm cười, nhưng ngoài mặt vẫn cau có:

- Thôi đi cô nương. Mà dù sao mai cũng không có tiết học, vậy hôm nay ở lại đây luôn đi.

Lĩnh Lâm đứng nghiêm, đưa tay lên kiểu chào cờ, hô:

- Yes Sir!

Nhìn vậy, gã quản lí chỉ lắc lắc đầu cười.

Việc từ chối đã có chú Hoàng lo liệu ổn thỏa, đại diện bên công ty VG cũng chỉ đành từ bỏ. Lĩnh Lâm yên tâm không nghĩ gì về việc này thêm nữa.



Vẫn như thường ngày, thời gian rảnh Lĩnh Lâm lại lên mạng tìm hiểu về game Thiên Mệnh. Trong thời gian này không còn tin tức gì đặc biệt, chỉ toàn là thông báo về ngày chính thức mở game. Lĩnh Lâm đành vào fanpage game Thiên Mệnh xem. Ngay bài ghim là phòng hỗ trợ game, giải đáp mọi thắc mắc và giao lưu với người chơi.

Bất chợt nghĩ đến điều gì đó, Lĩnh Lâm mở cctalk ra, nhập số phòng hỗ trợ game vào. Vừa vào phòng, tiếng nói dễ thương vang lên. Đó là tiếng của mĩ nữ hỗ trợ giải đáp thắc mắc của người chơi. Trong khung chat, liên tục nhảy lên lời chat của các người chơi khác. Lĩnh Lâm đưa mắt nhìn sang danh sách thành viên phòng, có hơn 500 người.

Lĩnh Lâm dùng chuột kéo, mắt cẩn thận nhìn từng tên một, sợ sẽ bỏ qua một tên nào trong đó. Tìm kiếm khoảng năm phút, cuối cùng mắt Lĩnh Lâm sáng lên, vội chuột phải vào tên đó, bàn tay run run ấn vào “Thêm bạn bè”. Trong lòng cô hồi hộp không thôi. Cô không chắc có thể tìm được người đó không, nhưng đúng là ông Trời không phụ lòng người có công, cuối cùng cô đã tìm được người đó. Chờ đợi mãi, cuối cùng hệ thống thông báo:

HỏaDiễm đồng ý yêu cầu kết bạn

Nhìn dòng thông báo của hệ thống, trái tim Lĩnh Lâm đập thình thịch không thôi. Tay run run mở danh sách bạn bè ra, tên HỏaDiễm nằm một mình trong đó. Cô ấn vào, khung chat hiện ra. Cô suy nghĩ một lúc, cuối cùng cẩn thận gõ phím:

TiểuLâm: Xin chào!

Rất nhanh, “tinh” một tiếng vang lên, bên kia trả lời:

HỏaDiễm: ?

Lĩnh Lâm thầm nghĩ: “Hình như cô ấy không nhớ mình thì phải. Cũng đúng thôi, cao thủ như vậy sao có thể nhớ một nhân vật bé nhỏ như mình là ai cơ chứ”.

Mặc dù nghĩ vậy nhưng Lĩnh Lâm vẫn chat lại nói:

TiểuLâm: Chào bạn! Mình là TiểuLâm, hôm cuối cùng chơi bản thử nghiệm game Thiên Mệnh được bạn giúp kéo phó bản Hổ Lao Quan. Hôm đó cảm ơn bạn nhiều nhé! Hihi.

Bên kia màn hình, một cô gái có khuôn mặt dễ thương như búp bê, mái tóc gợn sóng thả bồng bềnh, đôi mắt ánh lên vẻ tinh nghịch nhìn chằm chằm vào dòng chat. Nghiêng đầu nghĩ nghĩ một chút, khóe miệng cô khẽ nhếch lên thành nụ cười tinh ranh. Bàn tay thon dài cầm chiếc điện thoại bên cạnh lên, nhấn một dãy số, rất nhanh đầu dây bên kia hiện lên giọng nói của một người con trai, trong giọng nói mang theo chút vẻ cưng chiều, kèm theo đó là tiếng sột soạt lật sách:

- Alo, em gái, gọi anh chuyện gì vậy? Có gì thì chạy lên phòng anh là được rồi, cần gì phải gọi điện thế?

- Alo, hihi, anh trai yêu quý, em gọi có chuyện này cần hỏi anh đây. Hôm buổi cuối cùng anh giúp em chạy nhiệm vụ, có phải anh giúp một nhân vật tên TiểuLâm làm nhiệm vụ Hổ Lao Quan đúng không?

Đầu dây bên kia im lặng một chút, có vẻ đang suy nghĩ, lát sau nói:

- Ừm, hình như có, mà sao em biết?

- Hihi, không có gì đâu, thôi anh học bài tiếp đi, bố mẹ mà biết em làm phiền anh học bài em lại bị mắng cho xem.

Nói xong không đợi bên kia lên tiếng, cô gái dễ thương liền tắt điện thoại.

Đặt điện thoại xuống, cô nở nụ cười tinh ranh, bàn tay thon dài gõ phím.

HỏaDiễm: À, mình nhớ bạn rồi. Hihi, có gì đâu mà cảm ơn chứ.

Ngoài màn hình, Lĩnh Lâm đọc được dòng chữ trong lòng vui sướng không thôi: “Cô ấy nhớ mình, cô ấy còn nhớ mình. Vui quá”.

Nghĩ đến lời đề nghị lúc trước, Lĩnh Lâm vội hỏi:

TiểuLâm: Vậy bạn nghĩ sao về lời đề nghị của mình lúc đó?

HỏaDiễm: ? Lời đề nghị nào cơ?

Lĩnh Lâm thầm nghĩ: “Vậy là lúc đó cô ấy chưa đọc được rồi. Haizz, cái hệ thống game đáng ghét này, bảo trì đúng lúc thật”.

TiểuLâm: Là khi nào ra bản chính thức bạn chơi cùng mình nhé? Dù sao có bạn cũng vui hơn, chơi một mình làm nhiệm vụ khó lắm.

Một lúc sau, HỏaDiễm chat lại câu không liên quan:

HỏaDiễm: Bạn là nữ?

Lĩnh Lâm hơi ngẩn người ra, nhưng vẫn trả lời:

TiểuLâm: Ừm…

HỏaDiễm: Bạn bao nhiêu tuổi rồi?

Lĩnh Lâm suy nghĩ một lúc, cuối cùng vẫn trả lời thật:

TiểuLâm: 21

Bên ngoài màn hình, hai mắt cô gái dễ thương lấp lánh ánh sao, con ngươi đảo một vòng, chat lại:

HỏaDiễm: Ồ, hihi, vậy mình phải gọi bạn là chị rồi. Em có team rồi, nếu chị chơi một mình thì tham gia cùng team với em luôn nhé. Mọi người hòa đồng lắm, rất nhanh sẽ thân thiết với nhau thôi.

Lĩnh Lâm nghĩ một lúc, dù sao cô cũng chỉ chơi một mình, nếu giờ tham gia cùng thì sau này không phải lo kiếm người làm nhiệm vụ cùng rồi. Vì vậy cô không từ chối, nói:

TiểuLâm: Ok hihi.

HỏaDiễm: Đây là số phòng của team mình, ****, chắc giờ mọi người cũng đang đi tìm thêm thành viên nên không ai ở đó đâu. Trước lúc game mở chính thức, chị nhớ đến phòng nhé, coi như làm quen với mọi người luôn. Lúc đó làm nhiệm vụ gì nói với nhau cũng dễ dàng hơn.

TiểuLâm: Ok.



Những ngày sau đó, Lĩnh Lâm lúc rảnh lại lên cctalk nói chuyện cùng HỏaDiễm, hai người nói chuyện rất hợp nên rất nhanh trở nên thân thiết với nhau hơn. Ngoài chuyện về game, hai người cũng thỉnh thoảng nói những chuyện khác nữa.

Qua cuộc trò chuyện, Lĩnh Lâm biết HỏaDiễm tên thật là Ngọc Diễm, hiện đang là học sinh năm cuối trường cấp III. Có vẻ Diễm là một người tính cách năng động, hơi trẻ con. Thỉnh thoảng Diễm có nhắc đến anh trai của mình, còn bảo có dịp sẽ giới thiệu hai người với nhau làm cô cảm thấy lúng túng, lúc nào cũng phải tìm cách đổi đề tài.

Thời gian nhanh chóng trôi qua, cuối cùng cũng sắp đến ngày game Thiên Mệnh mở bản chính thức. Trong giới trẻ, hầu như đâu đâu cũng nghe người ta bàn tán về game này. Ai cũng đều háo hức chờ mong đến ngày game chính thức mở.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.