Anh đưa nó tới phòng làm việc đặt nó ngồi ở ghế và đẩy chiếc máy tính xách tay của mình mà anh chưa ai được đụng tới cho nó..bảo bối ngoan,em ráng ngồi đây chơi đợi anh làm xong việc rồi anh đưa em đi ăn nha. Đang ngồi xử lí đống công việc chồng chất sau những ngày ở cùng bảo bối thìthưa giám đốc ...một nam nhân viên hớt hơ hớ t hải chạy vào đang định nói gì thì bỗng nhiên im bặt(đẹp qúa cứ như một thiên sứ lạc lọng giữa trần gian vậy)đó là suy nghĩ của anh ta khi nhìn thấy nó. Đang mãi mê làm việc thì bị làm phiền rồi thái độ của nhân viên làm phiền. Anh nhíu mày nhìn về phiá nó sợ nó giật mình. Rồi tiến lại phía anh chàng kia cất giọng băng lạnh anh không biết gõ cửa sao? anh nhân viên giật mình hoảng hốt:
Xin lỗi giám đốc nhưng dây chuyền số4 đang gặp sự cố.
-Bảo bối em ngồi đây đợi anh nhé. Ănh đi 1lát rồi quay laị. Rồi anh quay lưng bước đi,anh nhân viên cũng hấp tấp quay đi nhưng cũng cố gắng quay lại nháy mắt cố gây ấn tượng với nó. Nhưng nó còn không thèm nhìn lấy anh ta dù bằng 1nữa con mắt.