Thiên Sứ Bất Hạnh

Chương 5: Chương 5: tôi Hận Ông




- ông làm gì mẹ tôi thế hả?

Kích động, nó phóng đến chổ người đàn ông, sốc cả cả cổ áo ông ta lên. Thế mà người đàn ông ấy vẫn bình tĩnh từ từ gỡ đôi tay thanh tú của nó đang nắm chặt cổ áo ông ta mà nổi cả gân xanh. Gương mặt của nó càng ngày càng hằn lên tia giận dữ, như đạt được mục đích ông ta nhếch mép, vị chi là cực đểu nhìn nó mấp máy môi:

-ta chẳng làm gì cả, chỉ là diệt những thứ thừa thãi cần tiêu diệt thôi.-người đàn ông trên danh dự là 'ông nội' của nó kg ngại hai từ bỉ ổi hay ba từ vô liêm sỉ mà mở miệng nhẹ nhàng nói câu đó. Nó dần lấy lại được bình tĩnh củng buông cổ áo ông ta ra lạnh lùng nói:

-tôi sẽ đem di ảnh đi, còn anh tôi đâu?

-hơ....nó ở đâu thì liên quan gì đến ta?-'nội' của nó kg những bỉ ổi, vô liêm sỉ mà mất cả nhân tính nói ra câu đó.

-vậy thôi, cám ơn nhá....-nó cười mỉa mai cầm tấm hình bước ra khỏi nơi mà nó cho là có mùi của người đáng kinh tởm nhất. Ra đến cổng nó như nhớ ra cái gì đó, quay đầu lại nói- tôi có quà cho ông đấy, chờ nhá....

Vừa lái xe vừa suy nghĩ, không chịu nhìn đường mà còn quá tốc độ nữa chớ, thế nên giật mình quay lại, đụng trúng chiếc xe khác. Khiến đầu 2 chiếc xe móp méo một cách nát vụn. Nó từ từ mở cửa xe bước ra, nhưng...

-ơ....

-em.....

_____________________________________________

Nà nga mọi người ơi, có ai biết người đụng trúng nó là ai hk? Trả lời đúng mình tặng cháp sau nha....

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.