Xoay người,hắn đóng lại cánh cửa nối giữa hai phòng,không muốn nhìn
thấy đau thương tuyệt vọng trong mắt cô,nhanh chóng hướng cửa chạy đi.
Mất đi không gian thảo luận,mất đi quyền lợi thảo luận,mất đi,cái gì cô cũng bị mất đi!
“…………….Nhất định phải làm như vậy sao?” Cô ủ rũ tự hỏi.
Bước chân Thanh Phong Tuấn dừng lại,không trả lời lại giống như có tảng đá nặng đè lên ngực hắn.
“……………………Anh rất ghét đứa bé có đúng không?”
Hắn vẫn trầm mặc như trước.
Mở cửa,gót chân bước ra ngoài chỉ mới nửa bước,thanh âm trong trẻo
lạnh lùng của Diệp Vị Ương truyền đến sau lưng “………..Được, tôi đã tôi đã hiểu rõ ý của anh!”.
Nhẹ nhàng nói xong,Diệp Vị Ương cảm giác như mình khóc cũng không
nổi.Trước kia cô cũng rất ít khi khóc,kể từ khi biết yêu ngược lại đã
yếu đuối không ít.
Thanh Phong Tuấn vẫn chưa đến mức nhẫn tâm quay đầu lại,liền nhìn
thấy DIệp Vị Ương đã khôi phục lại tư thế cũ,cúi đầu,tóc dài đen nhánh
rủ xuống,hai tay của cô buông thõng giữa gối giống như con rối mất đi
sợi dây không có sinh mệnh.
…………….Như vậy sẽ không còn hy vọng? Sẽ không còn tiếp tục để mặc sức
khỏe của mình muốn giữ đứa bé lại? Có thể nhân cơ hội này chạy trốn nữa
hay không? Hít thật sâu,hắn không cho phép cô có cơ hội rời khỏi hắn!
Điện thoại di động không tiếng động rung lên,Thanh Phong Tuấn móc ra xem xét,con mắt lạnh lẽo nguy hiểm nheo lại!
Điện thoại hiển thị: Đông Phương Liệt Diễm
Thanh Phong Tuấn cuối cùng âm thầm lo lắng quan tâm nhìn thoáng qua
Diệp Vị Ương, về tới phòng nhấn nút trả lời,thanh âm lạnh lẽo không kiềm chế của ông cụ lập tức truyền đến “Nghiệt tử, thế nào? Hôm nay không
muốn nhận điện thoại của ta? Xem ra ngươi bị con bé kia mê mẩn tâm trí
rồi!”
“………………Cha nuôi,người có lời gì xin nói thẳng.” Thanh Phong Tuấn cau mày.
“Tiểu tử,ta không có nhiều kiên nhẫn như vậy đâu,ngươi nên biết hôm
nay ta tìm ngươi vì việc gì” Thanh âm lão gia tử càng thêm lạnh lẽo..
“Tạm thời vẫn không thể kết hôn cùng Hàn thiên Tuyết” Thanh Phong
Tuấn trực tiếp cự tuyệt,Diệp Vị Ương lập tức phải tiến hành phẫu thuật, đứa bé có thể sinh non, tánh mạng của hai mẹ con rất có thể gặp nguy
hiểm,cho dù ngoài mặt hắn tỏ vẻ không quan tâm, nhưng trong lòng lại
không thể không quan tâm.
“Ngươi không đáp ứng cũng phải đáp ứng! Hiện tại con gái ta mang thai nghiệt chủng của Dạ Phi Phàm,nếu không phải nó lấy cái chết ra uy hiếp
phải giữ lấy đứa bé trong bụng, ta đã sớm bắt nó uống thuốc phá thai
rồi! Dạ Phi Phàm cũng không phải là người trong giới hắc đạo, công ty
của hắn cũng đang phải đối mặt với khó khăn ta không thể nào để Thiên
Tuyết gả cho một thằng đàn ông không có giá trị lợi dụng lớn như vậy
được! Ngươi nên biết ta đối với ngươi đã quá nhân từ,từ khi ngươi mười
tuổi đã được ta nhận nuôi,ngươi nhất định phải trở thành con rối mạnh
nhất của ta. Còn về phần đứa con gái trong biệt thự của ngươi,ngươi muốn tự động thủ giải quyết? Hay muốn ta ép động thủ? Lần này là ngươi cướp
người từ tay ta,đúng lúc nợ mới nợ cũ trả một lượt rồi,ngươi tốt nhất
nên tự giải quyết cho tốt,đừng cố gắng chọc giận ta!” Thanh âm củalão
gia tử vô cùng tàn nhẫn,trong lời nói như muốn đưa người ta vào chỗ
chết.
“Không phải là cô gái trong biệt thự của tôi….mà là người phụ nữ của
tôi.Nếu như cha nuôi thực sự không tha cho người phụ nữ của tôi,cho rằng cô ấy là chướng ngại vật ngăn cản tôi và Hàn Thiên Tuyết kết hôn, như
vậy sợ rằng người phải huy động cả thế lực mafia nước ý mới có thể chống đỡ được với tổ chức Ám Ảnh, mà Tả La hiện tại gọi là Tiểu Ngân,hắn cũng là trợ thủ của tôi,tôi nghĩ hắn cũng hận ông thấu xương, hơn nữa hắn
chính là hacker,để hắn xâp nhập giữ liệu cơ mật của ông phá hư nghĩa phụ mấy vụ làm ăn lớn tổn thất cá vài tỷ hẳn không phải là việc khó. Huống
chi coi như Dạ Phi Phàm không chiếm được tin tưởng của ông,không đạt tới mức ưu tú cao nhất mà ông muốn, nhưng hắn vẫn vô cùng xuất sắc,hoặc giả hắn vì hiểu nhầm với Hàn Thiên Tuyết năm xưa mới vẫn không chịu mở
lòng,nhưng nếu hắn biết năm năm đó Hàn Thiên Tuyết ở trong tay ông bị
hành hạ thế nào,hiện tại lại muốn chia rẽ hắn và đứa nhỏ tỏng bụng Hàn
Thiên Tuyết,ông cho rằng hắn sẽ đứng một bên nhìn sao? A, đúng rồi,
thiếu chút nữa quên nói cho ông biết,mặc dù Dạ Phi Phàm không phải người trong giới hắc đạo, thế nhưng lại có quan hệ với nhân viên cấp cao của
thành A rất tốt.Cha nuôi,ông cảm thấy ông có bao nhiêu phần thắng đây?”
Lời nói càng về sau giọng của Thanh Phong Tuấn càng lạnh.
“Nghiệt tử! Ngươi dám uy hiếp ta sao? Nếu như nói lần này tình thế
bắt buộc ta? Ngươi cho rằng ngươi có biện pháp ngăn ta lại sao? Hừ , nếu như ngươi không muốn cùng Hàn Thiên Tuyết kết hôn,như vậy ta chỉ có thể hủy đi con cờ không có ích này! Kể cả đứa bé trong bụng nó ta cũng từ
từ hành hạ đến chết,tạo thành tiêu bản thí nghiệm sau đó quay video lại
gửi cho ngươi từ từ thưởng thức. Ngươi đừng cho rằng ta sẽ nhớ tới tình
thân! Lòng dạ độc tác của ta ngươi đa sớm thấy qua!
Như là đã xé rách mặt nạ,ông ta bắt đầu thẳng thắn giọng nói của hắn
không còn già nua như vậy nữa,khôi phục sự hung ác của người đàn ông bốn mươi tuổi “thực ra thì ta nên sớm đoán được con bé DIệp Vị Ương kia đã
nói cho ngươi biệt diện mạo cùng tên tuổi thật của ta rồi,lần trước ở
mật thất không thể dùng roi da quất chết nó coi như nó mạng lớn! Tiểu
tử,ta huấn luyện ngươi nhiều năm như vậy,nhược điểm của ngươi là cái gì
ta vô cùng rõ ràng. Trên thế giới này người chân chính quan tâm đến
ngươi chỉ đếm được trên đầu ngón tay, mà đứa con gái bảo bối của ta Hàn
thiên Tuyết chính là một trong số đó,nếu như ngươi không muốn cưới
nó,không thể trở thành người một nhà,vậy thì không thể thực sự trở thành người bên cạnh ta được như vậy thì cứ chờ nhặt xác hồng nhan chi kỉ của ngươi trước đi!”
Ông cụ cười lạnh,tiếp tục nói ” Ta vốn huấn luyện nhiều sát thủ nhưng ta yêu thích nhất vẫn là ngươi, ngươi thực sự rất tốt,nhưng ta một lần
lại lần cho ngươi cơ hội để quy thuận ta nhưng ngươi lại không biết
điều! Ta nghĩ muốn gì bao gồm cả việc ta muốn làm,trên thế giới này sẽ
không ai ngăn cản được ta.
Ông cụ dứt lời,Thanh Phong Tuấn chỉ trầm mặc ba giây rồi cho đáp án
“Thật đáng tiếc,muốn thế khác tôi có thể thương lượng, muốn người không
có,muốn tôi kết hôn với Hàn Thiên Tuyết nhất định phải đợi sau ba tháng! Muốn tôi giết người phụ nữ của tôi sau đó để ông định đoạt, tự hủy diệt mình và Hàn tThiên Tuyết thì càng không cần nói thêm. Nếu như ông phát
rồ lên đến mức đợi thêm ba tháng cũng không được,xuống tay với con gái
ruột thịt,muốn đem con gái ông thành con cờ, , như vậy……..tôi đảm bảo
với ông ông sẽ phải hối ận,suốt đời tôi sẽ là địch thủ của ông,dù chỉ
còn một hơi tôi cũng nhất định sẽ giết chết ông! Để cho chúng ta cùng
chờ xem!”
“OK!! Tiểu tử, nhớ tới lời hôm nay ngươi nói,Thời gian ba tháng ta
ngại là qúa dài nhưng chúng ta đánh cuộc một ván,ngươi đã lo cho an nguy của bảo đối DIệp Vị Ương,nếu như ngươi tình nguyện bỏ qua con gái ta
muốn bảo vệ nó, như vậy………….ba ngày! Trong vòng ba ngày ta sẽ khiến
ngươi cho dù có lật tung cả thé giới cũng không tim thấy DIệp Vị Ương.Ha ha, nếu như trong ba ngày ta không làm được việc này, như vậy có thể ta sẽ cho ngươi ba tháng.Ba tháng sau nếu như ngươi còn làm trái với giao
ước không chịu cưới Hàn Thiên Tuyết, như vậy cũng đừng trách ta trở mặt
vô tình! Ngươi biết, con cờ không có khả năng sủ dụng đối với ta, cho dù có ưu tú thế nào đi nữa, ta cũng sẽ nghĩ biện phái khiến nó biến mất!”
Nói xong, điện thoại cúp đô một tiếng.
Thanh Phong Tuấn cũng không nghe ngại bất kỳ kẻ nào dùng lực lượng
cướp Diệp Vi Ương đi,bởi vi hắn nhận được tin Huyết Sắc Điện Đường Ưu
Việt đột nhiên chuyển mục tiêu chính về nước Z, hiện tại nửa khắc cũng
không có thời gian rỗi quay lại đối đầu với tổ chức Ám Ảnh, cho nên hiện tại hắn có thể liên hiệp với tiểu Ngân,Dạ Phi Phàm cùng nhau đối phó
với thế lực mafia của lão gia tử.
Nói là nói như vậy nhưng mà tim hắn lại không thể không bắt đầu hoang mang,bởi vì sợ Diệp Vị Ương phối hợp với những người khác rời khỏi hắn! Những người khác hắn có thể phòng,thậm chí có thể dùng vũ lực để giải
quyết nhưng mà cô thì sao? Trong lúc hỗn loạn cô vẫn như trước cố ý muốn rời khỏi hắn,có phải hắn sẽ thực sự mất cô phải không?
Lập tức,Thanh Phong Tuấn gọi điện cho đội bảo vệ của tổ chức Ám
ảnh,ra thị từ ngay mai trở đi phải có vài người có thân thủ tốt ở bệnh
viện bảo vệ an toàn của Diệp Vị Ương! Hắn biết lão gia tử là một người
có sự khống chế rất mạnh nếu như ông muốn dùng còn gái ruột thịt của
mình để khống chế hắn,như vậy trước hết phải giết đi người mà hắn yêu
thương,mà người đó không ai khác …là Diệp Vị Ương!
Nếu như không phải trong biệt thự thiết bị không đầy đủ bằng bệnh
viện,hệ thống y tế của tổ chức Ám ảnh lại đang có chỉnh đốn lớn, hắn
thật không muốn mang sức khỏe của DIệp Vị Ương ra mạo hiểm,nếu không
Thanh Phong Tuấn tuyệt đối không để Diệp Vị Ương tới bệnh viện làm kiểm tra cùng phẫu thuật.
…………………………………………………….
Ngày thứ hai Diệp Vị Ương nhập viện,mười người đàn ông to lớn vạm vỡ cùng tiểu Ngân theo cô đến bệnh viện.
Hôm sau,Thanh Phong Tuấn nhận được tin ĐÔng Phương Thước cùng Ưu Việt lẻn vào nước Z, nghe nói Hàn Thiên Tuết ở trong tay ông cụ mặc dù không chết,đứa nhỏ trong bụng cũng không có chuyện gì,nhưng ông cụ lại tiện
tại bạt mấy bạt tai cho hả giận, hắn không thể không bình tĩnh liên lạc
với Dạ Phi Phàm.
Đứa nhỏ trong bụng của Hàn thiên Tuyết là con của Dạ Phi Phàm,mà
chuyện năm đó Dạ Phi Phàm cũng không hiểu rõ, hiểu lầm Thiên Tuyết rất
lâu,thậm chí có một lần suýt nữa yêu DIệp Vi Ươngsâu đậm,cho nên chuyện
cấp bách hôm nay là giải thích rõ với Dạ Phi Phàm để Dạ Phi Phàm hoàn
toàn đứng về phe hắn. Đoán chừng người này không biết Hàn thiên Tuyết
mang thai rồi.
Diệp Vị Ương sau khi làm kiểm tra ở bệnh viện lớn,bác sĩ len lén gọi
điện thoại cho Thanh Phong Tuấn,nói hiện tại muốn phá thai là thời gian
tốt nhất.Nếu như hiện tại không phá đi đứa bé sẽ tiếp tục hấp thụ dinh
dưỡng từ mẹ,với lại trong hai ba tháng qua DIệp Vị Ương không ăn cơm
đúng bữa lại còn bị nhiễm trùng,chính cô cùng đứa nhỏ cũng sẽ gặp nguy
hiểm, tương lai rất có thể sẽ khó sinh,dù có đứa bé bị dị dạng.
Thanh Phong Tuấn nghe xong vừa đau lòng vừa giận,Diệp Vị Ương kiên
quyết rời khỏi hắn mấy tháng rốt cuộc là tới nơi nào? Làm cái gì? Làm
sao lại đem thân thể mình hành hạ như thế? Bác sĩ nói rất lâu rồi cô
không ăn uống bình thường! Hắn muốn hỏi DIệp Vị Ương, nhưng bây giờ căn
bản là không có thời gian để hắn suy nghĩ những thứ này, vì vậy sau khi
đấu tranh tư tưởng hắn gật đầu.
Cũng vì vậy, DIệp Vị Ương không hề biết mình bị đánh thuốc mê
…………………………
Phòng làm việc tập đoàn Dạ Mị.
Thanh Phong Tuấn anh tuấn bất phàm lại vô cùng lãnh khốc ngồi trên
ghế salon,đôi mắt lạnh nhìn gương mặt tiều tụy của Dạ Phi Phàm không nói lời nào. Thật ra thì trong lòng hắn tâm loạn như ma,loại thời điểm này
hắn cũng không tàn nhẫn đến mức để Diệp Vị Ương phải làm phẫu thuật sinh non trong phòng mổ lạnh lẽo mà bên cạnh cô không có hắn.
Cho nên lần nói chuyện này mặc dù phải làm nhưng hắn nhất định phải tốc chiến tốc thắng.
“Họ Dạ kia,nếu không phải Thiên Tuyết ngốc nghếch nhiều năm như vậy
chỉ thích một mình anh,tôi nhất định sẽ giết anh. Anh, đáng chết!” Thanh âm của Thanh Phong Tuấn đông lạnh lại.
“Tôi có đáng chết hay không cũng không đến lượt anh tới phán xét. Nói đi, hôm nay đến tìm tôi rốt cuộc là có chuyện gì, tôi rất vội.” Dạ Phi
Phàm nhăn mày, kể từ khi tiểu Ngân nằm vùng ở công ty hắn cùng với Thanh Phong Tuấn trong ứng ngoài hợp khiến cho giá cổ phiếu của công ty rớt
giá liên tục tổn thất nghiêm trọng thiếu chút nữa phá sản,tình trạng của công ty hắn cũng không quá ổn định, sự cố liên tiếp xảy ra, điều này
khiến hắn không thể phân tâm,đau đầu không dứt.
Tất cả những chuyện không tốt xảy ra trong công ty hắn dường như đều có dự liệu sẵn.
Lần đầu tiên, Diệp Vị Ương đại diện cho công ty biểu diễn vốn đạt
giải nhất lại bị người ta âm thầm phá hỏng chỉ có ở top 5, cùng ngày
biểu diễn tin tức xấu cũng bay đầy trời,Sau này mới biết là do nữ thủ
lĩnh Ưu VIệt của Huyết ắc điện đường giở trò quỷ,mặc dù không phải cố ý
nhắm vào công ty hắn nhưng liên lụy tới công ty hắn.
Lần thứ hai, lại là thư ký hắn tin tưởng nhất tiểu Ngân,lại là thủ hạ nằm vùng của thanh Phong Tuấn, lần đó Thanh Phong Tuấn mới từ Pháp trở
về tiếp quản chức vụ lớn,cần tạo gấp thành tích để ông cụ và quan chức
thành A thấy, hơn nữa là Thanh Phong Tuấn tức giận vì ở khách sạn thái
độ của hắn với Diệp Vi Ương không tốt lại khi dễ Hàn Thiên Tuyết cả
đêm,cho nên công ty của hắn mới trở thành vật hi sinh.
Lần thứ ba,sau khi bị hắn nháo rồi lại đem công ty phục hồi lại như
trước, chỉ tiếc là thực lực của siêu sao quốc tế Đông Phương Thước cùng
Thanh Phong Tuấn quá hùng hậu lại muốn dùng tiền gia nhập mộ ván, nhập
vào rồi thì thôi, sau này hai người quá bận rộn, chỉ cấp cho ngân phiếu
khống,căn bản là đem cục diện rối rắm càng lớn hơn ném cho hắn.
Lần thứ tư,Đông Phương Thước cùng Diệp Vị Ương quay quảng cáo lại xảy ra vấn đề lớn,thiếu chút nữa mất mạng, ảnh hưởng rất tệ tới hình tượng
củacông ty,cộng thêm sau này người phụ nữ Ưu VIệt kia cư nhiên lại cải
trang thành nữ sinh mất trí nhớ xâm nhập vào công ty hắn, đem công việc
tốt của hắn làm cho tối tăm mù mịt.
Cho nên, một người ưu tú thông mình như Dạ đại tổng tài Dạ Phi Phàm
hắn những bởi vì những thứ này trà trộn quấy rối, công ty của hắn tuyệt
đối sẽ không bị hắn làm cho đóng cửa nhưng lại hại hắn gần đây thường
phải thức đêm làm thêm giờ,căn bản hắn không có thời gian bần tâm những
chuyện khác.
“Anh không có thời gian? Dạ đại tổng tài, anh cho rằng tôi có rất
nhiều thời gian để lãng phí? Anh nghe đây, nếu như anh không nghĩ tới
chuyện Hàn Thiên Tuyết sẽ chết trong tay cha ruột mình,nếu như anh không nghĩ tới đứa bé của anh trong bụng cô ấy không thể nào sinh ra, hoặc
anh không nghĩ tới cô gái đó ba tháng sau bị thuộc phải gả cho
tôi…………..cuối cùng lại chung sống với tôi………..”
Thanh Phong Tuấn còn chưa nói hết,điện thoại di động đã vang lên lần nữa.
Là điện thoại của vệ sĩ từ bệnh viện gọi tới,nhìn nội dung hiển thị trên điện thoại bất an trong lòng hắn ngày càng lớn.