Thiên Tài Cuồng Phi, Cưới Một Được Một

Chương 103: Chương 103: Gặp lại Cung Thiên Lăng.




Thấy Sở Khuynh Nguyệt nói như vậy, Cẩm Nhi cũng đành lặng im.

Sở Khuynh Nguyệt hôm nay, thay một bộ một bộ y phục màu xanh nhạt.

Lúc từ sau viện đi ra, Lí công côg nhìn thấy người tới, đáy mắt chợt loé ra tia kinh diễm rồi biến mất.

Dáng người nữ tử này, quả nhiên là vô cùng tốt.

Không biết khuôn mặt này…

Hắn có chút tìm tòi nghiên cứu nhìn về phía khuôn mặt của Sở Khuynh Nguyệt, chỉ tiếc, chỉ thấy được một tấm khăn mỏng xanh nhạt cùng với đôi mắt lộng lẫy trần trụi bên ngoài.

Lí công công nói cho cùng cũng là thân tính bên cạnh Trạch Đế, cho dù tò mò, vẫn cũng sẽ không hỏi ra tiếng.

Đến khi bọn họ tới Hoàng Cung---

Trong Hoàng cung, bốn phía thỉnh thoảng có cung nữ thái giám đi qua.

Có người xa xa nhìn thấy Lí công công tâm phúc của Hoàng thượng dẫn theo một nữ tử đi phía trước, cảm thấy rất kinh ngạc.

Lí công công này ỷ vào bản thân là tâm phúc của Hoàn thượng, nên có rất ít người được hắn để vào trong mắt, mà hiện tại…

Lí công công trên suốt đường đi, luôn giới thiệu thứ này thứ kia cho Sở Khuynh Nguyệt biết.

Lúc trước hắn không phải không nhìn thấy thái độ của Cung Dạ Tuyệt đối với nàng.

Còn nữa, nữ tử này khí độ bất phàm, vừa thấy liền biết khơng phải là người tầm thường.

Nhìn Sở Khuynh Nguyệt đánh giá bốn phía, ánh mắt bình tĩnh, Lí công công âm thầm gật đầu.

Lúc bọn họ đang đi về phía trước, ở cách đó không xa, lại có một vị khách không mời mà tới đang đi đến.

“Nô tài tham kiến Lăng Vương điện hạ.” Nhìn thấy người đang tới, Lí công công cúi đầu.

Cung Thiên Lăng không kiên nhẫn gật đầu, đang muốn rời đi, ánh mắt lại lạc lên trên người Sở Khuynh Nguyệt đang đứng phía sau Lí công công.

Đây là…

Cẩn thận nhớ lại một lát, Cung Lăng Thiên rốt cục xác định, đây là nữ nhân Cung Dạ Tuyệt mang về!

Nghĩ đến Cung Dạ Tuyệt, đáy mắt Cung Thiên Lăng lại dâng lên một trận tức giận.

Hắn lạnh lùng nhìn Sở Khuynh Nguyệt, gầm lên :”Làm càn, thấy bổn vương còn không hành lễ?”

Trong giọng nói, rõ ràng mang theo vài phần hàn ý.

Sở Khuynh Nguyệt ngẩng đầu lên, hơi híp mắt, đánh giá Cung Thiên Lăng.

Mày nhíu lại.

Nàng cũng không ngờ, sẽ gặp lại người này nhanh như vậy.

“Thì ra là Lăng Vương…”

Cung Thiên Lăng nhìn Sở Khuynh Nguyệt :”Đã biết thân phận của bổn vương, còn không hành lễ trước bổn vương. Thế nào, Cung Dạ Tuyệt dạy dỗ ngươi như vậy sao? Không biết cấp bậc lễ nghĩa như thế, nếu không thì theo bổn vương vào phủ, để xem bổn vương sẽ dạy dỗ ngươi như thế nào?”

Dứt lời, đôi mắt của hắn, dừng trên dán người yểu điệu của Sở Khuynh Nguyệt.

Tuy rằng không nhìn thấy khuôn mặt của nàng, nhưng dựa vào dáng người này, Cung Thiên Lăng dám khẳng định, nữ tử trước mặt chính là một trang tuyệt sắc.

Lại nghĩ đến chuyện nàng là người của Cung Dạ Tuyệt, ý nghĩ muốn cướp nàng về của Cung Thiên Lăng càng thêm mãnh liệt.

Sở Khuynh Nguyệt lạnh lùng liếc mắt nhìn Cung Thiên Lăng, cười lạnh :”Lăng Vương thật đúng là thích nói đùa, lời này, ta có thể xem như không nghe thấy.”

Dứt lời, quay sang nói nói với Lí công công đang đứng bên cạnh :”Công công, chúng ta đi thôi, cẩn thận…”

Lời còn chưa nói hết, liền nghe một giọng nói âm lãnh phía say truyền đến :”Bổn vương coi trọng ngươi là phúc khí của ngươi!”

Dứt lời, hắn vươn tay lên, muốn chộp lấy Sở Khuynh Nguyệt.

Cung Thiên Lăng hiện thời là Vũ Giai tứ cấp, hắn tự nhận so ra còn kém Cung Dạ Tuyệt, nhưng hắn không tin bản thân ngay cả một nữ tử như vậy cũng không đối phó được!

Cả người bay bổng lên, liền bay về phía Sở Khuynh Nguyệt, nhưng không ngờ đến, thời điểm hắn sắp đụng vào nàng, cả người Sở Khuynh Nguyệt chợt loé, liền dễ dàng tránh thoát được móng vuốt của hắn.

Đứng định thân mình, Sở Khuynh Nguyệt xoay người lại, hai tay khoanh trước ngực, lạnh lùng nhìn hắn :”Lăng Vương gia đây là đang muốn làm cái gì?”

“Bổn vương đương nhiên là muốn giáo huấn thứ nữ nhân không hiểu biết quy củ này…”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.