Edit: susublue
Sau khi vào thư phòng, người Chu Nam nhìn thấy đầu tiên là Dạ Nhược Ly, hắn không khỏi giật mình, nhíu mày, nhưng vẫn không nghĩ nhiều, cung kính đi đến phía trước.
"Minh Chủ đại nhân."
"Gì?" Áp chế cơn xúc động muốn đánh Chu Nam tơi bời, Tống Liệt khó chịu đáp lại một tiếng, "Chu Nam, ngươi đến tìm bản Minh Chủ có chuyện gì? Nếu như không có gì thì mau đi đi, bản Minh Chủ còn có chuyện gấp, không rảnh tiếp ngươi."
Chu Nam ngây người một chút, không ngờ hắn còn chưa nói ra thì Minh Chủ đã hạ lệnh đuổi khách.
Nhưng vì sao Lỗ Lạc có thể đứng ở trong này còn hắn thì lại không thể?
"Minh Chủ đại nhân, ta tới đây là vì có chuyện muốn Minh Chủ đại nhân làm chủ." Chu Nam chắp tay, mặt đầy tức giận, nói "Nghe nói khách của Lỗ Lạc đại sư đứng ở ngoài cửa Liên Minh luyện đan đánh đồ nhi ta, nếu không xử lý cho công bằng thì chỉ sợ sẽ làm cho các trưởng lão trong Liên Minh thất vọng, xin Minh Chủ đại nhân chủ trì công đạo cho ta."
Nói xong Chu Nam quỳ phịch một cái xuống đất, khóc lóc kể lể tố cáo tội ác.
"Công đạo? Công đạo gì?" Tống Liệt chớp mắt, quay đầu nhìn Lỗ Lạc đang đứng sờ lỗ mũi ở bên cạnh: "Lỗ Lạc, ngươi nói xem có đúng vậy không?"
"Minh Chủ, chuyện là như vậy..."
Lỗ Lạc chợt kể hết chuyện đã xảy ra, bao gồm cả câu nói của Dạ Nhược Ly, hắn không hề giấu diếm gì cả, dù sao Minh Chủ cũng không thể trừng phạt nàng, hơn nữa hắn cũng cảm thấy Nhược Ly nha đầu nói không sai.
"À, thì ra là như vậy." Tống Liệt nhẹ gật đầu rồi mỉm cười nói, "Ta cũng cảm thấy lời nói của tiểu nha đầu này không sai, bây giờ trong Liên Minh luyện đan vốn bị thối rữa ở bên trong, đã dần dần mục nát rồi, cho nên nói đến cùng thì đây là do đồ đệ ngươi sai, bây giờ ngươi vẫn nên về dạy dỗ đệ tử ngươi trước đi, miễn cho lại gây ra sai lầm."
Tống Liệt phất tay áo, thái độ càng khó chịu, muốn đuổi Chu Nam như đuổi ruồi.
"Nhưng mà Minh Chủ đại nhân..."
Chu Nam hoàn toàn sửng sốt, không hiểu vì sao Minh Chủ lại thiên vị nữ tử này.
Trình độ luyện đan của nàng ta quả thật rất mạnh, chẳng lẽ còn mạnh hơn cả Minh Chủ sao?
"Ha ha, xem ra đã lâu rồi ta không đến Liên Minh luyện đan nên đã có rất nhiều người quên ta, vừa rồi ở ngoài cửa còn có một tên bại hoại dám can đảm ức hiếp đệ tử ta."
Đột nhiên một tiếng quát lạnh lẽo vang vọng trong thư phòng.
Mọi người nhìn theo hướng giọng nói đó thì thấy bên cạnh Dạ Nhược Ly có một bóng người mờ mờ ảo ảo xuất hiện. Một nữ tử mặc y phục màu tím, diễn*dafnlee#quysdoon mặt mũi thanh lệ động lòng người, khóe môi nở nụ cười nhàn nhạt.
"Phong... Phong Thần..."
Chu Nam kinh ngạc há to mồm, ngây người nhìn bóng người mờ ảo, nhịn không được rùng mình một cái.
Không, không đúng, không phải bên ngoài đồn là Phong Thần đã hôn mê rồi sao? Tại sao lại có thể hoàn chỉnh đứng ở đây? Nghĩ đến thực lực khủng bố của Phong Thần, sắc mặt Chu Nam trắng bệch, cứ hết trắng rồi lại xanh, bởi vì sợ hãi nên thân thể già nua run rẩy không thôi.
"Ngươi... Ngươi ngươi ngươi..."
Tống Liệt run rẩy chỉ vào Phong Thần, trong lúc nhất thời cũng không nói được lời nào.
Trời ơi, ma quỷ Phong Thần này tỉnh dậy bằng cách nào? Hắn đã đào góc tường của Phong Thần, chuyện này... Chuyện này có khác gì đào mộ tổ tiên người ta chứ?
"Nhiều năm không gặp, không ngờ ngươi lại đột phá đến Thần Tôn đỉnh phong, hơn nữa còn trở thành luyện đan sư Thần Phẩm đỉnh phong." Liếc mắt nhìn Tống Liệt, Phong Thần than thở một câu, "Xem ra ta đã rời khỏi đây rất lâu rồi..."
"Ha ha, Phong Thần nói đùa."
Tống Liệt cười gượng hai tiếng rồi gãi đầu.
Nghĩ đến thực lực bây giờ của mình thì lại không khỏi ưỡn ngực, dù lúc trước Phong Thần cường đại thì thế nào? Bây giờ nàng ta chỉ là linh hồn ở bậc Thần Tôn trung cấp, sao hắn phải sợ nàng?
Dù cho Phong Thần khôi phục toàn bộ lực lượng, hắn cũng không cần sợ nàng.
Với thực lực của Tống Liệt thì quả thật không cần sợ hãi Phong Thần, nhưng Chu Nam lại không giống vậy, dù bây giờ thực lực Phong Thần giảm sút ra sao thì lòng sợ hãi của hắn đối với Phong Thần vẫn như trước, khó mà biến mất được...
Huống chi trước đây không lâu hắn còn tiết lộ thân phận của Dạ Nhược Ly cho cường giả của các đại môn phái.
Nếu là cho hắn lựa chọn lại một lần nữa thì tất nhiên hắn sẽ không đối địch với đệ tử của Phong Thần.
"Xem ra phải đi cảnh cáo tiểu tử Hạnh Lâm một chút, để hắn không gây ra sai lầm gì nữa, Phong Thần là người dễ trêu chọc sao? Nếu trêu chọc nàng thì đồng thời cũng đắc tội với Thiên Sát môn, Tuyết Dạ môn, còn có Kim thần đang xây dựng thế lực Kim Thần Tông nữa..."
Mắt Chu Nam lóe sáng, âm thầm hạ quyết tâm.
Đáng tiếc hắn đã muộn một