Thiên Tài Cuồng Phi

Chương 205: Chương 205: Vân Tiệp điên






Edit: susublue

"Hàn Phong môn chủ, không biết ngươi tới nơi này có chuyện gì?"

Ngay cả khi không hiểu tại sao người của Hoả Diễm môn lại tới đây thì Hoả Lạc vẫn cất bước tiến lên, chắp tay thành quyền, tươi cười thân thiện hỏi.

Hàn Phong làm như không nghe thấy lời của Hoả Lạc, tự ý đi về phía Hỏa Vũ Sa, khuôn mặt tuấn tú nở nụ cười lấy lòng: "Sa Sa, ta không tới muộn chứ? Ha ha, sau khi nhận được thư của nàng ta liền không ngừng thúc ngựa chạy tới đây, có phải nàng nên thưởng cho ta chút gì không?"

"Chàng tới là tốt rồi, giải quyết chuyện nơi này xong rồi nói sau."

Hoả Vũ Sa quay đầu nhìn đám người phía sau, sắc mặt lạnh nhạt nói.

Người của Hoả Diễm môn đã đuổi tới rồi, như vậy đây cũng là lúc để tính toán rõ ràng món nợ này với Vân gia...

Cái gì? Hoả Diễm môn tới vì nữ nhân này sao? Đừng nói là những người khác, ngay cả Hoả Lạc Phong cũng sửng sốt, lúc này hắn thật sự không thể nhìn thấu nữ nhi của mình.

Hoả Lạc hơi ngẩn ra, trên khuôn mặt già nua đầy vẻ kinh ngạc và nghi ngờ, nhìn chằm chằm bóng lưng của Hoả Vũ Sa rồi đột nhiên nghĩ đến một khả năng.

Dưới ánh mắt của mọi người, Hoả Vũ Sa chậm rãi nâng tay, một cây đao lớn màu đỏ xuất hiện trong lòng bàn tay nàng, độ nóng cháy lập tức khuếch tán, gió hanh khô nổi lên, ngọn lửa vờn quanh người nàng, hình thành một cảnh tượng tuyệt mỹ.

"Hồng Y, Hồng Đao, Tứ môn chủ của Hoả Diễm môn, như vậy thì..."

Mọi người chợt nhìn qua Hoả Viêm, nghe nói trong Hoả Diễm môn, Đại môn chủ và Tứ môn chủ là huynh muội ruột, chẳng lẽ Hoả Viêm là Đại môn chủ của Hoả Diễm môn sao? Cũng là người nắm quyền cao nhất sao?

Nghĩ đến khả năng này, thân thể già nua của Hoả Lạc run rẩy thật mạnh, trong mắt đầy vẻ hối hận, nếu sớm biết như thế thì dù thế nào ông ta cũng sẽ không bỏ lỡ bọn họ.

"Thuộc hạ tham kiến Đại môn chủ, Tứ môn chủ."

Sau đó cách xưng hô của người Hoả Diễm môn đã khẳng định suy đoán của Hoả Lạc.

"Cái gì? Đại môn chủ và Tứ môn chủ của Hoả Diễm môn sao?"

Mọi người đều ngẩn ra, kinh ngạc nhìn hai huynh muội Hoả Viêm.

Chẳng lẽ hai người này là môn chủ của Hoả Diễm môn sao?

"Không! Không thể!" Vân Tiệp la toáng lên, trong đôi mắt đẹp đầy vẻ điên cuồng "Hai đứa con hoang này sao có thể là môn chủ của Hoả Diễm môn? Ta không tin, đây đều là giả!"

Đứa con hoang vốn bị nàng khinh thường bất giác lại trở thành Môn chủ của cả một thế lực mới nổi của đại lục, diễn*dafnlee~quýdoon lại không phải là Thần Hoàng đỉnh phong mà là cường giả Thần Tôn, kêu nàng chấp nhận điều này thế nào đây?

Nhưng tạm thời Hàn Phong không có thời gian để ý đến nữ nhân đang thét chói tai này, bởi vì hắn đột nhiên phát hiện bên cạnh Hoả Vũ Sa là Dạ Nhược Ly, trong phút chốc liền lập tức kinh ngạc há to mồm.

"Chủ... Chủ mẫu, sao người lại ở đây?"

Chủ mẫu? Mọi người còn chưa lấy lại tinh thần thì lại tiếp tục bị giật mình.

Vì sao Môn chủ của Hoả Diễm môn lại gọi bạch y nữ tử này là chủ mẫu? Chẳng lẽ thân phận của nàng còn tôn quý hơn hắn hay sao? Rốt cục nàng là ai, vì sao tuổi còn trẻ mà đã có luyện đan thuật xuất thần nhập hóa như vậy rồi.

"Hàn Phong, đã lâu không gặp." Dạ Nhược Ly nhíu mày, khẽ cười nói "Đã nhiều năm trôi qua rồi, xem ra ngươi còn chưa theo đuổi được Sa Sa, cần phải cố gắng không ngừng đó."

"Ha ha." Khuôn mặt tuấn tú của Hàn Phong đỏ lên, gãi đầu nói: "Đa tạ chủ mẫu ủng hộ, đúng rồi, chủ mẫu, chủ nhân đi đâu rồi, vì sao ta không cảm nhận được sự tồn tại của hắn?"

Hàn Phong hơi nhíu mày kiếm lại, trong mắt đầy ý lo lắng.

Hắn và Cung Vô Y có khế ước, dù hai người ở hai đại lục khác nhau thì cũng vẫn biết được tình huống của nhau, tuy bây giờ Hàn Phong biết Cung Vô Y còn sống nhưng lại cảm thấy có một luồng sức mạnh ngăn cản hắn thăm dò.

Dù sao khế ước của Hàn Phong và Cung Vô Y đã nhiều năm rồi, dù không thể so sánh với Long Vương nhưng vẫn có thể cảm nhận được tình huống của hắn không được tốt lắm, còn cụ thể là thế nào thì không được rõ lắm.

Nụ cười của Dạ Nhược Ly cứng đờ, chợt miễn cưỡng nở nụ cười: "Hắn sẽ trở lại nơi


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.