Trước mắt là một mảnh hắc ám, bóng tối vô tận! Bên trong không gian hư
vô cũng không có bất cứ sự vật nào tồn tại cả, cũng chỉ có mỗi mình Phó
Thư Bảo mà thôi. Ngay trong nháy mắt bị cái hắc động trên tán cây hấp xả vào bên trong mảnh vực sâu hắc ám vô tận kia, hắn đã nghĩ rằng lần này
Khởi Nguyên Chi Thụ thật sự là đã đùa chết mình rồi. Nhưng mà sau khi
tiến vào trong đó xong, hắn mới phát hiện ra, sự tình cũng không phải
quá mức tệ hại như hắn tưởng tượng. Tuy rằng hắn cũng không nhìn thấy
bất cứ thứ gì tồn tại, nhưng mà hắn lại cũng không có chút cảm giác khó
chịu không thoải mái nào cả, lại càng không tồn tại chuyện tình bất cứ
vật thể nào bị tiến vào trong hắc động sẽ bị áp súc vô tận, hoặc là bị
phân giải này nọ.
Cũng chính là nói, hắc động bên trong tán cây
kia cũng không phải là hắc động chân chính nào cả, mà chỉ là một cái
thông đạo thần bí mà thôi.
Có thông đạo, tự nhiên sẽ có đầu cuối của thông đạo.
Ngắn ngủi chỉ trong thời gian mấy lần hô hấp, mảnh hắc ám trước mắt đột
nhiên biến mất, còn lại cũng chỉ là một mảnh quang mang hòa nhã. Mảnh
quang mang này cũng không phải ánh dương quang ấm áp, cũng không phải là ánh sáng trăng sao hòa nhã trong trẻo nhưng lạnh lùng, mà là giống như
một loại quang mang kỳ diệu do một thứ gì đó phát ra vậy, cũng giống như ánh quang mang do Băng Tuyết Nguyên Tố Chi Hỏa của hắn phát ra vậy,
thần thánh, tinh thuần.
Cảnh vật trước mắt này…
Ánh mắt Phó Thư Bảo vừa nhìn thấy cảnh vật bên dưới, đột nhiên khiếp sợ tại đương trường!
Được Tuyển Trạch Chi Thủ của Khởi Nguyên Chi Thụ lựa chọn, thông qua thông
đạo của hắc động trên tán cây, hắn đã bị truyền tống đến… Địa Hạ Cảng
Khẩu!
Cảng khẩu to lớn rộng rãi, những dòng kênh đào ngầm đang
tuôn chảy, còn có những phiến kiến trúc ngầm bên trong lòng đất đang
trầm mặc đứng đó. Chúng nó tiến vào trong tầm mắt của Phó Thư Bảo, không ngờ lại quen thuộc đến như vậy! Ánh mắt đảo quét qua phía vách núi đá
đen bên kia, tòa Thần Miếu của Luyện Ngục Thần Tước vẫn như cũ đứng sừng sững bên trên thiên không cách mặt đất vài trăm thước, giống như là một đầu Chiến Tranh Cự Thú đến từ thời Viễn Cổ vậy!
Lần trước đến
đây cũng chỉ vẻn vẹn dựa vào ánh sáng nhỏ bé của Băng Tuyết Nguyên Tố
Chi Hỏa để chiếu sáng tầm mắt, mà thời điểm này lại có một mảnh quang
mang thần thánh từ trên thiên không chiếu rọi xuống, khiến cho mọi nơi
trong tầm mắt cũng đều là một mảnh quang minh. Nhìn thấy phạm vi cảng
khẩu rộng lớn bên dưới, ngay cả Phó Thư Bảo cũng nhất thời rung động.
Trong suy nghĩ của hắn, đã đem Địa Hạ Cảng Khẩu tưởng tượng thành một cái địa phương phi thường to lớn, nhưng mà hiện tại tận mắt nhìn thấy, hắn mới
đột nhiên phát hiện ra, sự tưởng tượng trước đây của hắn, kỳ thật là còn xa mới đủ. Bởi vì, ngoại trừ những địa phương phụ cận Địa Hạ Cảng Khẩu
này, ở những địa phương xa hơn, đó quả thật chính là một tòa Vương thành ngầm dưới lòng đất! Không ngừng có những khu vực mới, những kiến trúc
mới tiến vào trong tầm mắt của hắn, trong đó cũng không thiếu những tòa
kiến trúc nguy nga đồ sộ giống như tòa Thần Miếu của Luyện Ngục Thần
Tước vậy!
Tầm mắt của Phó Thư Bảo đột nhiên dừng lại trên một tòa kiến trúc hình trụ tròn thuần một màu trắng nằm xa xa ở phía Tây, sau
đó không thể di động sang chỗ khác nữa. Độ cao của tòa kiến trúc này căn bản không thể phỏng chừng được, từ trên mặt đất cao dần lên, không
ngừng kéo dài thẳng lên trên thiên không, mãi cho đến chọc thẳng vào
trong tầng nham thạch của mặt đất, tiến nhập thẳng vào trong đó. Thể
tích của nó không ngờ so ra còn lớn hơn toàn bộ tòa Thần Miếu của Luyện
Ngục Thần Tước nữa. Chỉnh thể tòa kiến trúc rất tròn, phảng phất giống
như một cây Kình Thiên Trụ chống đỡ toàn bộ phiến Địa Hạ Cảng Khẩu Chi
Thành này. Giờ phút này, tất cả những quang mang thánh khiết xung quanh
cũng đều là do từ trên người của hắn tản mát ra, xuyên qua hắc ám, chiếu sáng cả toàn bộ Địa Hạ Cảng Khẩu Chi Thành!
Ánh sáng tự nhiên
bên ngoài ngoại giới tự nhiên là không thể xuyên thấu mặt đất chiếu rọi
xuống dưới này. Cuối cũng Phó Thư Bảo cũng tìm ra được ngọn nguồn của
luồng ánh sáng thần bí này! Chỉ là, hắn tuyệt đối cũng không nghĩ tới sẽ là như thế!
Đứng ở khoảng cách cực xa như thế này, căn bản không thể nào nhận ra được chất liệu của tòa kiến trúc kia, nhưng mà hắn có
thể cảm giác được tòa kiến trúc hình trụ to lớn kia phảng phất như là
tạo thành bởi một loại ngọc chất cực kỳ hiếm thấy, hoặc có thể là do một loại thủy tinh quỷ dị nào đó, có đặc tính phi thường trong suốt.
- Kỳ quái… cái này đến tột cùng là xảy ra chuyện gì?
Một cảnh tượng kỳ quái như vậy tiến thẳng vào tầm mắt, để hắn phát giác ra, khiến cho suy nghĩ của Phó Thư Bảo càng ngày càng hỗn loạn hơn.
Chẳng qua, có thể khẳng định một điều chính là, bởi vì hắn luyện chế ra cái
muỗng Lực Luyện Khí, sau đó được Tuyển Trạch Chi Thủ lựa chọn, khiến hắn bị truyền tống vào trong này, tận mắt nhìn thấy những biến hóa kinh
người trong này! Cũng chính là muốn nói, hết thảy những thứ này đều có
quan hệ với hắn!
- Chẳng lẽ… lão tử chính là cái gì mà người được tuyển chọn kia, là chân mệnh thiên tử này nọ, để cho cái Địa Hạ Cảng
Khẩu Chi Thành này kích hoạt, cuối cùng khiến cho Tiếp Dẫn Chi Thuyền
xuất hiện? Nhưng mà, một khi ta đã đến nơi này, lại là nhân vật quan
trọng như thế, vì cái gì cũng không có quản sự nào đó đến đây gặp mặt,
long trọng tiếp đón này nọ chứ?
Trong lòng Phó Thư Bảo thầm nghĩ, một bên ngó đông ngó tây, hy vọng có thể phát hiện ra ai đó. Tốt nhất
là một nàng Mỹ nhân ngư xinh đẹp mặc trên người tấm lụa mỏng, đột nhiên
từ bên trong dòng kênh đào ngầm ướt sũng nhảy ra, ngoại trừ phụ trách
nhiệm vụ tiếp dẫn, sau đó thuận tiện thỏa mãn một chút hết thảy những
yêu cầu này nọ của hắn chẳng hạn.
Ầm ầm!
Ngay lúc hắn còn
đang suy nghĩ hồ nháo, thì nước sông bên dưới dòng kênh đào ngầm kia đột nhiên nhấc lên một mảnh sóng cao đến mấy thước, phô thiên cái địa hướng về phía cảng khẩu không ngừng cuốn tới. Ngọn sóng kia còn cách một đoạn khá xa, thế nhưng Phó Thư Bảo cũng đã có thể cảm nhận được có một cỗ
lực lượng vô cùng khổng lồ đang thao tác hết thảy mọi thứ này. Nhưng mà
cỗ lực lượng kia cũng không phải là ở dưới nước, cũng không phải ở bất
cứ địa phương nào trên cảng khẩu, mà chính là bên trên tòa kiến trúc
hình trụ màu trắng khổng lồ kia!
Thoáng lắc mình một cái, thân
hình Phó Thư Bảo không ngừng bay nhanh về phía chỗ cao hơn. Dòng nước
của kênh đào ngầm chảy ngược tiến vào cảng khẩu, tình độ mãnh liệt của
nó hoàn toàn không thua gì Sóng Thần cả.
Ầm ầm ầm!
Một
chuỗi tiếng vang nặng nề nhất thời từ dưới nền đất truyền lên. Lại một
màn quỷ dị nữa tiến nhập vào trong tầm mắt của Phó Thư Bảo. Vô số những
mảnh rễ cây từ bên trong các khe hở của nham thạch, dưới lớp bùn đất ướt át không ngừng sinh trưởng lên, đâm ra tua tủa, hướng bốn phương tám
hướng không ngừng kéo dài ra.
- Chẳng lẽ thật sự đã kích hoạt rồi?
Phó Thư Bảo đem thân thể mình huyền phù lên trên hư không, đứng ở trên cao
nhìn xuống những biến hóa quỷ dị bên dưới. Thoáng tạm dừng một chút, hắn lại hướng về phía kiến trúc hình trụ xa xa đằng kia mà bay vọt tới.
Tất cả những biến hóa quỷ dị kia cũng đều lấy tòa kiến trúc kia làm trung
tâm. Muốn tìm ra đáp án, cũng chỉ có thể tìm kiếm trên chỗ của nó mà
thôi!
Trong nháy mắt bay tới gần, đột nhiên một đạo bóng đen chợt từ bên trong cái kiến trúc hình trụ kia bắn nhanh ra, đúng chính là
Tuyển Trạch Chi Thủ, thứ đã đưa hắn đến đây!
Cùng với tòa kiến
trúc hình trụ to lớn kia so sánh, thân thể của Phó Thư Bảo liền giống
như là một con đom đóm đang bay bên cạnh mặt trăng vậy, thể tích quả
thật không đáng nói đến. Tuyển Trạch Chi Thủ phốc một cái đã chắn ngay
trước mắt của hắn, nhất thời chặt đứt con đường tiếp cận của hắn với tòa kiến trúc hình trụ kia.
- Chẳng lẽ có người nào đó đang thao tác hết thảy những cái này?
Trong lòng Phó Thư Bảo thầm suy nghĩ, nói. Tầm mắt của hắn rơi xuống trên tòa kiến trúc hình trụ phía sau Tuyển Trạch Chi Thủ. Trong nhất thời, hô
hấp của hắn cũng vì thế mà đình trệ lại.
Tòa kiến trúc hình trụ
khổng lồ kia cũng không phải là chất liệu ngọc thạch hay là thủy tinh gì đó tạo thành, mà chính là do năng lượng thuần túy ngưng tụ lại tạo
thành!
Cái cảm giác chênh lệch như đom đóm với mặt trăng nhất
thời đột nhiên gia tăng lên đến một trình tự vô cùng tiên minh. Tu vi
lực lượng của một người bình thường cho dù cường thịnh đến đâu, cũng
không thể nào nghịch thiên được. Nhưng mà cái cột năng lượng thuần túy
trước mắt này lại làm cho người ta có một loại cảm giác khủng bố như bất cứ lúc nào cũng có thể thay trời đổi đất được!
Liền như với tu
vi lực lượng của Mặc Lan Lý Sự vậy, nếu như đem toàn bộ năng lượng lực
lượng của nàng ta chuyển hóa hoàn toàn thành năng lượng tinh thuần, cũng không đủ để nhét đầy được một phần ngàn vạn thể tích của cột năng lượng trước mặt này. Mà nếu là Phó Thư Bảo hắn, càng không cần phải tính tới
nữa.
- Đan Thư Thần Thú đã từng nói qua, Khởi Nguyên Chi Thụ
chính là thứ đã khai sáng ra Thời đại Khởi Nguyên, chẳng lẽ cái truyền
thuyết này là thật sao? Như vậy, địa điểm của cột trụ năng lượng tinh
thuần này khẳng định chính là gốc đại thụ đã chết khô ở trên mặt đất
kia. Hiện tại mà nói… chẳng lẽ gốc đại thụ trên mặt đất đã nảy mầm sinh
trưởng rồi sao?
Đột nhiên lúc này, trong lòng Phó Thư Bảo chợt nảy sinh ra một ý niệm mới.
Ầm ầm ầm! Ầm ầm ầm!
Những thanh âm vang vọng trong lòng đất truyền đến càng ngày càng nhiều hơn.
Bên trong những rung động kịch liệt kia, đám nham thạch trên đỉnh đầu
không ngừng từng khối từng khối đổ sụp xuống. Có một vài khối đập thẳng
lên các kiến trúc bên trong Địa Hạ Cảng Khẩu Chi Thành, nhất thời đem
chúng phá sập. Có một vài khối rơi thẳng vào đám kênh đào ngầm, nhấc lên những cơn sóng lớn đến hơn mười thước. Nhưng mà bất luận là rung động
như thế nào, xung quanh sụp đổ như thế nào, thì tốc độ sinh trưởng của
đám rễ cây trên mặt đất vẫn không hề có bất cứ dấu hiệu ảnh hưởng gì.
Cái ảnh hưởng duy nhất chính là đám rễ cây dày dày đặc đặc chi chít
nhiều không đếm nổi trên mặt đất kia ở dưới hoàn cảnh thế giới ngầm
không ngừng lay động mà càng ngày càng trở nên chắc chắn hơn!
- Này! Có ai ở đây không thế?
Phó Thư Bảo ngây ngốc quát to lên một tiếng. Tình cảnh hiện tại của hắn
giống hệt như một gã ăn mày nào đó, đứng ở trước cửa của một tòa cung
điện, hy vọng có người nào đó từ trong đi ra bố thí cho một khối bánh mì cứu mạng, rồi lại sợ có một đám người từ bên trong chạy ra, hung thần
ác sát chém cho hắn mấy trăm đao vậy.
Cũng chẳng có ai đáp lại cả, hết thảy trước mắt vẫn là một màn biến hóa đang rất nhanh diễn ra mà thôi!
Trước đó là một mảnh Địa Hạ Cảng Khẩu Chi Thành phế tích đã bị bao phủ với
tối tăm hắc ám, nhưng mà hiện tại, cả một thế giới ngầm dưới lòng đất do một đám rễ cây sáng lập đang dần dần hình thành. Một cái cảng khẩu từng dùng vô số cự thạch xây dựng thành đã không còn tồn tại nữa, mà đã thay thế bởi một cái cảng khẩu tạo thành bởi một đám rễ cây!
- Con mẹ nó! Không ai để ý đến ta à? Vậy được rồi! Các ngươi cứ tự mình chơi đùa đi, lão tử không bồi tiếp nữa, ta đi trước đây!
Nhiều chuyện tình quỷ dị như vậy cũng không tìm ra được nguyên nhân, Phó Thư
Bảo nghĩ thấy hiện tại biện pháp tốt nhất chính là mang theo hai nàng nữ nhân của mình, thừa dịp hỗn loạn chạy ra khỏi sa mạc.
Vừa quay
người lại, cái hắc động lúc trước đã biến mất kia đột nhiên lại xuất
hiện, kết quả đó là, hắn vừa mới chạy đi, trực tiếp liền chui thẳng vào
trong hắc động!
- Ta ngất! Đặt bẫy cũng không cần phải trực tiếp như vậy chứ?
Phó Thư Bảo mắng lớn một tiếng, ngay sau đó, bóng tối đã hoàn toàn bao phủ hắn lại.
Lần này đây, hắn đã không còn bất cứ cảm giác gì nữa.