“Ha ha ha, ngươi nói đúng, chỉ có người Vân tộc chúng ta mới có cách điều chế. Điều này cũng nói rõ một sự thật, vị Vân cô nương trong miệng các ngươi, nàng thật ra chính là người Vân tộc ta!” Lời cô gái vừa dứt , khiến cho tất cả mọi người đang ngồi ở đây đều mơ màng. Nàng lúc trước còn miệt thị cười nhạo Vân Khê, đột nhiên lại đem Vân Khê trở thành người của Vân tộc, rốt cuộc nàng có ý đồ gì?
Vân Khê cũng bị nàng ta làm cho mơ màng, nàng vốn cho rằng lại gặp một người Vân tộc kiêu ngạo, ngu xuẩn, đặc biệt tìm nàng khiêu chiến, nhưng nàng vừa nghe nói như thế, Vân Khê lại cảm thấy lời nói đó có thâm ý khác không chỉ đơn giản như vậy.
Lúc này, ngoài cửa tửu lâu, có một nhóm khách nhân khoảng hơn mười người ăn mặc giống nhau đang tiến vào, bọn họ toàn bộ đều là cao thủ đến từ Vân tộc, dẫn đầu là ba vị nữ nhân.
Ba vị nữ nhân này tuổi tác không thể đoán được, nhưng quần áo trên người bọn họ giống như quần áo mặc trên người của Hồng Liên đại nhân. Nói chính xác, thì cũng có chút khác biệt, trên cổ áo mỗi người có một đám lông chim nhỏ màu sắc không giống nhau. Nàng nhớ trên cổ áo Hồng Liên đại nhân, đám lông chim đó có màu đỏ, mà ba vị ở đây theo thứ tự là màu xanh, màu vàng và màu lam, nếu như theo suy đoán, vậy ba vị đó chắc là Thanh Liên đại nhân, Hoàng Liên đại nhân và Lam Liên đại nhân của Vân Huyễn điện.
Hay thật, cư nhiên có thể gặp được 3 vị đại nhân vật của Vân Huyễn điện, cùng ngồi cùng ăn với Hồng Liên đại nhân ngay tại đây, thật thú vị a.
Vân Khê tinh tế quan sát đoàn người này, bước chân của bọn họ nhẹ nhàng, hô hấp sâu lắng, thực lực không tầm thường, hơn nữa ba vị nữ nhân dẫn đầu thực lực lại càng bí hiểm.
Đoàn người vừa đi đến tửu lâu ba tên đệ tử của Vân tộc, lập tức đứng dậy nghênh đón.
“Bái kiến ba vị sư bá sư thúc!”
“Ừ, sư phụ Hồng Liên của các ngươi đâu? Sao không thấy bóng dáng của nàng?” một vị đại nhân trong ba vị đó hỏi.
Hồng Liên đại nhân cũng tới?
Vân Khê chăm chú nghe, lão bà Hồng Liên kia vẫn nhìn nàng không vừa mắt, lần này nếu bà ta cũng tới, chắc chắn sẽ ở âm thầm ngáng chân nàng, nàng phải cẩn thận mới được.
“Sư phụ đang ở sương phòng trên lầu, cung chủ mời tới mấy vị khách quý từ phương xa, giờ phút này đang ở trong sương phòng, sư phụ đại diện cho cung chủ chiêu đãi bọn họ.” Cô gái trẻ tuổi cung kính trả lời, mặt ngoài thì cung kính nhưng bên trong hơi đắc ý.
Ba vị đại nhân sắc mặt đồng thời trầm xuống, đưa mắt nhìn về phía lầu hai.
“Cung chủ mời khách nhân?” Trong ba vị đại nhân đó Hoàng Liên đại nhân sắc mặt không tốt nhất hỏi, “Chẳng lẽ khách nhân từ phương tây đến, chuyện trọng đại như thế, chúng ta vì sao không biết?”
“Điều này vãn bối không biết , nhưng cung chủ từ trước đến giờ vẫn nể trọng sư phụ vãn bối, đem chuyện trọng đại như thế phó thác cho sư phụ, cũng là chuyện có thể hiểu được.” Cô gái trẻ tuổi cười khanh khách nói, ý ở ngoài lời, chính là ba vị đại nhân không được nể trọng bằng sư phụ nàng, cho nên mới không được biết chuyện này.
“Xú nha đầu, lông còn chưa đủ dài mà dám ở trước mặt chúng ta càn rỡ?” Hoàng Liên đại nhân nổi giận, ống tay áo vung lên, đem cô gái trẻ tuổi ném đi mấy bước, đây chỉ là trừng phạt nhỏ, nhằm diệt nhuệ khí của đối phương, nếu ra tay thật, thì cô gái trẻ tuổi nhất định sẽ phải mất mạng tại chỗ.
“Đi, đi lên lầu xem một chút.” Ba vị đại nhân xoay người, muốn đi lên lầu hai.
Lúc này, cô gái trẻ tuổi giận đỏ mặt, bực tức đứng dậy, đột nhiên lớn tiếng nói: “Ba vị đại nhân, gấp cái gì?”
Cô gái trẻ tuổi trong lòng tràn ngập tức giận, nhưng lại hiểu được ẩn nhẫn, đẩy hai gã nam tử trẻ tuổi đang đỡ mình ra, cười nói: “Mới vừa rồi vãn bối cùng mấy người ở đây có nhắc tới chuyện đệ tử Vân Khê của Vân tộc chúng ta, chẳng lẽ các vị không quan tâm sao? Nàng mới chính là mục đích các vị đến đây.”
Lời của cô gái trẻ tuổi vừa dứt, quả nhiên khiến ba vị đại nhân chú ý, đồng loạt dừng bước, quay đầu lại nhìn về phía cô gái trẻ tuổi.
“Ngươi rốt cuộc muốn nói cái gì?” Hoàng Liên đại nhân không nhịn được nói, hai vị đại nhân còn lại mặt không chút thay đổi, có ý tứ không muốn nói chuyện.
Cô gái trẻ tuổi cười giảo hoạt một tiếng, đề cao âm điệu, đối với những khách nhân ở đây nói: “Chư vị, ta xin long trọng giới thiệu với mọi người, ba vị tiền bối này chính là người của Vân Huyễn điện của Vân tộc chúng ta, cùng sư phụ ta là Hồng Liên đại nhân ngang hàng với nhau, đó là Thanh Liên đại nhân, Hoàng Liên đại nhân và Lam Liên đại nhân. . . . . .”
Những khách nhân một mảnh ồn ào, rối rít hướng ba vị đại nhân thăm hỏi.
“Bái kiến ba vị đại nhân!”
“Ngưỡng mộ đã lâu, ngưỡng mộ đã lâu.”
“Không nghĩ người tới là ba vị đại nhân của Vân Huyễn điện, hôm nay có thể tận mắt nhìn đến, thật là tam sinh hữu hạnh.”
Đối với cường giả, mọi người luôn tôn kính.
Tâm tình của ba vị đại nhân nhất thời chuyển biến tốt đẹp, mặt lộ vẻ mỉm cười, hướng mọi người gật đầu.
Vân Khê chú ý quan sát sắc mặt của cô gái trẻ tuổi, nàng cảm thấy trong lời nói của nàng có ý khác, không có cái gì hảo tâm. Quả nhiên, không ngoài dự đoán của nàng, lời nói tiếp theo của cô ta …, khiến cho nàng thiếu chút nữa phun nước trà trong miệng ra ngoài.
“Ba vị đại nhân đây, không chỉ là đại nhân vật của Vân Huyễn điện của Vân tộc chúng ta, mà còn đồng thời là ba vị thụ nghệ ân sư (truyền thụ tài năng cho Vân Khê, tức là sư phụ) của Vân Khê!” thanh âm của cô gái trẻ tuổi vang vọng là giọng nói rất khẳng định.
Bốn chữ “thụ nghệ ân sư” thoáng cái đã đem ba vị đại nhân mơ màng.
Vân Khê cũng mơ màng, nàng lúc có đến ba vị sư phụ?
Cô gái trẻ tuổi tiếp tục nói: “Nghĩa là, sở dĩ Vân Khê có tài nghệ luyện đan cao cường, võ công lại không tồi, đều là nhờ ba vị sư phụ này hết lòng dạy bảo, Vân Khê có thể thành tựu ngày hôm nay, không thể không nói đến sự vất vả cực nhọc của ba vị sư phụ đây.”
“Thì ra là như vậy, danh sư xuất cao đồ (ý là thầy giỏi sẽ đào tạo ra trò giỏi).”
“Vân cô nương cũng họ Vân, thì ra cùng Vân tộc là người một nhà, hơn nữa có ba vị đại nhân của Vân Huyễn điện dốc lòng dạy bảo, có thành tựu như ngày hôm nay, cũng chẳng có gì lạ .”
“Không ngờ ba vị đại nhân dạy bảo tốt như vậy, Vân Khê thật là may mắn, có thể được ba vị đại nhân đồng thời dạy bảo.”
“. . . . . .”
Hiện trường có đủ các loại nghị luận, khiến cho ba vị đại nhân vốn muốn quát lớn hoặc giải thích lời đều không thốt ra lời, ba vị đại nhân nhìn lẫn nhau, trong khoảng thời gian ngắn không biết nên nói gì. Thôi được, ân sư thì ân sư đi, một cái nha đầu nho nhỏ, có thể trở thành đồ đệ của ba vị đại nhân là các nàng đây, là phúc khí nàng tu luyện mấy đời mới có được, như vậy người chịu thiệt là các nàng rồi.
Nghĩ thế, ba người cũng không muốn giải thích nữa, sai liền sai đi.
Nhìn thấy vẻ mặt cam chịu chấp nhận của ba vị đại nhân kia, Vân Khê lại cảm thấy buồn bực.
Cái gì gọi là danh sư xuất cao đồ? Cái gì gọi là nàng có thành tựu như ngày hôm nay, toàn bộ đều do ba vị hết lòng dạy bảo?
Ba vị lão bà kia, còn làm ra vẻ cam chịu?
Có biết xấu hổ hay không?
Trong lòng thì tức giận, nhưng Vân Khê không có phát tiết ra ngoài, bởi vì nàng chú ý tới ánh mắt của cô gái trẻ tuổi thỉnh thoảng liếc về phía nàng đắc ý, thì ra cô ta đã sớm biết nàng ở tửu lâu rồi, cho nên mới cố ý diễn một màn kịch này, thật là nham hiểm a!
Mục đích của cô ta là cái gì?
Vân Khê bình tĩnh lại, cẩn thận suy nghĩ một phen, dựa theo lẽ thường, nếu là một người bình thường gặp phải chuyện này, hiện tại nhất định sẽ nói rõ chân tướng sự việc, để cho mọi người biết ba vị đại nhân căn bản là mạo nhận là sư phụ của nàng, khiến cho danh dự của ba đại nhân mất hết, mà trong lúc đó nàng cùng với ba vị đại nhân khẳng định cũng vì thế như nước với lửa, không chết không thôi.
Kế hiểm, nguyên lai là khích bác ly gián!
Từ trong giọng nói ba vị đại nhân có thể đoán, ba vị này cùng Hồng Liên đại nhân hiển nhiên không phải là cùng chung đường. Nữ nhân này dùng kế khích bác ly gián, chẳng những làm mất mặt mũi của ba vị đại nhân, còn làm cho nàng vô duyên vô cớ cùng ba vị đại nhân kết oán, nhất cử lưỡng tiện a!
Ta phi! Thật quá nham hiểm rồi!
Vân Khê không nhịn được thầm mắng.
Tiểu nhân không sợ, chỉ sợ tiểu nhân thông minh.
Hừ, nếu đã biết âm mưu của cô ta rồi, nàng làm sao có thể làm cho cô ta được như ý?
Trong ánh mắt mong chờ của cô gái trẻ tuổi, Vân Khê như mong muốn đứng dậy, chỉ thấy nàng chưng ra khuôn mặt âm trầm, từng bước đi về phía ba vị đại nhân, hai tay nắm chặc thành nắm đấm, phảng phất có thể nghe được đốt ngón tay vang lên thanh âm.
Trong đám người có người nhận ra nàng, cao giọng hô lên: “Là Vân Khê! Là Vân cô nương! Ở đại hội luyện đan ta đã nhìn thấy nàng, không nghĩ tới Vân cô nương cũng ở nơi đây.”
Chỗ Vân Khê vừa ngồi tương đối khuất, nhìn nàng lại rất lôi thôi, cũng khó trách không có ai nhận ra nàng .
Có người la lên, khiến cho những khách nhân có mặt ở đầy đều kinh ngạc, rối rít kiễng chân vây xem, phất tay hướng nàng lấy lòng.
Ba vị đại nhân lúc này mặt đều tái đi, mới vừa rồi bọn họ ở trạng thái bị động, chấp nhận thân phận là sư phụ của nàng, hiện tại bị nàng phát hiện ra, cái kia. . . . . .
So với vẻ mặt bọn họ lúng túng lúc này, thì cô gái trẻ tuổi cùng hai vị nam tử trẻ tuổi đứng bên cạnh cô ta đồng thời lộ ra vẻ măt đắc ý, hơn nữa thấy vẻ mặt tức giận của Vân Khê giờ phút này, bọn họ cũng có thể tưởng tượng được ra, sắp phát sinh chuyện gì.
Một khi để cho ba vị đại nhân mất mặt trước mặt mọi người, chuyện này nhất định là một truyền mười, mười truyền một trăm, làm cho ba vị đại nhân ở Đan minh hoàn toàn mất hết mặt mũi. Sư phụ nếu biết chuyện này, nhất định sẽ tán dương bọn họ, ai bảo đoạn thời gian trước bọn họ thừa dịp sư phụ gặp chuyện liền bỏ đá xuống giếng?
Nếu không phải sư phụ hiểu được chút ít tiếng nói Phương Tây, trước mặt cung chủ tiếp nhận trách nhiệm nặng nề nghênh đón khách quý Phương Tây để có thể đặt chút quan hệ nhờ vả từ những vị khách quý này, địa vị lần nữa bay lên, mới có thể như cá gặp nước, là cơ hội để sư phụ trở mình, nếu không có chuyện này, sư phụ vô cùng có khả năng bị ba vị đại nhân chèn ép không gượng dậy nổi.
Thân là đồ nhi, bọn họ tự nhiên là hảo hảo muốn giúp sư phụ một tay.
Vân Khê nào biết đâu rằng ngọn nguồn sự việc cùng tranh đấu nội bộ trong đó, nàng hiện tại chính là muốn cho song phương đều hết hi vọng, làm cho bọn họ cũng không được dễ chịu.
Trong lúc cô gái trẻ tuổi cho là Vân Khê muốn làm mất mặt ba vị đại nhân, thì tình thế đột nhiên có biến đổi lớn, chỉ thấy Vân Khê mở ra hai cánh tay, sắc mặt bỗng dưng biến đổi, là kích động cùng hưng phấn, động tác khoa trương đánh về phía ba vị đại nhân.
“Sư phụ! Ta nhớ ba người muốn chết a!”
Ba vị đại nhân nhìn nàng nhào đầu về phía trước, cho là nàng muốn công kích bọn họ, tất cả làm ra một bộ dáng phòng ngự , thì đột nhiên nghe nàng gọi như vậy, trên mặt ba người đồng loạt lộ ra vẻ mặt ngu ngơ.
Đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?
Làm cho bọn họ cũng thiếu chút nữa cho là mình thật sự từng thu một đồ đệ như vậy. . . . . .
Cô gái trẻ tuổi cùng nhóm người của cô ta thì giống như bị thiên lôi kéo đến, đây là xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ ba vị đại nhân ngầm thu nàng làm đồ đệ? Mọi người xanh cả mặt, rất là khó coi.
Vân Khê ôm từng người một, lệ nóng quanh tròng mắt: “Sư phụ, ta rất nhớ mọi người!”
Thanh Liên đại nhân ba người hai mặt nhìn nhau, nha đầu này diễn cũng quá khoa trương đi?
Các nàng nếu không làm chút gì, không nói chút gì, không khí dường như có chút lúng túng. Thanh Liên đại nhân dẫn đầu tiến lên một bước, vỗ vỗ đầu vai Vân Khê, nói: “Đồ nhi ngoan, sư phụ. . . . . . Các sư phụ cũng rất tưởng niệm ngươi.”
Vân Khê kích động cầm tay bọn họ, bao hàm thâm tình nói: “Chia ra ba mươi năm, các sư phụ đều mạnh khỏe cả chứ?”
Ba, ba mươi năm?
Nhìn tuổi của nàng, nhiều lắm cũng chỉ là hai mươi có lẻ, nơi nào đến ba mươi năm?
Chẳng lẽ nàng còn chưa từ trong bụng mẹ đi ra ngoài, đã bái sư rồi?
Những khách nhân có mặt rối rít nổi lên lòng nghi ngờ.
Da mặt Thanh Liên đại nhân run lên, há hốc mồm, không biết nên nói tiếp như thế nào.
“Ba vị sư phụ, nhiều năm như vậy không thấy, đồ nhi du lịch các nơi, có chút thu hoạch. Hôm nay có thể cùng ba vị sư phụ gặp nhau, thật là vui sướng, có lễ vật muốn tặng cho ba vị sư phụ, chút long thành nho nhỏ, vạn mong xin vui lòng nhận cho, coi như là một chút tâm ý của đồ nhi .”
Vừa nói, Vân Khê từ trong nhẫn trữ vật móc ra ba bình mỹ nhân lộ.
Ba bình mỹ nhân lộ này là đoạn thời gian trước Tống chưởng quỹ từ Hoa Tây thành đưa tới, Ngu Mỹ Nhân vốn là bị một mồi lửa đốt sạch, hiện tại đã tân trang khai trương lại, mà Tống chưởng quỹ sau khi được nàng tiết lộ phương pháp điều chế mỹ nhân lộ, y theo phương pháp đó điều chế ra một lô mỹ nhân lộ mới, nàng cố ý sai người đưa tới 10 bình, làm cho nàng tự mình kiểm nghiệm. Một khi được sự đồng ý của nàng, mỹ nhân lộ có thể tái hiện trên giang hồ, kiếm một khoản tiền lớn.
Vân Khê tiện tay móc ra ba bình mỹ nhân lộ, thật ra thì nàng là học Tiểu Mặc đưa bao tiền lì xì trước sau nhận hồi báo, dù sao nàng cũng không mất mát gì.
“Ba vị sư phụ, ba bình trong tay ta chính là mỹ nhân lộ trong truyền thuyết. Nó có tác dụng loại bỏ ban (vết bớt, lấm chấm,..), trừ đậu(mặt bị rỗ do đậu mùa, nốt đậu), loại bỏ nếp nhăn, trắng da, toàn bộ đều có tác dụng dưỡng nhan (dưỡng da), chính là thánh phẩm dưỡng nhan tốt nhất của nữ nhân.”
“Mỹ nhân lộ? !”
Toàn trường ồ lên, không nghĩ tới loại dưỡng nhan như phù dung sớm nở tối tàn mỹ nhân lộ trong truyền thuyết trong chớp mắt xuất hiện lần nữa.
Trên mặt ba vị đại nhân đồng thời lộ ra sắc mặt vui mừng, ánh mắt thì sáng lên, bọn họ không ngừng kích động, cô gái trẻ tuổi cũng kích động. Phàm là nữ nhân, sợ rằng cũng khó lòng cự tuyệt được sự hấp dẫn của mỹ nhân lộ.
“Ngươi, ngươi muốn đem cái đó đưa cho chúng ta?” Lam Liên đại nhân vẫn không nói gì đột nhiên mở miệng.
“Tất nhiên, nhưng trên người đồ nhi chỉ có ba bình này thôi, chút lòng thành nho nhỏ, mong ba vị sư phụ không nên chối từ.” Vân Khê mỉm cười nói.
Âm thanh hút khí nối thành một mảnh.
Ba bình mỹ nhân lộ, có giá trị liên thành a, từng tại thịnh Bảo trai ở Hoa Tây thành bán ra với giá một triệu một trăm hai mươi ngàn lượng hoàng kim. Nàng lại nói là lòng thành nho nhỏ, cứ tặng người dễ dàng như vậy. . . . . . Phí của trời a!
Trời ơi, ở trong mắt nàng, rốt cuộc cái gì mới xem như lòng thành lớn a ?
Thái độ ba vị đại nhân đối với nàng biến hóa lần nữa , giờ phút này nhìn nàng với ánh mắt thân thiết còn hơn nhìn đồ nhi của mình.
Từ trước đến giờ tính tình kém cỏi nhất, khó gần nhất như Hoàng Liên đại nhân, cũng mừng rỡ nhận lấy một lọ mỹ nhân lộ trong đó, như nhặt được chí bảo (vật quý báu), vừa thân mật lôi kéo tay Vân Khê, vừa nói: “Đồ nhi ngoan, ngươi thật sự là đồ nhi tốt nhất của sư phụ. Ngươi lấy đồ tốt như vậy đưa cho sư phụ, sư phụ tự nhiên cũng không thể keo kiệt, để cho sư phụ thử nghĩ xem, rốt cuộc cho ngươi thứ gì mới tốt.”
Hoàng Liên đại nhân nhanh nhẹn đem mỹ nhân lộ bỏ vào trong túi trước, sợ bị người đoạt, hoặc là sợ Vân Khê thay đổi chủ ý, sau đó mới ở trên người nàng tìm bảo bối.
Còn lại hai vị đại nhân cũng thay nhau nói lời hay, đều tỏ vẻ phải về đưa lễ vật tương xứng với đồ mình nhận được.
“Đồ nhi làm sao lại không biết xấu hổ đây?” Vân Khê ngoài miệng thì nói thế, đáy lòng cũng là cực kỳ không biết xấu hổ, quả nhiên vẫn là Tiểu Mặc nhà nàng thông minh nhất, muốn nhận được lễ vật, thì phải giao ra lễ vật nho nhỏ trước, thả con săn sắt bắt con cá rô.
Nàng rất mong đợi, không biết ba vị đại nhân đáp lễ cho nàng cái gì, mấy vị là đại nhân vật, trước mặt của mọi người, cũng không thể quá keo kiệt?
Ba bình mỹ nhân lộ của nàng số lượng có hạn, vì thế quà đáp lễ cho nàng cũng phải là linh thạch Hoàng Phẩm trở lên, hoặc là Huyền Linh quả … mới tỏ lòng thành a?
Trong lúc ba vị đại nhân quyết định biếu tặng lễ vật gì, thì cô gái trẻ tuổi ưỡn ngực nghiêm mặt, đi tới trước mặt Vân Khê, tươi cười nói: “Vân cô nương, mỹ nhân lộ là thứ tốt a, không biết trên người của ngươi có còn hay không dư thừa? Nếu có, tại hạsẽ mua với giá cao.”
Vân Khê đáy lòng cười lạnh, nàng nếu như còn dư, thà rằng đổ xuống sông, cũng sẽ không cho nàng một giọt.
Ngươi nha, mới vừa rồi còn thiết kế hãm hại ta, bây giờ còn có mặt mũi tới đòi hỏi mỹ nhân lộ? Da mặt so với tường thành kia còn dầy hơn?
“Hôm nay sợ là không có, nhưng tại hạ cũng là có chút tài năng, có thể làm ra mỹ nhân lộ. Nếu như cô nương thành tâm thành ý muốn, tại hạ cũng có thể vì cô nương suy nghĩ một chút biện pháp.” Vân Khê câu môi cười, nàng còn nhớ món nợ vừa rồi, khoản nợ này nhất định phải đòi lại. Dám tính kế nàng? Vậy thì phải chuẩn bị tinh thần để lãnh hậu quả đi!
“Thật sự?” Cô gái trẻ tuổi ánh mắt tỏa sáng, lộ ra sắc mặt vui mừng, “Vân cô nương nhiều nhất có thể làm ra mấy bình? Ngươi có bao nhiêu, ta liền mua bấy nhiêu.”
Vân Khê ra vẻ suy tư một lúc lâu, có chút khó xử nói: “Một bình là không có vấn đề , nhiều lắm là hai bình, nhiều hơn nữa sẽ không có khả năng.”
“Hai bình! Ta sẽ mua hết!” Cô gái trẻ tuổi mừng rỡ, nghĩ thầm đến lúc đó có hai bình mỹ nhân lộ, một bình nàng giữ lại cho mình dùng, một bình khác đưa cho cung chủ, như vậy đến lúc đó phần thắng chức vị Thánh nữ, nàng sẽ có hơn mấy phần, coi như là dùng nhiều tiền, cũng đáng.
“. . . . . . Được rồi, ta sẽ cố gắng thử một chút, đợi có tin tức, ta sẽ phái người báo cho ngươi. Ngươi trước chuẩn bị đầy đủ ngân lượng đi, ngươi cũng biết, mỹ nhân lộ giá trị không rẻ. . . . . .” Nàng nói một chút liền ngừng lại, đối phương muốn hai bình, một bình khác chắc là đưa cho Hồng Liên đại nhân của sư phụ cô ta a? nàng đã sớm nhìn Hồng Liên không vừa mắt rồi, đến lúc đó nhất định phải hảo hảo chỉnh bà ta một phen.
Vân Khê không biết rằng đối phương muốn đem một bình đưa cho cung chủ của Vân tộc, mà không phải là Hồng Liên đại nhân, chyện này đã khiến cho tiền đồ của cô gái trẻ tuổi hoàn toàn bi phá hủy, nhưng đó là chuyện của sau này.
“Hảo, tại hạ chờ tin tức tốt của Vân cô nương.” Cô gái trẻ tuổi mừng rỡ trả lời.
Lúc này, ba vị đại nhân đã chuẩn bị xong quà đáp lễ lễ vật.
“Vân cô nương, đây là Phẩm linh thạch bổn tọa cất dấu nhiều năm, theo bổn tọa quan sát, với thực lực của ngươi bây giờ, từ Phẩm linh thạch trở xuống đối với ngươi đã không tác dụng, hi vọng viên Phẩm linh thạch này, có thể trợ giúp cho ngươi.” Người thứ nhất tặng lễ chính là Hoàng Liên đại nhân.
Phẩm linh thạch, bà ta ra tay cũng coi như hào phóng rồi, phải biết rằng một viên Phẩm linh thạch giá trị cũng không rẻ , bình thường bán đấu giá cũng đã có giá trị liên thành, rất khó tìm được một viên Phẩm linh thạch được đem đấu giá và bán ra.
Xung quanh mọi người rối rít thở dài, lộ ra vẻ hâm mộ .
Vân Khê thản nhiên nhận lấy linh thạch, lễ vật này so với trong tưởng tượng của nàng quý hơn nhiều lắm, ấn tượng đối với Hoàng Liên đại nhân hơi tăng thêm mấy phần.
Kế tiếp là Lam Liên đại nhân, lễ vật chính là một viên linh quả, nàng quan sát linh quả thấy màu sắc cùng linh khí đầy đủ, Vân Khê cũng biết đây đích thị là thứ tốt .
Nhưng hai người này cũng coi như gian xảo, biết rõ nàng là không phải người của Vân tộc, cho nên tặng lễ vật, cũng chỉ là có thể giúp tăng trưởng thực lực của nàng chút ít, dùng hết rồi là xong, không để lại bất cứ dấu vết gì. Nhưng nếu bọn họ đưa loại lễ vật chính là binh khí, tượng trưng cho thân phận của bọn họ, như vậy sau này nếu nàng cùng Vân tộc đối nghịch, làm cho người ta phát hiện, bọn họ tất nhiên là nói không rõ, cho nên đã lưu lại cho mình một đường lui
Vân Khê không có để ý, cuối cùng đem lực chú ý chuyển hướng Thanh Liên đại nhân, hiện tại chỉ còn lại bà ta không có biếu tặng lễ vật.
“Vân cô nương, hạt châu này tên là Tam hồn châu, mặc dù kém hồn châu của Vân tộc chúng ta, nhưng đối với việc tăng cường hồn lực cho Luyện Đan Sư cũng là vô cùng hữu hiệu. Ngươi ít ngày nữa sẽ phải luyện chế Tru Tiên đan rồi, cho nên tăng cường hồn lực, đối với chuyện luyện đan của ngươi sẽ rất có ích.”
“Tạ ơn sư phụ.” Vân Khê đem Tam hồn châu cầm trong tay, đáy lòng suy nghĩ, hiển nhiên mọi người ở Vân tộc đã biết được tin nàng sắp luyện chế Tru Tiên đan, giờ phút này đưa nàng Hồn Châu, bọn họ cũng là hi vọng nàng có thể luyện chế thành công Tru Tiên đan a?
Nhưng sau khi nàng luyện chế thành công Tru Tiên đan, bọn họ không biết là có hành động gì .
Tóm lại lai giả bất thiện.
“Sư phụ, ngài mới vừa nói tới hồn châu, là một trong thập đại linh châu ?” Vân Khê trong lòng mừng thầm, nàng muốn sưu tập đủ mười viên linh châu, không nghĩ tới lại có tin tức một viên linh châu trong đó.
“Không sai! Chính là hồn châu một trong thập đại linh châu, nhưng hồn châu chính là vật cung chủ yêu thích nhất, luôn cất dấu ở bên mình, bổn tọa cũng là thỉnh thoảng được nhìn một cái thôi.” Thanh Liên đại nhân nói.
Vật bên người của Cung chủ? Vân Khê tâm tình vốn đang hăng hái bừng bừng, thoáng cái đều rơi vào đáy cốc, nàng cho dù lá gan lớn hơn nữa, cũng không dám đi trộm vât bên người Cung chủ của Vân tộc, thật là xui xẻo, vì sao hồn châu lại nằm trong tay của Cung chủ Vân tộc?
Hiện tại trên người nàng đã có 6 viên linh châu rồi, bốn viên cuối cùng, chẳng biết lúc nào mới có thể tìm đủ?
Tiếng thở dài của nàng, rơi vào tai ba vị đại nhân, bọ họ đều cho là nàng xem không ưng lễ vật của bọn họ, nội tâm có chút áy náy. Nói về, giá trị của mỹ nhân lộ, đúng là so với lễ vật các nàng tặng trân quý hơn nhiều lắm.
Ba người liếc mắt nhìn nhau, Thanh Liên đại nhân lại nói: “Vân cô nương, có câu này chúng ta muốn nói trước mặt ngươi, coi như là đáp lễ ngươi biếu tặng mỹ nhân lộ cho chúng ta.”
“Ba vị sư phụ xin nói.” Vân Khê trả lời.
“Vân cô nương luyện chế Tru Tiên đan, tin tức đó đã truyền khắp cả Long Tường đại lục, thậm chí kinh động cả các cao nhân lánh đời của Long Tường đại lục. Chuyện luyện đan lần này của cô nương, mọi người đều chú ý, ta nghĩ tất cả mọi người muốn nhìn đến Tru Tiên đan trong truyền thuyết xuất hiện lần nữa ở nhân thế, trong quá trình này, sẽ không có ai ngăn trở quá trình luyện đan của cô nương . . . . . .”
Thanh Liên đại nhân dừng một chút, nàng nói đích xác là sự thật, ai cũng muốn nhìn đến Tru Tiên đan trong truyền thuyết xuất thế, ở thời điểm mấu chốt như thế này, người nào đi ra ngoài ngăn trở, nhất định sẽ được vô số người khiển trách.
Lời của Thanh liên đại nhân vừa dừng, lại nói: “Nhưng ngươi cũng có thể tưởng tượng được, một khi Tru Tiên đan luyện chế thành công, lại sẽ có bao nhiêu ánh mắt ngó chừng nó, muốn đem nó tranh đoạt tới tay. Ngươi cho là, bằng thực lực của ngươi, có thể ngăn cản được nhiều cao thủ như vậy đối với Tru Tiên đan mơ ước sao?”
Nàng rốt cục nói đến trọng điểm, đây cũng vấn đề Vân Khê đã sớm nghĩ đến, một khi Tru Tiên đan luyện chế thành công, như thế nào giữ được nó, là một vấn đề khó khăn.
“Sư phụ có gì cao kiến?” Vân Khê khiêm tốn thỉnh giáo, đoán chừng nàng nhất định sẽ nghe theo.
Thanh Liên đại nhân cùng hai vị đại nhân còn lại liếc mắt nhìn nhau, tự tin cười nói: “Thật ra thì biện pháp rất đơn giản, ngươi chỉ cần tìm được một lực lượng cường đại mà có thể tin và dựa vào, là có thể giải quyết được tất cả vấn đề của ngươi.”
“Lực lượng cường đại mà có thể tin và dựa vào?” Vân Khê đáy lòng cười lạnh, đại khái đã đoán được mục đích của bà ta.
Hoàng Liên đại nhân tiếp theo lời của Thanh Liên đại nhân nói: “Không sai! Chúng ta đã điều tra thân thế của ngươi một phen, mặc dù cuối cùng vẫn không thể xác nhận, nhưng chân tướng cũng không sai biệt lắm. Cung chủ đã biết sự tồn tại của ngươi, cũng chú ý đến ngươi nhiều hơn, lần này cung chủ phái chúng ta tới đây, chính là giao cho chúng ta nhiệm vụ đặc biệt, nhiệm vụ dặc biệt này, cùng ngươi có liên quan.”
“Thân phận thật sự của ngươi, ngươi cùng với Vân tộc có mối liên hệ đặc thù, ta nghĩ ngươi hẳn là nội tâm đều biết.” Lam Liên đại nhân ánh mắt sắc bén ngó chừng Vân Khê, tiếp tục nói, “Nếu đổi lại bình thường, tất nhiên Vân tộc sẽ hạ sát lệnh đối với ngươi, bởi vì. . . . . . Ngươi chắc là biết nguyên nhân. Nhưng lần này bởi vì ngươi muốn luyện chế Tru Tiên đan đã thất truyền trong truyền thuyết, mà thực lực cùng năng lực của ngươi được cung chủ cùng đông đảo mọi người của Vân Huyễn điện công nhận, trải qua thương nghị, cung chủ quyết định hạ lệnh đặc xá đối với ngươi. Chỉ cần ngươi chịu trở về Vân tộc, cung chủ có thể đối với ngươi đặc biệt ưu đãi, bồi dưỡng ngươi giống như Vân Trung Thiên, nhận được sự che chở của Vân tộc. Tất nhiên, trong quá trình luyện chế Tru Tiên đan lần này, Vân tộc chúng ta cũng có thể trở thành hậu thuẫn cường đại mà ngươi có thể tin và dựa vào, vì ngươi giải quyết mọi vấn đề, bảo đảm Tru Tiên đan sẽ không mất.”
Vân Khê khẽ câu môi cười lạnh, lệnh đặc xá? Nói nghe thật hay, còn không phải là bởi vì suy tính trên người của nàng có thể có Tàn Hoa bí lục, cho nên quyết định chọn lựa chính sách dụ dỗ, muốn đem nàng lừa gạt trở về Vân tộc, sau đó cướp lấy bí lục trên người nàng?
Cái gì hậu thuẫn cường đại có thể tin và dựa vào?
Trong mắt nàng, đem an toàn của mình giao cho Vân tộc bảo vệ, mới không…thể tin nhất, không an toàn nhất!
Trong thời gian ngắn ngủi, tâm tư của Vân Khê chuyển động không ngừng, không biết suy nghĩ bao nhiêu khả năng cùng kết cục. Bảo hổ lột da, không thể nghi ngờ là nguy hiểm, bất quá, trong nguy hiểm giành thắng lợi, chưa chắc không thể.
Sau khi trải qua suy nghĩ cặn kẽ, Vân Khê cười nhạt một tiếng, đối với ba người nói: “Ta không nghĩ tới cung chủ có thể khoan hồng độ lượng như thế, cho hạ lệnh đặc xá, ta cảm động đến rơi nước mắt. Nhưng chuyện này ta phải về theo thương nghị với phu quân thật kỹ lưỡng, dù sao ta bây giờ là phụ nữ có chồng, cái gọi là gả cho gà thì theo gà, gả cho chó thì theo chó, ta quyết định bất kỳ việc gì, đều cần nhận được sự đồng ý của phu quân ta mới được.”
“Không sao, chúng ta chờ câu trả lời của ngươi.” Ba vị đại nhân nhìn lẫn nhau, âm thầm mừng rỡ, xem thái độ trước mắt của Vân Khê, chuyện này có thể thương lượng được, chỉ cần có thể thương lượng được là tốt rồi,bọn họ chỉ cần bỏ thêm một chút sức lực, tin tưởng nhất định có thể đem Vân Khê về Vân tộc đi, hoàn thành nhiệm vụ đặc biệt mà cung chủ giao cho bọn họ.