Thiên Tai! Ta Tích Trữ Kho Lương Thực Toàn Thiên Hạ Cứu Cả Hầu Phủ

Chương 3: Chương 3: Cho Biết Về Nạn Diệt Môn (1)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Phó Yến Đình thấy nàng đột nhiên dừng lại, nghi hoặc hỏi: “Sao thế, không thích ăn à?”

Hắn nói xong, đang định đứng dậy bước ra ngoài: “Ta sẽ lấy thêm cho nàng vài cái đầu sư tử kho tàu nữa!”

Chử Trần Âm vội vàng đứng lên, kéo tay áo màu đỏ của hắn: “Chàng từ từ đã.”

Phó Yến Đình quay đầu nhìn nàng, hầu kết giật giật: “Vẫn còn sớm mà, động phòng không gấp vậy đâu.”

Động cái gì mà động phòng động gì chứ! Mạng cũng sắp không còn nữa rồi kìa!

Cái mạng nhỏ này của Chử Trần Âm tự nàng giành giật bao năm, không muốn chết sớm như thế đâu!

Nàng cũng không quan tâm nhiều như vậy, sắp xếp lại những thứ trong đầu sau đó kiếm cớ nói ra

“Phó Yến Đình, chàng nghe ta nói, trước khi xuất giá, ta ở Chử phủ đã nghe trộm được phụ thân ta nói chuyện, ông ấy nói rằng sáng mai hoàng đế sẽ hạ lệnh xử tử cả nhà Phó gia các chàng!”

Vừa nói xong, cả căn phòng đột nhiên chìm trong sự im lặng chết chóc. Đôi mắt đen sâu thẳm của Phó Yến Đình giống như lửa than nóng bỏng như muốn đốt cháy nàng, những ngọn nến đỏ lung linh trong căn phòng tân hôn giờ đây lại yên tĩnh đến mức doạ người.

Trái tim Chử Trần Âm đập thình thịch trong lồng ngực, nàng bắt đầu lo lắng liệu Phó Yến Đình sẽ coi nàng là kẻ điên hay kẻ gian dối hay không.

Tuy nhiên, Phó Yến Đình chỉ trầm mặc sau đó hỏi nàng: “Phó gia ta đều là người trung liệt, nàng nói hoàng thượng hạ lệnh chém đầu thị chúng là nguyên cớ do đâu?”

Chử Trần Âm nhanh chóng tìm kiếm trong đầu, lập tức nói ra: “Sứ giả Phàn Quốc tiến cung, mang theo một bức mật thư, trong đó có chứng cứ tội ác cấu kết với kẻ thù và phản bội của chàng. Nếu không tin, chàng có thể phái người đi điều tra người đi điều tra thật kỹ tên sứ giả này.”

“Ý của nàng là sứ giả của Phàn quốc hôm qua mới tiến cung?” Phó Yến Đình hỏi.

Chử Trần Âm gật đầu: “Đúng vậy, nhưng sứ giả là giả. Vạn thừa tướng cùng bệ hạ bày mưu hãm hại ngươi, muốn giết chết toàn bộ Phó gia!”

Bốn chữ cuối cùng vang vọng khắp căn phòng.

Đôi mắt của Phó Yến Đình lập tức tối sầm lại, một tia sáng sắc bén loé lên ngay khi luồng sét đánh vào hòn đá, hắn không nói thêm bất kì lời nào với Chử Trần Âm mà cứ thế xoay người lao nhanh ra cửa.

Hồng y theo đó bay phấp phới trong gió đêm.

Chử Trần Âm tim đập thình thịch, khó tin nhìn theo bóng lưng Phó Yến Đình, vốn tưởng rằng hắn sẽ hỏi thêm mấy câu nữa, nhưng không ngờ hắn lại cứ vậy mà tin luôn?!

Phó đại tướng quân thực không phải là người bình thường!

Sau khi Phó Yến Đình rời khỏi phòng tân hôn, tiếng nói cười vui vẻ trong phủ như thể im bặt trong phút chốc

Phủ đệ treo đèn lồng đỏ giăng ngập trời trở nên im lặng dị thường.

Chử Trần Âm bồn chồn trong phòng tân hôn phủ lụa đỏ, nàng nhìn quanh bốn phía rồi phát hiện Phó gia thực sự rất giàu có, cả căn phòng tân hôn nho nhỏ đều được trang trí bằng những đồ dùng bằng ngọc bích, những bức thư pháp và tranh vẽ quý giá.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.