Thiên Tài Triệu Hồi Sư

Chương 285: Q.4 - Chương 285: Chương 66: Yêu Yêu bị cướp!




Ngây người ở cái chỗ này suốt chín tháng, cuối cùng đoàn người Vân Phong cũng được rời đi, theo người do Tư Văn phái tới tới chỗ sâu nhất trong điện. Rất nhanh đã tới được chỗ bí mật, người dẫn đường mời Vân Phong đi vào, còn Khúc Lam Y và Lam Dực thì chờ bên ngoài, Vân Phong gật đầu đẩy cửa vào, cánh cửa phía sau tự động đóng lại, Tư Văn đang ngồi an vị trước mặt Vân Phong, trong ngực hắn là một tiểu thiếu nữ đã có chút trưởng thành hơn.

Lúc Vân Phong đi vào, Tư Văn vẫn đang nhu tình chơi đùa cùng tiểu thiếu nữ trong ngực, hắn khẽ liếc mắt nhìn sang Vân Phong, nhu tình trong mắt thu hồi, vẫn là khuôn mặt lạnh nhạt ngày nào, còn tiểu thiếu nữ trong ngực vừa thấy Vân Phong, con ngươi trong đôi mắt xanh lam đột nhiên hóa thành một đường dọc, cả người lập tức giãy giụa muốn thoát ra khỏi Tư Văn, đuôi cá xanh lam đung đưa, Vân Phong đột nhiên cảm thấy có một đạo lực mạnh màu xanh đánh vào trong ngực mình.

“Tiểu Phong!” Yêu Yêu gọi, đuôi cá nhanh chóng quấn lên hông của Vân Phong, cánh tay thân mật ôm lấy nửa người trên của Vân Phong, khuôn mặt nhỏ nhắn yêu mị mỹ lệ, gương mặt tuấn tú tỏa ra yêu khí tương tự như Tư Văn, nếu lúc đầu Vân Phong còn có chút nghi ngờ quan hệ giữa hai người, bây giờ thì đã xác thực chắc chắn, hai người bọn họ chắc chắn là người thân.

“Tiểu Phong!” Yêu Yêu không ngừng gọi, cọ cọ gương mặt vào má Vân Phong, giống như đứa trẻ lâu ngày được mẫu thân ôm, Nhục Cầu trên vai Vân Phong nhàm chán liếc nhìn, cuối cùng quyết định xoay người làm như không thấy.

Lòng Vân Phong cũng kích động, chín tháng không thấy, không thể nào nói là không nhớ, Tư Văn cho phép Yêu Yêu gặp lại Vân Phong thật nằm ngoài dự đoán của nàng, ôm thiếu nữ trong ngực đang không ngừng làm nũng mình, Vân Phong sờ tai cá của Yêu Yêu, Yêu Yêu ôm nàng chặt cứng, bộ dáng không chịu buông tay.

Vẻ mặt Tư Văn trầm thấp nhìn cảnh một lớn một nhỏ ôm nhau không buông, “Chín tháng đã qua, Tụ Linh Thảo cuối cùng cũng có tin tức.”

Vân Phong hồi hồn, cười nhạt với Tư Văn, “Làm phiền rồi, về tin tức của Tụ Linh Thảo…”

Tư Văn khẽ nhíu mày, tiếp tục nhìn chằm chằm Yêu Yêu trong ngực Vân Phong không chịu buông, không nhịn được mở miệng, “Tư Tình, còn không buông ra.”

Tư Tình? Đây là tên mới của Yêu Yêu? Yêu Yêu rất không vui lắc đầu, ôm Vân Phong không buông tay, đuôi cá quấn chặt hông Vân Phong, Vân Phong nhỏ giọng mở miệng, “Tư Tình… là tên của ngươi?”

Yêu Yêu ngẩng đầu lên, đôi mắt u mê, “Hắn cho ta ...”

“Tình Tình, tới đây.” Giọng Tư Văn lạnh lùng, khiến Yêu Yêu chỉ mới gặp được Vân Phong có cảm giác không vui, nhưng dạo này Yêu Yêu không được tốt cho lắm, Tư Văn nghĩ lần gặp mặt này có thể hóa giải, tuy quả thực là đã hóa giải nhưng lại quấn chặt với nhân loại này không chịu buông, như vậy làm sao được!

Yêu Yêu không muốn buông tay, khuôn mặt nhỏ nhắn đầy vẻ không muốn, Vân Phong mỉm cười, sờ tai Yêu Yêu, “Yêu Yêu buông ra đi, chúng ta có lời muốn nói.”

Yêu Yêu nhìn Vân Phong, lúc này mới chậm buông đuôi cá quấn quanh hông Vân Phong ra, Tư Văn thấy vậy lập tức đưa tay lên, một luồng năng lượng mạnh mẽ đánh Yêu Yêu về bên cạnh hắn, đôi mắt Vân Phong chợt lóe không nói gì, ngồi một bên, Yêu Yêu bị Tư Văn giữ lại rất không vui, đôi mắt to nhìn Vân Phong, không muốn dời đi chút nào.

“Ta có chút chuyện muốn nói rõ với ngươi về Tụ Linh Thảo.” Tư Văn nhàn nhạt mở miệng, thấy Yêu Yêu vẫn nhìn Vân Phong, đáy mắt hơi trầm xuống, “Ta thấy, vẫn nên đưa Tư Tình về thôi, người đâu!” Tư Văn la to một tiếng, lập tức có Giao Nhân đẩy cửa vào, Yêu Yêu vừa thấy liền giãy dụa thân nhỏ muốn rời khỏi người Tư Văn, Tư Văn lạnh mặt giữ chặt Yêu Yêu.

“Đưa Tư Tình về.” Tư Văn hạ lệnh, toàn thân Yêu Yêu lập tức bị vây trong bọt khí màu xanh dương, cho dù nàng có cựa quậy như thế nào vẫn không thoát ra được, bọt khí vừa ra đến cửa hai Giao Nhân kia liền lập tức nhận lấy xoay người rời đi.

“Tiểu Phong! Tiểu Phong!” Yêu Yêu trong bọt khí gào kêu Vân Phong, cả người nàng bơi loạn trong bọt khí, vẻ mặt hoảng sợ, thậm chí trên mặt còn có nét dữ tợn, cả người đánh loạn lung tung, thấy Vân Phong càng ngày càng xa, Yêu Yêu lớn tiếng kêu, “Tiểu Phong!”

Âm thanh vì bị bọt khí ngăn trở mà có chút mơ hồ, Yêu Yêu càng kêu sắc mặt Tư Văn càng âm hàn, tốc độ đưa đi càng nhanh hơn, Vân Phong nhìn đôi mắt Yêu Yêu, trái tim như cảm thấy bị bóp nghẹn, đứa trẻ kia đang gọi mình!

“Ngươi muốn làm gì?” Tư Văn giận dữ quát, giương tay lên đánh một luồng sóng về phía Vân Phong.

Ánh mắt Vân Phong lóe lên, nhanh chóng lách khỏi công kích của Tư Văn, cả người ngăn trước đám Giao Nhân đang tính rời đi, “Buông tay.”

“Vương, Vương. . . . . .” Giao Nhân bị ngăn lại cả người run rẩy.

Vẻ mặt Tư Văn đầy vẻ giận dữ, “Đừng có mà được voi đòi tiên!”

Vân Phong khẽ quay đầu, “Đây chính là cách mà ngươi đối đãi với Yêu Yêu? Giam nó ở chỗ này? Nếu ta sớm biết ngươi đối đãi với nó như vậy, có nói gì ta cũng sẽ không giao nó cho ngươi!”

Tư Văn nheo chặt đôi mắt, yêu khí trên mặt chợt tăng, đuôi cá Lam Kỳ trên cơ thể tản ra ánh sáng xanh nhàn nhạt, “Đây là chuyện nhà tộc ta, ngươi không được phép nhúng tay!”

Vân Phong đột nhiên bật cười, tinh thần lực trong người xông ra hóa thành một đoạn roi vô hình, chém tới bọt nước đang vây giữ Yêu Yêu, Tư Văn thấy thế, ánh mắt lóe lên vẻ giận dữ, “Càn rỡ!” Bàn tay nhanh chóng bắt lấy, một luồng ánh sáng xanh chém đứt ngọn roi của Vân Phong thành hai nửa!

Hai luồng sức mạnh lớn chạm vào nhau trong nháy mắt phóng ra một áp lực cường đại, hai Giao Nhân kia không chịu nổi uy áp lập tức hộc máu ngất đi, bọt khí bọc lại Yêu Yêu nháy mắt quay trở lại bên người Tư Văn, Yêu Yêu mở to mắt nhìn Vân Phong và Tư Văn, tràn đầy lo âu và kinh hoảng.

“Yêu Yêu quả thực là người thân của ngươi, nhưng tương tự cũng chính là bạn của ta! Chỉ cần có chuyện liên quan đến nó, ta lạp tức sẽ nhúng tay!” Vân Phong gằng từng chữ, vẻ mặt kiên định, sắc mặt Tư Văn tối lại, hai người đối nghịch một lát, Tư Văn quét mắt sang nhìn Yêu Yêu, ở chợt nhìn thấy vẻ mặt nàng như vô lực, khí thế hùng hồn mới nãy đột nhiên tiêu tán.

“Rắc!” Bọt khí màu lam nháy mắt nứt vỡ, Yêu Yêu vui mừng lộn người một vòng nhào qua Vân Phong, thẳng vào ngực Vân Phong, lại ôm chặt nàng lần nữa.

Tư Văn thấy vậy ánh mắt ánh lên một tia đau xót, khuôn mặt nhỏ nhắn của Yêu Yêu lắc qua lắc lại nhìn về phía Tư Văn, trong đôi mắt to cũng là vẻ lo lắng, nhưng không muốn buông Vân Phong ra, khuôn mặt nhỏ nhắn trông rất khó xử nhìn hai bên. Vân Phong sờ tai Yêu Yêu, nhẹ giọng dụ dỗ, “Ta không đi, vẫn ở đây.”

Yêu Yêu cẩn thận nhìn chằm chằm Vân Phong một lúc lâu, nhận thấy lời nói của nàng là thật, lúc này mới thận trọng buông đuôi cá ra, lưu luyến rời khỏi ngực Vân Phong trở lại bên Tư Văn, Tư Văn thấy Yêu Yêu chịu chủ động trở lại, đôi mắt ánh lên một tia sáng, ôm thân thể nhỏ bé của Yêu Yêu vào lòng, nhìn Vân Phong thật lâu.

“Về Tụ Linh Thảo, có một số chuyện cần nói rõ với ngươi.” Tư Văn tiếp tục đề tài vừa rồi, hai người đều không nhìn sang Yêu Yêu, “Tụ Linh Thảo không phải là thực vật, nó là râu của một loài ma thú.” Tư Văn nói xong ngước mắt nhìn Vân Phong, nhận ra nàng không hề kinh ngạc chút nào, “Ngươi biết rồi sao?”

Vân Phong gật đầu, “Chuyện này ta biết được.”

Vẻ mặt Tư Văn khá phức tạp, “Loài ma thú được này được gọi là U Nhan, ta điều tra rất lâu mới biết được Tụ Linh Thảo chính là râu của nó, trong lúc tìm hiểu tra hỏi, vậy mà tình cờ lại biết được hành tung của nó.”

“U Nhan?” Vân Phong lẩm nhẩm nhắc lại, đây là một cái tên lạ, không biết sư tôn có ghi lại về loại ma thú này không, sau này phải tìm hiểu kỹ một lần.

“U Nhan xuất quỷ nhập thần, giỏi về ẩn nấp. Cá tính của nó hết sức cổ quái, không thích ở một chỗ quá lâu, nghe nói, số lượng của U Nhan chỉ chừng một hai con, hơn nữa tuổi thọ lại khá dài.”

Vân Phong nghe Tư Văn nói cũng đã hiểu đại khái, không cần phải tra tìm nữa.

“Chỗ mà U Nhan đã từng đi qua là Trừng Hải, là khu biên giới của Giao Nhân tộc, cũng là… ranh giới giao nhau giữa Giao Nhân tộc mà loài ma thú khác.” Tư Văn nói đến đây vẻ mặt đột nhiên hắc ám, Vân Phong chợt nhớ tới dấu vết đánh nhau ở vùng biên giới, có thể thấy mức độ nguy hiểm ở Trừng Hải này là như thế nào.

“Giao Nhân tộc có cấm lệnh, bất kỳ Giao Nhân nào cũng không được phép đến gần Trừng Hải, lần này ta sẽ chỉ đưa ngươi đến gần Trừng Hải, những việc còn lại là tùy ngươi.”

Vân Phong gật đầu, “Lúc nào thì lên đường?”

Tư Văn suy nghĩ một lát, càng làm xong nhanh chuyện thì nàng càng mau rời đi, những chuyện khác có thể tạm gác lại, “Ngày mai.”

Ngày mai? Rất tốt. Vân Phong đã ngủ đông ở đây hết chín tháng rồi, tiến vào trong Trừng Hải tìm U Nhan sợ là lại thêm một khoảng thời gian dài nữa, nhưng cuối cùng thì cũng đã tìm được mục tiêu, tốt hơn là ở chỗ này tiếp tục ngồi chờ. Hai người nói xong, Vân Phong liền chuẩn bị rời đi, Yêu Yêu lại động đậy muốn đuổi theo Vân Phong, Tư Văn nắm chặt tay ôm Yêu Yêu lại trong ngực, Vân Phong nhìn Tư Văn, giọng nói nghiêm túc, “Mặc dù Yêu Yêu là người của Lam Kỳ tộc, mặc dù ngươi là phụ thân của Yêu Yêu, nhưng ngươi không có bất kỳ quyền lợi gì mà giữ quyền tự do của nó cả. Nếu ngươi còn đối xử với Yêu Yêu như vậy, ta sẽ không tiếc tất cả đoạt nó về lại.”

Tư Văn nhíu chặt mày, nhìn Yêu Yêu trong ngực đang tò mò nhìn Vân Phong, màu xanh trong mắt lóe lên một tia sáng, không nói gì nữa, Vân Phong khẽ mỉm cười với Yêu Yêu, xoay người rời đi, Yêu Yêu thấy Vân Phong rời đi, đuôi cá đong đưa muốn đuổi tới, lần này Tư Văn không ngăn cản nữa, để mặc cho Yêu Yêu đuổi theo.

“Tiểu Phong!” Đuôi cá Yêu Yêu quấn lên hông Vân Phong, ôm nàng từ phía sau, Vân Phong dừng chân, xoay lại đối mặt với Yêu Yêu, nhìn đôi mắt to màu lam của nàng, “Ta có chuyện quan trọng trong người, Yêu Yêu ở đây chờ ta được không?”

Yêu Yêu nghi hoặc nhìn Vân Phong, “Trở… lại… chứ?”

Vân Phong gật đầu, “Đúng rồi, cho nên Yêu Yêu hãy ngoan ngoãn chờ ở đây nhé.”

Yêu Yêu gật đầu, dường như đã hiểu ra điều gì, “Được!” Gương mặt nhỏ nhắn ánh lên vẻ mỹ lệ, cơ thể nhỏ bé lúc trước đã dài thêm một chút, ánh mắt Vân Phong dịu dàng, Yêu Yêu vui vẻ trở lại bên người Tư Văn, “Tiểu Phong phải trở về!”

Vân Phong gật đầu, nhìn Yêu Yêu một cái rồi xoay người đi ra ngoài, Tư Văn nhìn bóng lưng Vân Phong như có điều suy tư.

Sáng sớm ngày hôm sau, Vân Phong, Khúc Lam Y và Lam Dực ăn biến hình chất thuốc xong, ba người họ chờ ở bên ngoài, Tư Văn đã chờ sẵn từ sáng sớm để dẫn bọn hắn tới Trừng Hải, lúc tới được chỗ của Tư Văn, Vân Phong rất bất ngờ, lần này hắn không chỉ đến có một mình, còn có hai vị trưởng lão và hai người trẻ tuổi ngày nọ của Bạch Kỳ và Hồng Kỳ.

Tư Văn đứng trước sắc mặt lạnh lùng, Vân Phong hồ nghi nhìn hắn một cái, Yêu Yêu vui mừng nhào tới ôm Vân Phong, Tư Văn đang nghĩ cái gì vậy? Sao lại mang cả Yêu Yêu theo?

“Bạn lữ của Vương lại muốn đi Trừng Hải, thật là có ý.” Tử Huyền trưởng lão Hồng Kỳ nhìn chằm chằm Vân Phong, khẩu khí khinh thường, Thương Lân trưởng lão Bạch Kỳ cười ha ha, “Nói gì vậy, mấy lão già chúng ta cũng làm gì có tính chất này, lần này chỉ tham gia náo nhiệt rồi.”

Vân Phong nhướn mày, xem ra tin tức hôm nay tới Trừng Hải không biết đã bị ai thăm dò ra, từ trước đến giờ nội bộ Giao Nhân tộc đấu đá nhau rất lợi hại, căn cơ Tư Văn nếu như bất ổn không chừng kẻo bị mấy lão này chèn ép đây.

“Nếu Tử Huyền thúc và Thương Lân thúc đã hăng hái như vậy thì cùng nhau đi thôi.” Tư Văn nói khẽ một câu, nhìn về phía Vân Phong, Vân Phong ôm Yêu Yêu rất phối hợp đi bên cạnh hắn, sắc mặt Khúc Lam Y tối sầm lại, cố gắng đè nén nội tâm lửa giận của mình, Tư Văn giơ tay lên, bọt khí màu lam vây hắn và Vân Phong lại, nhanh chóng bay vút lên không trung.

Tử Huyền và Thương Lân hừ lạnh một tiếng, “Để xem ngươi đang làm cái trò gì!” Hai bọt khí màu đỏ và trắng cũng đồng loạt xuất hiện, rối rít rời theo, Khúc Lam Y và Lam Dực cũng đuổi theo ở phía sau cùng, Khúc Lam Y nghiến răng nghiến lợi bật ra một câu, “Khá lắm, đám Giao Nhân tộc!”

Lam Dực nghe vậy bất giác rùng mình một cái, hắn vẫn không có hảo cảm lắm với Khúc Lam Y, càng không hiểu tại sao chủ nhân lại có thể thích hắn, so với Khúc Lam Y hắn cảm thấy thích tên Trạch Nhiên kia hơn… Còn có cái tên Linh kia cũng không tồi, dù sao vẫn tốt hơn cái tên Khúc Lam Y bám người, nội tâm thâm sâu khó lường này.

Trừng Hải là nơi tiếp giáp giữa Giao Nhân tộc và Ma tộc khác khác, nơi đây không thuộc quyền kiểm soát của bên nào, ma thú rất nhạy cảm về vấn đề địa bàn, cũng có sự phân chia nghiêm ngặt, chỉ cần ngươi dám xông vào lãnh địa của ta thì ta liền không khách khí với ngươi! Cho nên thường các ma thú sẽ không rời khỏi tộc quần của mình, hơn nữa cũng không đi ra dải đất tiếp giáp này.

Vân Phong được bao bọc trong bọt khí màu xanh, ôm Yêu Yêu trong lòng, Yêu Yêu hôm nay có thể thấy được Vân Phong nên vô cùng vui vẻ, Tư Văn đứng một bên nhìn chằm chằm, chiếc đuôi Lam Kỳ dưới thân chậm rãi đung đưa, trừ những thứ khác, Tư Văn quả thực chính là một mỹ nam tử nổi danh, nếu là trong nhân loại chắc chắn sẽ nổi tiếng, nếu như hắn cứ tiếp tục kiếp nửa người nửa cá này, cho dù hắn có là ma thú đi chăng nữa thì cũng sẽ đánh cắp được vô số trái tim thiếu nữ.

Vân Phong quan sát Tư Văn vài lần rồi lại chuyển mắt đi, địa vực của Giao Nhân tộc hết sức rộng lớn, Tư Văn đưa nàng tiến về phía trước, tốc độ nhanh hơn không ít, lần giao thủ ngày hôm qua giữa hai người cũng không dùng toàn lực, nên cũng chẳng thể nào dò được thực lực của đối phương, chỉ là nếu Yêu Yêu là con của hắn, lấy tốc độ phát triển của Yêu Yêu, thực lực của hắn có lẽ bất khả hạn lượng.

Nói đến thực lực Yêu Yêu, Vân Phong thấy rất lạ, trong thời gian một năm Yêu Yêu đã đạt được tới cấp bậc thống lĩnh, nhưng hiện giờ đã qua chín tháng, theo lý thuyết mà nói Yêu Yêu hẳn phải tới cấp thống lĩnh hậu kỳ hoặc tột cùng, nhưng Vân Phong nhận ra, thực lực của Yêu Yêu không hề tăng lên một chút nào.

Vân Phong nghi ngờ nhưng lại không hỏi, nàng hiểu biết rất ít về Giao Nhân tộc, không chừng trong này còn có bí ẩn gì đó.

Mất mấy ngày cuối cùng cũng tới được nơi tiếp giáp của Giao Nhân tộc, nhìn từ xa cuối cùng Vân Phong cũng hiểu vì sao nơi này được gọi là Trừng Hải. Tuy đây là Vô Tận Hải, vốn là một vùng biển, nhưng ở đằng xa trong Vô Tận Hải kia chính là một rừng cây rậm rạm, cây cối mọc um tùm còn hơn so với tưởng tượng của Vân Phong, hơn nữa sự rộng lớn của nó làm nàng liên tưởng đến Vạn Thú Sơn Mạch vắt ngang qua giữa hai đại lục Đông Tây.

“Đó chính là Trừng Hải?” Vân Phong nói nhỏ, mảnh rừng cây kia khẽ dao động trong Vô Tận Hải ánh lên sáng ngời, tựa như đang lăn tăn cùng sóng, Tư Văn im lặng hạ Vân Phong xuống, mấy người Hồng Kỳ và Bạch Kỳ thấy vậy cũng xuống theo, Khúc Lam Y và Lam Dực theo sau, lúc nhìn thấy Trừng Hải thì vô cùng kinh ngạc.

“Lại là một nơi tốt để sát hại.” Khúc Lam Y nhìn xong liền khẽ giọng cười, Lam Dực cau mày, thực vật sống trong Trừng Hải phát triển vô cùng tốt, hơn nữa diện tích rộng như vậy, bên trong Trừng Hải có gì còn chưa thể biết được! Bên ngoài làm sao có thể biết được chuyện gì, quả thật là một chỗ tốt để sát hại!

Hồng Kỳ Tử Lãnh hừ lạnh, “Rốt cuộc chỗ này có gì đáng nhìn? Thật chẳng muốn đi vào chút nào!”

Vân Phong nghe thấy không lên tiếng, Tử Huyền trưởng lão mở miệng, “Ngươi ở đây nói nhăng gì vậy? Đi vào? Ai lại có gan vậy chứ?” Tử Huyền trưởng lão nhìn sang Vân Phong và Tư Văn, Tư Văn vẫn đứng đó lạnh lùng im lặng, Yêu Yêu ở trong ngực Vân Phong rất vui thích, khuôn mặt nhỏ nhắn hiện vẻ hài lòng, nhất là khi có cả Tư Văn và Vân Phong bên người nàng.

“Ha ha ha.” Một tiếng cười êm ái vang lên, Vân Phong nghe thấy trong đó có chút chán nản, “Bạn lữ của Vương kỳ quái thật, ngươi tính đứng đây hay vào đó đi dạp vậy?” Thanh niên Bạch Kỳ nói, chính hắn là người dệt chuyện, lại nhắm ngay mũi nhọn lại vào Vân Phong.

“Thương Vũ, bạn lữ của Vương làm gì không đến phiên ngươi cần quan tâm, đừng quên Vương đã nói gì!” Thương Lân đứng bên nhẹ giọng quát, sắc mặt Tư Văn vô cảm lạnh đi thêm vài phần, vẻ mặt Thương Vũ lập tức như biết rồi, không quên nói thêm một câu, “Trưởng lão nói phải, ta đương nhiên nhớ “Vương” đã từng nói gì.”

Khóe miệng Vân Phong lạnh lùng giương lên, quả nhiên vị trí này của Tư Văn ai cũng muốn có, không biết vị Vương này đã được sinh ra như thế nào, xem ra Hồng Kỳ và Bạch Kỳ vẫn chưa chết tâm, chỉ là so với Hồng Kỳ tính khí nóng nảy, Bạch Kỳ lúc nào cũng ôn hòa càng khiến Vân Phong cảm thấy chán ghét hơn.

Tư Văn vẫn không lên tiếng, đôi mắt xanh dương nhìn chằm chằm vào Trừng Hải, khi dời mắt đến một nơi đột nhiên biến sắc, “Chỗ đó… hình như có tiếng động!” Tư Văn nói một câu thu hút ánh nhìn của tất cả mọi người, tuy nội bộ có chút lục đục, nhưng lợi ích lãnh thổ của tộc nhân vẫn không thể để bị xâm phạm, thái độ của Hồng Kỳ và Bạch Kỳ đương nhiên là đoàn kết.

Vẻ mặt hai vị trưởng lão nghiêm trọng, “Vương, chúng ta có cần sang đó thăm dò thử không?”

Yêu Yêu trong ngực Vân Phong tò mò ló đầu ra, đôi mắt to nhìn quanh, đuôi cá buông hông của Vân Phong ra, nhìn theo hướng Vân Phong nhìn. Nếu quả thật có dị động ở Trừng Hải này, nàng tiến vào sẽ vô cùng nguy hiểm.

Đáy mắt Tư Văn phiếm ý lạnh, vẻ mặt đột nhiên biến đổi, đồng thời cánh tay vung lên, bọt khí màu lam đột nhiên bọc lại Yêu Yêu trong ngực Vân Phong, sự đột ngột này khiến cho mọi người phản ứng không kịp, đúng lúc đó, dị biến xảy ra!

Một cái lưỡi đỏ tươi lao ra từ trong Trừng Hải với tốc độ kinh người! Chiều dài khủng bố!

Lưỡi thịt màu đỏ thừa dịp tầm mắt mọi người bị hấp dẫn, vọt mạnh ra từ Trừng Hải, đánh tới Yêu Yêu trong ngực Vân Phong! Tốc độ của lưỡi thịt rất nhanh, đến nỗi có thể tạo ra được cả tàn ảnh! Mặc dù Tư Văn đã phản ứng ngay lập tức, nhưng rõ ràng vẫn chậm một bước!” Rắc rắc!”

Bọt khí màu lam bị lưỡi thịt đánh vỡ, cuốn lấy Yêu Yêu kéo đi, Yêu Yêu trong nháy mắt bay ra khỏi ngực Vân Phong, biến mất trong làn nước Trừng Hải!

“Yêu Yêu!” Vân Phong thét lên, cả người nhanh chóng bay theo, bất chấp mọi thứ đuổi theo cái lưỡi thịt đã bắt lấy Yêu Yêu kia! Vân Phong tiến vào Trừng Hải, vẻ mặt của Khúc Lam Y và Lam Dực cũng biến đổi, lập tức đuổi theo!

“Tư Tình!” Tư Văn hét lớn, đuôi cá động đậy muốn vọt vào, lại bị Tử Huyền và Thương Lân chặn lại! Hai vị trưởng lão đưa mắt về phía Tử Lãnh và Thương Vũ, hai người trẻ tuổi lập tức đuổi theo!

“Mau tránh ra!” Tư Văn hét lớn, màu đen trong con ngươi hừng hực lửa giận!

“Tỉnh táo một chút! Bây giờ ngươi chính là Vương của Giao Nhân tộ!” Thương Lân lạnh giọng nói, Tử Huyền cũng mở miệng, “Bây giờ ngươi không thể đi vào! Có Tử Lãnh và Thương Vũ đi theo rồi, không cần lo lắng!”

Tư Văn cuối cùng cũng bình tĩnh lại, Tử Huyền và Thương Lân thấy hắn đã tỉnh táo, chầm chậm lui ra, “Vương cứ bình tĩnh, Tử Lãnh và Thương Vũ nhất định sẽ tìm được Tư Tình, không để cho huyết mạch của Vương bị thương tổn một chút nào.”

Tư Văn trầm mặc đứng đó, chốc lát sau lạnh giọng nói, “Truyền lệnh! Phong tỏa tất cả các khu vực xung quanh Trừng Hải, không được cho phép Giao Nhân nào lại gần!” Tư Văn nắm chặt quả đấm, con ngươi yêu dị đang cố đè nén lửa giận, nghĩ tới Vân Phong vừa vọt vào, không hiểu sao trong lòng lại có chút an tâm, nàng sẽ không để cho Tư Tình có chuyện!

Vân Phong quả thực sẽ không để cho Yêu Yêu có chuyện, nhất là Yêu Yêu bị bắt đi trước mặt nàng, cho dù thế nào nàng cũng phải mang Yêu Yêu không chút thương tổn nào về!

“Yêu Yêu!” Vân Phong đuổi theo Yêu Yêu, nhưng tốc độ của lưỡi thịt kia quá nhanh, Vân Phong đuổi theo vào trong Trừng Hải một lúc đã mất dấu của Yêu Yêu, cây cối hai bên đường khiến tầm nhìn của Vân Phong bị thu hẹp lại, lại thêm tốc độ quá nhanh của lưỡi thịt, quỹ tích di động quá mức quanh co, Vân Phong có thể đuổi theo một khoảng đã là giới hạn, lưỡi thịt cuốn lấy Yêu Yêu trong nháy mắt đã chìm vào biển sâu.

“Đáng ghét!” Vân Phong nhìn khoảng không đã bị mất dấu của lưỡi thịt, linh mẫn ngọc bài cũng không hề chép lại hơi thở của nó, tất cả đều hóa thành bọt nước dưới tốc độ quỷ dị của nó! Tinh thần lực trong người Vân Phong đột nhiên xông ra, như thủy triều âm thầm lan tràn, khuếch tán rộng rãi trong Trừng Hải, tinh thần lực của nàng bao trùm khắp Trừng Hải không chừa một ngóc ngách nào, nàng nhất định phải tìm cho ra được Yêu Yêu!

“Bình tĩnh một chút!” Âm thanh của Khúc Lam Y vang bên tai, Vân Phong đột nhiên mở mắt, ánh mắt ấm áp của Khúc Lam Y khiến dòng máu đang sôi trào trong người Vân Phong dần lắng xuống, Lam Dực cũng đi theo sau lo lắng nói, “Chủ nhân, có cần ta đi tìm….”

Vân Phong lắc đầu, “Diện tích của Trừng Hải quá rộng lớn, hơn nữa địa thế phức tạp, huống chi nơi này cây cối dày đặc như vậy căn bản cũng không thể nhìn rõ được!”

Lam Dực nhất thời có chút đưa đám, Khúc Lam Y nhìn chung quanh, “Cái lưỡi thịt kia cuối cùng là thứ gì? Tại sao lại chỉ muốn bắt mỗi Yêu Yêu?”

Vân Phong cau mày suy tư, những chuyện này nàng cũng chẳng có chút đầu mối nào, trước mắt quan trọng nhất là tìm cho ra được Yêu Yêu! Giữa Vân Phong và Yêu Yêu không hề có ma thú khế ước, nếu như có ma thú khế ước nàng đã không cần phải lo lắng đến như vậy! Nhục Cầu trên vai Vân Phong đột nhiên gào thét lên mấy tiếng, cả người xoay về một hướng, bộ dáng mười phần phòng thủ, mọi người thấy Nhục Cầu như vậy cũng lập tức nhìn về phía đó!

“Xoạt!” “Xoạt!”

Hai bóng người bay ra từ trong rừng, là Tử Lãnh và Thương Vũ! Hai người nhìn thấy mấy người Vân Phong đều sững sờ, “Con của Vương đâu? Tìm rồi chứ?” Tử Lãnh nhìn Vân Phong, Thương Vũ lạnh giọng cười, “Ta thấy, tám phần là mất dấu rồi.”

Sắc mặt của Vân Phong trầm xuống không nói gì, Tử Lãnh nghe vậy lập tức quát, “Ngươi còn lo lắng cái gì nữa? Còn không mau tìm đi chứ?”

“Các ngươi đã tới, vậy thì cùng tìm thử đi, chúng ta cùng chia nhau ra.” Vân Phong nhàn nhạt nhìn hai người, Tử Lãnh lập tức im bặt, Thương Vũ nhìn chằm chằm mấy người Vân Phong một hồi rồi cũng xoay người rời theo Tử Lãnh, hai người kia đi rồi Khúc Lam Y liền nói, “Cảm giác có chút cổ quái.”

“Ta cũng cho rằng là như thế.” Lật tay lại, linh mẫn ngọc xuất hiện! Nhìn hai điểm nhỏ lóe lên trên ngọc bội, Vân Phong lạnh giọng cười, “Ta không biết Giao Nhân tộc muốn diễn trò hề gì, nếu như Yêu Yêu bị hắn lợi dụng, ta nhất định sẽ không tha cho hắn!”

“Làm sao bây giờ? Diện tích ở Trừng Hải quá rộng lớn, tính mạng của Yêu Yêu hiện giờ không biết có được an toàn hay không, nếu cứ đi tìm không như vậy thì không ổn.” Khúc Lam Y cau mày nói, Vân Phong chợt nghĩ đến cái gì, đúng rồi! Nàng làm sao lại quên mất!

“Chủ nhân, ngươi có cách?” Lam Dực thấy đôi mắt Vân Phong đột nhiên lóe sáng, mở miệng hỏi, Vân Phong đảo mắt, khóe miệng chậm rãi nâng lên, trên bàn tay toát ra một luồng thủy nguyên tố màu xanh, thủy nguyên tố không ngừng lăn lộn trong tay Vân Phong, càng ngày càng lớn, ngón tay Vân Phong khẽ đảo, thủy nguyên tố lan ra các khu vực xung quanh Vân Phong, mà những nơi có thủy nguyên tố đi qua xuất hiện hàng loạt những sợi tơ màu xanh như ẩn như hiện!

Khúc Lam Y và Lam Dực kinh ngạc nhìn quanh, Vân Phong nhìn phương hướng của mấy sợi tơ nhàn nhạt, không chậm trễ chút nào đuổi theo, Khúc Lam Y và Lam Dực theo sát Vân Phong, không ngừng xâm nhập theo sự chỉ dẫn của sợi tơ.

“Chẳng lẽ các ngươi đã quên, Yêu Yêu là do thủy nguyên tố của ta ấp ra! Giữa ta và Yêu Yêu có một sự liên kết không cách nào có thể cắt đứt, cho dù nó có ở đâu, ta vẫn có thể tìm ra được nó!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.