Thiên Tài Triệu Hồi Sư

Chương 567: Q.5 - Chương 567: Thiếu






Edit: Mavis Clay

Sự thật chứng minh công việc chủ nhiệm lớp của Ngao Kim hết sức khó khăn, bọn Long tộc chết bầm này còn khó bảo hơn mấy đứa trẻ con nữa. Ngao Kim tốn một đống thời gian vẫn không thể khiến cho đám người Long tộc này chấp nhận rằng Long Điện vốn dĩ không thuộc về Long tộc, càng không có cách nào khiến bọn họ chấp nhận rằng Long Điện đã là vật của Vân Phong. Tính nhẫn nại của Ngao Kim vốn đã không tốt, nửa uy hiếp nửa rống giận nói một hồi, đám Long tộc vẫn cứ cứng đầu, nhất là còn có thêm một Tiểu Linh cứ tạo sóng gió, Ngao Kim tức giận tới mức gân xanh cũng nổi cả lên, thật đúng là phải rút gân lột da bọn họ, mình mới thanh tịnh nổi.

Tầng năm Long Điện cứ ồn ào náo nhiệt mãi, thi thoảng còn vọng ra tiếng rống giận của Ngao Kim, Vân Phong ở tầng hai Long Điện lại vô cùng nhàn nhã, Mộc Thương Hải càng ngày càng hoài nghi, rốt cuộc là đã đưa cái gì vào mà động tĩnh lớn thế? Cứ ầm ầm rần rần thế này, một người cực kỳ nhẫn nại cuối cùng cũng phải bị đánh thức, Diệu Quang vừa mở hai mắt ra, con ngươi xám tro tràn ngập lửa giận và sát khí, “Cái đám vừa vào kia là đang muốn ta lấy mạng chúng đúng không?”

“Diệu Quang, đều là mấy trẻ mà thôi, so đo làm gì.” Từ trong bóng tối vang lên tiếng sột soạt nhỏ, âm thanh già cỗi vang lên, Diệu Quang khẽ hừ, “Lão già, ta và ngươi không giống nhau, nếu bọn chúng còn dám nháo nhào thế nữa, đừng trách ta không khách khí.”

“Tất cả các ngươi im hết ngay cho lão tử!” Ngao Kim lại tức giận rống lên, lần này thực sự hỏa khí bùng nổ.

Đôi mắt xám tro của Diệu Quang sáng lên, thoáng cái đã biến mất, chạy thẳng tới tầng năm.

“Haizzz….” Một tiếng thở dài trong tối vang lên, tràn ngập sự bất đắc dĩ.

Vào thời điểm Ngao Kim sắp bị bọn rồng chết bầm này bức điên, Diệu Quang đột nhiên xuất hiện, ngoại hình nhỏ bé cộng áo choàng màu đen làm thân thể hắn như một đứa trẻ, còn có gương mặt vô cùng non nớt. Nhưng đôi mắt màu xám tro lại tản ra áp lực kinh người, Diệu Quang vừa xuất hiện, áp lực không gian ở tầng năm Long Điện nặng hơn rất nhiều.

“Tiền bối!” Tiểu Linh vừa thấy Diệu Quang xuất hiện, lập tức giật mình kêu lên, cả người bất giác lùi về sau mấy bước, nàng vẫn chưa quên những gì Diệu Quang đã làm với nàng lúc vừa vào Long Điện, một bài học khó quên. Ngao Kim vừa thấy Diệu Quang không khỏi thở phào, đành phải để mấy lão già ở đây ra sân mới được, nếu không đám rồng nhóc con này sẽ quậy tới lật trời.

Diệu Quang lơ lửng trên không, khó chịu nhìn tộc nhân Long tộc, “Còn ồn ào nữa, ta xé xác các ngươi!” Giọng nói khàn khàn khó nghe khiến Long tộc cau mày, nhưng khí thế của Diệu Quang quá mạnh mẽ, Long tộc ai nấy đều yên tĩnh.

“Ngao Kim, bản lãnh của ngươi chỉ có nhiêu đó thôi sao? Ngay cả người tộc mình cũng không quản nổi?” Diệu Quang lườm Ngao Kim, hắn giật khóe miệng, không phải là có quản được hay không, mà là làm sao để bọn họ chấp nhận vấn đề về Long Điện.

“Tiền bối, ngài nói hộ với đám rồng chết bầm này với, về quan hệ giữa Vân Phong và Long Điện.”

Diệu Quang nhíu mày, sau đó cười khằng khặc, “Chẳng lẽ các ngươi thực sự cho là, tòa Long Điện này là đồ của Long tộc các ngươi?”

Khải trưởng lão khẽ nuốt nước bọt, “Vị tiền bối này, Long Điện đã có không ít năm lịch sử ở Long tộc, cho dù lúc trước là vật có chủ, nhiều năm như vậy đều ở Long tộc, cũng đã trở thành đồ Long tộc rồi.”

“Hừ, Long tộc các ngươi quả nhiên cùng một giuộc, từ trên xuống dưới đều tham lam y chang nhau.” Diệu Quang nhìn sang Tiểu Linh.

Tiểu Linh nghĩ tới ngày đó mới vào Long Điện, xảy ra đủ chuyện ngại ngùng cúi đầu,

“Long Điện hiện giờ toàn bộ đều là của Vân Phong, các ngươi từ bỏ suy nghĩ này đi.”

“Nhưng mà tiền bối, mặc dù Vân Phong tiểu hữu không tệ, nhưng nàng… không có khả năng có được cả Long Điện, hơn nữa…”

“Khải lão đầu, ông nói xong chưa?” Ngao Kim khó chịu quát lên, “Lão tử đã nói rồi, bây giờ Long Điện là của Vân Phong!”

“Không cần nói nhiều đâu, Ngao Kim! Nếu các ngươi cảm thấy tiểu nha đầu kia không có bản lãnh sở hữu Long Điện, thì các ngươi càng không xứng để sở hữu!” Lời Diệu Quang không bhuts thương tiếc đả kích người khác, Long tộc vốn có lòng tự ái cao ngút trời lập tức không vui.

“Diệu Quang, ngươi tội gì phải làm thế?” Một giọng nói già cỗi xa lạ vang lên, làm Ngao Kim và tộc nhân ngẩn ra. Diệu Quang lại liếc mắt về nơi nào đó, “Ngươi đã đánh động như vậy, giải thích là được rồi, ta còn muốn về nghỉ ngơi, nếu bọn họ còn náo, đừng trách ta ra tay.”

“Biết rồi biết rồi.”

Diệu Quang hừ lạnh lắc mình rời đi, Ngao Kim quét mắt nhìn bốn phía, bởi vì hắn cảm nhận được có một hơi thở quen thuộc, giống như hơi thở Kim Long của hắn.

“Tiểu tử, ngươi đừng tìm nữa, hiện nay ta không thể xuất hiện trước mặt các ngươi, nhưng mà nói chuyện thì vẫn có thể.” Giọng nói già nua lại xuất hiện.

Ngao Kim kinh ngạc, Khải trưởng lão kích động ngửa đầu hỏi, “Vị này… nhưng tộc ta…”

“Ha ha, tạm gác những thứ khác sang một bên, bản thân ta ở đây dạo chơi lâu nhất, có một số việc các ngươi cần phải hiểu.”

Tầng năm Long Điện hoàn toàn yên tĩnh, không còn vang lên bất kỳ tiếng động nào nữa. Mộc Thương Hải ở tầng hai, mi mắt hơi giật giật, cuối cùng cũng an tĩnh lại rồi. Mà Vân Phong ngồi cạnh cũng giật nhẹ khóe miệng, xem ra Sắc Kim đại thúc vẫn còn chút bản lĩnh, có thể khiến cho những Long tộc kia ngoan ngoãn nghe lời. Thu những Long tộc còn lại vào Long Điện xong, Vân Phong điều khiển Long Điện hóa thành hạt bụi nhỏ, bắt đầu men theo đường cũ trở về, Sắc Kim đại thúc không hiểu sao không thể rời khỏi đây chắc là có nguyên nhân, để đảm bảo an toàn thuận lợi, dùng Long Điện di chuyển tương đối đáng tin hơn.

Thực tế đúng như Vân Phong đoán, Ngao Kim không thể rời khỏi được cái động thần kỳ này, nhưng Long Điện thì có thể. Nó hóa thành một hạt bụi thuận lợi di chuyển qua sơn động, trở lại đường hầm tối om ban đầu khi Vân Phong tới, không ngừng tiến về phía trước.

Ra khỏi cửa động, bên trong Tang Lũng Cốc vẫn tràn ngập hơi thở rồng, nhưng không hề ảnh hưởng tới hạt bụi nhỏ, Vân Phong thao túng Long Điện cẩn thận rời khỏi Tang Lũng Cốc, nghĩ thầm Đại Điện Hạ Bạng Phượng tộc và La Đằng, còn có Tiêu Vân chắc đã


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.