Edit: Mavis Clay
Trạch Nhiên ra khỏi Long Điện không nói gì với Vân Phong, chỉ để lại một câu ngươi làm việc cẩn thận rồi xoay người rời đi, rất gọn gàng. Nàng vốn còn muốn hỏi Ngao Kim đã nói gì với hắn, nhưng thấy hắn như thế cảm giác có gì đó không đúng. Chẳng lẽ xảy ra chuyện gì không vui? Vân Phong vào Long Điện, phát hiện Ngao Kim đã không còn ở đây nữa, chỉ có Mộc Thương Hải, nhưng hỏi hắn thì hắn chỉ nói hắn không biết, nàng đành bó tay.
Vân Phong nghĩ rất lâu cũng không biết giữa Trạch Nhiên và Ngao Kim sẽ có gì không vui, cuối cùng không thèm nghĩ nữa, mấy chuyện này dù có nghĩ lâu tới đâu cũng chẳng có kết quả. Lần này Trạch Nhiên rời đi tương đối lâu, đã qua hai mươi ngày rồi mà không có bất kỳ tin tức gì truyền tới, Vân Phong không khỏi lo lắng, có khi nào do hắn làm chuyện nóng vội không? Mấy ngày nay Yên Nhiên rất chịu khó đi ra ngoài, hành tung đi sớm về trễ ngày càng thần bí, nhưng nhìn vẻ mặt mặt ù mày chau của nàng cũng biết thông tin thám thính được là có hạn, có mấy lần Yên Nhiên còn trao đổi tin tức với Vân Phong, nhưng lại bị nàng không mặn không nhạt đuổi đi.
Không thể đợi thêm nữa, hai mươi lăm ngày đã qua rồi, Trạch Nhiên vẫn không có tin gì, Vân Phong quyết định ra ngoài điều tra một phen, nếu như cần thiết có thể lẻn vào vương cung Ly Ly tộc.
“Phong Vân, ngươi đi đâu thế?” Yên Nhiên thấy Vân Phong muốn ra ngoài, mấy ngày nay nàng không thường ra ngoài như trước, Vân Phong đoán nàng đã điều tra được những thứ có thể điều tra, lọt vào đường cùng, không biết tiếp theo nên triển khai kế hoạch thế nào, chính xác hơn là không tìm được chỗ để đột phá.
“Có phải ngươi đi gặp Trạch Nhiên không?” Yên Nhiên mong đợi hỏi, nàng rất muốn liên lạc với Trạch Nhiên, nhưng khổ nỗi Trạch Nhiên chỉ tới mấy lần, Yên Nhiên chẳng thể nói gì được, hơn nữa Vân Phong luôn duy trì thái độ không gần không xa với nàng, khiến nàng không tiện mở miệng, bây giờ có cơ hội hiển nhiên nàng sẽ khôn bỏ qua.
Vân Phong cười, “Hắn rất bận, ta sẽ không làm phiền, tới nơi này lâu rồi mà ta vẫn chưa ra ngoài đi dạo.”
Yên Nhiên nghe vậy híp mắt, vẫn mỉm cười, “Mấy hôm nay ta cứ mãi bận chuyện của mình, cũng chưa kịp xem thử Ly Ly tộc có dáng vẻ ra sao, chi bằng ta đi cùng ngươi nhé.”
Vân Phong nhíu mày, “Kỳ Thôn tộc mà cúng cảm thấy hứng thú với Ly Ly tộc?”
Yên Nhiên lúng túng cười khan, “Cái này… mặc dù quan hệ với nhau không tốt, nhưng không ảnh hưởng tới những thứ này.”
Vân Phong mỉm cười, “Được thôi, chỉ cần ngươi không gây rắc rối là được.”
Yên Nhiên cười khúc khích, “Đương nhiên là không rồi!” Thuận thế tính nắm lấy tay Vân Phong, nhưng nàng lách nhẹ tránh đi, tay Yên Nhiên xẹt qua không khí, lúng túng đứng đó.
Vân Phong nói, “Ta không quen gần gũi với người khác, ngươi đi cạnh ta là được rồi.”
Yên Nhiên cười gượng, giữ khoảng cách đi theo bên cạnh Vân Phong, nàng vừa ra cửa trạch viện liền tìm thẳng tới một chỗ náo nhiệt, sẵn tiện quan sát tỉ mỉ bố cục Vương Thành Ly Ly tộc. Không thể không nói Ly Ly tộc là hải tộc khiến nàng ấn tượng nhất, mặc dù tập tính của Giao Nhân có chút tương tự con người, nhưng hoàn toàn không bằng Ly Ly tộc, nếu như Ly Ly tộc không lộ vảy trên người, coi bọn họ là con người cũng không quá.
Kiến trúc, tập tính, phong cách nói chuyện, phần lớn Ly Ly tộc rõ ràng đã nhân hóa, mặc dù hải tộc cực bài xích con người nhưng lại rất đón nhận cách sống của con người. Điều này khiến Vân Phong cảm thấy rất kỳ lạ, trông rất mâu thuẫn, nhưng trên thực tế con người và ma thú đều ảnh hưởng lẫn nhau, đan xen với nhau.
“Trạch Nhiên không nói với ngươi địa vị của hắn ở Ly Ly tộc là gì sao?” Yên Nhiên đi theo cạnh Vân Phong, cười hỏi.
Nàng lắc đầu, “Đa phần chúng ta chỉ nói về chuyện cũ năm xưa, ôn lại mà thôi, ta chưa bao giờ hỏi về điều này.”
“Hắn không phải người Ly Ly tộc nhưng lại nhận được sự coi trọng rất lớn của Ly Ly tộc, mấy ngày nay ta ra ngoài, đã hỏi rất nhiều người Ly Ly tộc, gần như không ai không biết Trạch Nhiên. Phong Vân, ngươi có thể có được một người bạn như thế, thật đáng hâm mộ.”
Vân Phong nhíu mày, Yên Nhiên quả không hổ là tâm phúc của Kỳ Thôn tộc và Triều Linh tộc, đầu óc khá nhạy bén, “Hắn không chỉ được vương thất coi trọng, người có địa vị ở Ly Ly tộc nào cũng cung kính với hắn.”
“Ngươi hỏi được không ít chuyện nhỉ.” Vân Phong hơi nghiêng đầu hỏi.
Yên Nhiên bật cười, “Chỉ là tò mò thôi, nghe được mấy câu đó. Nếu ta cũng có một người bạn như vậy thì thật tốt.”
Vân Phong im lặng, Yên Nhiên lợi dụng nàng cũng chẳng ảnh hưởng tới toàn cục, dù sao mọi người chỉ hỗ trợ lợi dụng lẫn nhau, nhưng muốn đánh chủ ý lên đầu Trạch Nhiên thì… Đừng có mơ!
“Chất thuốc biến hình ngươi còn bao nhiêu?” Vân Phong vừa đi vừa hỏi bừa.
Yên Nhiên tối mặt, “Chỉ còn lại năm bình thôi, ta chỉ có thể ở lại nhiều nhất thêm mười lăm ngày nữa…”
“Chẳng phải ngươi xử lý xong chuyện của mình rồi sao? Vẫn nên sớm trở lại đi cho tốt.”
Yên Nhiên ngẩng đầu, “Chuyện này… nói là xử lý xong nhưng thật ra còn nhiều chuyện vặn vãnh cần xem lại… Phong Vân, ngươi có thể chế tạo thêm chất thuốc biến hình không? Không cần nhiều đâu, chỉ thêm mấy bình nữa là được rồi.”
Vân Phong im lặng, coi nàng là máy sản xuất thuốc miễn phí đấy à? Yên Nhiên ở đây càng lâu càng cản trở tới kế hoạch của nàng, không thể cung cấp cho nàng ấy chất thuốc biến hình thêm nữa. “Cũng được thôi, chỉ cần ngươi có thể lấy cho ta đầy đủ nguyên liệu cần có của chất thuốc biến hình là được. Làm cho ngươi hết hai mươi bình kia, nguyên liệu còn lại của ta không còn nhiều nữa.”
Yên Nhiên im bặt, vốn là nàng còn cho rằng có thể lấy thêm được mấy bình nữa, lại không ngờ rằng nhiêu đây là hết rồi. Trong tay nàng chỉ còn có năm mình, còn phải trừ ra thời gian rời khỏi Ly Ly tộc, mười lăm ngày chỉ còn lại mười ngày. Trong mười ngày thì nàng có thể thám thính thêm được gì chứ?
“Dược liệu gồm những gì? Nếu như không nhiều, ta có thể nghĩ cách…”
Vân Phong nghe vậy liền không khách khí nói ra toàn bộ dược liệu của chất thuốc biến hình, mặc dù đa phần đều không khó kiếm, nhưng muốn thu thập đủ phải tốn một lượng lớn thời gian, Yên Nhiên nghe xong cảm thấy nhức đầu, chất thuốc này nghe ít nhất phải có trên mười loại, nàng đi đâu mà kiếm đây?
“Chất thuốc biến hình không khó chế tạo, nhưng để thu thập được đầy đủ nguyên liệu thì hơi khó, ngươi thu thập không đủ ta cũng không có cách nào giúp ngươi.”
Yên Nhiên cắn môi im lặng, lúc này hai người đã đi tới khu phồn hoa của Ly Ly tộc, nơi đây tập trung rất nhiều người Ly Ly tộc, hai bên đường có rất nhiều cửa hàng thú vị san sát nhau, rất nhiều người Ly Ly tộc hô hào khoác lác ở đây, cũng có một số người thân phận không thấp đi dạo ở chỗ này.
“Có nghe chưa, Trạch Nhiên đại nhân lại giúp Ly Ly tộc chúng ta thêm một công lao to lớn đó.”
“Có nghe chứ. Trạch Nhiên đại nhân lại đánh lui đám Triều Linh muốn xâm lược, Triều Linh thật lỗ mãng, đối thủ là Trạch Nhiên đại nhân còn không chịu đầu hàng, ha ha ha ha ha.”
Tiếng khoe khoang không ngừng vang vọng, Vân Phong lại gần đó thêm chút, mấy ngày nay Trạch Nhiên không tới là vì đánh giặc thay Ly Ly tộc sao? Yên Nhiên nghe xong tối sầm mặt, Triều Linh tộc lại bị đánh bại, Trạch Nhiên còn là đứng bên phía Ly Ly tộc? Yên Nhiên ngẩng đầu nhìn Vân Phong, nói như vậy, Phong Vân là địch hay bạn?
“Triều Linh và Kỳ Thôn sớm muộn gì cũng bị Ly Ly chúng ta thôn tính thôi, để bọn chúng sống tới giờ chỉ là kéo dài hơi tàn thôi. Có gan phản kháng thử xem? Bây giờ có Trạch Nhiên đại nhân, Ly Ly tộc nhất định là hổ thêm cánh.”
Yên Nhiên càng nghe vẻ mặt càng tối, nhưng không làm gì cả, Vân Phong không khỏi tấm tắc khả năng nhẫn nhịn của nàng.
“Nhưng mà tiếc quá, Trạch Nhiên đại nhân cuối cùng vẫn là ngoại tộc, sẽ không thể mãi mãi ở lại Ly Ly tộc, nếu có thể vĩnh viễn ở lại đây, thâu tóm được hai tộc kia chỉ là chuyện sớm muộn thôi.”
“Ha ha ha! Ngươi không biết sao, Vương chúng ta muốn gả con gái mình cho Trạch Nhiên đại nhân đó. Dùng cách này để Trạch Nhiên đại nhân ở lại Ly Ly tộc.”
“Thật sao? Ha ha ha, nếu như chuyện thành, thật sự đúng là đại hỷ sự của Ly Ly tộc chúng ta.”
“Ai biết, hy vọng Trạch Nhiên đại nhân có thể để ý.”
Vân Phong nhíu mày, quả nhiên, Trạch Nhiên ở đây rất được coi trọng, đến mức Vương Ly Ly tộc chịu gả cả con gái cho, Vân Phong cười khúc khích, hẳn là Trạch Nhiên rất khốn nhiễu*, ha ha, bị Vương bắt gả con gái, hắn bị làm khó rồi.
*Khốn nhiễu: khốn khó phiền nhiễu
“Phong Vân, ngươi cười gì thế?” Giọng Yên Nhiên có chút không vui, Vân Phong liếc nàng, “Ta cười Trạch Nhiên vậy mà được như thế.”
“Ngươi đang cười Triều Linh tộc và Kỳ Thôn tộc? Cười hai tộc này sớm muộn gì cũng sẽ bị Ly Ly tộc thôn tính, ngươi đang cười điều đó sao?”
Vân Phong nhướn cao này, ánh mắt nhuộm ý lạnh, “Xem ra chúng ta không cần phải đồng hành nữa, từ biệt tại đây đi.” Vân Phong nhìn Yên Nhiên đỏ bừng mặt xoay người rời đi, không thèm để ý tới nữa. Yên Nhiên cắn môi nhìn bóng lưng Vân Phong, biết mình đã làm hỏng mọi thứ, lúc trước khi nàng thám thính tin tức đã mấy lần nghe được tin này, nhưng nàng vẫn nhịn được, nhưng hôm nay khi nghe tới Vương Ly Ly tộc muốn gả con gái cho Trạch Nhiên, lòng của nàng không thể yên ổn được nữa, uất ức tức giận nghẹn trong lòng mấy ngày nay lập tức bật ra, mọi thứ, đã bị hủy trong cơn giận không thể kiềm chế của nàng.
May mà Phong Vân không đòi lại năm bình thuốc biến hình còn lại, nghĩ tới đây Yên Nhiên thầm thở phào, quan hệ với Phong Vân đã rạn nứt, sau này chỉ có thể dựa vào bản thân, toàn bộ kế hoạch không còn đường lui, nàng phải tìm ra được thông tin có lợi hơn trong mười ngày tới. Hai tay Yên Nhiên siết chặt, oán mình làm việc lẫn cảm xúc, gương mặt Trạch Nhiên lóe lên trong đầu, Yên Nhiên cắn mạnh môi mình, đến nỗi rướm mùi máu tươi, nàng không còn thừa tinh lực để quan tâm mấy chuyện khác.
“Chủ nhân, người sớm nên làm điều đó.” Giọng Lam Dực vang lên trong đầu, Vân Phong bật cười, nói chuyện với ma thú khế ước của mình, nàng đã lâu không nói chuyện với chúng nó.
“Lần này là nàng cho ta cơ hội, không tồi.”
“Tiểu Phong, ta nhớ ngươi quá…” Giọng Yêu Yêu vang lên, trái tim Vân Phong lập tức mềm nhũn, có thể tưởng tượng ra được một cô bé loli mở đôi mắt long lanh màu xanh nhìn mình, chu cái miệng chúm chím nói nhớ ngươi, vẻ mặt nàng tràn đầy ấm áp, “Ta cũng nhớ Yêu Yêu.”
“Thật sao? Vậy lúc nào thì ta có thể được gặp Vân Phong?” Giọng Yêu Yêu hưng phấn, Vân Phong bật cười, Lam Dực lên tiếng, “Yêu Yêu, bây giờ chưa phải lúc thả muội ra ngoài, dù sao nơi này cũng là Vô Tận Hải, nếu muội ra ngoài, mặc dù nơi này là phương bắc, nhưng khó đảm bảo sẽ không xảy ra chuyện gì.”
“Đúng thế, ngươi ngoan ngoãn ở đây là được rồi, chúng ta cúng như thế thôi.” Giọng Tiểu hỏa rõ ràng vui sướng hơn trước rất nhiều, thân là ma thú hệ hỏa, mặc dù thả ra không bị làm sao, nhưng rõ ràng nó không thích chỗ này, thấy ma thú khác vẫn sống trong không gian khế ước với hắn, đương nhiên trong lòng cảm thấy rất thoải mái.
“Hỏa huynh, huynh thật là…” Lam Dực bất đắc dĩ lên tiếng, Vân Phong cũng cười trừ, Nhị Lôi lần này không tham gia nói chuyện, Vân Phong đã đưa hắn tới Long Điện ở cùng với Ngao Kim, tầng năm đã không còn phát ra tiếng động nào nữa, xem ra đám rồng đã hoàn toàn an phận rồi.
“Tiếp theo chủ nhân định làm thế nào? Tiếp tục chờ Trạch Nhiên hay là…”
Nghe Lam Dực nói vậy, Vân Phong cười, “Đã ra cửa rồi còn chờ hắn làm gì, ta cũng nên đi dạo quanh đây một chút, có lẽ hôm nay nên bỏ ra chút thời gian, quanh quẩn trong Ly Ly tộc một chuyến.”
“Tuy rằng có Long Điện, nhưng chủ nhân vẫn nên cẩn thận mọi chuyện thì hơn.”
“Tiểu Phong, nhất định phải cẩn thận, đừng để bị thương.”
“Các ngươi nói xong chưa? Với thực lực của chủ nhân có thể bị thương sao?”
Vân Phong nghe ba ma thú nói chuyện, đưa mắt nhìn về phía bắc Vương Thành, đó là nơi có địa thế cao nhất trong thành, nơi đó chính là mục tiêu tối nay của nàng, Ly Ly Vương Cung thủ vệ sâm nghiêm, nguy hiểm trập trùng.
Ban ngày chỉ có thể thám thính được chút lông da ngoài mặt, nếu