Thiên Tài Triệu Hồi Sư

Chương 746: Q.5 - Chương 746: Thiếu






Edit: Mavis Clay

“Lam Y sao chàng lại ở đây? Chẳng lẽ mấy ngày nay…” Vân Phong cực kỳ ngạc nhiên, Khúc Lam Y bất lực lắc đầu, “Không có, mặc dù có tới mấy lần, nhưng không phải lúc nào cũng ở đây.”

Vân Phong thở ra một hơi, nhìn vẻ mặt ngao ngán của Khúc Lam Y thì có chút khó hiểu, “Lam Y, trông chàng như gặp chuyện gì đó? Sao vậy? Khoảng thời gian này đã xảy ra chuyện gì rồi sao? Chẳng lẽ phía Huyết Hồn có động tĩnh gì?”

Khúc Lam Y lắc đầu, “Không phải, trong khoảnh thời gian này mọi thứ đều bình thường, mặc dù Huyết Hồn có giao thủ vài lần với Liên Minh Đông Tây, những chỉ một chốc đã thu tay lại, y như đó giờ.”

“Đã xảy ra chuyện gì?”

Khúc Lam Y nhăn nhó, thì là do bị nhị cữu tử làm phiền chứ sao? Đang suy nghĩ xem phải nói như thế nào thì tiếng Vân Khải đã vang lên, “Sao ngươi lại chạy tới đây rồi thế?” Huyệt thái dương của Khúc Lam Y lập tức giật lên mấy phát, xoay người, “Nhị cữu tử, huynh tìm tới ta đúng lúc lắm.”

Vân Khải bước tới, “Cái tên này, ta… Phong nhi!”

Vân Phong cười khúc khích, “Nhị ca và Khúc Lam Y có vẻ tốt quá nhỉ.”

Vân Khải chợt thấy xấu hổ, Khúc Lam Y cười khan, “Thế à?”

“Không hề.” Vân Khải nói, “Phong lão tiền bối cho muội ra ngoài hồi nào thế?”

“Mới đây thôi, muội vừa ra ngoài thì gặp được Lam Y.” Vân Phong nói, Vân Khải gật đầu, ánh mắt thâm trầm nhìn Khúc Lam Y, tiểu tử này tránh hắn để tới đây, chẳng lẽ hắn đáng ghét như thế?

“Phong lão tiền bối ổn chứ?” Vân Khải nhìn vào bên trong, Vân Phong mỉm cười, “Sư tôn không sao, nhị ca yên tâm, chỉ là mấy ngày này khó tránh mệt nhọc, cần nghỉ ngơi.”

Vân Khải gật đầu. “Tiếp theo là bắt đầu tìm cội nguồn lôi hệ sao? Chúng ta đi đâu?”

Vân Phong lắc đầu, “Địa hình mà bản đồ miêu tả khác ngày nay rất lớn, dù là sư tôn cũng không biết đó là nơi nào.”

“Phong lão tiền bối cũng không biết? Chẳng lẽ manh mối này đứt đoạn ở đây sao?”

Khúc Lam Y nhếch môi, nhị cữu tử suy nghĩ thật đơn giản, “Phong lão tiền bối không biết thì có người khác biết.”

Để dụ được những lão già kia ra ngoài, hiển nhiên phải đặt chất thuốc ở Đấu Giá Hành, sau đó tung tin ra ngoài, hiện nay Đấu Giá Hành trên đại lục đều nằm trong lòng bàn tay Liên Minh Đông Tây, chỉ cần yêu cầu là tin tức sẽ nhanh chóng khuếch tán, với Liên Minh Đông Tây mà nói là cực kỳ đơn giản.

Vân Phong và Khúc Lam Y cùng đi, Vân Khải cũng muốn đi theo nhưng lại không yên lòng vì Cung Thiên Tình nên không theo đợt này. Vân Phong cũng muốn thế, Vân Khải nên ở lại thì hơn. Vân Phong tới thẳng tổng bộ Liên Minh Đông Tây, nàng không tính đặt phần chất thuốc này ở Đấu Giá Hành, thực sự thì dịch dung cũng được, nhưng sau này sẽ mang lại phiền phức, nếu Diêm Minh giúp một tay thì dễ làm hơn nhiều.

Thân là quản lý Liên Minh Đông Tây, Diêm Minh chính là nhân vật toàn năng nhất trong mắt người đời, cho dù hắn lấy đồ ra cũng sẽ không bị nhận lấy quá nhiều điều dư luận. Vân Phong không mong lắm mình sẽ gặp được Diêm Minh ngay, dù sao việc quản lý Liên Minh cũng trăm công nhiều việc, không thường ở đây. Chuyện khéo ở ngay chỗ này, lúc nàng chưa tới Diêm Minh còn sắp đi làm việc, Vân Phong vừa tới thì hủy hết toàn bộ công việc trên đầu.

Vân Phong mang chuyện chất thuốc nói sơ lược qua một lần, mặc dù ý định đơn giản nhưng lại khiến Diêm Minh phải thản thốt, chất thuốc cấp bậc Thiền Sư, hắn không thể lý giải được đây là cấp bậc nào, đây chắc là cấp đầu tiên khi vượt qua cấp bậc Tông Sư.

“Ngươi thật sự tin tưởng ta tới như thế? Giao món đồ quý trọng như thế cho ta?” Diêm Minh nhíu mày, Vân Phong mỉm cười, “Cả cái Liên Minh Đông Tây đã giao cho ngươi rồi, huống hồ là chai chất thuốc, ta tin tưởng ngươi.’

Diêm Minh ngạc nhiên, sau đó cười khẽ cất chất thuốc vào, “Chuyện này ta chắc chắn sẽ giúp ngươi làm ổn thỏa, chỉ là chất thuốc cấp bậc Thiền Sư mà xuất hiện thì mang tới dư luận không nhỏ đâu, phía Huyết Hồn chắc chắn cũng sẽ biết, tới lúc đó bọn chúng sẽ ra tay cướp đoạt.”

“Những thứ này ta đều đã cân nhắc rồi, không vào hang cọp sao bắt được cọp con?

Diêm Minh gật đầu, “Hiểu rồi, tới lúc đó sẽ bày phòng ngự dày đặc, theo lời ngươi thì không chỉ có mỗi Huyết Hồn bị thu hút, nếu thật sự có cướp đoạt thì Huyết Hồn cũng chưa chắc là người thắng.”

Ánh mắt Vân Phong sầm xuống, chất thuốc cấp bậc Thiền Sư sẽ mang lại dư luận là điều nàng có thể lường ra được, e rằng ai trên đại lục này nghe thấy cũng sẽ chấn động, sinh ra khát vọng to lớn với chai thuốc này. Tới lúc đó, để tranh đoạt chất thuốc chắc chắn sẽ liều mạng vung tay, nàng cơ bản không quan tâm ai sẽ là người đạt được chai chất thuốc này, chỉ cần không phải Huyết Hồn là được. Mục đích của nàng là dụ được những người thuộc hàng lão làng ra ngoài.

“Bán đấu giá ở địa điểm nào thì ổn?” Diêm Minh hỏi, “Lựa chọn địa điểm tốt thì cũng sẽ dễ dàng phòng bố hơn chút.”

Vân Phong và Khúc Lam Y đưa mắt nhìn nhau, Vân Phong thấp giọng đáp, “Chi bằng… ở Xuân


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.