Edit: Mavis Clay
“Ý của nàng là Liên Minh đã có sự thay đổi không nhỏ?” Hai người trên đường trở lại, sau khi đi được một khoảng khá xa, lúc này mới phát hiện họ đang ở trên Vô Tận Hải mênh mông. Khúc Lam Y và Vân Phong ngạc nhiên. Sao họ lại có thể ở tít trên cao của bầu trời Vô Tận Hải?
“Chuyện này là sao… Vô Tận Hải…?” Vân Phong nhìn mặt nước biển đen kịt bên dưới, hai người không khỏi dừng bước lại, quay đầu nhìn lại, ngoại trừ mặt biển thì chẳng còn gì cả.
“Nơi mà chúng ta tới, nếu không phải Thạch Mẫu đồng ý, e rằng không thể tìm lại được nữa.” Khúc Lam Y nói nhỏ, nhìn sương trắng nhàn nhạt xung quanh hai người, có vẻ suy đoán khi nãy là đúng rồi.
“Chẳng trách cần phải có con chuột kỳ lạ kia dẫn đường, nếu là người bình thường, dù thực lực có cường hãn cỡ nào cũng không thể tìm được.” Vân Phong nhói nhỏ, “Ta thấy chúng ta còn có cơ hội nhìn thấy Thạch Mẫu, có lẽ đợi sau khi mọi thứ kết thúc.”
“Nói cũng đúng, chúng ta đi thôi.” Khúc Lam Y gật đầu, hai người bằng tốc độ nhanh nhất rời khỏi Vô Tận Hải, sau khi đi được một quãng, hai người dừng bước, Vân Phong nhìn vào một chỗ hư không, nhàn nhạt nói, “Kẻ nấp ở kia, ta đã thấy ngươi rồi, đi ra đi, Huyết Hồn tạp nham.”
Vẻ mặt Khúc Lam Y lạnh lùng nhìn xung quanh, hiện giờ thực lực của hắn vẫn chưa tới Thần Tôn, không thấy được xung quanh có gì khác thường, nhưng với lời nói của Vân Phong có thể khẳng định, lại một lần nữa chạm mặt với Huyết Hồn.
Không gian yên tĩnh một thời gian dài, vẫn không có bất kỳ động tĩnh nào, Vân Phong lạnh lùng nhếch môi, “Cho là ta không thấy được các ngươi? Nếu đã không muốn tự mình ra ngoài, ta không ngại dùng biện pháp “mời”. Bàn tay nâng lên, từng quả cầu lửa nóng bỏng lơ lửng quanh thân, trong mắt Vân Phong, không gian này hoàn toàn trong suốt, ẩn sau đó là mấy cái bóng đen, vị trí cực kỳ chính xác.
“Vèo vèo vèo vèo!” Bàn tay Vân Phong vung lên, những quả cầu lửa xung quanh nàng cuồng mãnh đánh về phía trước, cùng lúc đó, bàn tay nàng nắm chặt vào hư không. Không gian lực sinh ra chấn động mãnh liệt.
“Rầm rầm rầm!” Quả cầu va chạm mãnh liệt với không gian lực, đánh xuyên qua không gian lên bóng người ở sau.
“Vụt vụt vụt!” Mấy bóng đen nhanh chóng lóe lên, trên người còn dính rải rác vài hỏa tinh, áo choàng đen bọc quanh người bị Hỏa Nguyên Tố không chút khách khí đốt một phần, trên mấy gương mặt tái nhợt tràn đầy kinh ngạc, tại sao Vân Phong lại phát hiện ra được bọn họ.
Vân Phong nhìn một bóng người trong đó, vẻ mặt nghiêm túc, Huyết Hồn ngày càng coi trọng nàng hơn, mặc dù số lượng không nhiều, nhưng thực lực không hề tầm thường chút nào, một trong những người đó đã ngang hàng với nàng, đều là Thần Tôn. Nếu nàng đoán không nhầm, đây là tên trưởng giả khác sau Nham Tâm.
“Một trong tứ trưởng giả?” Vân Phong nói, trước đây đôi mặt với Nham Tâm không thể làm gì được, bây giờ nàng đã tới Thần Tôn, có thể liều mạng một phen với Tứ Trưởng Giả.
Một trong tứ trưởng giả? Khúc Lam Y ngạc nhiên, ký ức Nham Tâm lần trước cường thế tấn công vẫn còn như mới, nhưng bây giờ thì không còn như lúc đó nữa. Thực lực của Tiểu Phong Phong đã thay đổi, hắn cũng thế. Cho dù là trước mặt tứ trưởng giả cũng sẽ không rơi vào thế hạ phong.
“Tứ trưởng giả mà ngươi cũng biết, xem ra Nham Tâm đã nói cho ngươi biết rất nhiều thứ.” Một người trong đó chậm rãi nói, giọng nói trầm thấp lạnh lẽo, như có ngọn gió lạnh thổi qua, thân hình của hắn cũng không phải là cao lớn mà chỉ mức tầm trung, gương mặt tuấn lãng cương nghị, ngược lại tràn đầy tinh thần trọng nghĩa, chỉ là đặt lên người Huyết Hồn lại có vẻ châm chọc.
“Ta còn biết nhiều hơn nữa, Nham Tâm cũng chẳng phải là Nham Tâm, mà ngươi… là ai?” Vân Phong nhíu mày chất vấn, hiện nay nàng không còn cảm giác không hiểu Huyết Hồn như trước nữa, tất cả những thứ về Huyết Hồn hiện giờ nàng đã bắt đầu rõ ràng, những thứ bọn chúng muốn giấu giếm, rồi có một ngày Vân Phong sẽ biết được. Kể cả vị Hồn Chủ kia.
“Thật là một câu hỏi thú vị, Nham Tâm lắm mồm ta đã biết, lần trước nàng không tuân theo lệnh đánh chết ngươi, bây giờ nhìn lại thấy rất đúng.” Nam nhân cầm đầu lên tiếng, khóe miệng treo nụ cười nhợt nhạt, “Vân Phong, ngươi lại có thể trở thành Dược Tề Sư cấp bậc Thiền Sư, Hồn Chủ tỏ ra vô cùng ngạc nhiên và… vui sướng.”
Vân Phong nhíu mày, xem ra thân phận Dược Tề Sư này của nàng mới chính là thứ gợi lên hứng thú của Hồn Chủ Huyết Hồn.
“Hồn chủ bảo ta chuyển lời, nếu ngươi chịu ngoan ngoãn phục vụ cho Huyết Hồn, Hồn Chủ sẽ không so đo với những gì mà Liên Minh Đông Tây gây ra.”
“Sẽ không so đo? Vị Hồn Chủ này ngông quá nhỉ?” Khúc Lam Y tức giận, “Nếu gã không so đo thì Liên Minh Đông Tây cũng sẽ so đo với gã! Gã đã từng làm những chuyện kia, những người đã bị gã làm tổn thương sẽ không bỏ qua cho gã.”
“Tiểu tử, chưa tới lượt ngươi lên tiếng.” Giọng nói không vui mang theo sức mạnh cường hãn, Khúc Lam Y lập tức hừ lạnh nắm chặt tay lại, tia sáng lập tức ngưng tụ lại, bắn ngược lại sức mạnh kia.
Một trong tứ trưởng giả Huyết Hồn không khỏi trợn mắt, thân mình lóe lên tránh thoát công kích của mình bị bắn ngược lại, trong lòng không khỏi bắt đầu suy đoán, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Có vẻ như trong lúc không biết, hai người này không còn giống như trước đây.
“Như Lam Y nói, bảo Hồn Chủ kia thu lại những ý nghĩ tự đại này đi, Vân Phong ta sẽ là người đầu tiên không bỏ qua cho gã.” Huyết Hồn đã làm nhiều chuyện với Vân gia, với người thân của nàng, sao nàng có thể bỏ qua cho được? Bây giờ còn bày ra tư thái đó mà nói chuyện, thật quá đề cao mình.
“Ngươi lại dám dùng giọng điệu đó nói Hồn Chủ?” Nam nhân có chút nổi giận, Vân Phong cười mạnh, “Ta cũng có câu nhờ chuyển lại với Hồn Chủ, gã không cần phải lộ diện đâu, gã là ai trong lòng ta biết rõ.”
Khúc Lam Y ngạc nhiên nhìn Vân Phong, Tiểu Phong Phong biết Hồn Chủ Huyết Hồn là ai? Nam nhân kia cau chặt mày, sắc mặt như đao nhìn Vân Phong, dường như đang nghiên cứu xem có thể tin lời của nàng bao nhiêu phần, cuối cùng nhỏ giọng nói, “Ngươi đã không chấp nhận ý tốt của Hồn Chủ, vậy thì chỉ có thể giết chết ngươi.”
Vân Phong nhếch môi, “Muốn giết chết ta? Còn phải xem ngươi có bản lĩnh này hay không.”
Hắc bào trên thân nam nhân tung lên, từng luồng Ám Nguyên Tố trong cơ thể tuôn ra, mấy những kẻ khác cũng thế, Khúc Lam Y nói nhỏ, “Mấy người kia giao cho ta, Tiểu Phong Phong hẳn rất có hứng thú muốn so chiêu với gã ta nhỉ.”
“Tất nhiên rồi, ta muốn Huyết Hồn ý thức được, Vân Phong ta là đối thủ mà bọn chúng khó giải quyết nhất và cũng không có khả năng giải quyết nhất.”
Khúc Lam Y xoay người, chắn công kích của toàn bộ những người còn lại về phía mình, còn Vân Phong thì đối chiến với kẻ là một trong tứ cường giả, kể từ lúc hiểu được nguyên lý của cội nguồn nguyên tố, đây là lần đầu tiên nàng ra tay, cảm nhận sức mạnh của cội nguồn nguyên tố.
“Cơ hội khó kiếm như thế này, bỏ qua chẳng phải sẽ đáng tiếc lắm sao?” Vân Phong nói nhỏ, gương mặt mỉm cười tự tin, trận chiến này nàng không hề thua được.’
“Cười đầy tự tin như thế, sau ra thực lực của ngươi từ sau lần của Nham Tâm đã tăng lên không ít.” Nam nhân nói, trong lòng đã đề phòng hơn vài phần, lần trước gã không cói trọng Vân Phong tới mức đó, nhưng mà bây giờ nếu khinh địch nữa thì người thua chắc chắn là gã.
Vân Phong không dây dưa nữa, đôi mắt chuyển động, thế giới trong mắt lại biến đổi, trong cơ thể nam nhân trước mặt toàn là màu đen, đó là Ám Nguyên Tố. Nhưng vài chỗ trong cơ thể gã lại trống không. Ánh mắt Vân Phong quét qua, không khỏi ngạc nhiên, những điểm trống này chẳng lẽ chính là nhược điểm?
“Phật!” Áo choàng tung lên, khói đen tung ra, hóa thành hai bàn tay to đánh về phía Vân Phong, thấy nàng vẫn bất động, nam nhân kia cười lên, “Ngươi đang nhìn đi đâu đấy! Để ta thắng quá sớm thì vô vị lắm!”
Khóe miệng Vân Phong giương lên, di chuyển trong hư không, nhẹ nhàng tránh đi. Mặc dù nàng vẫn chưa rõ những điểm màu trắng kia là gì, nhưng đã chuẩn bị ra tay, cách kết luận nhanh nhất là dùng thực tế chứng minh.
Đôi mắt khép chặt, cội nguồn thủy hệ trong không gian tinh thần chuyển động, năng lượng của Na Tà bao quanh chậm rãi tản ra, làn khói màu xanh dương tỏa ra từ cội nguồn thủy hệ thấm vào cơ thể Vân Phong. Cảm giác ẩm ước của nước lan ra toàn thân, Vân Phong cảm giác như cả người mình được tạo thành từ nước, mềm dẻo khác thường, kiên cường khác thường.
“Soạt soạt soạt!” Những mũi nhọn màu băng lam tạo thành, Vân Phong xòa tay ra, lướt qua hư không mang theo cái lạnh lẽo thấu xương. Mũi nhọn xanh dương với tốc độ cực cao, mang theo nhiệt độ cực thấp theo ý niệm của Vân Phong nhanh chóng bay về phía mục tiêu.
Một trong tứ trưởng giả Huyết Hồn tuy biết đâychỉ là thủy nguyên tố bình thường, nhưng pha lẫn cái rét lạnh kia, tuy nhìn nhỏ bé yếu ớt nhưng sức mạnh cực kỳ cường mãnh, nếu gã không tránh chắc chắn sẽ bị những mũi nhọn này đâm xuyên qua người.
Tránh thoát đợt công kích đầu tiên của Vân Phong, nhưng đợt công kích tiếp theo còn mãnh liệt hơn. Có cội nguồn thủy hệ trong người, đòn tấn công của Vân Phong cực kỳ thuận lợi, vô cùng tự nhiên. Tình thế nhanh chóng chuyển đổi, Vân Phong vốn là con mồi lúc này lại trở thành thợ săn sắc bén, mà tên trưởng giả Huyết Hồn kia lại là con mồi đầu tiên trong tay Vân Phong.
Vân Phong này rốt cuộc là sao? Thực lực của nàng tăng lên quá mạnh. Chỉ mới có ba năm, khi đối chiến với Nham Tâm nàng chỉ là cấp bậc Thần Hoàng, mới ba năm đã tới Thần Tông. Có thể ngang hàng với bọn họ. Hơn nữa sức mạnh hệ thủy quỷ quái này là sao đây?
Nam nhân kia căn bản không có cơ hội phản kích, thế công Vân Phong nhanh nhạy, dày đặc, hơi không cẩn thận là sẽ bị bắt được, nam nhân kia không ngừng tránh né, chỉ có thể tránh né.
“Tốc độ trốn chạy nhanh gớm nhỉ, ta cũng không nghĩ nhanh như thế đã có thể bắt được ngươi.” Vân Phong cười nhạt, bình tĩnh đứng trên không trung nhìn tên trưởng giả Huyết Hồn tránh né, đột nhiên câu ngón tay, mấy sợi màu lam cấp tốc đánh tới.
“Nhưng mà, tính nhẫn nại của ta cũng có giới hạn.” Đôi mắt Vân Phong trở nên thâm trầm, ngón tay động đậy, sợi dây lam đổi hướng đánh về phía cơ thể nam nhân, chính xác không chút sai lệch giáng lên vị trí rỗng tuếch.
“Cái gì?” Tiếng thét kinh hãi vang lên, nam nhân kia trợn tròn mắt, chật vật nhanh chóng lùi lại, tay che lấy nơi bị thương nghiêm trọng vừa rồi, chỉ thấy có những cỗ máu đen đang chảy ra từ đầu ngón tay của gã.
Vân Phong thấy thế, đôi mắt sáng ngời, tốt lắm, rốt cuộc nàng cũng tìm được nhược điểm của bọn chúng rồi.
“Làm sao lại… bị ngươi nhìn thấu được?” Trưởng giả Huyết Hồn che lấy vết thương ngẩng đầu lên, nghi hoặc lẫn kinh ngạc nhìn Vân Phong, nghĩa không ra được làm sao lại bị nàng nhìn thấu. Với thực lực của gã sao có thể bị nhìn thấu được?
Nụ cười nhợt nhạt treo trên gương mặt cô gái, nụ cười tự nhiên mà u nhã, lại ẩn chứa sức mạnh mê hoặc lòng người. “Người nào cũng sẽ có nhược điểm, bản thân cũng không ngoại lệ.” Vân Phong nói, nhìn máu đen đang chảy ra, nghĩ lại vừa nãy chắc chắn đã đả kích gã rất mạnh, khả năng phòng thủ giờ chẳng còn là gì, Vân Phong nổi sát ý, đây là cơ hội tàn sát rất tốt, nếu có thể giết chết được một trưởng giả Huyết Hồn, đó sẽ là một đả kích lớn với bọn chúng.
Nhận ra được sát ý của Vân Phong, trưởng giả Huyết Hồn lập tức biến sắc, tuy vết thương này trông như không đáng, nhưng thực sự có vài nhược điểm trên người gã. Vân Phong đã có sát ý, nếu gã còn không đi thì tình thế sẽ ngày càng tệ hơn.
Trưởng giả Huyết