Người Gypxy là 1 tộc người lang thang, dấu chân bọn họ hầu như đặt lên khắp thế giới này, từ ý này mà nói, bọn họ là 1 dân tộc có kiến thức rộng rãi, tối thiểu đối với nghề lừa đảo, hiểu biết tuyệt đối không ít hơn bọn lừa đảo trong nước đâu.
Từ nhỏ đi theo mẹ nuôi người Gipxy lớn lên, Giang Sơn không phải là người ngây thơ thư người ngoài thấy, mà trái lại, năm 8 tuổi đã có thể lừa toàn bộ người lớn trong trấn rồi, hơn nữa còn có thể che dấu tốt siêu năng lực hóa giải tâm linh người khác cho nên Giang Sơn mới đồng ý với Lôi Hổ đến đối phó với Diệp Thiên, điều này đối với cô bé mà nói, chẳng qua chỉ giống như bói bài đoán mệnh cho người ta mà thôi, dù sao cầm tiền của người ta thì phải làm việc cho người ta, từ nhỏ Giang Sơn đã sống trong môi trường này rồi, cũng không có quan niệm hiền lành hay gánh nặng tâm lý gì.
Chỉ có điều Giang Sơn không ngờ tới được, người mà mình phải đối phó lại là người đáng sợ như vậy, sau khi ánh mắt Diệp Thiên cố ý như vô tình nhìn vào người mình, cô bé có cảm giác thi thể mình ở trong biển máu núi xác chết, sống không bằng chết, cái đó gần như là sát khí phá hủy thần kinh cô ta.
Tiểu cô nương này hình như có thể xác nhận, người đàn ông trước mặt này đúng là bóng hình mà cô bé gặp trong ác mộng đó, máu trong thế giới trong mộng kia, chính là do hắn ta giết người mà tạo ra, mà lúc người đàn ông này xuất hiện trước mặt cô bé hình như còn đáng sợ hơn trong mộng nhiều.
Tuy rằng năng lượng thần bí trong cơ thể cuối cùng cũng có thể hóa giải được sát khí, thế nhưng Giang Sơn vẫn cảm thấy toàn thân mềm nhũn, không thể phát ra 1 tia khí lực nào, siêu năng lực mà cô bé có trước mặt Diệp Thiên quả thực không đỡ nổi 1 đòn.
- Tiểu cô nương , cơ thể không khỏe thì đừng xuống nữa, không sẽ chết đấy!
Diệp Thiên có thể cảm nhận được rõ ràng thái độ thù địch từ người cô bé này, chỉ có điều cậu căn bản không sợ cô bé này giở trò gì, với sức mạnh tuyệt đối, tất cả những âm mưu quỷ kế đều chỉ là 1 trò đùa mà thôi.
- Chàng trai, đừng nói những lời như vậy, không thấy người ta sợ quá thành ra thế này rồi à?
- Đúng thế, đều là người Trung Quốc ở nước ngoài dọa người 1 nhà thế này còn là đàn ông gì chứ?
Trong đoàn du lịch trong nước, có không ít những bà cô thật thà, lập tức có 2 phụ nữ trung niên hơn 40 tuổi đến bên cạnh Giang Sơn nhỏ giọng an ủi cô bé, còn mấy ông lão thì tức giận nhìn Diệp Thiên, không bằng lòng với câu nói của cậu.
- Được rồi, mọi người không nói nữa, lập tức đến đoàn chúng ta nào, mọi người cùng đi nào.
Dư Lệ Lệ mặc dù có chút hối hận vì đã để cô bé này gia nhập đoàn, nhưng chuyện đã đến nước này, cô cũng không nói thêm gì nữa, chỉ có thể mở miệng hòa giải mọi người, chuyển sự chú ý của mọi người sang mỏ vàng trước mặt.
- A, có chút không ổn rồi?
Ngay trong lúc cô bé trốn trong đám phụ nữ kia, sau khi trốn khỏi tầm mắt của Diệp Thiên, mày Diệp Thiên bỗng nhiên nhíu lại, bởi vì cậu từ không khí tứ phía ngửi được 1 mùi sát khí đặc hơn, ít nhất có đến 20 người đang cùng lúc theo dõi mình.
Những người này tản mác đằng trước đằng sau đoàn du lịch của Diệp Thiên, âm thầm tạo thành 1 vòng vây, phong bế 4 phía của mình lại, Diệp Thiên có thể cảm giác được những ánh mắt không mấy thiện cảm kia đang tập trung vào người mình.
- Gan các ngươi cũng khá là lớn đấy, cài bom ở đây rồi mà còn dám đích thân đến đây, không sợ tự mình bị tan xác sao?
Diệp Thiên không khỏi run lên 1 chút, thế nhưng liền phản ứng lại ngay, cỗ sát khí ẩn ẩn bao vây xung quanh này cũng không có 1 tia quen thuộc nào chắc chắn bọn họ không phải là đồng bọn với những tên đêm qua.
Diệp Thiên hơi nghĩ 1 chút, liền hiểu ra, nhất thời tậc lưỡi:
- Mẹ nó, thật là xảo quyệt, đến cả người mình cũng tính kế đi vào!
Đúng y như Diệp Thiên nghĩ, binh đoàn đến đây ngày hôm này đúng là do Jerry sắp đặt. Sau khi biết cô bé siêu năng lực Giang Sơn, đây chính là 1 phần trong kế hoạch của hắn.
Phải biết rằng, nếu thật sự kích nổ những quả bom đó, binh đoàn Black Widow sau này chắc chắn trở thành đối tượng mà tất cả mọi người đều hận thù, nếu như không phải là phương án bất đắc dĩ, Jerry cũng không bấm ngòi nổ, nếu như có thể tiêu diệt được Diệp Thiên theo cách bình thường sẽ là tốt nhất.
Thế nhưng Diệp Thiên nếu như thật sự có được sức chiến đấu kinh người, Jerry cũng không phải là người có trái tim mềm yếu, hắn ta đã an bài 3 binh đoàn cộng với toàn bộ khách du lịch ở đây trở thành vật tuẫn táng cho Diệp Thiên.
Còn về những cái chết oan ức này có biến thành quỷ sa tăng đứng trước mặt tố cáo mình hay không, Jerry hoàn toàn không để ý, hắn ta căn bản không coi 3 binh đoàn cùng tham gia kế hoạch lần này là đồng bọn của mình.
- Cũng được, không có vũ khí hạng nặng.
Cảm nhận được 1 chút nguồn gốc mối nguy hiểm, Diệp Thiên thở dài nhẹ nhõm, súng tiểu liên bình thường hiện nay vốn không có lực sát thương gì với cậu cả, nếu như dùng đan điền phi kiếm để hộ thân thì đạn đạo có uy lực cực lớn, Diệp Thiên vẫn có thể chống đỡ 1, 2 phần.
- Tống Hiểu Long thật đúng là không tiếc tiền, phía trước phía sau mời nhiều người như vậy.
Diệp Thiên hơi lắc đầu, nhìn từ khí huyết những người xung quanh phát ra, bọn họ trong những người bình thường đã coi như là những người cực kỳ mạnh rồi, hơn nữa về căn bản tay ai cũng dính máu, ngay cả đội lính đánh thuê của Maracay cũng còn kém hơn vài phần.
- Giang Sơn, sau khi đi vào cô dẫn hắn đến chỗ không có người, người của chúng tôi sẽ xử lý hắn.
Ngay tại thời điểm đoàn du lịch đi theo đoàn người tiến vào cửa mỏ vàng, từ tai nghe cắm trên vàng tai Giang Sơn nghe được 1 mệnh lệnh, ngoái đầu lại nhìn, 1 chỗ cách cô ta hơn 10 mét, 1 người đang âm thầm ra hiệu cho mình.
Giang Sơn cắn môi gật đầu, cô bây giờ thực sự rất hối hận, nhưng đã không có đường lui rồi, nếu không nghe theo chỉ huy, chỉ sợ những người đó sẽ tiêu diệt luôn cả mình.
Xuất phát từ môi trường và nhu cầu bảo vệ đồ vật, giới hạn số người khách nước ngoài tham quan rất nghiêm ngặt, bên ngoài mỏ vàng Johannesburg mặc dù người chật ních nhưng sau khi đi vào, lập tức thấy có vẻ trống trải.
Đây vốn là 1 mỏ vàng cỡ lớn, vào thập kỷ trước thập kỷ những năm 90, nhiều nhất có đến gần 10 000 công nhân, cho nên diện tích mỏ vàng này càng giống như 1 khu dân cư, 2, 3 người tiến vào, bỗng chốc cảm thấy thưa thớt.
- Mọi người đi theo tôi, chúng ta đầu tiên đến thăm khâu cuối cùng của mỏ vàng, cũng chính là chế tác vàng khối, các bạn có thể ở đây nhìn thấy vàng được đúc ra lò thế nào.
Sau khi tiến vào cửa mỏ vàng, Dư Lệ Lệ cũng không đi theo đoàn người hướng vào cửa mỏ vàng nữa, chào đoàn xong thì đi tới 1 con đường khác lên trên, thế nhưng cô ta không phát hiện, 2 vị khách du lịch trước sau của mình cũng lặng lẽ đi lên.
1 thợ săn giỏi thì phải đủ kiên nhẫn, những binh đoàn này đều được liệt vào hạng những người cực kỳ có kinh nghiệm, bọn họ cũng không hâp tấp, bởi vì trước mặt Diệp Thiên có rất nhiều người, nếu như thất bại, muốn tìm được Diệp Thiên trong chốn mê cung khu sinh sống ở mỏ vàng này cũng là 1 chuyện rất phiền toái.
Chế tạo vàng khối là 1 địa điểm du lịch mới sau khi tân trang mỏ vàng Johannesburg, khoảng cách cửa vào mỏ vàng cũng không phải là xa lắm, dưới sự dẫn dắt của hướng dẫn viên du lịch, sau 5 phút, mọi người đều đến trước 1 công trình chiếm 1 phần lớn diện tích.
Đi vào công trình có kết cấu bằng thép này không gian bên trong đại khái khoảng chừng 2 mét vuông, vừa mới bước vào đã cảm giác được không khí như bị thiêu đốt, hình như lỗ chân lông trên người cũng cảm nhận được mùi của các hạt vàng.
- Xin các bạn hãy nhắm mắt lại, lắng nghe tiếng khai thác kim loại.
Trong công trình này ngoài 1 chỗ ngồi như trong rạp chiếu phim ra thì phía trước mặt có 1 cái lò rèn nhiệt độ cao và 1 chỗ ngồi cho người luyện kim, tiếng loa bên tai vọng lại khiến cho mọi người nhắm mắt lại, đưa mọi người xuyên qua 100 năm trở lại thời kỳ đãi vàng nguyên thủy.
Tiếp theo, đèn 4 phía tắt hết, tiếng nổ, tiếng đào, vận chuyển đá vọng đến bên tai, sau đó là tiếng đãi cát tìm vàng vang lên.
Diệp Thiên mặc dù nhắm 2 mắt lại, thế nhưng thân thức lại tập trung về phía những người có ý định giết hại cậu, cậu phát hiện lúc đèn tắt, có mấy người tim đập nhanh hơn bình thường, thế nhưng thứ vũ khí đó vẫn không chịu lộ ra.
- Được, lát nữa ta sẽ tóm gọn các ngươi.
Diệp Thiên đã đi vào mỏ vàng, nhưng cũng không am hiểu lắm về quá trình chế tạo vàng khối, bọn họ không có động tĩnh gì thì Diệp Thiên cũng vui vẻ làm 1 chuyến du lịch thôi. Ngay sau khi âm thanh dừng hẳn, ánh đèn lại sáng lên, 2 người công nhân lại bước ra, mở 1 lò rèn trước mặt, khí nóng bốc hơi lên táp vào mặt mọi người khiến cho cả căn phòng biến thành 1 cái lò lửa.
Nhiệt độ nóng chảy của vàng là 10644 độ, do vậy muốn nung chảy vàng thì nhiệt độ phải cần ít nhất là 12 000 độ, vì thế cho nên tất cả mọi thứ đặt vào trong lò đều biến thành lửa đỏ hết.
Trong bình luyện có 2 lộ chứa đầy vàng nước, công nhân dùng cái kẹp dài 2 mét kẹp cái bình lại, để vàng nước vào cái bình hình chữ T trước mặt, sau chừng khoảng 1 phút, vàng nước nhanh chóng bị lạnh biến thành 1 khối vàng lớn, toàn bộ quá trình luyện vàng xảy ta không quá 6 phút.
- Các bạn, đây… chính là bộ mặt của Johannesburg, không có vàng, thì cũng không có Johannesburg!
Cuối cùng, công nhân cầm 1 khối vàng cao chừng 20cm, dài khoảng 35cm cho mọi người chiêm ngưỡng, lộ trình này kết thục ở đây.
Sau khi đám người rời khỏi phòng, Diệp Thiên gọi Dư Lệ Lệ lại, nói:
- Dư tiểu thư, tôi không xuồng mỏ quặng đâu, lát nữa tôi chờ các cô ở cửa là được rồi!
- Vâng, Triệu tiên sinh, ngài có thể đi tham quan cuộc sống của thợ mỏ, ở đó cũng được đấy.
Dư Lệ Lệ gật đầu, nói:
- Công nhân làm việc ở đây tương đối ít, thế nhưng mỗi 1 khu đều có biển dẫn, ngài cứ theo biển dẫn mà đi là được, đừng để bị lạc đường nha!
- Không sao đâu, tạm biệt nha!
Diệp Thiên cười khoát tay, xoay người đi về phía ngược lại với mọi người, chỉ có điều vừa đi được 4, 5 bước phía sau truyền lại 1 tiếng la sợ hãi:
- Anh ơi, em có thể đi cùng anh được không?