Những năm đầu, tôn chỉ của Thanh bang là Phản Thanh Phục Minh, người trong các đạo giáo cũng có thể gia nhập, trên có quan phủ, dưới có người buôn bán nhỏ, cơ cấu thành viên phức tạp vô cùng.
Lão đạo sĩ được truyền thừa Ma Y, liền xa quê nhà hành tẩu giang hồ, khi dừng chân ở Thượng Hải, kết giao nhiều lãnh đạo Thanh bang, bởi vậy được thu nhận vào Thanh bang.
Bởi vì Lý Thiện Nguyên thuật pháp cao minh, ở trong mắt mọi người có khả năng xuất quỷ nhập thần khó lường, cho nên một vị lãnh đạo nhận lão đạo sĩ vào Thanh bang đã để ông được chứ “Lý”, đây cũng là lai lịch rất cao của Lý Thiện Nguyên.
Tuy rằng tất cả mọi người trong Thanh bang đều kính trọng đối với Lý Thiện Nguyên, coi như thần tiên sống, nhưng bản thân lão đạo sĩ thấy mình truyền thừa Ma Y không trọn vẹn, nguyện vọng của ông là chỉnh lý thuật pháp tổ tông truyền thừa, chứ chẳng phải cái gì gọi là “ Phản Thanh phục Minh”.
Cho nên Lý Thiện Nguyên chỉ ở lại trong bang một thời gian, rồi rời khỏi Thượng Hải, lúc ấy để tỏ lòng kính trọng đối với lão đạo sĩ, đại lão trong Thanh bang đã đưa thông điệp đi Thanh bang trong cả nước, có tiền bối vai vế “ Lý” đến, đều cần đối đãi tử tế.
Sau đó triều Thanh được nắm quyền, Thanh bang cũng nhanh chóng phát triển, lúc ấy vài vị đại lão muốn mời Lý Thiện Nguyên bói một quẻ về tiền đồ Thanh bang, nhưng tìm kiếm khắp nơi mà không thấy.
Hơn mười năm sau, một vài đại lão Thanh bang đều qua đời, Lý Thiện Nguyên bởi vì thân phận rất cao, lại lâu chưa xuất hiện trong giang hồ, cũng bị nghĩ lầm là đã khuất.
Ngay lúc đó, khi Lý Thiện Nguyên gia nhập Thanh bang, là những năm hai mươi, trong Thanh bang coi như là một truyền kỳ, nên những chuyện đó, gia phả Thanh bang đều có ghi lại, bằng không thời gian đã qua gần một thế kỷ, Đường Văn Viễn cũng không thể nào biết được .
- Ai ya, quả là sư phụ trước kia còn có thân thế lớn như vậy!
Nghe xong giảng giải của Đường Văn Viễn về thân thế Lý Thiện Nguyên. Diệp Thiên cũng âm thầm kinh hãi, lão đạo sĩ rất ít khi đề cập những chuyện khi mình hành tẩu giang hồ, rất nhiều chuyện mới được ông nói ra sau khi Diệp Thiên vì ông ta mà nghịch thiên cải mệnh.
- Diệp... Diệp Thiên, ngài... sư phụ của ngài phụ quả nhiên là Lý Thiện Nguyên - Tổ sư gia?
Khi biết được Lý Thiện Nguyên mấy năm trước vẫn còn sống, Đường Văn Viễn còn bất ngờ hơn so với Diệp Thiên, nếu chuyện này truyền đi, chỉ sợ toàn bộ tổ chức Thanh bang và Hồng môn thế giới đều chấn động lên.
- Đương nhiên là vậy. Tôi có sắc lệnh của mấy vị đại lão năm đó, chính là sư phụ và người trong bang mất liên hệ, không có báo qua tình hình với Hộ Bộ mà thôi. Nhưng bút tích của sư phụ viết toi đều có, tôi gạt được các người sao?
Diệp Thiên nói đến hộ bộ, là một ban trong Thanh bang, lúc đầu Thanh bang chia làm 6 bộ: Lại bộ, Lễ bộ, Hộ bộ, Công bộ, Binh bộ, Hình bộ.
Lại bộ đặc biệt sắp xếp công việc lớn nhỏ trong bang, biên soạn sách sử Thanh bang, chép kinh quản lý gia phả và các ghi chép, không may Hàm Phong năm thứ tư, có loạn Thái Bình Thiên Quốc, từ đường ở Hàng Châu bj quân Thái Bình thiêu huỷ. Cho nên tư liệu lịch sử không giữ được nhiều, sau này tư liệu của Thanh bang đều là biên lại sau thời Thái Bình Thiên Quốc.
Binh bộ là nơi trù tính quy hoạch tác chiến khi gặp kẻ thù bên ngoài, rất nhiều người đóng trong phim Hồng Kông, đều là người của Binh bộ.
Công bộ đương nhiên là phụ trách các công trình của bang, như đóng thuyền, sửa chữa, hậu cần tiếp tế. Hương đường làm các công tác, còn Hình bộ là đơn vị chấp pháp của Thanh Bang, thuyết phápgì đó, đều là từ nơi này mà lưu truyền ra.
Còn Hộ bộ, lại là phòng chịu trách nhiệm quản lý thành viên, là đơn vị quản lý tương đối quan trọng trong Thanh Bang, phàm là người mới gia nhập, người được thăng chức, các sư phụ, đều cần gởi thư đến Hộ bộ, do nhân viên Hộ bộ ghi chép vào trong sổ, cuối cùng đến cuối năm sẽ hiệu chỉnh lại giao cho Lại bộ. Ghi vào gia phả.
Lễ bộ thì chủ quản quy củ, đặt luật và sát hạch lễ nghi của thành viên, phụ trách xét duyệt tư cách thành viên có hợp quy củ lễ pháp hay không, cũng cho phép hương đường cho người đảm nhiệm chức đường sư.
Diệp Thiên khuyết thiếu đúng một cái nghi thức, chỉ có trải qua hương đường của Lễ bộ lúc, mới được xem như đệ tử Thanh bang chính quy.
Cho nên nghiêm khắc mà nói, mặc dù Diệp Thiên là đệ tử của Lý Thiện Nguyên, nhưng về trình tự mà nói, còn chưa tính là người của Thanh bang.
Nhưng hiện nay, những người đứng đầu hương đường có lẽ đã không được như xưa, chỉ cần họ nhận được sắc lệnh rồi xác thực được, nói cách khác chính là, Diệp Thiên chỉ cần đem sắc lệnh và công văn mà lão đạo sĩ để lại giao cho hương đường, Thanh bang từ nay về sau sẽ nhiều thêm một tổ sư gia .
- Sao vậy? Đường Lão gia, không tin lời nói của tôi?
Diệp Thiên thấy Đường Văn Viễn trầm mặc không nói, còn tưởng rằng hắn cho là mình ăn nói lung tung, lập tức trong lòng có chút bất mãn. Thực lòng mà nói, hắn cũng không muốn gia nhập Thanh bang ngay, đây chỉ là một lời nói đùa với lão đạo sĩ năm đó mà thôi.
Sau khi Diệp Thiên nghịch thiên cải mệnh cho Lý Thiện Nguyên, có một lần Lý Thiện Nguyên cùng Diệp Thiên đàm luận chuyện hành tẩu giang hồ năm đó, nói lên thân thế của mình ở Thanh bang, mỉm cười nói: nếu Diệp Thiên gia nhập Thanh bang, chỉ e theo vai vế mà nói, có thể làm lão tổ tông mấy chục vạn người.
Lão đạo sĩ gần kề đại nạn, tính cách cũng trở nên dễ chịu, có thể đem chuyện vui đùa này trở thành chuyện thật, không chỉ có giúp Diệp Thiên viết sắc lệnh, công văn nhập môn cũng đóng chồng lên dấu của mình, và một số ẩn ngữ chuyên dụng mà chỉ có lễ đường mới có thể thẩm tra ra.
- Diệp... Diệp gia, ngài khỏi kêu tôi là Đường lão gia đi, kêu tên của tôi hoặc là lão Đường đều được...
Thấy vẻ mặt bất mãn của Diệp Thiên, Đường Văn Viễn liền phản ứng lại, đối với cách xưng hô của Diệp Thiên, hắn bây giờ thật sự không dám, bị một người thân phận rất cao trong bang gọi là Lão gia, vậy đã phạm vào điều 9 trong quy định của Thanh bang: Bất tôn .
- Lão... Lão Đường?
Diệp Thiên bị một câu nói của Đường Văn Viễn làm cho ngây ngẩn, bảo hắn kêu một ông lão hơn 70 tuổi là lão Đường, Diệp Thiên thật đúng là không quen miệng.
Không chỉ có Diệp Thiên, nagy cả Hồ Quân, Cao Tiền Tiến và cháu gái Đường Văn Viễn, cũng đều choáng váng, bọn họ cũng không ai có thể nghĩ đến, tỷ phú người Hoa nổi danh thế giới - Đường Văn Viễn, lại có thể để cho người khác gọi ông là lão Đường?
Chuyện này nếu như nói ra ngoài, chỉ sợ mười người nghe xong chín người đều không tin, chính là mấy người này, đều đang nghĩ đến lỗ tai của mình có vấn đề đây.
Nhưng La Trí đứng ở phía sau Đường Văn Viễn, lại thừa nhận lời của ông lão, tục ngữ nói “vô quy củ bất thành phương viên” ( không có quy củ không thể là thành viên), đừng nói Đường Văn Viễn mới hơn 70 tuổi, nếu như hắn có thể sống đến bảy trăm tuổi, chỉ cần còn thừa nhận mình là đệ tử trong bang, vậy cần tuân thủ quy củ trong bang.
- Ông nội, hôm nay ông làm sao vậy?
Qua sau một lúc lâu sau, cháu gái Đường Văn Viễn mới phục hồi tinh thần lại, cung kính kéo vạt áo ông nội, cô đã lớn như vậy, còn chưa thấy ông nội kính cẩn một ai như thế?
- Ơ? Các cháu đi ra ngoài trước đi, tiểu Cao, hôm nay trong phòng này nghe được cái gì, các cháu đều quên cả đi...
Nghe thấy cháu gái nói vậy, Đường Văn Viễn nhìn chung quanh một cái, thầm tự trách, vừa rồi lời nói của Diệp Thiên khiến cho người ta quá mức chấn kinh, khiến cho hắn không nhịn được, liền hỏi trước mặt mọi người, cũng quên mất có nhiều thứ người ngoại bang không nên nghe.
- Vâng, Đường lão gia, hôm nay chúng tôi thật sự không nghe được gì ...
Tuy rằng Cao Tiền Tiến còn muốn lưu lại thêm để nghe một chút về Bát Quái, nhưng chính Đường Văn Viễn đã hạ lệnh tiễn khách, lập tức chỉ có thể phẫn nộ trừng mắt to kéo Long Tuyết Liên lui ra ngoài, nhưng trước khi đi, hắn cũng đưa ánh mắt phức tạp nhìn thoáng qua Diệp Thiên.
Tuy rằng trước đó dượng của Long Tuyết Liên đã từng nhiều lần tâng bốc Diệp Thiên trước mặt hắn, nhưng Cao công tử luôn cảm giác Diệp Thiên miệng còn hôi sữa thì làm được việc gì, hắn tình nguyện tin La đại sư mình mời từ Mĩ về hơn.
Nhưng vừa rồi thấy chuyện đã xảy ra, lại làm cho não bộ của Cao công tử ngừng họat động trong một thời gian ngắn, vị thương nhân nổi tiếng ở rất nhiều quốc gia kia, trước mặt Diệp Thiên lại có thể chậm rãi mà gọi thành Diệp gia ( tương đương Lão Diệp, ông Diệp).
Còn vị đại sư tư chất sáng ngời, thì giống như là thay đổi hoàn toàn, giống như cháu chắt đi theo phía sau Đường Văn Viễn, ngay cả một câu nói chen vào cũng không dám, nghe Diệp Thiên đối thoại cùng Đường Văn Viễn, La đại sư thậm chí còn có thể suy ra là vai lứa cháu chắt.
Trên thực tế La đại sư thật đúng là không có tư cách nói chen vào, Đường Văn Viễn sở dĩ có thể đáp lời Diệp Thiên, là bởi vì hắn trước kia xuất thân từ Lại bộ của Thanh bang, biết được một số bí mật thế kỷ trước.
Còn La Trí chỉ biết Diệp Thiên thân phận cao kinh người mà thôi, còn Lý Thiện Nguyên là ai, hắn cũng hoàn toàn không biết gì cả. Nếu hắn biết Lý Thiện Nguyên là người ra tay hại Giang Tương phái của mình, chỉ sợ lúc này ngay cả dũng khí đứng ở trước mặt Diệp Thiên cũng không có.
- Diệp gia, nếu đã là người Thanh bang, người một nhà, tôi thấy Tiểu La đắc tội với ngài, ngài cũng đừng chấp nhặt cậu ta ...
Đợi mấy người Cao Tiền Tiến rời khỏi rồi, Đường Văn Viễn thi hành lễ nghi trong bang với Diệp Thiên, với kiến thức của hắn, đương nhiên có thể phân biệt được Diệp Thiên vừa rồi là nói thực hay giả.
Nói cách khác, chỉ cần Diệp Thiên muốn, hắn có thể trở thành người thuôc vai vế tổ tông trong Thanh bang bất cứ lúc nào, tuy rằng không chắc có thể khiến Diệp Thiên trở thành đại lão trong Thanh bang, nhưng với thân phận đó, chỉ cần là đệ tử Thanh bang, sau này mỗi lần thấy Diệp Thiên đều phải cung kính kêu “Tổ gia” .
Giờ phút này biết La Trí cũng là người trong Thanh bang, Đường Văn Viễn cũng không tiếp tục gọi hắn là La đại sư, quy định trong Thanh bang rất nghiêm, đâu có thể tùy tiện gọi người hơn hắn 4-5 bậc là vãn bối?
Nhìn thấy Đường Văn Viễn nói giúp mình, La Trí liền quỳ gối trước mặt Diệp Thiên, trán chạm đất, liên tiếp dập đầu ba cái, sau đó, mở miệng nói:
- Tổ gia, tôi là đầu heo, mạo phạm đến ngài, xin nhận lỗi với ngài …
Phải biết rằng, trong lòng “La đại sư” luôn luôn lo sợ bất an, bởi vì vô luận là chuyện ăn tiền trong phái Giang Tương, hay là phạm thượng quy củ trong Thanh bang, đều có thể để cho hắn bị chôn sống.
- Thế này … thế này được sao? Đường... Lão Đường...
Thấy La Trí tỏ ra như vậy, Diệp Thiên không khỏi nhìn về phía Đường Văn Viễn.
- Ôi, Diệp gia, ngài nói đi...
Hô lên những lời này, trong lòng Diệp Thiên rất bối rối, nhất là nhìn thấy Đường Văn Viễn còn cười híp mắt đồng tình, liền làm cho hắn bực bội .