Thiên Tài Tướng Sư

Chương 345: Chương 345: Vạ miệng






- Cô Sầm, cô không nghe thấy tôi nói gì à? Còn không mau đi theo tôi.

Nhìn thấy Sầm Tĩnh Lan đứng yên không phản ứng gì, Trương Chi Hiên tức giận vô cùng, cô ả này lúc ở trường quay thì mình nói gì cũng nghe lời răm rắp, hôm nay sao to gan thế chứ?

Nghe Trương Chi Hiên nói vậy, không hiểu Sầm Tĩnh Lan lấy đâu ra dũng khí trả lời:

- Đạo diễn Trương, bộ phim này tôi không diễn nữa, ông đổi người khác đi.

Sầm Tĩnh Lan không phải nghệ sỹ thuộc quyền quản lý của công ty Hoa Thịnh. Nền điện ảnh Hồng Kong vài năm nay rất ảm đạm, nên họ muốn dùng những ngôi sao Đại Lục để thu hút thị trường, vì vậy mới có sự hợp tác này.

Sầm Tĩnh Lan không nói được tiếng Hồng Kông bản địa. Quay phim ở đây được nửa tháng, nhưng cô suốt ngày bị đạo diễn mắng, có những lúc còn bị người khác dở trò, cô cũng đã chịu đựng hết mức rồi.

- Không đóng là không đóng thôi sao, Sầm Tĩnh Lan, vậy còn tiền bồi thường do phá hợp đồng nữa. Hôm nay, nếu cô không đi xin lỗi ông La với tôi, sau này cô đừng hòng làm trong nghành giải trí của Hồng Kong và Đại lục nữa.

Trương Chi Hiên tỏ ý khinh bỉ với những lời nói vừa rồi của Sầm Tĩnh Lan. Cô mới chỉ là minh tinh được hơn 2 năm nay, ở Hồng Kong, đến những ngôi sao lớn như Châu Nhuận Phát còn không dám phá hợp đồng nữa là.

Hơn nữa ông chủ của Trương Chi Hiên rất có tiếng tại Hồng Kong, muốn cảnh cáo cô ta có gì khó chứ? Bất kể ở Hồng Kong hay Đại lục, lôi ra chụp vài tấm hình khỏa thân xem còn dám cãi nữa không?

Diệp Thiên thực sự không nhịn được nữa, anh không còn gì để nói với tên đần này nữa, lấy tay chỉ thẳng vào vẻ mặt đắc ý của Trương Chi Hiên nói:

- Được rồi, ở đây hết việc của ngươi, mau cút ra ngoài.

- Tên này, ngươi… ?

Diệp Thiên đã thành công khi làm Trương Chi Hiên quay sang chú ý đến mình.

- Đúng vậy, tay của La Giai Huy đã bị cắt đứt, ta nghĩ không phải điên đâu nhỉ?

Trương Chi Hiên làm việc trong giới giải trí Hồng Kong từ rất sớm, ông ta đã từng chứng kiến cả thời đại mà người ta chĩa súng vào diễn viên bắt đóng phim, vốn cũng là người trong bang hội, nên căn bản luôn nhìn không thuận mắt những kiểu nhiệt khí thanh niên như Diệp Thiên.

- Anh Văn, tôi thật thất vọng với xã hội thượng lưu Hồng Kong.

Diệp Thiên thở dài một tiếng, đây là những loại người gì chứ? Cho dù là bang hội ở Bắc Kinh cũng phải nhường đường cho mình đi, cái tên khốn trước mặt này, vẫn còn ra cái bộ dạng huênh hoang ta là nhất thế không biết.

- Tên kia, muốn chết hả, ngươi dám gọi Ông Văn là anh?

Trương Chi Hiên thấy Diệp Thiên có ý không coi mình ra gì, định mở miệng ra mắng nhưng vừa thốt ra thì chợt cảm thấy có gì đó không ổn.

Người Hồng Kong có thói quen xưng hô với chủ của mình là ông, với những người có địa vị trong xã hội thường thêm chữ “ sinh” sau tên của học, có nghĩa là “tiên sinh” với ý tôn trọng.

Với địa vị của Văn Loan Hùng, đến ông chủ của Trương Chi Hiên cũng phải gọi là anh Hùng. Những người có thể xưng anh em với Văn Loan Hùng ở Hồng Kong này không nhiều, không dưới 10 ngón tay.

Trước mặt Văn Loan Hùng, người này xưng hô mà anh em mà ông ta không có phản ứng gì, chuyện này, hay có gì đó mình đã bỏ qua nhỉ?

- Cậu Diệp, việc hôm nay, tôi thật xin lỗi.

Văn Loan Hùng không phải không có phản ứng gì mà là đã bị những lời nói lúc nãy của Trương Chi Hiên làm kinh ngạc quá đối, mãi đến lúc Diệp Thiên nói ra thì ông mới phản ứng lại tiếp.

Văn Loan Hùng thật bị làm cho tức chết, vừa dẹp yên được chuyện của La Giai Huy, từ đâu lại chạy đến tên Trương Chi Hiên này. Diệp Thiên đúng là không sai, những người xuất hiện hôm nay thật đúng là họa mà.

Nhưng Văn Loan Hùng với La Giai Huy còn là anh em, còn cái tên Trương Chi Hiên này, chẳng có mối quan hệ thân thiết gì. Sau khi xin lỗi Diệp Thiên, Văn Loan Hùng quay lại nói ngay:

- Đạo diễn Trương, ra ngoài đi, tôi sẽ nói chuyện với A Thắng sau.

Không để Sầm Tĩnh Lan diễn vai chính, còn giở giọng uy hiếp, Văn Loan Hùng giận muốn chém tên đạo diễn này ra làm muôn mảnh. Phải nói chuyện với Hoa Thắng cho tên này về Đại Lúc mà phát triển mới được.

- Ông, ông Văn, việc này là thế nào ạ?

Sau khi nghe Văn Loan Hùng xưng hô anh em với Diệp Thiên, Trương Chi Hiên ngẩn mặt ra. Ông ta vốn không phải người ngu muội gì, lại còn rất tinh ý, không hiểu hiện giờ mình đã làm sai điều gì.

- Được rồi, ra ngoài.

Văn Loan Hùng đã khó chịu lăm rồi, khoát khoát tay ra hiệu cho hắn ra ngoài, hôm nay đã 2 lần đắc tội với Diệp Thiên, ông đang không biết làm gì tiếp theo nữa đây.

- Ông Diệp, A Hiên cũng ở đây à? Cô Sầm là do công ty chúng tôi mời đến, xảy ra việc hôm nay, chúng tôi cũng có trách nhiệm.

Khi Trương đạo diễn còn chưa biết làm gì thì cánh cửa bật mở, Hoa Thắng đang dẫn 2 người khác đi vào phái trong phòng:

- A Hiên, hãy tăng gấp đôi cảnh quay của cô Sầm trong bộ phim tới, coi như giúp cô bớt kinh hãi.

- Cái, cái gì?

Trương Chi Hiên lúc trước mới chỉ thấp thỏm thôi, nghe được những lời này từ ông chủ, hắn lập tức chuyển từ tâm trạng thấp thỏm sang sợ hãi.

Phải biết rằng, Hoa Thắng không phải thiện nam tín nữ gì, ảnh hưởng của hắn trong giới giải trí, đều là dựa vào bang hội, không những không nương tay với đối thủ mà những đệ tử phạm lỗi cũng như vậy.

Một vị đạo diễn nổi tiếng của thập niên 80, Hoa Thắng lúc đó muốn mời ông ta làm đạo diễn cho công ty mình, ai ngờ ông này từ chối không chút do dự.

Chỉ 3 ngày sau khi từ chối, ông này bị người ta chém trọng thương ngay trước cửa nhà, hung thủ sau đó không những không bỏ chạy mà còn đến cảnh sát đầu thú.

Dựa vào lời kể tên kia, ông đạo diễn này đã va phải hắn trước, sau đó hai bên xung đột. Sự việc đã tóm được hung thủ, cảnh sát cũng hết cách, đành phải làm theo luật thường, phạt hắn vài năm tù.

Thế nhưng, trong giới giải trí lúc đó ai cũng biết rõ việc này là như thế nào. Nhưng không có chứng cứ gì, ai dám dây vào Hoa Thắng chứ? Giới giải trí Hồng Kong chính thức đón nhận sự uy hiếp của Hoa Thắng.

Trương Chi Hiên cũng là lão làng trong công ty Hoa Thịnh, hắn hiểu rất rõ những thủ đoạn của ông chủ. Nghĩ đến những kẻ trước đây phạm lỗi bị cho vào túi đem quẳng xuống sông, hai đầu gối tên đạo diễn Trương này bất giác run lập cập.

- A Hiên, hôm nay làm sao thế, nghe không hiểu lời ta nói à?

Hoa Thắng cũng cảm thấy không khí trong phòng này có gì không đúng, lập tức quay qua nhìn Trương Chi Hiên với ánh mắt muốn ăn tươi nuốt sống.

- Ông chủ Hoa, vị đạo diễn này muốn làm khó Sầm Tĩnh Lan, muốn cô ấy không có chỗ đứng tại Hồng Kong và Đại Lục.

Diệp Thiên cũng không phải là thiện nam tín nữ gì, nhưng có ấn tượng cực xấu với tay đạo diễn này, đối với hắn, Diệp Thiên chỉ muốn dùng 1 chân dẵm cho chết ngay.

- Làm khó cô Sầm?

Nghe được những lời Diệp Thiên nói, Hoa Thắng đã hiểu vì sao không khí trong phòng lại như vậy. Hắn quay lại nhìn chằm chằm tay đạo diễn với ánh mắt hình viên đạn.

- Ông chủ, ông chủ … tôi sai rồi, là tôi không biết tình hình thế nào, tôi đáng chết.

Diệp Thắng vốn đang mạng bộ mặt cung kính như với bề trên, nghe vậy vừa trừng mắt lên quay qua nhìn Trương Chi Hiên với điệu bộ tức ngùn ngụt, bất giác làm tay này sợ quá quỳ ngay xuống đất, dùng hay tay bịt lấy miệng của mình.

Hoa Thắng căn bản không thèm để ý gì đến tay đạo diễn đang quỳ dưới đất, quay sang nói với Diệp Thiên:

- Ông Diệp, là tôi quản thúc không nghiêm, ông xem, muốn tay nào của hắn?

Vừa nãy ở bên ngoài, thông qua A Đinh, A Thắng đã biết được thân phận của Diệp Thiên, hắn không khỏi ngạc nhiên. Hiện nay bang hội của hắn cũng phát triển từ Thanh bang trước đây nên vẫn duy trì các chế độ từ thời Thanh bang.

Mấy năm trước, khi chiêu khai đại hội Hồng Môn, Hoa Thắng cũng đã đến Mỹ để tham gia, điều này đã làm cho bang hội của hắn ngày càng phát triển ra quốc tế, những năm gần đây còn không ngừng nhận được sự ủng hộ của các Hồng Môn nước ngoài.

Người trong bang hội rất coi trọng vai vế, đặc biệt là trong Hồng Môn, khinh sư diệt tổ là tội lớn nhất không thể tha.

Sau khi biết thân phận Diệp Thiên, Hoa Thằng còn đang chúc mừng vì mình chưa đắc tội gì với hắn. Thế nhưng, thật không nhờ tên thuộc hạ dưới mình lại ngu đến vậy, lại đi đắc tội với “ông” đây chứ.

Việc này mà đồn ra ngoài, mặc dù không ảnh hưởng gì đến việc làm ăn của Hoa Thắng, nhưng thanh danh thì mất hết, vì vậy hắn mới nói những lời vừa rồi với Diệp Thiên.

- Tôi cần tay hắn làm gì, tên này chỉ là xấu miệng chút.

Diệp Thiên cười nói khổ sở, lúc nãy chặt tay La Giai Huy vì hắn dám dùng tay vô lễ với Sầm Tĩnh Lan, còn tên này, không có cơ hội dùng tay làm ra chuyện gì với Tĩnh Lan.

- Xấu miệng cũng dễ lo liệu.

Hoa Thắng lạnh lùng nói:

- A Hổ, đem hắn ra ngoài, dùng gậy trúc vả vào miệng hắn, cho hắn 3 tháng không ra ngoài được.

- Không, không cần như vậy đâu.

Sầm Tĩnh Lan đang ngạc nhiên về thái độ của ông chủ Hoa Thắng với Diệp Thiên, nghe được những lời này, không nhịn được thốt lên, mặc dù cô đã đóng qua rất nhiều vai trong phim, nhưng chưa gặp tình huống thế này bao giờ.

- Cô Sầm, cứu tôi với, là tôi không đúng, xin cô đại lượng tha cho tôi.

Trương Chi Hiên từ dưới đất bỗng bò tới bên cạnh Sầm Tĩnh Lan, ngẩng đầu lên nở nụ cười khoe hàm răng lô nhô của hắn và van xin.

- Diệp Thiên, đây… chuyện này…

Bị một người 50 tuổi quỳ trước mặt, Sầm Tĩnh Lan khó xử chưa biết làm gì, quay qua nhìn Diệp Thiên, chuyện xảy ra trong này, cô không hiểu sao ai cũng nhìn sắc mặt của Diệp Thiên để hành động.

- Không liên quan đến em, đây là việc nhà của Hoa Thắng, hãy để họ giải quyết.

Diệp Thiên lắc lắc đầu, Hoa Thắng phạt tên đạo diễn họ Trương như vậy, thực ra mình và Hoa Thắng có chút quan hệ nào đâu. Tuy vậy, Diệp Thiên cũng không có ý định cầu xin cho tên này, anh không có tâm địa bồ tát như Tĩnh Lan.

- Được rồi, A Hổ, kéo hắn ra ngoài.

Hoa Thắng lộ vẻ bực dọc ra mặt. Hắn nghe được những lời vừa rồi, hiểu được Diệp Thiên không có ý định tha cho hắn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.