THÔNG BÁO VỀ CUỘC THI TÀI NĂNG
Một chiếc Lamborghini Veneno [giá trên sàn
thương mại Mỹ là 4 triệu USD] màu xám bạc đang
đi tà tà trên đường với tốc độ tầm 40km/h và đã
làm tắt nghẽn một đoạn đường do nhiều quá nhiều
người rượt đuổi để chạy theo đuôi xe và cảnh sát giao thông có thêm việc để làm [ohh, làm việc tốt
ta, để cho CSGT có thêm tiền trợ cấp nhỉ]. Sau
tầm 15p lang thang khắp trên con đường sang
chảnh bậc nhất Sài Thành thì siêu xe dừng lại
trước cái cổng to chảng, màu vàng chói lóa, chậm
chậm tiến vào khuôn viên trường học, và cái chầm chậm đó đã gây ra kinh động cực kì to lớn,
nguyên gần nửa trường đổ ra hành lang lớp học
để nhìn [toàn bộ là học sinh nam], chưa kể là một
nữa học sinh đang ngồi dưới sân trường đang
cực kỳ phấn kích [chính xác là toàn học sinh nữ],
bu xung quanh. Thấy đc mục tiêu, chiếc xe dừng lại. Cửa xe mở ra, một đôi giày da màu đen sang
trọng hiệu Allen Edmonds xuất hiện trước mặt mọi
người, tiếp theo là một mái tóc màu xám bạc
được đánh rối [cực kỳ cẩn thận, vâng, rất là tỉ
mỉ]. Một bộ texudo màu đen, sơ mi đen mở bung
2 cúc đầu, lộ ra vòm ngực rắn cắn và rất là quyến rũ xương quai xanh, làm cho nhiều thiếu nữ ngất
ngây con gà tây, xỉu lên xỉu xuống nhưng vẫn cố
gắng gượng đứng đó ngắm trai đẹp tiếp. Vâng và
trai đẹp ở đây chính là anh Bin nhà ta. Vòng qua
phía bên kia xe, mở cửa, bàn tay trái đưa ra, tiếp
theo, một bàn tay nhỏ, trắng noãn, ngón tay thon dài, mảnh khảnh đặt lên bàn tay kia. Một đôi giày
chanel cao gót tầm 12cm bằng nhung màu đen, đc
đính những viên kim cương trắng xếp thành một
hàng dài chạy dọc theo thân giày, sáng lấp lánh,
lỗng lẫy dưới ánh nắng mặt trời. Gót giày đc làm
từ pha lê màu đen, hấp dẫn toàn bộ ánh mắt người nhìn. Mái tóc màu nâu café bay bay trong
gió, đôi mắt nâu ánh những tia xanh lá lấp lánh
trong nắng, đôi môi không son mà đỏ, căng mọng
câu một nụ cười nhẹ như gió thoảng.
- Ice! Chưa kịp đứng vững thân người, nó rơi vào
một vòng tay khác. - Làm sao vậy? Vòng tay đc nới lỏng, nó nghiêng
người hỏi
- Hôm qua em biến mất có biết là anh lo thế nào
không hả? Tại sao lại tắt điện thoại? Bum chất
vấn
- Hôm qua lúc anh đi em cãi nhau với hai người đó, buồn bực quá nên định đến Blue Ross ngủ
nhưng mà em lại bị lạc đường, nên đành phải nhờ
Bin giúp! Nó tận tình kể lại
- Tại sao em lại không gọi cho anh? Bum khó chịu
hỏi nó
- Em có nhớ sđt anh đâu, chưa kể đt em hết pin nữa chứ! Nó chu môi nói
Xung quanh nghị luận ngày càng lớn và càng có
dấu hiệu muốn giết người, từng ánh mắt ghen
ghét và căm tức cứ bắn về phía nó nhưng sổ dốc
không phanh.
- Cô ta là ai mà đc Bin chở đi học rồi Bum quan tâm thế cơ chứ? Một nhỏ tóc đỏ hỏi
- Là học sinh mới của lớp Avip đó, nghe nói cô ta
còn có thể gọi thẳng tên của Song Hàn thiếu gia
kia kìa! Nhỏ bên cạnh trả lời
- Cái gì? Có chuyện đó nữa sao? Nhỏ kinh kinh
hoàng hét lên, mắt trợn tròn - Chưa hết đâu, cô ta còn đc Jun ôm nữa đó! Một
nhỏ khác xía vào
- Còn có chuyện này nữa? Nhỏ kia người như
muốn bốc hỏa
- Chuyện này cả trường đồn ầm ầm kia mà! Nhỏ
kia nói - Mấy hôm nay ta nghỉ học! Nhỏ tóc đỏ hậm hực
nói – Đc lắm, dám giành Jun của ta à, cứ chờ mà
xem, ta sẽ trừng trị ngươi như thế nào! Nhỏ đó
ngoan độc nói, giận dữ nhìn nó, cái nhìn như
muốn xé tan nó ra làm từng mảnh.
- Đc rồi Bum, ở đây nhiều người lắm, không tiện nói chuyện, vào phòng họp đi! Ken giải hòa.
5 người định bước đi [nó, Bum, Bin, Ken và Kun,
hum nay anh Jun nhà ta lại nghỉ học] thì tiếng ông
thầy hiệu trưởng đã vang lên.
- Tất cả các học sinh toàn trường yêu cầu tập
trung ngay tại khuôn viên trường!Giọng ông thầy hiệu trưởng vang lên trong dàn âm thanh cực
khủng đặt ngay giữa sân trường
Xung quanh bắt đầu xôn xao hẳn lên, sự chú ý bắt
đầu tản ra không còn đặt trên năm người nữa. mọi
người nhanh chóng tiến về chỗ ngồi của lớp mình
đã đc phân sẵn, ngồi xuống, học sinh từ trong lớp học cũng ùa ra, sân trường bất đầu chật chội.
năm người bọn nó cũng nhanh chóng về khu vực
dành riêng cho lớp Avip, ở đó mọi người đã có
mặt sẵn.
- mấy người làm cái gì mà tới giờ mới thấy mặt
vậy hả? Dani giận dữ hỏi - chuyện này thì có liên quan gì tới ngươi! Kun
lạnh nhạt trả lời
- ơ…Dani hụt hẫng, bình thường Kun sẽ đấu võ
mồm với cô cơ mà sao hôm nay lại có vẻ lạnh
nhạt xa cách thế
- về chỗ ngồi đi, đứng đó chướng mắt quá! Liam khiêu khích
- không cần nhắc! Bum dửng dưng đáp, rồi nhanh
chóng về chỗ ngồi
- đi nào Ice! Bin nhẹ nhàng nắm lấy tay nó kéo nó
đi
- hình như mấy cậu ấy không đc vui! Mia tinh tế nhận ra sự khác thường của mấy anh trai nhà
mình
- bình thường làm gì có chuyện này, không phải
cái miệng của hai ông Bum và Kun dài lắm hay
sao! Liam tỏ vẻ hiểu biết nói
- hình như chuyện này có liên quan tới cô ta, lần này là tới lượt Bin cặp với nhỏ đó đó! Dani thấp
giọng nói
- hình… Liam đang định nói gì đó thì một giọng nói
nhão nhẹt vang lên làm cho 8 người đang ở đó da
gà đồng thời dựng đứng
- Ken,Kun, anh đến rồi sao, em chờ anh nãy giờ! Nhỏ Jenny và Libby đồng thanh nũng nịu nói [ phải
nói là mắc ói kinh dị]
- Buồn nôn! Ken và Kun hai người như một kinh
tởm nói, khuôn mặt đầy vẻ chán ghét
- Anh…hai nhỏ ngớ người, k thể tin đc hai người
sẽ phản ứng như vậy - Kinh tởm quá đi, hai cô đang làm cái trò gì vậy
hả? Bum nheo mắt nhìn hai nhỏ
- Tụi em…hai nhỏ ấp úng
- Mau vào hàng thôi, thầy hiệu trưởng sắp công
bố cái gì đó thì phải. Nhỏ Zy đi ở phía sau làm
một cái bậc thang cho hai nhỏ xuống Hai nhỏ hập hực bước vào hàng ngồi, lúc đi qua
nó còn cố tình trừng mắt đe dọa nhưng đối với nó
mà nói sự uy hiếp chỉ bằng con số không, chưa
kể còn làm nó cảm thấy đối phó với hai nhỏ còn
làm nó cảm thấy giá trị con người mình sụt giảm
nghiêm trọng. - Hừ! nhỏ Libby hừ lạnh, chuyện ngày hôm qua
hai nhỏ đã đc nhỏ Zy kể lại cho nghe, “không còn
có papa cô đứng phía sau coi thử cô còn có thể
như vậy đc ba lâu” nhỏ thầm nghĩ, xong lại thầm
tự tán thưởng kế hoạch của chính bản thân mình
để ra để xử lí nó thật sự là rất hoàn mĩ - Để xem cô ta còn kiêu kì đc bao lâu, để cho anh
Bum và Bin biết đc chuyện này thì xem thử cô ta
sẽ bị hai anh ấy xa lánh, đối xử như thế nào? Nhỏ
Jenny oán độc nói
- Sẽ không còn lâu đâu! Nhỏ Zy cũng phụ họa
thêm một câu Lúc bây giờ thầy hiệu trưởng đứng trước bục
phát biểu, cần một tờ giấy dài ơi là dài nghi cái gì
đó mà nó biết chắc sẽ rất là buồn ngủ khi nghe
[chuẩn không cần chỉnh]. Chính xác như những gì
nó nghĩ, một tràng lê thê dài những từ ngữ trang
trọng, hoa mỹ tung hoa học viện, học sinh trong trường, vân vân và mây mây. Và cũng đến
chuyện chính:
- Hôm nay tôi xin thông báo với tất cả các em là
cuộc thi tài năng hằng năm sẽ đc tổ chức vào 2
tuần tới, các em nên chuẩn bị dần để tham gia.
Mỗi học sinh tham gia ít nhất 2 môn thi, đăng kí tại chỗ giáo viên chủ nhiệm. Hai tuần sau sẽ tiến
hành vòng loại giữa các lớp với nhau, lựa chọn ra
100 học sinh giỏi nhất mỗi khối tham gia thi đấu
vòng bảng, sau vòng bảng chọn ra 16 học sinh
mỗi khối có thành tích xuất sắc nhất thi đấu ở
vòng bán kết. Sau bán kết sẽ chọn ra 8 người chiến thắng để thi đấu chung kết rồi dựa trên
thành tích mỗi người mà chọn ra 3 người nhất,
nhì, ba. Áp dụng cho toàn bộ tất cả các môn có
trong danh sách thi đấu. Sau đây là danh sách
các môn thi đấu: Bóng đá, bóng rổ, bơi lội, bắn
cung, vẽ, âm nhạc[hát, nhạc cụ], múa, nhảy[dân tộc, cổ điển, hiện đại, dance]. Thi đấu đối kháng,
một đấu một.
Toàn trường sôi nổi hẳn lên, cuộc thi tài năng của
chính là nơi mà thể hiện chính bản thân, phải nắm
lấy cơ hội thì sau này có thể một bước lên trời
đối với những học sinh ban C, và có thể tiếp xúc, giao tiếp nhiều hơn tạo quan hệ sau này cho chính
bản thân, điển hình như khối B và A. Còn đối với
Avip thì mấy cái đó chẳn cần làm gì thì người ta
cũng tự động cấp cho mình, khỏi tốn công. Vì
toàn là những người sau này sẽ kế thừa những
cái sự nghiệp vĩ đại không thôi [trừ 3 người]. - Cũng như thường lệ, phần thưởng của người
chiến thắng ở từng môn thi sẽ nhận đc cúp vàng
nguyên chất 5kg đính kim cương 20cara.
Toàn trường sôi trào hẳng lên, chỉ nghe thôi là
cũng biết là nhiều tiền rồi, đúng là trường sang có
khác - trường này cũng giàu quá nhỉ? Nó nói
- cũng thường thôi, sao với anh thì k bằng! Kun
vui vẻ nói
- anh thì nói làm gì! Nó bỉu môi, Hàn Kim k giàu
thì ai giàu
- nếu em thích anh sẽ cho làm một cái tặng em! Ken nói
- trước giờ mới thấy mày hào phóng như vậy đó
Ken! Bum nhìn Ken trêu chọc
- nếu là Ice thì tao hào phóng cũng k sao! Ken
cười
- làm thế chẳng phải là quá phí sao, sao k để cho hiệu trưởng tự tay dâng lên cho bản thân nhỉ? Nó
tùy ý nói
- haha, đúng là ice! Bin cười xoa đầu nó
- cũng là học từ anh mà ra thôi! Nó nhún nhún vai
bên này trò chuyện vui vẻ bao nhiêu thì phía sau
đối lập bấy nhiêu - tại sao trước giờ Ken chưa bao giờ lộ vẻ mặt
này, tại sao hôm nay… mia mắt rưng rưng nói
- đúng khóc đc k, tao dễ chịu hơn mày chắc! Liam
lạnh giọng quát
Mia cứng người nhìn Liam, nhìn thấy cô bạn
khuôn mặt kiên cường nhưng hốc mắt đỏ hoe, cắn môi để giữ cho mình bình tĩnh, cô cảm thấy
xấu hổ nhiều lắm, cô gặp chuyện gì cũng khóc, cô
yếu đuối quá.
- Ice, ngồi yên nào! Kun khẽ gọi, rồi phủi đi bụi
bẩn bám trên tóc nó, ánh mắt dịu dàng, đầy tình
cảm - Hì hì, cảm ơn nha! Nó cười tươi
Đằng sau, một cô gái đau lòng nhìn hai người
phía trước
- trước mặt mình Kun chưa từng có vẻ mặt dịu
dàng như thế! Dani lẩm bẩm
hai cô gái nghe thấy lời lẩm bẩm kia, quay lại nhìn nhau, nhìn qua ánh mắt đối phương hai người đã
có đáp án trong lòng
“ Dani cũng đã …”
~ END CHAP 16 ~
Chap này hơi ngắn tý do hết ý rùi, chap sau sẽ dài
hơn nhé