Thiên Thần Mafia

Chương 20: Chương 20: CƠN THỊNH NỘ CỦA JUN




Ko tức giận sao đc khi mà mình bị vu oan như thế chứ. Cả đời anh chưa từng chạm vào người con gái nào 2 người [ đừng nghĩ lung tung chạm vào ở đây là tiếp xúc bình thường đấy ko phải là XXX đâu nhá, nghi là nhiều người nghĩ bậy lắm đây nè] vậy mà bị nói là làm cho nhỏ đó có thai, đúng là ko thể tưởng tượng đc. Anh có tiếng là cực kỳ ghét người khác chạm vào mình và chưa từng đụng chạm vào ai [trừng những lúc đánh nhau nhá], vậy mà bị vu oan một cách trắng trợn như vậy ko tức mới lạ. Nhỏ đó còn ngang nhiên nói là đứng lâu sợ động thai mà ngồi lên cái ghế tử thần, ngay lập tức bị anh một phát đá bay xuống đất lăn 2 vòng. Sau đó vì sợ đánh cô ta bẩn tay nên đã sai đám đàn em đánh cô ta một trận sống dở chết dở rồi ném vào đường Kiect [tự bịa], đường dành cho những tên có tiền án hình sự như bạo hành, cướp giật, trộm cắp và của cưỡng bức, hiếp ***. Bị đánh cho thừa sống thiết chết rồi còn bị ném vào con đường chỉ có cửa vào ko có cửa ra, bị đám người ở đó cưỡng hiếp cho tới chết, một cái chết nhục nhã và đau đớn.

-Vậy là ngươi đã thừa nhận ngươi đã giết cô ấy! Tên đó gầm lên đầy phẫn nộ

-Lầm rồi, Jun chỉ cho người đánh cô ta gãy 2 tay, què chân phải, gãy 9 xương sườn, trẹo cổ, hủy dung thôi. Còn cô ta chết là do bị đám người ở đường Kiect cưỡng bức tới chết, sao đó xác cô ta bị ném xuống biển rồi! Chết ko toàn thay! Bum phản bác, tại sao lại nói người của anh giết chết người chứ, mới có xém chết thôi mà. [ờ, xém chết thôi mà].

-Ngươi còn dám lý sự… Tên đó gần như phát điên luôn, nghe Bum kể những gì mà người mình yêu trải qua một cách đau khổ và nhục nhã như thế, ngay cả chết cũng ko toàn thay thì ai mà có thể khống chế đc bản thân cơ chứ. Hắn lao đến chỗ của Bum tung đấm muốn đấm vào mặt anh.

-Này, muốn đánh tôi đâu có dễ như thế! Hắn tuy nhanh đấy nhưng Bum còn nhanh hơn, khi nấm đấm của tên đó sắp đụng đến anh thì anh đưa tay ra cản lại đồng thời lên một gối vào bụng hắn và thêm một cước làm hắn bay ra ngoài luôn, miệng phum ra một ngụm máu tươi.

-Hừ, yếu như thế mà dám đối đầu với chúng ta à, sao lại có người ngu ngốc như thế chứ! Kun khinh bỉ nói

-Xử lý đi! Ken lạnh lùng lên tiếng ngay lập tức Ken, Kun và Bum tiến đến đánh 3 tên đi theo tên kia, còn tên kia thì nằm bẹt một chỗ luôn rồi, nội thương ko nhẹ muốn hồi phục chắc cũng mất nửa năm.

Còn Jun thì đừng ngoài nhìn, môi nở nụ cười lạnh, bọn tép riu này mà cũng cần hắn động tay sau, phí phạm, chỉ sợ là bẩn tay hắn. Ngay cả khi 4 người kia lên cùng lúc chỉ bằng một tay 1 trong 4 người bọn họ cũng có thể một quyền đánh chết bọn chúng. Sau khoảng 5 phút, mấy tên kia người bê bết máu đang hấp hối, trước mặt họ đã nghe đc tiếng gọi của tử thần chắc cũng trụ khoảng 10 phút nữa là nhắm mắt xuôi tay.

-Bọn này yếu quá, mới một chút mà đã hấp hối rồi! Bum buồn chán nói

-Như vầy mà cũng dám thách đấu chúng ta, một lũ não phẳng! Ken khinh thường nói

-Đi thôi! Jun lạnh lùng quay người đi

Trước khi đi họ cũng ko quên diệt trừ hậu họa, nếu ko để sau bọn chúng tìm đc người chống lưng rồi thì mệt lắm. Jun leo lên xe của mình và phóng đi trước, 3 người kia cũng nhanh chóng leo lên xe phóng đi mất hút [mấy anh này đi siêu xe nha bà con]. Dẫn đầu là con Bugatti Veyron Super Sport đen tuyền, tiếp theo là Lamborghini Aventador LP700-4 màu xám bạc, đi song song phía sau là 2 con Audi R8 Spyder V8 một trắng một xanh lam đậm đang xé gió mà đi. Bây giờ cũng là chiều tàn rồi, ánh hoàng hôn soi lên 4 thân ảnh vô hồn đang nằm trên mặt đất lạnh lẽo, có một người còn đang trừng đôi mắt sợ hãi nhìn về hư vô, trên trán còn có một lỗ sâu hoắm và màu từ đó mà chảy xuống tràn ra cả mặt trông cực kỳ ghê sợ, còn 3 tên đàn em thì một phát xuyên tim kết thúc cơn đau đớn giãy dụa của bọn chúng. Tội nghiệp cho những kẻ ko biết lượng sức tự tìm đến cái chết.

Tâm trạng của Jun hôm nay thật sự ko đc tốt lắm, mama anh hẹn gặp ở nhà, bị cái đám người này hẹn giao đấu nhưng chưa kịp đấu thì đã bị Bum xử, lại còn có người dám ngồi lên ghế của anh nữa hôm nay nhiều chuyện bực bội đồng thời chụp lên người anh. Chỉ riêng cái hẹn của mama anh ở nhà đã làm anh ko đc vui rồi. Gia đình anh ko như nó, tuy pama đều có ly hôn nhưng họ lại ly thân, sống ko chút tình cảm. Papa anh là Quốc vương của Nga thân phận của anh là Hoàng Tử Nga, sau này là người trai quản ngai vàng của papa mình, mẹ lại là con gái độc nhất của Calos Slim ông trùm thông tin thế giới người đã sáng lập nên tập đoàn GPS sở hữu độc quyền những dòng xe xịn nhất thế giới, cũng là một người có tiếng nói rất lớn trên thường trường. Lúc xưa hai người lấy nhau cũng chỉ vì thân phận, hai người ko có tình cảm với nhau nên ko thể chung sống cùng nhau. Hai người sống riêng tại 2 phương trời xa cách, mẹ anh ở VN còn papa anh ở Nga, anh chỉ vì chán ghét cuộc sống vô vị trong cung điện nên đã theo mama về Vn sống một cuộc sống tự do. Vì từ nhỏ ko đc hưởng tình yêu thương của pama nên anh đã tự hình thành một tính cách trầm lặng, tự khép mình lại, ko như một con robot ko cảm xúc. Vì vậy nên anh ko thích pama của mình, người đã sinh ra anh nhưng ko cho một hạnh phúc trọn vẹn. Hôm nay ko biết vì lí do gì mà mama anh lại hẹn gặp anh, lúc trước một năm anh gặp mama mình ko quá 3 lần. Trong lòng anh có một linh cảm lạ, chắc chắn điều mama anh nói với anh là điều mà anh rất ghét. Mãi suy nghĩ mà anh đã lái xe về nhà lúc nào ko hay, bước xuống xe nhìn căn nhà mà anh đã sống hơn 7 năm nhưng anh ko có một chút tình cảm nào ở đây ở đây toàn là người hầu của mama anh, đa số là hầu nữ và đã bị anh đuổi và giết ko ít người [đám vệ sĩ tất nhiên là nam rồi]. Vì sao họ bị giết ư, họ nghĩ đủ cách để quyến rũ anh và cứ thích đu trên người anh dùng ánh mắt thèm khát nhìn anh và anh cảm thấy ớn lạnh và đã chai lỳ trước nhưng ánh mắt *** dục đó.

Đẩy cánh cửa gỗ nặng nề ra bước vào nhà trên bộ sofa màu đen tuyền có một người phụ nữ rất quyến rũ đang ngồi đó mặc trên người bộ váy ôm màu trắng, cái màu mà anh ghét nhất trần đời này.

-Jun, con đã về rồi, lại đây! Bà ta tỏ thái độ ân cần nói nhưng anh nhìn ra sự gượng ép có cả chán ghét trong mắt bà ta.

Anh lẳng lặng đi đến cái ghế đôi diện bà ta ngồi xuống khuôn mặt vốn lạnh băng giờ lại băng lãnh thêm vài phần.

-Có phải con vô phép lắm rồi ko, thấy mẹ mà ko chào thế là sao! Bà ta giận dữ nói

-Đừng bày đặt dạy đời tôi nữa, buồn nôn quá! Anh lạnh nhạt phun ra mấy từ, đôi mắt đen sâu thẳm xoáy thẳng vào mắt bà ta làm bà ta có chút ngượng ngùng, ai bỏ con của mình đẹp quá làm chi,một vẻ đẹp ma mị nhưng đôi mắt lại lạnh tanh ko chút cảm xúc - Có chuyện gì nói đi, tôi ko có thời gian ngồi chơi với bà! Anh khó chịu nói

-Chuyện hôn nhân của con! Bà ta trở nên nghiêm túc

-Tôi đã nói rồi, đừng có áp đặt cuộc sống của tôi, tôi sẽ cưới người tôi yêu, tôi ko muốn sau này tôi cũng có cuộc sống như 2 người! Anh trừng mắt nhìn bà, đây đã là làm 5 bà ta đề cập chuyện này với anh.

-Ta có bảo con phải cưới liền đâu, ta muốn hai con hãy tìm hiểu trước rồi tính! Bà ta cố tỏ ra mềm mỏng

-Tôi đã có người tôi yêu rồi, vì vậy hãy dẹp ngay cái ý nghĩ đó đi! Anh quay người bỏ lên phòng để lại bà ta mang một bụng tức.

“ Cho dù con có nói như thế nào nữa thì cũng vậy thôi, chỉ có nó nói xứng với con và giữa chúng ta đang có một hợp đồng quan trọng phải có mối quan hệ giữa hai nhà thì hợp đồng này mới bền vững đc, vì vậy con phải chịu hy sinh thôi, hạnh phúc của con với ta ko quan trọng, chỉ có tập đoàn đối với ta là tất cả”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.