Thân hình của nó và Bum vừa khuất thì những giọt nước mắt của bà Lan Chi cũng rơi xuống, bà ta khóc một cách nức nở.
-Em đừng khóc, dù sao đây cũng là lần đầu tiên nó gặp em, thành kiến của nó về chúng ta ko hề ít nên nó mới nói những lời đó thôi, sau này nó sẽ hiểu! Papa nó đau lòng lau nước mắt cho bà ta
-Tại sao, tại sao cả Bum và Ice đều ko thích em, em đã làm gì có lỗi chứ! Bà ta kêu lên [ ko có lỗi á, nhìn lại đi cụ, bao nhiêu tội đấy chứ].
-Sau một thời gian chung sống nó sẽ hiểu và tiếp nhận em thôi! Ông ra sức an ủi bà ta
-Mẹ đừng khóc nữa, chị Ice có lẽ chưa thích ứng đc thôi, sau này chị sẽ yêu quý mẹ thôi! Nhỏ Zy cũng an ủi bà.
-ừ! Bà ta gật đầu lau nước mắt mỉm cười ngọt ngào
Nó và Bum lên trên phòng dành cho nó, cửa phòng vừa đóng lại là nó bắt đầu phát cáu.
-Bà ta nghĩ mình là ai mà giám hỏi chuyện của em cớ chứ! Nó nói đầy căm tức
-Bình tĩnh nào, bà ta vốn là con người nhiều chuyện như vậy! Bum vỗ vỗ vai nó
-Đồ hồ ly tinh, cứ tỏ vẻ mình thanh cao mà tâm địa như rắn rết! Nó oán hận gằn từng tiếng.
-Bà ta xem ra cũng là một người tốt, ko đối xử tệ bạc với mọi người nhưng vì bà ta đã chen vào cuộc sống của gia đình ta nên anh chẳng có tý thiện cảm nào với bà ấy. Bum lạnh nhạt nói
-Còn nhỏ con gái của bà ta nữa, cái gì mà chung sống hòa thuận chứ, nực cười! Nó cười lạnh
-Nhỏ đó luôn tỏ ra mình là người hiền lành, thân thiện, nhưng anh nhìn ra đc cái nhìn độc ác của nhỏ khi có ai đó xúc phạm đến nhỏ, và sự giả dối trong từng tiếng nói của nhỏ nữa. Nó nói với em chung sống hòa bình nhưng chắc chắn sẽ bày ra đủ trò để papa sẽ có cái nhìn xấu về em cho xem, anh đã từng trải qua rồi! Bum khó chịu khi nhắc đến nhỏ
-Xem ra nhỏ cũng ko phải là tay vừa gì, sau này phải cẩn thận hơn mới đc, nếu cần hãy khử nhỏ trước kia nhỏ làm hỏng kế hoạch của chúng ta! Nó lạnh lùng nói
-Ok! Bum làm dấu ok rồi cười – cuộc sống của Anh như thế nào, nói cho anh nghe thời gian qua em sống như thế nào?
-Em sống tại Anh, tại Cung điện Buckingham với mẹ! Nó nhẹ nhàng đáp
-Cung điện Buckingham? Bum trợn mắt nhìn “ Buckingham là cung điện của Hoàng gia Anh, em ấy sống ở đó có nghĩa gì, mẹ mình đã tái hôn với quý tộc Hoàng gia à?”
-Ừ! Nó gật đầu
-Lâu nay em sống cực khổ rồi! Bum ôm nó vào lòng, trong lòng thầm hứa sẽ bảo hộ nó suốt đời
-Cực khổ, anh nói gì vậy, em sống rất tốt, rất sung sướng là khác, ko ai dám bắt nạt em đâu! Nó bật cười
-Là sao? Anh nhíu mày tỏ vẻ ko hiểu
-Anh nghĩ có ai dám đối xử với công chúa, người kế thừa vương vị Nữ hoàng Anh quốc sao? Nó nhéo má anh
“ Xoẹt” một tiếng sét đánh ngang tai của Bum, có vẻ tin này hơi chấn động với Bum thì phải, anh ngồi đơ ra chưa thể tiêu hóa nổi thông tin nó vừa cung cấp. Trong đầu anh bây giờ chỉ còn là mấy chữ “ công chúa” , “ Kế thừa” , “ Nữ hoàng Anh quốc” , mấy chữ này cứ chạy đi chạy lại trong đầu anh.
-Anh hai! Nó huơ huơ tay trước mặt anh, nhưng anh ko có phản ứng gì. “ chẳng lẽ anh ấy chưa biết thân phận của mình sao, mẹ chưa nói cho anh ấy à, mình cứ tưởng là anh ấy biết rồi chứ”
-Anh hai, em mệt, anh ra ngoài đi! Nó kéo Bum đứng dậy và anh như một cái máy hoạt động theo sự chỉ dẫn của nó. Nó đẩy anh ngoài, rồi đóng cửa lại.
“ Rầm” cánh cửa đóng lại nhưng đánh thức Bum, ngẩn ngơ nhìn xung quanh “ đây là hành lang mà, tại sao mình lại ở đây, đáng lẽ mình phải ở trong phòng của Ice chứ”. Anh xoa xoa đầu rồi tự bước về phòng mình mang theo sự khó hiểu tại sao đang ở trong phòng mà lại thành ở hành lang/
Sau khi đuổi Bum đi, nó mới có thể quan sát căn phòng của nó. Phòng nó như phòng công chúa vậy, toàn một màu hồng con gái tường hồng trắng, giường hồng, rèm hồng, vậy dụng màu trắng. Nó khẽ nhíu mày trước căn phòng toàn màu nổi như thế này. Bước nhanh xuống nhà, đứng ngay trước mặt gia đình đang vui vẻ nói chuyện kia.
-Thiên Băng có chuyện gì thế con, căn phòng như thế nào, con thấy đẹp chứ? Papa nó vui vẻ hỏi
-Ai là người chuẩn bị căn phòng đó cho tôi! Nó lạnh giọng hỏi
-Là dì! Bà ta nhẹ nhàng nói
-Tại sao phòng tôi toàn màu hồng? Nó tức giận hỏi
-Zy nói con gái thích màu hồng, phòng của con bé cũng toàn màu hồng, ta tưởng con cũng thích nên mới chuẩn bị như thế, con ko thích màu hồng sao? Bà ta nghe được ngữ khí tức giận của nó nên dè dặt nói
-Tôi ko phải là con gái bà, tôi ko thích màu hồng, chuẩn bị lại căn phòng khác cho tôi, màu trắng vật dụng màu đen, cho các người 2 tiếng! Nó nói rồi lạnh lùng quay đi
-Đứng lại, dì đã vất vả chuẩn bị căn phòng đó cho con, tại sao con lại có thể nói như vậy hả, ko có đổi gì hết, ở căn phòng đó đi! Papa nó giận dữ nói
-Nghe cho kỹ đây, tôi ko hề muốn ở đây, chỉ vì mẹ bảo tôi đến nên tôi mới đến, vì vậy đừng có chọc giận tôi, ko tốt cho cả hai bên đâu! Nó ko quay đầu đứng tại chỗ nói, thanh âm lạnh bức người, vô tình tạo ra một áp lực cho mọi người
-Ta xin lỗi, ta sẽ cho người chuẩn bị lại cho con ngay! Bà ta xin lỗi
-Tôi biết bà ko thích tôi nhưng cũng đừng có mà chọc giận tôi, nếu ko thì cái tập Đoàn Lâm Thị của gia đình bà sẽ chịu hậu quả do bà gây ra đấy! Nó cảnh cáo
-Con đang nói cái quái gì thế hả, con đang uy hiếp ta sao? Papa nó trừng mắt nhìn nó
-Tôi chỉ nhắc nhở cho cái người thôi, đừng có tưởng Triệu gia tôi ko làm gì đc,chỉ cần tôi muốn thì ngay cả 10 cái Triệu gia gộp lại thì cũng chẳng nhằm nhò gì đâu, vì vậy hãy biết điều một chút mà sống an phận đi! Nó liếc mắt nhìn về phía bà ta và nhỏ Zy nhưng muốn cảnh cáo 2 người là hãy sống an phận, rồi quay lưng bỏ lên phòng. Nó ko về phòng nó mà qua phòng bum ngồi, do phòng nó sắp sửa lại nên phải qua phòng Bum ở nhờ.
Đang ngồi nói chuyện với Bum thì phòng anh có tiếng gõ cửa. Anh đi lại mở cửa, một người đàn ông khoảng 50 tuổi đang đứng chờ trước cửa.
-Quản gia có chuyện gì? Bum hỏi. “ thì ra là quản gia, nhưng sao nhìn ông ta quen quen nhỉ?” lòng nó thầm nghĩ
-Thiếu gia, ông chủ nói cậu và tiểu thư chuẩn bị tối nay sang biệt thự Growl của Chủ tịch để ra mắt Tiểu thư cho mọi người trong dòng họ! Quản gia kính cẩn nói
-Tôi biết rồi! Bum gật đầu rồi đóng cửa lại
-Em nghe hết rồi chứ? Bum hỏi nó
-ừk, tối nay đến gặp nội đúng ko? Nó hỏi lại cho chắc chắn
-ừk, em nên chuẩn bị một chút. Gia đình ta ngoài nhỏ Zy ra còn có 2 người đáng ghét nữa, là com của Bác Lâm – Jenny và Libby. Em nên tránh xa tụi nó ra
-em biết rồi! Nó đáp “ Jenny và Libby ư, chắc là 2 con nhỏ hồi bữa mình gặp khi đi mua sắm với Bin, bọn chúng đúng là chanh chua thật, nhưng chúng sợ Bin chỉ cần lợi dụng Bun một chút là có thể chỉnh bọn chúng tới bến, để rồi xem, là ai trị ai nhé”