Thiên Thánh

Chương 122: Q.6 - Chương 122: Thần uy của Quy Tịch




Ý Thiên lúc này rút nguyên lực trong người Hoa Cửu Công ra, vừa truy kích Phương Hoành Dực, Vương Phi Dật, Dương Mục ba người, trong nội tâm suy nghĩ ai là người kế tiếp.

Lúc Hoa Cửu Công mất đi tung tích, Hoa Vô Khuyết kinh sợ, Ứng Thải Liên, Phi Phàm công tử, Nam Cung Thần Nguyệt, Nam Cung Lục Vân thì biến sắc, đây chính là chuyện không xong.

Trong lòng Phương Hoành Dực, Vương Phi Dật, Dương Mục ba người sinh ra cảm giác bất an, đây là lần đầu tiên từ khi ba người tấn chức Vũ Đế có cảm giác sinh tử không do mình, dường như hôm nay thực phải chết ở chỗ này.

Trong mắt người tu chân, Vũ Đế đã có thể được xưng bất tử, thân thể cứng như thép, đao thương khó tiến, cơ hồ là giết không chết.

Nhưng hôm nay Ý Thiên chỉ là một Thánh Hoàng lại uy hiếp được tính mạng của ba Vũ Đế, điểm này khiến người ta khiếp sợ.

Cười tàn khốc, Ý Thiên triển khai ý niệm công kích, đây là tính toán một hòn đá ném hai con chim.

Ý Thiên giờ phút này suy nghĩ không chỉ có đánh chết Phương Hoành Dực, Vương Phi Dật, Dương Mục ba người, mà là dẫn dụ địch nhân xem cuộc chiến ra tiêu diệt.

Tỷ như Phi Phàm công tử cùng Nghiêm Tu Vũ, Nam Cung Thần Nguyệt cùng Nam Cung Lục Vân, những người này chính là người Ý Thiên muốn tiêu diệt.

Ý Thiên phát ra ý niệm công kích cực kỳ khủng bố, Phương Hoành Dực, Vương Phi Dật, Dương Mục ba người trong quá trình di động rất nhanh tao ngộ ý niệm công kích, khó có thể né tránh.

Ba đại Vũ Đế bị thương nặng, ảnh hưởng tới năng lực phán đoán, tốc độ di chuyển cũng tự động giảm bớt, điểm này chính là thứ Ý Thiên thừa cơ.

- Không thể lại trốn, tiếp tục như vậy chúng ta sẽ chết trong tay của hắn. Hiện tại chúng ta liên thủ phản kích, thúc dục tiên khí liều mạng với hắn đi.

Phát giác được Ý Thiên nhanh chóng tới gần, Vương Phi Dật cố nén đau đớn, nói ra lời này.

Phương Hoành Dực cùng Dương Mục không phải người ngu xuẩn, lúc này liền tiếp thu đề nghị của Vương Phi Dật, ba đại Vũ Đế nhanh chóng hội tụ cùng một chỗ, sau đó thôi động tiên khí giấu trong người.

Dương Mục với tư cách Vũ Đế của phủ nguyên soái, có được một kiện thất cấp tiên khí Thanh Phong nhận.

Vương Phi Dật chưởng quản Huyền Dương Cung, trên người có một kiện thất cấp tiên khí Lục Dương Kính.

Phương Hoành Dực đến từ Liệt Dương Thần Điện, trong người dung nhập một kiện thất cấp tiên khí Xich Dương Châu.

Tuy ba Vũ Đế này chỉ là Huyền Đế, có thể thúc dục thất cấp tiên khí cũng không là gì.

Giờ phút này ba tiên khí đồng thời hiện thân tạo thành kết giới phòng ngự bên ngoài thân của ba Vũ Đế, hữu hiệu ngăn cản Ý Thiên tới gần

Khinh thường cười cười, Ý Thiên tay phải lăng không vung vẩy, Linh Bút Quy Tịch tự động xuất hiện, dưới sự khống chế của Ý Thiên viết ra một chữ ‘ liệt ’ trong không trung.

Chữ ‘ liệt ’ này tỏa ra hào quang sáng ngời, giống như núi thái sơn áp qua ba Vũ Đế, lập tức phá hư phòng ngự của ba người này.

Một khắc này khí tức khủng bố của Quy Tịch giống như ma vương bao quát đại địa, ép tới mức hào quang của ba tiên khí ảm đạm, run rẩy không thôi.

Phương Hoành Dực, Vương Phi Dật, Dương Mục ba người miệng phun máu tươi, kêu thảm thiết, không có ai nghĩ tới Quy Tịch thậm chí có uy lực như thế.

Truy cứu nguyên nhân, đây cũng không phải toàn bộ công lao của Quy Tịch, nó có quan hệ trực tiếp tới Tịch Diệt Tâm Kinh.

Tịch Diệt Tâm Kinh là pháp môn khống chế Linh Bút Quy Tịch, là cách dùng chân chính của Quy Tịch.

Ý Thiên tu luyện lâu ngày lại rất ít hiển lộ, cho nên ai cũng không biết Linh Bút Quy Tịch kết hợp với Tịch Diệt Tâm Kinh sẽ có uy lực đáng sợ như thế này.

Tịch Diệt Tâm Kinh, tùy tâm sở dục, đầu bút chỉ nơi nào, viết ra truyền kỳ.

Giờ khắc này Quy Tịch thể hiện uy lực của nó, dưới sự khống chế của Ý Thiên viết ra một chữ liền trực tiếp xé rách phòng ngự tiên khí của ba đại Vũ Đế, có thể nói vô kiên bất tồi, không gì làm không được.

Gào thét một tiếng, Phương Hoành Dực lao lên, há mồm phun ra một đạo máu huyết, dung nhập tiên khí Xích Dương Châu, lập tức bộc phát hào quang chói mắt.

Xích Dương Châu được máu huyết Phương Hoành Dực thoải mái, khí thế lập tăng gấp đôi, tiên linh chi khí nồng đậm tỏa ra thiêu đốt như mặt trời, ươợc Phương Hoành Dực thúc dục cho nên lao thẳng qua phía Ý Thiên.

Dương Mục thấy thế cũng bất chấp thương thế, lập tức triển khai công kích hiệp trợ Phương Hoành Dục.

Dương Mục cầm thất cấp tiên khí Thanh Phong Nhận thuộc về trung hạ đẳng, nhưng mũi nhọn lợi hại, có tính công kích rất mạnh.

Trước mắt ba Vũ Đế tình thế bất lợi, Dương Mục hiểu rõ nếu không thể đánh chết Ý Thiên, chính mình sẽ chết trong tay đối phương, bởi vậy không hề giữ lại, thúc dục tu vị cả đời, đem máu huyết cùng nguyên lực toàn bộ quán chú vào trong tiên khí, khiến uy lực của nó bộc phát mạnh nhất, hóa thành một tia sáng nhỏ bổ thẳng tới Ý Thiên.

Vương Phi Dật thương thế nghiêm trọng, nhưng hắn biết hiện tại không thể lui bước, thân thể dung nhập tiên khí Lục Dương Kính, hóa thân thành một tấm gương cực lớn, mượn nhờ ánh nắng phản xạ dùng công kích mạnh nhất đánh Ý Thiên.

Sống chết trước mắt, ba Vũ Đế đồng tâm hiệp lực, cộng đồng đối địch, lúc này bọn họ ai có thể ngăn cản Ý Thiên tiến công đây?

Đứng trên bầu trời, Ý Thiên nhìn qua ba tiên khí bay tới, trên gương mặt tuấn mỹ của hắn mang theo nụ cười lạnh.

Một khắc này khí thế cường đại trong người Ý Thiên thức tỉnh, lập tức trải rộng ra cả trời xanh, tản mát khí thế chấn nhiếp chư thiên.

Đạo khí téế này không có khí tức khủng bố như Quy Tịch, nhưng mà có khí phách bá đạo, làm thiên địa thần phục.

Đạo khí thế nào không cách nào so sánh với khí tức của Quy Tịch, nhưng nó lúc này lại áp chế khí tức Quy Tịch, triển lộ khí phách trong lòng của Ý Thiên, có một loại tư thế thượng thiên hạ địa, duy ngã độc tôn.

Tâm thần người xem cuộc chiến chấn động, nhìn qua Ý Thiên ở giữa không trung chẳng khác gì thiên thần hàng lâm, trong nội tâm sinh ra ý thần phục.

Phương Hoành Dực cùng Dương Mục hét to lên, thần sắc dữ tợn, tuy tâm thần không ngừng chấn động đau đớn, nhưng mà bọn họ đã không có lựa chọn.

Tay phải của Ý Thiên vung lên, Linh Bút Quy Tịch viết thoăn thoắt ở giữa không trung, viết xuống một chữ ‘ phá ’, chữ này mang theo hào quang mạnh mẽ đánh thẳng vào công kích của ba tiên khí.

Đến lúc đó Phương Hoành Dực cùng Dương Mục hét thảm một tiếng, Xích Dương Châu cùng Thanh Phong Nhận bị chữ ‘ phá ’ đánh vào thì lập tức chia năm xẻ bảy, hai kiện tiên khí cứ như thế bị hủy trong tay Linh Bút Quy Tịch.

Tiên khí vừa tan vỡ, thân thể Phương Hoành Dực cùng Dương Mục run lên, thương thế càng nghiêm trọng, còn chưa kịp né tránh đã bị Ý Thiên đánh vào Sinh Tử Ấn, nhốt trong thân thể.

Vương Phi Dật vận khí hơi đỡ một ít, hắn dung nhập tiên khí Lục Dương Kính tuy cũng đụng phải Quy Tịch chèn ép, công kích bị lập tức tan rã, nhưng Lục Dương Kính kết hợp với Vương Phi Dật cho nên cả hai may mắn tránh được một kiếp, bị đánh bay ra ngoài, rơi vào trong tay Hồng Vân thánh nữ Ứng Thải Liên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.