[Thiên Yết - Song Ngư] Daydreams

Chương 5: Chương 5




...Song Ngư lang thang qua các con phố, đôi chân mải miết bước. Trời lất phất mưa, cảnh buồn hiu hắt. Bỗng cô nghe thấy tiếng trẻ con vui đùa trong màn mưa. Những tiếng cười hồn nhiên, những khuôn mặt long lanh vui sướng, Song Ngư cứ thẫn thờ đứng đó ngắm lũ trẻ đang chạy nhảy vui đùa xuyên qua màn mưa mỗi lúc một nặng hơn. Lúc nhỏ cô cũng từng như thế nhưng đáp lại chỉ là những trận mắng nhiếc từ mẹ bởi vì cô đã làm bẩn đồ... Từng cơn gió lạnh buốt quét qua khiến cho cô đứng dưới mưa quần áo ướt đẫm, mái tóc nâu bết nước, làn da trắng bợt đi, có mấy đứa nhỏ thấy Song Ngư thì hét lên như gặp ma. Vậy cô đáng sợ lắm sao?

Bỗng một cơn đau thắt nơi vùng bụng trờ tới bất ngờ làm cho Song Ngư ngã khuỵu xuống đường. Đồng tử mở to, bàn tay cô trắng bệch bấu chặt vào mặt đường ướt đẫm. Trời mưa mỗi lúc một to. Trước lúc lý trí bị đánh đổ hoàn toàn bởi cơn đau thì Song Ngư bỗng thấy một cái bóng mờ mờ tiến nhanh về phía mình, cái bóng này.... quen lắm....

”Cạch”

Song Ngư ướt sũng nước mưa được bế vào nhà. Thiên Yết quăng trái bóng rổ và cái cặp sách lên cái sopha rồi mang Song Ngư tới phòng tắm. Anh nhanh chóng nhấc điện thoại ra bấm số gọi cho Bạch Dương, người chị cùng cha khác mẹ của anh.

-Bạch Dương hả? Chị đến đây nhanh nhanh đi. Cái gì? Nhà vệ sinh?! Chị...chị... Tôi cho chị 15 phút, sau 15 phút tôi không thấy chị ở đây, tôi sẽ nói với... OK, tôi đợi chị.

Thiên Yết bối rối vl lôi hết những kiến thức chăm sóc người bệnh ra. Hơ, bước đầu tiên phải cởi hết quần áo nạn nhân ra trước khi nước thẩm thấu vào người gây bệnh?! Cái gì vậy trời...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.