Đánh giá: 4.8/10 từ 2 lượt
guyên Tứ Nhàn mơ thấy mình nhiều năm sau bị lão hoàng đế ban chết, thành một khối đá dưới cầu.
Tỉnh mộng, nhớ lại mà hoảng sợ, nàng quyết tâm tìm một chỗ dựa.
Được phụ tá nào đó chỉ điểm cho bốn chữ “tùy theo sở thích”, Tứ Nhàn nhấc bút vung mực, viết cho đế sư của tân quân tương lai bài thơ tình để lấy lòng.
Lục Thời Khanh thấy thơ liền phun máu cao vút, phẫn nộ xông vào khuê phòng Nguyên phủ.
Y dạy nàng “tùy theo sở thích”, nàng lại tưởng y thích thơ văn?
Y thích rõ ràng là...
Chú ý trước khi đọc truyện:
1/ Truyện mượn bối cảnh thời Đường, nhưng lịch sử trong truyện là do tác giả tự sáng tác, yêu cầu không khảo chứng.
2/ Vì tác giả mượn bối cảnh thời Đường mà thời này có nhiều xưng hô lạ, đặc trưng, có thể khá lạ lẫm với nhiều người:
- Thánh nhân: vua, hoàng thượng
- Tiểu nương tử: tiểu thư
- Lang quân: thiếu gia
- Nô/nô gia: lời các cô gái tự xưng một cách khiêm tốn.
Bình luận truyện