Thiếu Chủ Bí Mật

Chương 508: Chương 508: Cuối cùng cũng biết được thân phận




“Công ty nhà cậu? Không cần thiết.”

Lý Phàm lạnh nhạt nói.

Khang Văn Hân cười xấu hổ, ngậm miệng không nói nữa.

Nhanh chóng dọn dẹp đồ đạc xong, Lý Phàm và Khang Văn Hân cùng nhau ôm đồ xuống lầu, Trần Hiểu Đồng nắm tay Cố Họa Y, nói một số chuyện vui vẻ để Cố Họa Y khôi phục lại cảm xúc.

Bốn người leo lên Mercedes, Khang Văn Hân lái xe rời đi.

Cố Thiệu Dũng và Cố Thiệu Phong đứng trước của sổ, nhìn Mercedes rời đi, trên mặt đều lộ ra nụ cười chiến thắng.

“Lần này tốt rồi, cuối cùng cũng được như mong muốn, đuổi được chi thứ hai đi.”

Cố Thiệu Dũng đắc chí nói.

“Hơn nữa bây giờ tình hình công ty rất tốt, chỉ dùng ba tỷ đã có thể mua được cổ phần của chi thứ hai, chúng ta lời to.”

Cố Thiệu Dũng và Cố Thiệu Phong nhìn nhau cười, cùng ra khỏi phòng họp.

Lý Phàm ngồi trên ghế phụ lái của Mercedes, lấy điện thoại ra cài đặt điểm đến, bảo Khang Văn Hân chạy theo hướng dẫn chỉ đường.

Khang Văn Hân dựa theo hướng dẫn chỉ đường, nhanh chóng lái xe ra trung tâm thành phố.

Nhìn con đường hoang vắng ở hai bên, Cố Họa Y hơi buồn bực hỏi: “Sao lại ra trung tâm thành phố? Định đi đâu vậy.”

“Đi tặng quà bất ngờ cho em đó, sắp đến rồi.”

Lý Phàm vui vẻ nói.

“Bất ngờ? Cái nơi khỉ ho cò gáy này thì có bất ngờ gì chứ.”

Cố Họa Y vô cùng khó hiểu.

Trần Hiểu Đồng chỉ ra ngoài cửa sổ, hơi kinh ngạc nói: “Chỗ này cũng không tính là nơi khỉ ho cò gáy, chị Họa Y xem bên kia đi, đống kiến trúc đằng kia trong có cảm giác hiện đại khoa học lắm.”

Cố Họa Y nhìn về phía Trần Hiểu Đồng chỉ, nhanh chóng nhìn thấy một đống kiến trúc đầy cảm giác hiện đại khoa học kỹ thuật.

“Đúng thật, trông rất hiện đại khoa học, không biết là công ty nào ở đằng kia, đây chắc là một khu công nghiệp nhỉ.”

Mercedes tiếp tục chạy về phía trước, không lâu sau đã chạy đến trước khu công nghiệp.

Nhìn năm chữ to Tập đoàn Họa Vân Y trên viên đá to trước cửa khu công nghiệp, Cố Họa Y kinh ngạc há to miệng.

“Wow”

Trần Hiểu Đồng kinh ngạc hô to: “Tập đoàn Họa Vân Y, chị Họa Y, đừng nói là nơi này có liên quan gì đến chị đó nha?”

“Chị, chị cũng không biết.”

Trong mắt Cố Họa Y có chút hoảng loạn xen lẫn chút kinh ngạc, nhìn đăm đăm về phía Lý Phàm.

Lý Phàm nhìn Cố Họa Y bằng ánh mắt đầy tình cảm, nói: “Vợ, đây là món quà anh tặng cho em, từ hôm nay trở đi, tập đoàn Họa Vân Y sẽ thuôc về em, em sẽ trở thành nữ hoàng của nơi này.

“Woa wow!”

Trong giọng nói của Trần Hiểu Đồng tràn ngập hâm mộ.

Từng thấy người ta tặng bánh kem, tặng nhẫn kim cương, tặng châu báu siêu xa hoa, thậm chí còn có tặng biệt thự du thuyền để thể hiện tình cảm, nhưng Trần Hiểu Đồng thật sự chưa bao giờ nhìn thấy cảnh tặng một khu công nghiệp lớn như thế này.

Khang Văn Hân cũng sợ ngây người, Khang Văn Hân là con nhà giàu đã từng gặp qua những tình huống hoành tráng, nhưng đúng là lần đầu tiên nhìn thấy cảnh vừa tặng đã tặng ngay một khu công nghiệp lớn như thế này.

Chỉ nhìn diện tích của khu công nghiệp này, cộng thêm những kiến trúc đậm dấu ấn hiện đại khoa học, Khang Văn Hân đoán đầu tư từ ba nghìn tỷ trở lên.

Người xưa nói vung tiền như rác, Lý Phàm là quăng một phát hết mấy nghìn tỷ.

“Anh, anh, người giàu có thần bí trong truyền thuyết kia là anh saoa?”

Cố Họa Y vô cùng kinh ngạc nhìn Lý Phàm.

Trong lòng Cố Họa Y lập tức hiện lên đủ loại nghi ngờ về Lý Phàm lúc trước.

Lý Phàm cười gật đầu, mở cửa xuống xe, sau đó vòng đến chỗ Cố Họa Y vừa mở cửa xe vừa nói: “Vợ ơi, xin mời xuống xe, trong lòng anh còn có rất nhiều lời muốn nói với em.”

Cố Họa Y mím môi, vươn tay phải nắm lấy tay Lý Phàm đang đưa đến, nhấc chân xuống xe.

Lý Phàm đóng cửa xe lại, nắm tay Cố Họa Y đi đến một bên.

“Anh biết trong lòng em có rất nhiều thắc mắc, thật ra anh đã định nói với em từ lâu, nhưng vì một số tình huống nên anh không nói ra thân phận thật sự của anh, không biết em có trách anh không.”

Cố Họa Y nhẹ nhàng lau nước mắt bên khóe mắt, lắc đầu nói: “Em trách anh làm gì? Em nói rồi, em sẽ không hỏi, chờ đến khi anh thấy thích hợp lại nói cho em biết, bây giờ đã là lúc thích hợp sao? Nếu vẫn chưa thích hợp thì cứ chờ thêm chút nữa.”

Lý Phàm ôm Cố Họa Y vào lòng, cúi đầu hôn mạnh lên môi Cố Họa Y.

Muôn vàn câu nói đều hội tụ thành một nụ hôn.

Cố Họa Y nhiệt tình đáp lại Lý Phàm, hai người đều ôm chặt lấy đối phương, giống như muốn ấn đối phương dung nhập vào cơ thể mình, để hai người bọn họ biến thành một.

Khang Văn Hân hâm mộ nói: “Sư phụ đúng là ghê gớm thiệt, chiêu dỗ sư nương này, tôi có học cả đời cũng không đuổi kịp.”

“Hừ! Anh là một con chó FA, học gì mà học, anh nên học làm sao để tìm bạn gái trước đi.”

Trần Hiểu Đồng vô cùng chua xót nói.

“Ặc, cô không được kỳ thì chó FA, là do tôi không muốn tìm, có biết bao cô gái kêu gào muốn làm bạn gái của tôi, là vì tôi thấy phụ nữ quá phiền phức không muốn quen bạn gái mà thôi.”

“Ha ha, chó FA im đi, anh không thể yên lặng một chút sao! Không biết bây giờ tôi đang rất phiền sao!”

Khang Văn Hân bĩu môi, ngậm miệng không nói gì.

Lúc Cố Họa Y cảm thấy sắp không thở nổi nữa thì Lý Phàm mới thả lỏng Cố Họa Y ra, hai người nhìn nhau bằng ánh mắt đầy tình cảm, Cố Họa Y khẽ nói: “Những hợp đồng tự động tìm đến lúc trước, còn có rất nhiều rất nhiều chuyện, có phải đều do anh giúp em không.”

“Đúng vậy.”

Trong lòng Cố Họa Y bùng lên một ngọn lửa nóng, vùi đầu vào ngực Lý Phàm, nước mắt cảm động rơi như mưa.

“Tập đoàn Họa Vân Y này là món quà anh tặng cho em, nếu đám bác cả của em cứ luôn cản trở, hạn chế việc em phát huy tài năng, cho nên anh nghĩ muốn thành lập một tập đoàn dành riêng cho em, để em có thể phát huy tài năng của em một cách thỏa thích.”

“Bây giờ tất cả nghiệp vụ trong tập đoàn Họa Vân Y vẫn chưa hề bắt đầu, hoàn toàn là một tờ giấu trắng, em có thể viết vẽ lên đó tùy ý, thỏa thích phát huy tài năng của em, anh chờ em giành được một vùng giang sơn rộng lớn cho anh.”

Cố Họa Y bật cười vì câu nói của Lý Phàm, cắn nhẹ lên ngực Lý Phàm, cuối cùng còn trợn trắng mắt liếc anh.

“Anh đã giúp em nhiều như vậy, còn nói gì mà để em mở rộng giang sơn cho anh chứ, rõ ràng giang sơn đã ở đây rồi, đều là anh tặng cho em.”

“Anh chỉ tặng cho em một khu công nghiệp nho nhỏ, nói không chừng sau này em có thể phát triển nó thành tập đoàn đa quốc gia, vậy chẳng phải là giang sơn do em giành lấy sao.”

Cố Họa Y nhìn những kiến trúc bên trong khu công nghiệp bằng ánh mắt mơ màng, trong lòng dần dần sôi trài, dâng lên suy nghĩ sáng lập sự nghiệp cho riêng cô.

“Được, vậy anh cứ chờ em giành lấy một vùng giang sơn rộng lớn cho anh đi, em muốn tập đoàn Họa Vân Y trở thành tập đoàn y dược mạnh nhất.”

“Ha ha ha, được, anh dẫn em vào khu công nghiệp đi dạo, bắt đầu từ ngày mai, em có thể đến đây đi làm, thỏa sức phát huy tài năng của em, thực hiện khát vọng của em.”

Lý Phàm đuổi Trần Hiểu Đồng lên ghế phụ, kéo Cố Họa Y ngồi xuống hàng ghế sau của Mercedes, chỉ huy Khang Văn Hân lái xe chạy chậm trong khu công nghiệp, nhìn mỗi một tòa kiến trúc trong khu công nghiệp, như quốc vương đang tuần tra lãnh địa của mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.