Hồng sư huynh đã ăn cái giò xong, sau đó lại đặt cái xương giò lên trên bàn ăn.
“Nếu như chú đã muốn tìm chết, vậy thì cứ đưa chú đi tới chỗ chết là được rồi, bây giờ đại sư huynh đang nổi nóng kia kìa, chú đi đi, ha ha.”
Khang Vĩnh Kiền cứng cổ, một bộ dạng không sợ chết mà mở miệng nói: “Tôi nhất định phải gặp đại sư huynh, nếu không thì sớm muộn gì tôi cũng sẽ bị các người chơi chết.”
Hồng sư huynh đảo mắt quanh nhìn Khang Vĩnh Kiền, chậm rãi nhẹ gật đầu, đứng dậy mang theo Khang Vĩnh Kiền đi ra ngoài.
Khang Vĩnh Kiền đi theo Hồng sư huynh rời khỏi bệnh viện, đi đến một khách sạn đối diện với bệnh viện, khách sạn đã bị đệ tử của Âu Dương Trí bao hết ba tầng, từ trên xuống dưới đều là các đệ tử Âu Dương Trí đến từ những nơi trên thế giới.
Những đệ tử Âu Dương Trí này đa số đều dựa vào tên tuổi của Âu Dương Trí để mở vỏ quán ở nước ngoài, nếu như Âu Dương Trí chết đi, vậy thì sẽ tạo ra ảnh hưởng rất lớn đối với võ quán của bọn họ.
Nếu như số lượng học sinh của võ quán giảm mạnh, vậy thì thu nhập của bọn họ sẽ có sự ảnh hưởng rất lớn.
Cho nên những người này đều đồng loạt buôn bỏ chuyện của võ quán vội vàng chạy đến từ các nơi.
Trong phòng họp của khách sạn, đại sư huynh đang ngồi ở vị trí chủ vị, ánh mắt bén nhọn quét mắt nhìn một đám sư đệ ngồi ở phía dưới. . truyện tiên hiệp hay
“Bây giờ tính mạng của sư phụ đang hấp hối, đây là lúc để đệ tử chúng ta tận trung tận hiếu, nhưng mà các cậu thì sao chứ?
Mấy ngày nay các cậu làm cái gì, có ai dốc chút sức lực vì chuyện báo thù cho sư phụ không hả?”
Trên một trăm tên sư đệ không có người nào dám nói chuyện.
Đại sư huynh thở dài, biết nhóm sư đệ này phần lớn đều vội vàng đến đây là muốn vớt vát chút tài nguyên cuối cùng.
“Sư huynh, không phải là bọn đệ không muốn ra tay, là do năng lực của bọn đệ có hạn nên không đủ, cho dù có muốn xuất chút sức lực cũng không được.”
“Bọn đệ đều nghe theo mệnh lệnh của đại sư huynh, đại sư huynh, anh dặn dò cho bọn đệ làm cái gì thì làm cái đó, tuyệt đối sẽ không cau mày một cái nào.”
“Vì để báo thù cho sư phụ, lên núi đao xuống biển lửa chuyện gì bọn đệ cũng dám làm, chỉ là bọn đệ không biết phải làm như thế nào, hiện tại đều do đại sư huynh chỉ huy.”
Có mấy tên sư đệ gan lớn đồng loạt nói chuyện, đại sư huynh nhíu mày, trên mặt đột nhiên lại nở một nụ cười lạnh.
“Đây là do các người đã nói đó, bên chỗ của tôi nhận được tin tình báo mới nhất, có một kế hoạch rất lớn đang chuẩn bị sắp xếp.”
“Đại sư huynh, anh cứ nói đi, hiện tại anh chính là dê đầu đàn.”
Sắc mặt của đại sư huynh trở nên nghiêm túc hơn, quét mắt nhìn một đám sư đệ ở phía dưới, trầm giọng nói: “Căn cứ vào tin tức đáng tin, Sở Trung Thiên có không ít mối liên quan tới Lý Phàm, tối nay sẽ tiến hành giao dịch với người ở bên ngoài.”
“Sở Trung Thiên hả? Đây không phải là người quăng tám sào cũng không tới à, có liên quan gì tới chuyện báo thù cho sư phụ vậy?”
Có một tên sư đệ lớn gan hỏi.
“Ngu xuẩn, đánh không lại Lý Phàm thì đương nhiên phải xử lý người bên cạnh cậu ta rồi, cái này gọi là đi đường vòng đó có biết không hả?”
Đại sư huynh nghiêm túc nói.
Trong lòng của mỗi một sư đệ ở đây đều có tâm tư riêng, đều cảm thấy đại sư huynh đang vẽ vời thêm chuyện, rõ ràng là chỉ cần triệu hoán ngoại viện là có thể giải quyết chuyện này rồi, cần gì phải phiền phức như vậy.
“Đại sư huynh, sư bá của chúng ta trong truyền thuyết là một người lợi hại, tại sao chúng ta lại không nhờ sư bá báo thù cho sư phụ.”
Đại sư huynh hừ lạnh một tiếng: “Hừ, các người cho là tôi không nghĩ tới à, lúc này sư bá vẫn đang bế quan lĩnh hội nội công tuyệt diệu của môn phái, trong lúc nhất thời không thể xuất quan được.”
Nhóm sư đệ cùng nhau im lặng, vốn dĩ muốn nhờ sư bá ra tay là có thể giải quyết tất cả, nhưng mà ai biết được sư bá lại đang bế quan.
Sau đó nghĩ tới hai ngày nay đang mời cao thủ võ lâm nhưng mà căn bản không có ai chịu đồng ý trợ giúp, nhóm sư đệ đều có chút hoài nghi, có phải là vị sư bá kia cố ý kiếm cớ không đến không hả.
Mấy ngày nay, những cao thủ mà bọn họ tìm kiếm đều cố hết sức ăn ý kiếm cớ khéo léo từ chối lời mời, cho dù là đưa tiền hay gì đó cũng không có người nào đồng ý chấp nhận.
Mấy cao thủ đó lúc vừa mới chấp nhận lời mời thì vô cùng hưng phấn, nhưng mà sau khi nghe ngóng những người đứng đầu trong giới võ lâm ở Hán Thành thì liền đồng loạt từ bỏ lời mời.
Tin tức nổi danh ở bên ngoài là Âu Dương Trí bị Lý Phàm đánh một chiêu vào nồi đun nước, những cao thủ khác cũng không cảm thấy mình mạnh hơn Âu Dương Trí.
Cho dù có một vài người cảm thấy là mình đủ mạnh, cũng phải cân nhắc xem mình có thể dùng một chiêu đánh bại Âu Dương Trí được không, nếu như mà ngay cả chuyện này làm cũng không được thì sao có thể đánh với Lý Phàm?
Đại sư huynh nhìn thấy ánh mắt của các sư đệ thay đổi, cười lạnh, vỗ bàn một cái rồi nói.
“Tập trung lực chú ý hết đi, chúng ta đối phó với Lý Phàm có chút khó khăn, nhưng mà để đối phó với Sở Trung Thiên thì đây tuyệt đối là một chuyện dễ dàng, cho nên chúng ta cần phải đưa ra kế hoạch chu toàn.”
“Đại sư huynh, nếu như anh thấy chắc chắn, thế thì cứ nói một chút đi, mọi người đều nghe theo anh.”
“Được, bắt lấy Sở Trung Thiên liền có thể lợi dụng Sở Trung Thiên làm nội gián, tìm cơ hội để bắt cóc người trong nhà Lý Phàm, ép buộc Lý Phàm phải ra mặt, trong kế hoạch này khâu giữa là khâu quan trọng nhất, cho nên tầm quan trọng của hành động tối nay không cần phải nói cũng biết rồi đó.”
Lúc đại sư huynh đang muốn nói tiếp, cửa phòng họp lại bị Hồng sư huynh đẩy ra.
Hồng sư huynh dẫn theo Khang Vĩnh Kiền đi vào trong phòng họp, trong nháy mắt hấp dẫn vô số ánh mắt nghé nhìn.
“Chuyện là, đại sư huynh, tên họ Khang nói là muốn gặp anh một chút, tôi cũng không có biện pháp nào khác, chỉ có thể mang ông ta tới đây.”
Hồng sư huynh có chút chột dạ, mở miệng nói.
Đại sư huynh đang chuẩn bị sắp xếp kế hoạch, có chút trúc nổi nóng trừng mắt nhìn Hồng sư huynh.
“Cậu dẫn cậu ta đi ra ngoài trước đi, chờ ở cửa.”
Đại sư huynh bất mãn nói.
“Đi đi.”
Hồng sư huynh quay người lại đạp Khang Vĩnh Kiền một cái: “Tên khốn nạn này, con mẹ nó chỉ toàn gây chuyện cho tôi mà thôi, tranh thủ thời gian cút ra bên ngoài đi.”
Khang Vĩnh Kiền cúi đầu đi ra khỏi phòng họp, trực tiếp đứng ở cửa phòng họp.
Tác dụng cách âm của cánh cửa phòng họp cũng không tốt, lúc ở ngoài Khang Vĩnh Kiền đã nghe thấy lời nói của đại sư huynh.
Đây chính là đại sư huynh đang chuẩn bị kế hoạch để đối phó với Lý Phàm, Khang Vĩnh Kiền vừa nghe thấy hai câu liền cảm thấy nhặt được bảo vật.
Nếu như mình có thể nghe tin tức này thật kỹ càng, sau đó nói lại cho Lý Phàm nghe, vậy thì mình sẽ lập được công lớn.
Nhìn thấy Khang Vĩnh Kiền thành thành thật thật đứng ở ngoài cửa, Hồng sư huynh cũng không đuổi Khang Vĩnh Kiền đi ra xa, đầu óc của cái tên này toàn là cơ bắp, hơn nữa căn bản cũng không có tính nhạy cảm.
“Cái đồ khốn nạn này, cả ngày cũng chỉ biết gây phiền phức cho tôi thôi, hồi sáng này liên lụy tôi phải chịu một trận dạy bảo, lúc này lại để tôi phải khó xử ở trước mặt của mọi người, ông đây hận không thể chơi chết thứ chó như cậu.”
Khang Vĩnh Kiền cười nói: “Hồng sư huynh, đừng tức giận, tất cả là lỗi của tôi. Mai mốt để tôi mua thuốc mua rượu cho Hồng sư huynh, tối nay lại gọi cho anh hại món ăn ngon.”
Cảm xúc của Hồng sư huynh mới tốt hơn được một chút, ông ta vỗ vào vai Khang Vĩnh Kiền, cười nói: “Coi như là chú em có mắt nhìn, thuốc lá ít nhất phải là loại tốt nhất rượu phải là rượu Mao Đài, còn phải là trăm năm trở lên.”
“Không thành vấn đề, tuyệt đối dựa theo ý Hồng sư huynh mà làm.”
Sau khi Khang Vĩnh Kiền dụ dỗ Hồng sư huynh xong, ông ta dựng hai tay lên cẩn thận lắng nghe giọng nói phát ra từ phòng họp, ghi nhớ hết kế hoạch của đại sư huynh vào trong đầu.