Thiếu Chủ Bí Mật

Chương 646: Chương 646: Nổi tiếng




Cố Họa Y thấy người đứng lên là Chu Kiên Cường thì không khỏi giơ tay che mặt.

Sao tên này vẫn còn ở Hán Thành, anh ta định bám dai như đĩa à?

Lý Phàm mỉm cười giơ tay, lễ phép nói: “Anh không đồng ý quan điểm nào của tôi, thì cứ việc chỉ rõ.”

“Tôi không đồng ý toàn bộ quan điểm của anh, những lời anh nói tôi đều không tán thành.” Chu Kiên Cường thể hiện khí chất người luôn đứng ra phản bác.

Mọi người nghe xong thì nhất thời cười ồ, Chu Kiên Cường nói thế đang khiêu khích.

“Bạn học này mau ngồi xuống đi, đừng đứng lên phản bác nữa, chỗ chúng tôi đều là người có tố chất, nên không hoan nghênh người tới khiêu khích phản bác.”

“Anh ta là con cháu nhà ai mà không nhốt kỹ, để tới đây phản bác thế này, mau khiêng anh ta về rồi cho uống thuốc đi.”

“Vị này nhìn rất lạ mặt, hình như không phải người trong giới chúng ta, có phải ai đó đã dẫn anh ta vào đây, để cố tình gây sự không?”

Nghe những lời bàn tán của mọi người, Chu Kiên Cường tức đến mức suýt hộc máu.

“Mấy người im hết đi, tôi đang tranh luận học thuật với Lý Phàm, mấy người có tư cách gì mà nói chen vào, rồi nói tôi là người hay phản bác! Mấy người đều là bụi đời không có học thức, giáo dưỡng.”

Mấy đồng đội ngồi bên Chu Kiên Cường đều cảm thấy mặt nóng bừng như bị thiêu đốt, anh ta điên rồi ư, còn dám khiêu khích một đám người.

Mấy đồng đội này đồng loạt dịch ghế, cách xa Chu Kiên Cường, tỏ ý không quen người này.

Nghe Chu Kiên Cường nói thế, Lý Phàm suýt ôm bụng cười lớn.

Anh thầm nghĩ tiến sĩ Chu đúng là tên thiểu năng, họ và tên anh ta thật sự rất hòa hợp, ba anh ta rất có khả năng dự đoán tương lai.

Giờ tiến sĩ Chu này đã khiêu khích tất cả mọi người, lần này anh không cần lãng phí nước bọt, anh ta cũng bị mọi người mắng tan tát.

Quả nhiên mọi người sửng sốt xong, thì lần lượt công kích chửi mắng Chu Kiên Cường.

Nhất thời những lời mắng chửi lần lượt tuôn ra, sắc mặt Chu Kiên Cường u ám, đã đứng trên ranh giới bùng nổ.

Chu Kiên Cường lặng lẽ bùng nổ, bỗng nhảy lên ghế vung tay quát: “Mấy người im hết đi, tôi muốn nói chuyện với Lý Phàm, anh có dám tranh luận với tôi không?”

“Anh đã bại dưới tay tôi rồi còn dám tới đây nữa, tôi rất kính phục lòng can đảm của anh, vậy tới đi.”

Lý Phàm lạnh nhạt nhìn Chu Kiên Cường, rồi làm động tác mời.

Chu Kiên Cường hít sâu một hơi, nhất thời không biết phải nói gì, mà cứ trừng mắt nhìn Lý Phàm, một lúc sau vẫn không lên tiếng.

“Bạn học này sao thế, nghẹn họng rồi à?”

“Người ta đã đồng ý tranh luận với anh, sao anh lại im lặng, chẳng lẽ anh sợ rồi à?”

“Quả nhiên đầu óc anh ta có vấn đề, đừng nên trêu chọc nhóm não tàn.”

Chu Kiên Cường thẹn quá hóa giận, cuối cùng kiềm nén nửa ngày cũng thốt ra được một câu: “Anh nói trước đi!”

“Tôi nói cái gì, là anh không đồng ý quan điểm của tôi, anh phải chỉ ra chỗ sai sót ở trong đó, thì tôi mới lên tiếng được.” Lý Phàm tiếp tục mỉm cười nhìn Chu Kiên Cường.

Chu Kiên Cường nghiến răng nghiến lợi, lúc nãy anh hoàn toàn không nghe thấy lời tọa đàm của Lý Phàm, mà chỉ chìm đắm trong cơn thù hận, nên giờ không thể chỉ ra chỗ sai của Lý Phàm.

Quản lý Quan Nhân Đường nghe thấy có người gây sự trong buổi tọa đàm, thì vội vàng chạy tới.

Mắt thấy Chu Kiên Cường đang đứng trên ghế, quản lý liền hiểu rõ đã xảy ra chuyện gì.

“Tiến sĩ Chu, lần trước cậu bị cậu Lý phản bác đến mức á khẩu không nói nên lời, thế mà hôm nay vẫn muốn tới đây gây sự ư?”

Quản lý không vui nói.

“Ai tới gây sự, tôi là tới thảo luận nghiên cứu học thuật.”

Chu Kiên Cường thiếu tự tin nói.

Quản lý khinh bỉ liếc nhìn Chu Kiên Cường, rồi nói lớn: “Mong cậu đừng gây sự nữa, cậu không thể nào bì lại địa vị học thuật của cậu Lý đâu.”

“Phi! Anh ta là tên tiểu bạch kiểm bám váy đàn bà, thì có địa vị học thuật cái quỷ gì, ông đừng sỉ nhục hai chữ học thuật này.”

Chu Kiên Cường cảm thấy cả thế giới đều đối đầu với anh, sao ai cũng giúp đỡ Lý Phàm, ngay cả mấy đồng đội ngu dốt kia của anh cũng trở mặt.

Quản lý ngẩng đầu nói: “Tiến sĩ Chu không cảm thấy xấu hổ, khi cậu nỗ lực nghiên cứu lý luận kinh tế học nhiều năm, cũng không bằng thành tích cậu Lý tùy ý lật sách xem qua? Tôi nói có hơi khó nghe, nhưng tiến sĩ Chu đọc sách nhiều năm như vậy, đều chui vào bụng chó rồi à?”

“Ông! Mấy người đều là người xấu.”

Tiến sĩ Chu tức đến mức hai mắt tối sầm, ngã ngửa ra ghế, rơi phịch xuống sàn.

Lý Phàm vốn định tranh luận với tiến sĩ Chu một phen, ai ngờ anh ta đã bị quản lý Quan Nhân Đường dạy dỗ, nên hơi bất đắc dĩ nhìn quản lý.

Quản lý cung kính cúi người với Lý Phàm: “Hôm nay chúng tôi đã gặp sự cố trong lúc tổ chức hoạt động, không ngờ lại có người tới phá rối, tôi chắc chắn lần sau sẽ không xuất hiện tình trạng như này nữa.”

Giờ mọi người đã hoàn hồn, nhìn Lý Phàm bằng ánh mắt khiếp sợ, nếu những lời quản lý mới nói là thật, thì chắc chắn anh là kỳ tài trong giới kinh tế học.

Người tùy ý lật xem mấy cuốn sách có liên quan, đã có thể đường đường chính chính phản bác thẳng tiến sĩ chuyên ngành, tất nhiên phải là kỳ tài hiện nay, thậm chí còn có thể sao tác trở thành học giả nổi tiếng trên mạng.

Mặc dù giới học thuật không gắn liền với giới thương mại, nhưng rất nhiều lúc giới thương mại vẫn phải nhờ vả giới học thuật, ví dụ như kỹ thuật, độc quyền mới, cùng khai phá nghiên cứu, hy vọng học giả cao cấp hoàn thành một số du thuyết, vân vân.

Nếu có thể sao tác Lý Phàm thành học giả nổi tiếng trên mạng, rồi sau này để anh quảng bá giúp, chắc chắn có thể đẩy mạnh sản phẩm công ty, chẳng phải hiện nay phương thức marketing hot nhất là livestream quảng cáo à?

Nhất thời, mấy cậu chủ tham gia buổi tọa đàm đều trở nên kích động, bọn họ đều có chung một suy nghĩ, muốn nâng đỡ anh thành người nổi tiếng trên mạng, rồi quảng cáo sản phẩm, thuận tiện lộ mặt trước công chúng.

Mấy cậu chủ kích động, lần lượt vây quanh Lý Phàm.

“Anh Lý, tôi thuộc công ty cổ phần quốc tế Hán Thành, muốn tài trợ nghiên cứu của anh để giúp anh công thành danh toại.”

“Chúng tôi cũng tài trợ, anh cần bao nhiêu vốn, chúng tôi đảm bảo sẽ có đủ trong vòng ba ngày.”

“Chúng tôi muốn mời anh Lý tới công ty tham quan khảo sát, công ty chúng tôi thuộc lĩnh vực điện ảnh và truyền hình, định nâng đỡ anh Lý thành học giả nổi tiếng trên mạng, rồi livestream quảng cáo kiếm tiền, đôi bên hợp tác cùng có lợi.”

Mọi người đua nhau nói, nhưng Lý Phàm đã chen ra khỏi đám người, kéo Cố Họa Y chạy ra ngoài.

Cố Họa Y chạy bên cạnh Lý Phàm, cười duyên nói: “Hôm nay anh nổi tiếng rồi, Chu Kiên Cường đó cũng thật là, không ngờ anh ta vẫn bám dai như đỉa.”

“Chẳng phải anh ta bám dai như đỉa là vì em quá xinh đẹp à?”

“Thôi đi, sao lại là em quá xinh đẹp, rõ ràng anh tổn thương đến lòng tự tôn của anh ta, nên anh ta mới tìm tới đây.”

Hai người đang nói cười, thì thấy mấy cậu chủ cuồng nhiệt đang đuổi theo, nên càng chạy nhanh hơn.

Lúc hai người đang chạy, thì thấy Ngô Đạo Văn thò đầu ra khỏi bóng tối cuối hành lang, đang ra sức vẫy tay với Lý Phàm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.