Thiếu Chủ Bí Mật

Chương 437: Chương 437: Tiền không là gì cả




Tiền đối với cậu ba Lâm mà nói chỉ là con số, chỉ cần dùng tiền là có thể giải quyết được vấn đề, vậy chắc chắn không phải là vấn đề.

Nếu như ai có thể giết chết được Lý Phàm, tìm lại thể diện cho cậu ba Lâm, thậm chí cậu ba Lâm sẵn sàng đưa ra một tấm séc trắng.

“Chú Bào, tiền không phải là vấn đề, chú nói xem giải quyết Lý Phàm như thế nào, 15 tỷ, 150 tỷ đều không thành vấn đề, nếu như vẫn không đủ, tôi sẽ lấy ra 300 tỷ để lấy mạng anh ta!”

Cậu ba Lâm hung dữ nói.

Chuyện lên quan đến người thừa kế của nhà họ Lâm sau này, cậu ba Lâm sẵn sàng dốc toàn lực, cho dù như thế nào cũng phải lấy lại thể diện, còn phải lấy được Hán Thành, lấy được Sở Châu!

Chú Bào nheo mắt lại, cân nhắc một lúc nói: “Tôi có một sư đệ, thấy tiền là sáng mắt, chúng ta đều gọi cậu ta là Tiền sáng mắt, công phu của sư đệ này còn mạnh hơn tôi nhiều, hơn nữa có thể làm bất kỳ chuyện gì vì tiền, cậu ta ở bên ngoài tự mình lập một bè phái, chuyện gì cũng làm.”

“Chú đừng nói linh tinh nữa, nói vào ý chính đi, sư đệ của chú có thể giết được Lý Phàm không! Chỉ cần cậu ta có thể giết được Lý Phàm, chú chỉ cần gọi cậu ta đến, bao nhiêu tiền tôi cũng sẵn sàng bỏ ra.”

Chú Bào cười nói: “Dù sao lúc Tiền sáng mắt đấu tay đôi với chúng tôi, một người có thể đánh được 4 người vẫn còn sức lực, tôi cảm thấy cậu ta có thể đánh lại được Lý Phàm, ít nhất cũng có thể đánh ngang ngửa.”

“Ngang ngửa thì tính làm gì? Còn có ai đáng tin hơn không, thêm mấy người cũng được, lần này tôi sẽ lấy toàn bộ tiền tiết kiệm của mình ra, chỉ cần có thể giết chết Lý Phàm là được!”

Cậu ba Lâm hận không thể vung chi phiếu ra để mời tất cả cao thủ, nhưng tiếc là cậu ba Lâm không quen những cao thủ này, chỉ có thể nhờ chú Bào liên hệ.

Chú Bào cười khổ: “Cậu ba, cậu xem cao thủ là rau cải thảo sao, cũng chỉ có thấy thiên phú khác thường của Tiền sáng mắt mới có thể có thành tích cao như vậy, tôi chưa từng gặp người nào còn lợi hại hơn thấy tiền sáng mắt, đương nhiên, ngoại trừ cái tên đáng chết Lý Phàm kia.”

“Được, được, được, có một thì được một, chú mau đi liên lạc đi, ngoài ra hỏi xem thấy tiền sáng mắt có quen cao thủ nào không, chỉ cần mời được thì cứ mời, mẹ nó, không tin bỏ tiền ra còn không giết chết được đồ chó chết Lý Phàm kia!”

Lúc cậu ba Lâm đang vô cùng tức giận, một tên thuộc hạ vội vàng chạy vào, ghé vào tai cậu ba Lâm nói: “Cậu ba Lâm, tin tức vừa mới nhận được, giải đấu quyền anh bất hợp pháp được tổ chức ở Hán Thành, Lý Phàm chính là tuyển thủ vòng loại đại diện Hán Thành ra thi đấu.”

“Trời ơi!”

Cậu ba Lâm kinh ngạc đến mức trợn tròn mắt, giải thi đấu quyền anh bất hợp pháp là giải đấu cậu ba Lâm thích nhất, mỗi lần giải thi đấu quyền anh bất hợp pháp tổ chức cậu ba Lâm đều đánh cược rất nhiều.

Đối với những tuyển thủ của giải thi đấu quyền anh bất hợp pháp quốc tế, cậu ba Lâm biết rất rõ, biết những người nào có thể được xem là cường giả mạnh nhất trên thế giới này, còn về việc có người mạnh hơn hay không, cậu ba Lâm không rõ, nhưng nếu như có cao thủ mạnh hơn, cũng không phải là người cậu ba Lâm có thể gặp được.

“Lý Phàm tham gia giải đấu quyền anh bất hợp pháp quốc tế, tên tiểu tử này lại tự mình chủ động đi tìm cái chết, mẹ nó, trước khi anh ta tham gia trận đấu phải tặng cho anh ta một phần thưởng mới được! Nếu không để anh ta chết trên sàn đấu, bổn thiếu gia không phải rất mất mặt sao!”

Cậu ba Lâm quyết định mời Tiền Sáng Mắt đến, giết chết Lý Phàm trước khi anh lên sàn đấu!

“Chú Bào, mau liên lạc với sư đệ kia của chú, bảo cậu ta lập tức đến đây, trước khi giải đấu quyền anh bất hợp pháp quốc tế bắt đầu, phải giết chết Lý Phàm cho tôi, sự sỉ nhục của bổn thiếu gia không thể để người khác kết thúc!”

Chú Bào gật đầu, lấy điện thoại ra để liên lạc, sau khi điện thoại được kết nối, nói một tràng, chú Báo mới thuyết phục được Tiền Sáng Mắt qua đây đối phó với Lý Phàm.

“Cậu ba, sư đệ của tôi đồng ý đến, muốn 60 tỷ, hơn nữa phải thanh toán trước một nửa, gửi tiền qua thì cậu ta mới dẫn người đến.”

“60 tỷ là cái thá gì, mau gửi số tài khoản của cậu ta cho tôi, bây giờ tôi sẽ chuyển khoản cho cậu ta, bảo cậu ta dùng tốc độ nhanh nhất để đến đây!”

Cậu ba Lâm lấy điện thoại ra, động tác mạnh mẽ giống như hổ vậy, rất nhanh đã chuyển tiền vào tài khoản của Tiền Sáng Mắt.

Chú Bào lại gọi điện thoại thúc giục, sau đó ra hiệu “OK” với cậu ba Lâm.

“Cậu ta đã xuất phát rồi, tối nay hoặc sáng sớm mai sẽ đến, sáng mai có thể đi xử lý Lý Phàm.”

“Hahaha, tốt, ông đây nghỉ ngơi một tối, ngày may có tinh thần để đi xem Lý Phàm bị giết chết, đến lúc đó bổn thiếu gia phải đánh vào thi thể!”

Cậu ba Lâm đắc ý quay về phòng, đợi ngày mai đến.

…..

Lý Phàm đi đến quán cafe đối diện với bệnh viện, vừa đi vào cửa của quán cafe đã nghe thấy tiếng mắng chửi, trong đó có một giọng nói khá quen thuộc, nghe giống như giọng nói của Vương Tông Huyền.

Đi về phía phát ra tiếng nói, Lý Phàm thấy Vương Tông Huyền đang đứng giữa ghế lô, đứng song song với mấy người đàn ông khuôn mặt dữ tợn.

“Mẹ chúng mày, anh không nể mặt, không cần thể diện đúng không, anh Đào của bọn tao đã nhìn trùng hai cô gái này, bảo bọn họ qua ngồi cùng, anh ở đây ngăn cản cái gì, lại còn dám cản đường, ông đây băm vằm mày cho chó ăn bây giờ.”

“Nói lời vô nghĩa với bọn họ làm gì, đánh ngất mấy con chó cản đường này, sau đó đưa hai cô gái này đi là được rồi, đừng để anh Đào đợi lâu, như vậy chúng ta cũng không có quả ngon để ăn đâu.”

Người đàn ông đang nói chuyện rõ ràng không còn kiên nhẫn cãi nhau nữa, đưa tay lên tát vào mặt Vương Tống Huyền.

Chát!

Vương Tông Huyền bị lảo đảo qua một bên, máu mũi chảy ra.

“Xem đi, như vậy không phải giải quyết được rồi sao, thêm một cái đạp nữa, anh ta sẽ bò trên mặt đất mà khóc, sau đó chúng ta trực tiếp đưa mỹ nữ đi gặp anh Đào, chuyện quá đơn giản, cậu cần gì phải ở đây nói những lời vô nghĩa.”

Người đàn ông to lớn nói xong, đá Vương Tông Huyền một cái, Vương Tông Huyền bị đá đập vào tường, cảm thấy xương cốt dường như đều vỡ nát, cả người từ trên xuống dưới không có chỗ nào là không đau.

“Anh họ!”

Cố Họa Y ngồi xổm xuống bên cạnh Vương Tông Huyền, nhìn tình cảnh bi thảm của Vương Tông Huyền, đang định lấy điện thoại ra gọi cấp cứu.

“Người đẹp, đừng gọi cái gì mà anh họ nữa, anh họ cô không bảo vệ được cô nữa rồi, anh Đào của chúng tôi có thể cho cô vinh hoa phú quý, cô chỉ cần hầu hạ anh Đào của chúng tôi thật tốt, Chanel, Prada gì đó, muốn cái gì có cái đó.”

“Các người cút ra, các người không cút đi tôi gọi người đến đó, tôi quen cả Sở Trung Thiên!”

Cố Họa Y lo lắng nói.

Trần Hiểu Đồng co rúm lại ở phía sau Cố Họa Y, trong đầu nghĩ đến đều là Lý Phàm, cảm thấy nếu như Lý Phàm ở đây, chắc chắn sẽ không có nhiều chuyện như vậy.

“Haha, Sở Trung Thiên là cái thá gì, nếu như anh Đào của chúng tôi muốn đối phó với ông ta, chỉ cần động ngón tay có thể giết chết Sở Trung Thiên, các người đừng hi vọng Sở Trung Thiên có thể cứu mấy người, vẫn nên đi hầu hạ anh Đào của chúng tôi đi.”

Trong mắt mấy người đàn ông kia tràn đầy sự dung tục, lần lượt đưa tay ra, chuẩn bị nhân cơ hội sàm sỡ Cố Họa Y và Trần Hiểu Đồng, dù sao mỹ nữ như này chắc chắn rất hiếm gặp, có thể được hời chút là có thể khiến bọn họ thỏa mãn rồi.

“Ai dám động vào người phụ nữ của tôi, tôi sẽ khiến người đó hối hận vì đã đến thế giới này.”

Lý Phàm lạnh lùng nói.

Nghe thấy giọng nói của Lý Phàm, ánh mắt của Cố Họa Y và Trần Hiểu Đồng đột nhiên trở nên phấn chấn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.