Lấy điện thoại di động đưa cho cô xong, Tiêu Minh Lạc hướng tới tuyến
đường ban đầu tiếp tục tìm người, anh cũng đã sớm phái người hỗ trợ tìm, bất quá không có tìm Lăng Hàn Vũ, chỉ là kêu người của chính mình.
Nếu người của Lăng Hàn Vũ mà giúp, cái này tất cả phỏng chừng cũng phải một phen chấn động, cứ như vậy ba mẹ Manh Tiểu Nam xác định chắc chắn không cho họ quen nhau. Đến lúc đó tìm đến người, Manh Tiểu Nam khẳng định
tránh không khỏi việc bị ba mẹ mắng.
Nhưng chuyện này cũng không lớn, nghiêm trọng hơn, nếu lỡ để cho các trưởng bối Tiêu gia biết anh
cùng một cô gái không có gia thế kết giao, hậu quả kia không nói ra
nhưng cũng hiểu có thể nghiêm trọng thế nào rồi. Hiện tại Hội Đồng Quản
Trị tập đoàn Tiêu thị lại vẫn cực kỳ không ổn định, rất nhiều cổ đông
lén lút nhao nhao muốn làm một chút mờ ám.
Anh không thể trong lúc mấu chốt này gây ra sự tình gì.
Ngồi ở trong xe taxi, An Sơ Hạ lo lắng thúc giục tài xế xe taxi: “Bác tài,
ông có thể hay không chạy nhanh một chút? Tôi có việc rất gấp.”
”Tiểu cô nương, cùng bạn trai hẹn gặp không cần cứ thế nóng vội được. Cô xem
trời còn có tối mà, đoạn đường này có giới hạn tốc độ, tôi vượt qua bốn
mươi cây số giờ sẽ bị nộp hóa đơn phạt đấy, kiên nhẫn chút đi.” Lái xe
đại thúc cười hề hề nói xong, vẫn như cũ không nhanh không chậm chạy
tới.
Này cũng thực không trách ông được, tài xế lái xe taxi cũng không giống Hàn Thất Lục, Hàn Thất Lục mới không lo lắng chút gì tiền
bạc kia. Không có cách nào, An Sơ Hạ đành phải dằn lại cố gắng chờ xe
chạy đến nơi cần đến.
Ở bên kia, Hàn Thất Lục bửa cơm chiều này
ăn cực kỳ là không yên lòng, nhưng mà Hướng Mạn Quỳ ăn trái lại say sưa
ngon lành. Vừa ăn lại vẫn một bên cùng Hàn Thất Lục nói này nói kia tán
gẫu.
”Thất Lục, em đang hỏi anh đấy!” Hướng Mạn Quỳ bất mãn chu
miệng lên tới: “Anh sao lại thế này? Một bộ dáng không yên lòng chút
nào.”
”Không có.” Hàn Thất Lục phục hồi tinh thần lại: “Chỉ là
hôm nay cảm thấy được hơi mệt, không có ở tâm trạng.” (Tui mới ko có tâm trạng này, thấy 2 người tui chỉ muốn đánh, đập, ta đạp chết 2 đứa chúng bây >”