Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi -Nga Thị Lão Ngũ Thần

Chương 1912: Chương 1912: Hủy khoanh vùng của Diệp Mặc




- Có.

Khai Tễ nhanh chóng phác họa hình của Diệp Mặc vào trong hư không.

Đế Văn Thành liếc mắt một cái đã nhận ra hình ảnh này chính là tên Diệp Mặc ngày trước ở trên Tiên thuyền. Ánh mắt của y lập tức trở nên sắc bén rồi đưa tay ra đập vỡ hình ảnh trước mặt, lạnh giọng nói:

- Khai Tễ huynh, vì sao nhiều người như vậy cũng không dám cướp đoạt chỗ của hắn?

Khai Tễ nhanh chóng đáp:

- Người này ra tay vô cùng lợi hại, hơn nữa còn có một con Tiên sủng có thể cắn nuốt Lĩnh vực càng lợi hại hơn. Các người thấy tên Lô Tuyệt của Ma Hoan tông kia không? Một cánh tay của y chính là bị con Tiên sủng kia của Diệp Mặc cắn mất đấy.

Đế Văn Thành cười lạnh một tiếng. Nếu như người khác không biết Diệp Mặc, nhưng y thì lại rất rõ ràng. Tên Diệp Mặc này đúng là lợi hại, hơn nữa bản thân mình cũng không nhất định là đối thủ của hắn. Bất quá Lệ Cáp đã từng nói, ở đây không phải là Hạ Thiên Vực, cũng không phải là ở trên Tiên thuyền. 'Bí cảnh' sắp mở ra rồi, cho nên Tiên Tôn thậm chí là cả Tiên Đế của môn phái họ cũng sắp đến. Chỉ là một tên Diệp Mặc thì chả làm nên được trò trống gì.

Ỷ vào một con Tiên sủng sao? Cho dù con Tiên sủng đó có trâu đến đâu đi nữa, thì đã làm sao chứ?

- Ngoại trừ Diệp Mặc và con Tiên sủng của hắn ra, thì bọn chúng có còn người nào khác nữa không? Con Tiên sủng kia cắn mất một cánh tay của Lô Tuyệt, mà Tiên Đế của Ma Hoan tông còn chưa tới sao?

Đế Văn Thành lại hỏi một câu nữa.

Khai Tễ lập tức trả lời:

- Còn có một vị nữ tiên cực đẹp nữa. Ma Hoan tông lúc ấy còn chưa có Tiên Đế tới, còn Hiên Phong Tiên Đế đại nhân là sau đó mới tới.

- Còn có một nữ tiên nữa sao?

Đế Văn Thành sửng sốt một chút, sau đó liền nhíu mày:

- Tu vi của cô ta thế nào?

Đối với việc cánh tay Lô Tuyệt bị cắn đứt, mà Tiên Đế của Ma Hoan tông còn chưa đến, thì đã nằm trong dự đoán của y rồi. Nếu như lúc ấy có Tiên Đế của Ma Hoan tông tới, thì Diệp Mặc đã sớm mất mạng rồi. Y nghĩ rằng sau khi Tiên Đế của Ma Hoan tông tới thì Diệp Mặc đã đi rồi. Nhưng không nghĩ rằng ý của Khai Tễ là mặc dù sau đó Hiên Phong Tiên Đế mới tới, lại gặp được Diệp Mặc, mà còn là Hiên Phong Tiên Đế đứng ra thỏa hiệp, mới khiến cho Diệp Mặc buông tha cho Lô Tuyệt.

- Chỉ có tu vi Hư Tiên thôi, nghe nói cô ta là muội muội của hắn.

- Tu vi của Diệp Mặc hiện tại thế nào?

Câu trả lời của Khai Tễ thì Đế Văn Thành đã đoán trước được. Bất quá y làm người vẫn luôn rất cẩn thận, cho nên vẫn hỏi thăm một chút về tu vi của Diệp Mặc.

- Thoạt nhìn thì là Tiên Vương trung kỳ, nhưng mọi người đều đoán rằng hắn ẩn nấp tu vi, không phải thực sự là Tiên Vương trung kỳ.

Khai Tễ biết rõ địa vị của Đế Văn Thành, cho nên mỗi lần đều đáp lại rất nhanh.

Đế Văn Thành cười lạnh:

- Ta đoán rằng tu vi của hắn cũng không quá mức đó đâu. Xem ra ngược lại là dự đoán của ta cũng không sai là mấy. Tên này thích chơi ngầm, lần này khoanh vùng sạp hàng ở đây, nhưng bản thân thì lại không có mặt, ngược lại lại khiến cho người khác phải kiêng kị. Nếu như người hắn ở chỗ này, thì ta đoán chừng là khoanh vùng của hắn đã sớm không còn rồi. Giỏi tính toán, đúng là giỏi tính toán.

- Lệ Cáp, động thủ đi.

Sau khi hiểu ra, thì Đế Văn Thành liền nói với Lệ Cáp. Y ở Thượng Thiên Vực này tuy chưa tính là đệ nhất nhân, nhưng coi như cũng là người nổi bật nhất trong cùng thế hệ. Còn Diệp Mặc thì lại khiến cho y có cảm giác uy hiếp thật lớn. Nếu như có thể diệt trừ Diệp Mặc, thì nửa phần do dự y cũng sẽ không có.

Lệ Cáp đã sớm chờ đợi Đế Văn Thành nói những lời này rồi, cho nên Đế Văn Thành vừa dứt lời, thì y đã lập tức lấy pháp bảo ra đập xuống. Mấy người còn lại thấy Lệ Cáp động thủ, thì cũng nhao nhao làm theo. Nhưng vẫn có ba tên Tiên Vương không động thủ, vì tuy là bọn họ lập thành nhóm với Đế Văn Thành cũng rất tốt, nhưng bọn họ vẫn cảm giác được chuyện này có chút cổ quái.

Trận pháp mà Diệp Mặc bố trí vốn chỉ là một cái hình thức biểu tượng, cho nên vài tên Tiên Vương cũng không cần phải mất công sức, thì trận pháp phòng ngự của Diệp Mặc lập tức đã bị phá.

- Không đúng, dừng tay.

Sau khi Đế Văn Thành thấy bọn người Lệ Cáp đập phá được một hồi, thì cũng cảm giác được không đúng.

Biện pháp này của Diệp Mặc tuy rằng có thể hù họa người khác được một thời gian, nhưng lại không thể hù dọa người khác mãi được. Huống chi, chẳng lẽ Diệp Mặc không biết một khi hắn tự mình tới đây, thì không có thực lực sẽ chỉ là một con hổ giấy thôi sao? Cho nên bọn người Lệ Cáp vừa đập phá được một chút, thì y liền gọi họ dừng lại.

Cánh tay của Lô Tuyệt bị Tiên sủng của Diệp Mặc cắn đứt, còn Tiên Đế của Ma Hoan tông tuy rằng lúc đó còn chưa đến, nhưng mà vẫn còn có Tiên Tôn mà. Hiện tại Diệp Mặc đi rồi, thì đám người Lô Tuyệt kia còn có thể bỏ mặc khoanh vùng này của Diệp Mặc mà không động tới sao? Với tính tình của đám người Ma Hoan tông, sao có thể chịu được một kẻ như Diệp Mặc? Đoán chừng là đã sớm đem chỗ này lật tung lên, sau đó chờ ở đây để đem Diệp Mặc nghiền thành tro rồi.

Sự xảo trá của Diệp Mặc y đã sớm được chứng kiến. Nếu như chỉ dùng loại khoanh vùng đơn giản này, thì nhất định không phải là Diệp Mặc nữa rồi. Cộng thêm chuyện Lô Tuyệt của Ma Hoan tông, thì trong chuyện này khẳng định là có điều mình chưa nghĩ tới. Bất quá cho dù là có điều gì đó còn chưa nghĩ tới, thì Đế Văn Thành cũng không cảm thấy lo lắng nhiều.

Cửu Kiền Đế tông của y có bốn tên Tiên Đế, là đệ nhất Đế tông của Diệu Thành Thiên. Dù là sau lưng của Diệp Mặc có một tên Tiên Đế thì y cũng không cần phải lo lắng. Thực lực của Cửu Kiền Đế tông cũng không phải là tông môn như Ma Hoan tông có thể so sánh được. Chỉ là sự tình còn chưa được biết rõ ràng, thì y cảm thấy vẫn cần phải cẩn thận.

Tên sư huynh Khai Tễ của Tân Nguyên Thanh thuộc Tinh Vẫn Đế cốc ngơ ngác nhìn trận pháp bị bọn Lệ Cáp đánh thành mảnh vỡ. Sau khi sửng sốt nửa ngày thì mới lẩm bẩm nói:

- Các người vậy mà lại phá vỡ khoanh vùng địa bàn của hắn, lần này xong rồi...

Đế Văn Thành thấy tên Khai Tễ kia nhát gan như vậy, thì lập tức cũng có chút khinh thường lạnh lùng nói:

- Cho dù đối phương là Tiên Đế, thì tôi đánh vỡ một cái trận pháp của hắn có làm sao? Tinh Vẫn Đế cốc của ngươi tốt xấu gì cũng là một Đế tông, mà một Tiên Vương của Đế tông lại có lá gan nhỏ như vậy sao?

Nói xong thì y liền lắc đầu quay đi, đối với tên Tiên Vương của Tinh Vẫn Đế cốc kia y đã rất khinh thường rồi.

Tân Nguyên Thanh theo Đế Văn Thành đến đây cũng cám giác được Khai Tễ có chút làm mất mặt của Tinh Vẫn Đế cốc. Chỉ là phá đi một trận pháp của một tên tông chủ Tiên tông thuộc Hạ Thiên Vực thôi mà, nhưng một Tiên Vương của Tinh Vẫn Đế cốc như y không ngờ lại sợ hãi như thế.

- Phải, phải...

Khai Tễ liền nhanh chóng ôm quyền kính cẩn nói với Đế Văn Thành. Sau khi nói xong thì liền kéo Tân Nguyên Thanh ra rồi nói:

- Nguyên Thanh sư đệ, sư thúc gọi cậu qua, hình như là có chuyện muốn nói với cậu.

Tân Nguyên Thanh nghe thế thì chỉ có thể ôm quyền rồi nói với Đế Văn Thành:

- Đế sư huynh, tôi đi tới sư môn chào hỏi trước, sau đó sẽ quay lại.

Đế Văn Thành gật đầu:

- Cậu cứ đi đi, bên này không có việc gì.

Đoàn người Đế Văn Thành vừa tới, thì đã đem trận pháp của Diệp Mặc phá vỡ. Lúc này thì càng không có người nào nguyện ý tới nhắc nhở câu nào. Những đệ tử hạch tâm giữa các Đế tông cũng luôn phải cạnh tranh lẫn nhau, cho nên mười tên Tiên Vương tại đây đều là tinh anh của các tông môn, người khác chỉ ước gì bọn họ đắc tội với Diệp Mặc tới cùng mà thôi, sau đó Diệp Mặc sẽ tới giết sạch cả bọn.

Đế Văn Thành tuy không sợ Diệp Mặc, nhưng sau khi y đánh vỡ trận pháp của Diệp Mặc, thì lại không có bất cứ người nào tới nói thêm một câu. Lúc này y cảm giác được cực kỳ khó hiểu. Không sợ là một chuyện, nhưng đem sự tình tìm hiểu rõ ràng một chút lại là một chuyện khác. Y nhất định phải tìm hiểu rõ mọi chuyện rồi tính sau.

Nhưng vào lúc này, thì một đạo thân ảnh liền đi tới từ đằng xa, hiển nhiên là đang tiến về phía 'Bí cảnh'.

Đế Văn Thành đã sớm nhìn rõ ràng người đến là ai rồi, liền nhanh chóng đứng ở một bên khom người nói:

- Đế Văn Thành của Cửu Kiền Đế tông bái kiến Nông Viêm Tiên Đế đại nhân.

Nông Viêm Tiên Đế đã từng đi tới Cửu Kiền Đế tông, hơn nữa Đế Văn Thành cũng không phải là lần đầu tiên nhìn thấy lão, cho nên y đã sớm nhận ra rồi. Người vừa tới đúng là Nông Viêm Tiên Đế.

Nông Viêm Tiên Đế nhìn lướt qua khoanh vùng của Diệp Mặc, còn có cả trận pháp đã bị đánh thành phấn vụn kia nữa, sau đó khẽ cười rồi nói:

- Hóa ra là Văn Thành hiền chất. Được, được, hậu sinh khả úy, quả là hậu sinh khả úy... Ta phải nhanh chóng đến xem cửa lớn của 'Bí cảnh' vì sao đến giờ còn chưa hiện ra đây...

Chỉ nói hai câu khó hiểu, sau đó Nông Viêm Tiên Đế lập tức rời đi.

Đế Văn Thành lần này đã thật sự phải nhíu mà cảm giác được chuyện này dường như cực kỳ quái dị. Y chỉ thoáng suy nghĩ một chút liền nói với một tên Tiên Vương cực kỳ anh tuấn:

- Nguyên Khôi, ngươi đi tới tông môn khác hỏi ý kiến một chút, ta cảm giác được vấn đề này không phải là đơn giản như vậy.

Tên Tiên Vương gọi là Nguyên Khôi lập tức gật đầu, nhanh chóng đi tới nơi có nhiều người để tìm hiểu. Cho dù là Lệ Cáp vốn hận thấu xương Diệp Mặc cũng cảm thấy không đúng.

Lại là một pháp bảo phi hành ngũ sắc đang bay tới, lúc này thì Thiền Di lập tức nói:

- Văn Thành sư huynh, người của tông môn tôi đã tới, tôi muốn đi qua bên đó.

Thiền Di vừa mới rời đi, thì tên Nguyên Khôi kia liền trở lại. Đế Văn Thành thấy sắc mặt của Nguyên Khôi cực kỳ khó coi, thì lập tức không đợi Nguyên Khôi mở miệng đã hỏi:

- Đến cùng là xảy ra chuyện gì. Có phải là cái tên Diệp Mặc của Mặc Nguyệt Tiên tông kia đã tìm được chỗ dựa là Đế tông cực lớn nào không?

Tuy hỏi những lời này, nhưng sát cơ trong nội tâm của Đế Văn Thành đối với Diệp Mặc vẫn không biến mất nửa phần. Cho dù Diệp Mặc đã tìm được chỗ dựa là Đế tông, thì đã làm sao nào? Y cũng không tin còn có Đế tông nào có thực lực cường đại hơn Cửu Kiền Đế tông của y. Huống chi người ở nơi này không chỉ là của một mình Cửu Kiền Đế tông. Ngoại trừ tên nhát gan kia của Tinh Vẫn Đế cốc, còn có Nam La Đế tông, Thương Vũ Đế tông, Nguyệt Thành Đế tông, Kỳ Lân thương hội.

Nhiều Đế tông như vậy, còn có cả một cái thương hội cao cấp, sao có thể e ngại một tên Diệp Mặc, một tên Tiên Vương trung kỳ nho nhỏ tới từ tông môn Tiên Vương của Hạ Thiên Vực chứ?

Nguyên Khôi trầm giọng:

- Đế huynh, sự tình có vẻ không đơn giản như vậy. Địa vị của tên Diệp Mặc này có chút lớn. Tôi nghe nói là vài ngày trước, hắn cùng Tiên sủng của mình đã đại náo hội đấu giá của Tiên Khuyết Thương Hội, đồng thời liên tiếp giết chết Khích Vũ Tiên Đế cùng với Đại Mân Tiên Đế. Những việc này còn chưa tính, chỉ mới đây thôi, hắn còn cùng Vị Phong Đại Đế giao thủ qua. Tuy là hắn đã rơi vào thế hạ phong, nhưng Vị Phong Đại Đế cũng không tiếp tục đánh nữa...

- Cái gì...!

Đế Văn Thành lập tức kinh hãi. Diệp Mặc cho dù là Tiên Giới đệ nhất nhân về tu luyện, thì cũng không thể trải qua hơn một trăm năm đã có thể chống đỡ được Đại Đế chứ? Đây quả thực là quá bất hợp lý rồi.

Chẳng lẽ hắn đã bị 'Đoạt xá'? Cho dù là 'Đoạt xá', thì điều này cũng không thực tế. Người nào 'Đoạt xá' mà lại có thể chống đỡ được Vị Phong Đại Đế?

Sắc mặt của Đế Văn Thành trở nên ngưng trọng. Khó trách Thiền Di và Nguyên Thanh đi cùng y, sau khi trở về tông môn thì liền không quay lại nữa. Xem ra tông môn của họ cũng biết, họ đã chọc phải người không nên chọc vào.

...

Diệp Mặc đương nhiên không biết trận pháp khoanh vùng của hắn lúc này đã bị người khác phá vỡ. Lúc này hắn đang mang theo Vô Ảnh cùng với Bắc Vi đi theo sau Hoán Vân Tiên Đế trong Cửu Phạm Tiên Trì, tiến về phía 'Địa u hỏa trì'.

Hắn đã lưu lại ở Cửu Phạm Tiên Trì này hai ngày rồi, hôm nay đúng là ngày mà Hoán Vân Tiên Đế nói rằng 'Địa u hỏa trì' sẽ mở ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.