Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi -Nga Thị Lão Ngũ Thần

Chương 1911: Chương 1911: Tuyệt đối đừng chọc vào




Hoán Vân Tiên đế sắc mặt lập tức trở nên khó coi, tốt xấu gì cô cũng là một Tiên đế trung kỳ, Diệp Mặc ở Cửu Phạm Tiên trì đến chút thể diện cũng không nể mặt cô. Theo lý mà nói, cô nhốt Y Y Thánh nữ cũng là chuyện của Cửu Phạm Tiên trì, căn bản cũng chẳng liên quan gì đến Diệp Mặc.

Cô cũng đã biết Diệp Mặc nói “Liên quan đếch gì đến ngươi” với Vị Phong tiên đế, cô cũng rất muốn tặng những từ này cho Diệp Mặc. Nhưng cô đồng thời cũng biết cô căn bản không thể nói như vậy, trừ phi cô lợi hại hơn Vị Phong tiên đế.

Tường Cơ tiên tôn thấy sắc mặt khó coi của Hoán Vân Tiên đế, lập tức lo lắng, cô rất sợ Hoán Vân Tiên đế đụng độ với Diệp Mặc. Như vậy Diệp Mặc cho dù có giết Hoán Vân Tiên đế cũng không phải là không có khả năng, cô đang định truyền âm cho Hoán Vân Tiên đế, thì lại nghe thấy Hoán Vân Tiên đế nói:

- Dẫn anh đến thăm Y Y thì đương nhiên được, nhưng bây giờ không có cách nào gặp cô ấy được.

Diệp Mặc sầm mặt lại, Hoán Vân Tiên đế không đợi Diệp Mặc phát tác, lập tức giải thích:

- Địa U Hỏa Trì một tháng mở một lần, bây giờ còn cách lúc đó hai ngày nữa, cho nên anh vẫn phải ở Cửu Phạm Tiên trì đợi thêm hai ngày nữa. Trận pháp là do tổ sư của Cửu Phạm Tiên trì bố trí, chưa đến lúc đó mà miễn cưỡng mở, sẽ khiến Hỏa Trì sụp đổ.

Diệp Mặc ngược lại cũng không phát tác, bất luận đối phương nói là thật hay giả, Y Y Thánh nữ ở trong Địa U Hỏa Trì lâu như vậy rồi, thêm một hai ngày nữa cũng chẳng sao.

Thấy Diệp Mặc cũng không phát tác, Hoán Vân Tiên đế lúc này mới thở phào nhẹ nhõm. Cô quả thực cũng không lừa Diệp Mặc, trên thực tế Địa U Hỏa Trì chính xác là một tháng mở một lần. Nhưng Địa U Hỏa Trì là nơi giam giữ người ta, cho dù đến thời gian mở rồi, cũng có rất ít người đến đó mở.

Mặc dù Hoán Vân Tiên đế nhiệt tình chiêu đãi, nhưng Diệp Mặc vẫn không hứng thú trò chuyện lắm. Chỉ là hàn huyên đơn giản vài câu cùng Tấn Huy Tiên đế, rồi dẫn theo Vô Ảnh và Đường Bắc Vi rời đi.

- Hoán Vân sư tỷ, không phải Tấn Huy nói lung tung, cách làm lần này của Cửu Phạm Tiên trì cô đối với Y Y Thánh nữ không thỏa đáng.

Tấn Huy Tiên đế thấy Diệp Mặc căn bản cũng không có ý kết giao với Cửu Phạm Tiên trì, có chút xúc động nói.

Hoán Vân Tiên đế lạnh nhạt đáp:

- Cửu Phạm Tiên trì tôi cũng là một đế tông, Y Y vi phạm môn quy, đương nhiên phải bị xử phạt. Nếu như tất cả đệ tử phạm vào môn quy đều không bị phạt, vậy Cửu Phạm Tiên trì sau này làm gì còn là một đế tông nữa? Xích Hà đế tông ông chẳng phải cũng không có tin tức gì về Đinh Giới, đi giúp Diệp tông chủ sao?

Tấn Huy Tiên đế trong lòng thầm nghĩ Y Y Thánh nữ là thiên tài nổi tiếng của Thượng thiên vực, cho dù phạm lỗi, cũng không thể bị trừng phạt như này chứ? Cái này có thể so sánh với Xích Hà đế tông của gã sao? Xích Hà đế tông mặc dù không ra mặt giúp Đinh Giới, nhưng địa vị của Đinh Giới cũng không chịu bất kỳ ảnh hưởng nào. Còn Đinh Giới muốn rời khỏi tông môn, đó là chuyện bản thân anh ta quyết định.

Gã bỗng nhiên hiểu ra đôi chút, tương truyền sư phụ của Y Y Thánh nữ Diên Tiêu Tiên đế cũng có khoảng cách với Hoán Vân Tiên đế, không có lửa thì sao có khói, nếu không Hoán Vân Tiên đế tuyệt đối sẽ không đối đãi với Y Y Thánh nữ như này.

...

Vốn dĩ ngày thứ hai Diệp Mặc rời đi, lối vào Bí Cảnh cũng hiện ra rồi. Sau đó đợi ba ngày nữa, Bí Cảnh sẽ hoàn toàn mở rộng, nhưng khi đến ngày thứ hai, thì đại môn đó vẫn chưa thấy bóng dáng đâu. Hơn mười vị Tiên đế bao gồm cả Vị Phong tiên đế cũng cảm thấy không đúng, ai ai cũng đi qua xem nguyên nhân thế nào.

Những Tiên đế này sau khi rời đi chưa được bao lâu, lại có mấy đường độn quang hạ xuống.

- Cũng may, chúng ta đến chưa muộn, Bí Cảnh còn chưa mở.

Một Tiên Vương anh tuấn mày kiếm nhìn thấy trong này nhiều người như vậy, lập tức thở phào nói, đồng thời thu lại pháp bảo phi hành của mình.

Có khoảng gần mười người cùng nhau đến, đều là tu vi Tiên Vương, những người này đều thu lại pháp bảo của mình.

- Văn Thành sư huynh... vị trí tốt trong này đều bị chiếm hết rồi, chúng ta đồng ý với Kỳ Lân thương hội là giúp họ chiếm một chỗ tốt, bây giờ xem ra chúng ta đến muộn rồi. Hơn nữa người của Nam La đế tông chúng ta hình như còn chưa đến nữa.

Một nữ tiên xinh đẹp liếc nhìn xung quanh, rồi có chút thất vọng nói.

Người tên Văn Thành sư huynh kia rõ ràng là người đứng đầu của đám người này, người này chính là người muốn giết Diệp Mặc lúc trước, cũng chính là Đế Văn Thành mà Diệp Mặc muốn giết, là đệ nhất cao thủ trong đệ nhất đế tông Cửu Kiền đế tông của Diệu Thành Thiên. Đương nhiên lúc đó gã lấy được danh hiệu đệ nhất cao thủ, chỉ là nói Đại Tiên trở xuống mà thôi. Bây giờ cũng là Tiên Vương rồi, còn chuyện có phải là cấp đệ nhất cao thủ hay không, có lẽ chỉ bản thân gã biết.

- Ha ha, nơi này có một chỗ cực tốt, may mắn, quả thực may mắn...

Một Tiên Vương ánh mắt kiêu ngạo bỗng nhiên cười ha hả, chỉ vào nơi mà Diệp Mặc đã khoanh vùng hưng phấn nói.

Lời nói của Lệ Cáp lập tức khiến những người đến hướng ánh nhìn về nơi mà Diệp Mặc khoanh vùng, có mấy người cũng giống như Lệ Cáp bắt đầu vui vẻ.

- Lệ Cáp, anh cảm thấy nơi này thế nào?

Đế Văn Thành cũng không hưng phấn giống như Lệ Cáp, chỉ là chằm chằm nhìn Lệ Cáp bình tĩnh nói.

Lệ Cáp vẫn hưng phấn nói:

- Đế sư huynh, trong này tuyệt đối là nơi tốt, đợi sau khi Bí Cảnh đóng cửa rồi, ở vị trí này thu mua Tiên linh thảo quả thực vô cùng tiện lợi, Kỳ Lân thương hội tuyệt đối sẽ vô cùng cao hứng, may mắn, đúng là may mắn...

Nói xong Lệ Cáp vẫn còn hưng phấn, gã không ngừng nói may mắn, Kỳ Lân thương hội muốn cảm ơn bọn họ chỉ là một nguyên nhân trong đó mà thôi.

Đế Văn Thành lạnh nhạt nói:

- Nếu trong này tốt như vậy, anh cảm thấy sẽ đến lượt chúng ta đến đây ư? Người ta khoanh vùng, trong này có nhiều đế tông như vậy, nhiều Tiên đế và Tiên tôn như vậy, cũng không có ai dám cướp chỗ đó, anh cảm thấy bình thường không?

Ngữ khí của Đế Văn Thành khi nói đến đoạn sau cũng có chút nghiêm trọng rồi, rõ ràng cảm thấy thất vọng với loại người không động não như Lệ Cáp này.

Bên ngoài Bí Cảnh sớm đã có vô số Tiên nhân rồi, đám người Đế Văn Thành vừa đến, người khác cũng nhìn thấy. Đế Văn Thành rất nổi tiếng, hơn nữa cùng đi với gã chủ yếu là đệ tử của một số đế tông, muốn không gây chú ý cũng khó.

Bây giờ những người bên trên nghe thấy Lệ Cáp hưng phấn chỉ nơi mà Diệp Mặc khoanh vùng kêu lớn, nói tìm được nơi tốt, cũng không khỏi đều thầm im lặng. Dám cướp chỗ của Diệp tông chủ, đúng là không muốn sống nữa rồi. Diệp tông chủ đó đến Thiên chủ của Thanh Vi thiên cũng không nể mặt, cho dù Cửu Kiền đế tông là đệ nhất đế tông, đoán chừng cũng khó khiến Diệp Mặc nể mặt.

Nhưng cũng không có ai muốn nói gì, rõ ràng không muốn ôm rơm nặng bụng. Còn tiên đế trong này sớm đã đi tìm hiểu vấn đề Bí Cảnh không mở ra rồi, cho dù Tiên đế đều ở đây, mấy Tiên Vương Đế Văn Thành đến, cũng không đáng để Tiên đế đứng ra nói chuyện.

Lệ Cáp cũng không thèm để ý gì nói:

- Đế sư huynh, nếu như là tấm biển khác, thì tôi chắc chắn không dám nói gì. Cái quan trọng Mặc Nguyệt Tiên tông này tôi biết, đây chỉ là một Tiên Vương tông môn mà thôi. Trong môn phái có vài vị Tiên Vương, nhưng lại có tông chủ họ Lạc lợi hại hơn chút, lúc trước tôi cũng nói qua với anh. Hắn ức hiếp tôi quá đáng, cướp đi Thúc Uẩn Thanh Hỏa của tôi, tôi và hắn thù không đội trời chung. Người trong tông môn tôi còn chưa đến, đợi khi người của tông môn tôi đến rồi, tôi chắc chắn phải khiến hắn sống không bằng chết.

Lệ Cáp nói đến phần sau, vẻ mặt cũng đã vô cùng dữ tợn rồi, rõ ràng cũng đã hận thấu xương Diệp Mặc rồi.

Đế Văn Thành nhíu mày nói, lập tức khẽ gật đầu nói:

- Tông chủ họ Lạc kia mà anh nói tôi cũng có nghe nói qua, lúc trước trong Phong Vị tháp hắn và Lục Chính Quần cũng đã đối chiến một trận, quả thực không tồi.

- Văn Thành sư huynh, chuyện này Lệ Cáp ngược lại cũng không nói mò, chúng tôi từ hạ thiên vực đến. Cũng biết tông chủ của Mặc Nguyệt Tiên tông họ Lạc, Mặc Nguyệt Tiên tông đó chỉ là một tông môn vừa mới thành lập, chắc hẳn cũng không phải là phân nhánh của đế tông Thượng thiên vực.

Nữ Tiên Vương xinh đẹp kia cũng bước lên trước nói một câu, cô chính là Tiên Vương của Nam La đế tông Thiền Di lúc trước đã cầu xin giúp Lệ Cáp.

Lúc này vài vị Tiên Vương phong vương của Hạ thiên vực ai ai cũng đứng ra tỏ vẻ Lệ Cáp cũng không nói mò, Lạc tông chủ kia bị người ta truy sát rời đi, cũng không có tin tức gì nữa.

- Bây giờ tôi sẽ phá trận pháp phòng ngự này, bất luận có phải là tên họ Lạc hay không, tôi cũng sẽ để cho Mặc Nguyệt Tiên tông của hắn biết được, trong này không phải Cung Hoa Thiên, mà là Thượng thiên vực.

Lệ Cáp căm hận nói.

Thúc Uẩn Thanh Hỏa của gã bị Diệp Mặc cướp đi, cho dù đến ngày hôm nay, gã cũng không thể quên được.

- Đợi chút...

Đế Văn Thành thấy Lệ Cáp định phóng pháp bảo ra định tấn công trận pháp của Diệp Mặc, lại lần nữa gọi giật gã lại.

Lệ Cáp nghi ngờ nhìn Đế Văn Thành, rồi lại thấy Đế Văn Thành nói:

- Cứ hỏi rõ trước đã, nơi thu mua Tiên linh thảo của Mặc Nguyệt Tiên tông này là do ai bố trí, sau đó động thủ cũng không muộn.

- Đợi chút...

Lệ Cáp đang muốn tiếp tục giải thích một câu, lại nghe thấy một câu đợi chút.

- Là người của Tinh Vẫn đế cốc tôi.

Một Tiên Vương mặt mũi đầy đặn đứng bên Đế Văn Thành mau chóng giải thích với Đế Văn Thành, lúc này mới bước lên trước.

- Nguyên Thanh bái kiến Khai Tễ sư huynh, không ngờ sư huynh cũng đến sớm như vậy, tôi vì có chuyện, cho nên hơi chậm chút.

Vị Tiên Vương mặt mũi đầy đặn này sau khi bước lên, vẻ mặt tươi cười ôm quyền nói.

- Nguyên Thanh sư đệ, nơi bị khoanh vùng kia là địa bàn của Diệp tông chủ, Tinh Vẫn đế cốc chúng ta đừng động vào.

Tên Tiên Vương tên Khai Tễ sư huynh mau chóng nói, ngữ khí của y cũng vô cùng gấp gáp, nhưng vẻ mặt cũng biểu hiện nơi này không thể động vào.

- Diệp tông chủ? Ai là Diệp tông chủ?

Đế Văn Thành nghi ngờ nhìn Tiên Vương này hỏi, gã cảm thấy không đúng, nếu như đơn giản như vậy, nơi khoanh vùng này sớm đã có người cướp đi rồi, làm gì còn đợi đến khi bọn họ đến cướp chứ?

- Chính là Diệp tông chủ của Mặc Nguyệt Tiên tông, tên Diệp Mặc, Đế huynh, các anh tuyệt đối đừng động vào nơi đó, hắn chính là một tên điên...

Khi nói đến chữ điên này, Tiên Vương tên Khai Tễ này còn cẩn thận liếc nhìn tứ phía, hình như rất sợ Diệp Mặc đột nhiên xuất hiện.

- Là Diệp Mặc nào? Anh có hình của hắn không?

Đế Văn Thành lập tức nhớ đến tên Diệp Mặc lúc trước một quyền đánh chết Nhai Dặc trên Tiên thuyền, nhưng gã lại cảm thấy không thể nào, nếu như là tên Diệp Mặc đó, quá đáng lắm cũng chỉ là tu vi Tiên Vương mà thôi, cho dù tốc độ tu luyện của hắn cực nhanh, tu luyện đến Tiên Vương trung kỳ rồi, cũng không có tư cách gì hung hăng càn quấy trong này.

Nơi khoanh vùng này, hơn nữa còn viết là nơi thu mua Tiên linh thảo của Mặc Nguyệt Tiên tông, cái này đâu chỉ là khoa trương hung hăng? Chính vì như vậy, gã mới không dám để Lệ Cáp động đến địa bàn của người ta.

- Có.

Khai Tễ nhanh chóng phác họa hình của Diệp Mặc trên không trung.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.