Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi -Nga Thị Lão Ngũ Thần

Chương 992: Chương 992: Sớm đã ra tay




Trong khoảnh khắc Diệp Mặc quyết định đánh lén, Tử đao liền được hắn vung ra, đồng thời vận chuyển công pháp tầng thứ nhất của “Tử Nhãn Thần Hồn Thiết Cát” tới cực hạn, hoàn tòan không để tâm bản thân bị thương liền vung ra “Thần Hồn Thứ”.

Đao thứ nhất “Huyễn Vân Phi Toàn Đao”, một đao này vừa được tung ra hoàn toàn không có sức để hồi chuyển được nữa. Sở dĩ Diệp Mặc không dùng “Huyễn Vân Thúc Nguyên Đao” là vì hắn biết rằng đối mặt với loại người đáng sợ như vậy, “Huyễn Vân Thúc Nguyên Đao” của hắn e rằng không thể lập được công lớn.

“Huyễn Vân Phi Toàn Đao” thêm vào “Thần Hồn Thứ” toàn lực đâm ra, có thể nói đây là chiêu thức tàn nhẫn nhất, lợi hại nhất mà từ trước tới giờ Diệp Mặc dùng để đánh nhau với người khác, huống chi còn có sự trợ giúp của “Vô Ảnh”. Không những độc với kẻ thù, mà cũng không chừa lối thoát cho chính mình.

“Tử Nhãn Thần Hồn Thiết Cát” của hắn thậm chí ngay cả chút thành tựu nhỏ cũng không có, cùng lắm chỉ là nhập môn mà thôi, toàn lực thi triển “Thần Hồn Thứ” đối với bản thân hắn cũng là sự tổn thương không nhỏ.

Với chân nguyên hùng hậu của Kim Đan tầng năm của Diệp Mặc, “Huyễn Vân Phi Toàn Đao” lúc này hoàn toàn không giống với uy lực thi triển đọ đao trước đây.

Ánh đao tím lượn vòng như lốc xoáy màu tím đầy trời vậy, không những dày đặc, thậm chí còn hình thành những cuộn xoáy màu tím thật sự, hoàn toàn bao vây lấy Mạc Thiên Lý.

Phạm vi mấy ngàn mét dưới chân của Diệp Mặc lướt qua chớp mắt, khi ánh đao cơn lốc màu tím vây lấy Mạc Thiên Lý, cả người Diệp Mặc đã theo đến.

Khi Diệp Mặc nhìn rõ khóe miệng của Mạc Thiên Lý khẽ cười nhạt, bỗng chốc giật mình, trong lòng liền dấy lên một dự cảm chẳng lành.

Cuối cùng thì hắn đã hiểu cảm giác không ổn trước đó là có từ đâu rồi, hoàn toàn là đến từ tiềm thức, cho rằng Mạc Thiên Lý không hề để mắt tới hắn. Thật ra Mạc Thiên Lý không những nhìn ra lần thứ nhất của hắn là giả vờ bị thương, mà đồng thời đã nhìn ra lần thứ hai của hắn cũng là giả vờ bị thương.

Sở dĩ y nói “niệm tình thân thế giàu có của mày, ta để đối thủ của mày chết trước”. Câu nói đó, hoàn toàn không phải là điều y muốn nói, mà là y muốn thông qua câu nói này để trong tiềm thức của bản thân hắn cho rằng y đã buông lỏng cảnh giác với bản thân. Nhưng khi y đối phó với bọn người Đồng Trung, lại đề phòng hắn từng giây từng phút, thậm chí là chuẩn bị sẵn với việc đánh lén của hắn.

Đồng thời trước đây y nói những lời như đã nhìn thấu trận pháp của hắn, và chế giễu trận pháp bao vây của hắn, đó là để hắn vô ý thức lơ là đề phòng y. Nhưng bản thân hắn lại trúng chiêu mà không hề biết, còn thầm tưởng rằng đã chiếm thế thượng phong.

Có thể nói sau khi hai người gặp nhau, Mạc Thiên Lý đã bắt đầu tiến hành công kích Diệp Mặc, nhưng hắn lại không hay biết gì, chờ đợi tính kế người khác.

Kết quả là bản thân hắn quả nhiên vào tròng, lại lựa vào lúc này để đánh lén y. Nên nói là Mạc Thiên Lý đã sớm có năng lực giết chết Đồng Trung, nhưng y lại chờ hắn ra tay.

Sau khi hiểu ra đạo lý này, Diệp Mặc bất chấp tất cả tiếp tục thi triển “Huyễn Vân Phi Toàn Đao”, hắn ngừng cơ thể của mình lại, chỉ vì hắn muốn rút lại “Tử đao”. Diệp Mặc biết rằng nếu đối phương có thủ đoạn nham hiểm gì, “Huyễn Vân Phi Toàn Đao” của hắn lúc nãy vẫn chưa thể một lần chém chết một cao thủ có tu vi cao như Mạc Thiên Lý, thay vì như vậy, chi bằng thu hồi lại bảo vệ mình.

Diệp Mặc vừa rút lại “Tử đao”, liền cảm thấy vô số sợi tơ đen tụ kết lại với tốc độ nhanh đến mức không thể dùng thần thức để quan sát được. Chớp mắt liền biến thành một họng súng to như ngón cái, không đợi Diệp Mặc có phản ứng gì, đã nhắm vào ngực của hắn. Đan điền của hắn lại có chút hoảng loạn, thậm chí có cảm giác áp lực rất nặng.

Tuy Diệp Mặc thấy rõ, những sợi tơ đen hình thành nòng súng kia, chính là những sợi tơ đen vừa nãy còn vây lấy kim chùy bát giác. Những sợ tơ này quả nhiên trong sự khống chế tùy ý của Mạc Thiên Lý, bỗng chốc quay sang công kích hắn, cũng có thể nói là bản thân hắn tự mò đến cho những sợi tơ này công kích.

Diệp Mặc cả “Tử đao” cũng không kịp vung ra để đỡ, hắn từng gặp qua vô số cao thủ Kim Đan, nhưng chưa từng gặp phải cao thủ nào có tốc độ nhanh như Mạc Thiên Lý vậy. Tốc độ này của y đừng nói là đánh lén hắn, dù là công kích hắn chính diện, bản thân hắn cũng chưa chắc tránh được. Nhưng tên này lại cẩn thận đến như vậy, còn phải ra chiêu đánh lén.

Nếu là tu sĩ bình thường thì lúc nãy đã sớm tuyệt vọng rồi, nhưng Diệp Mặc lại phun một ngụm máu ra, toàn lực vận chuyển “Thần Hồn Thứ”, dù có chết, cũng phải kéo theo tên nham hiểm này.

Khi những sợi tơ đen tích tụ lại to như ngón cái của Mạc Thiên Lý sắp sửa đâm vào ngực của Diệp Mặc, thì cảm giác bị đè nén trong ngực của Diệp Mặc bỗng mất đi, những sợi tơ kia cũng dừng lại.

Diệp Mặc càng sẽ không bỏ qua cơ hội mỏng manh này, “Tử đao” đã được vung ra, tuy với khoảng cách trước ngực hắn một tí, nhưng “Huyễn Vân Đệ Tứ Đao”, “Huyễn Vân Hành Ý Đao” được “Tử đao” phát ra đã hoàn toàn bị kích phát.

Diệp Mặc biết rằng, sự dừng lại lúc nãy không phải là Mạc Thiên Lý muốn tha cho hắn, mà là công lao của “Thần Hồn Thứ” của hắn, “Huyễn Vân Phi Toàn Đao” mà hắn phát động trước đó vì không được kích phát hoàn toàn, tuy phát ra ánh đao lốc xoáy đầy trời, nhưng với Mạc Thiên Lý mà nói lại không có bất kì tổn hại gì.

Ngược lại “Thần Hồn Thứ” lại cho Diệp Mặc niềm vui bất ngờ, chí ít cũng khiến cho sợi tơ đen đáng sợ kia của Mạc Thiên Lý dừng lại phút chốc… Nếu không thì, lúc này hắn đã toi đời rồi.

Diệp Mặc không kịp toát mồ hôi lạnh, “Huyễn Vân Hình Ý Đao” được hắn phát huy vô cùng nhuần nhuyễn, xoẹt ra vô số ánh đao.

Sở dĩ Diệp Mặc thi triển đao pháp này, là vì hắn cảm thấy điều đáng sợ của những sợi tơ đã kết thành hình dạng to như ngón cái của Mạc Thiên Lý tuyệt đối không đơn giản như vậy.

- A…

Mạc Thiên Lý rên lên một tiếng, rõ ràng vừa nãy đã trúng một cú đánh lén của Diệp Mặc, khóe miệng y chảy máu, nhưng liền cười nhạt một tiếng:

- Quả nhiên không làm ta thất vọng, không ngờ lại là pháp thuật thần thức công kích. Ta dùng bốn phần lực chú ý để đối phó với hai tiểu tử “Thương hội Ngạo Thành”, dùng sáu phần lực chú ý liên tục quan sát mày, mày lại vẫn có thể khiến ta bị thương, nhưng dù là như vậy, mày cũng phải chết cho ta…

Mạc Thiên Lý nói ra chữ chết, những sợi tơ đen to bằng ngón cái đã tiến gần đến ngực của Diệp Mặc bỗng phun ra bốn phía, biến thành vô số sợi tơ đen không đếm hết được, liền bao lấy Diệp Mặc ngay lập tức.

Đồng Trung ở bên cạnh nhờ có Diệp Mặc mà thoát chết đang ngây người ra nhìn Diệp Mặc và Mạc Thiên Lý, cùng với vô số sợi tơ đen đang vây lấy Diệp Mặc, sau lưng mồ hôi lạnh tuôn rơi lã chã.

Hóa ra khi nãy Mạc Thiên Lý đánh nhau với bọn họ, vẫn chưa dốc hết sức, bây giờ mới là toàn lực của y, những sợi tơ đen đáng sợ chi chít che phủ đất trời, Đồng Trung chỉ nhìn mà đã thấy rùng mình, càng đừng nói chi đến ngăn cản nó rồi.

Điều càng khiến y kinh hãi chính là, tên tu sĩ Kim Đan tầng năm kia. Hắn lại giả vờ nai tơ, trước đây bị thương trong tay y hoàn toàn là giả vờ, lúc này thì vô cùng mạnh mẽ, Đồng Trung cũng hiểu ra rồi, sở dĩ người ta giả vờ bị thương, không phải để đối phó với y, mà là vì Mạc Thiên Lý. Từ đây có thể thấy rõ ràng, trận pháp bao vây mà tu sĩ Kim Đan tầng năm kia bố trí, cũng không phải nhằm vào y, mà cũng là nhằm vào Mạc Thiên Lý.

Từ đầu tới cuối, mục tiêu của hai người bọn họ đều không phải là phía bên y, lòng Đồng Trung bỗng chùng xuống.

Thật là một tu sĩ Kim Đan trung kì đáng sợ, Đồng Trung lạnh cả người, tuy biết rằng Diệp Mặc không thoát được kiếp này, nhưng một tu sĩ Kim Đan tầng năm lại lợi hại đến mức này, đừng nói là nhìn thấy, dù là trước đây y cũng chưa từng nghe qua.

Nực cười là y và thiếu hội chủ còn tưởng người này là một tên nhà giàu mới nổi, là một tên cậu ấm.

Áo Kỳ Long ở bên cạnh còn chút hơi tàn cũng kinh ngạc nhìn Diệp Mặc, dù y cũng biết dưới một chiêu này của Mạc Thiên Lý, thì Diệp Mặc cũng sẽ chết chắc, nhưng rõ ràng là y đã hiểu ra câu mà Diệp Mặc nói trước đó có nghĩa gì.

Trước đó tên tu sĩ Kim Đan tầng năm này nói y là kẻ ngốc, tên bụi đời, rõ ràng là thật. Nếu không có Mạc Thiên Lý xen vào, tên tu sĩ Kim Đan tầng năm bị y coi như cỏ kiến này đã sớm giết ba người bọn họ rồi.

- Thế giới bên ngoài rất nguy hiểm, chưa tới Nguyên Anh thì đừng tùy tiện ra ngoài.

Cuối cùng thì Áo Kỳ Long cũng hiểu câu mà cha của y nói trước đây có nghĩa là gì rồi, rõ ràng là bản lĩnh của y ở Bắc Vọng Châu, hoàn toàn chẳng là cái thá gì cả. Sở dĩ người ta nể mặt y, không phải vì tu vi của y, mà là vì “Thương hội Ngạo Thành”.

Đừng nói là Đồng Trung và Áo Kỳ Long xem thường Diệp Mặc, dù là Áo Kỳ Long cũng biết Diệp Mặc sắp chết, trong lòng y thở phào nhẹ nhõm, đồng thời cũng thầm nghĩ tên tu sĩ Kim Đan tầng năm này e rằng là tu sĩ Kim Đan tầng năm khó đối phó nhất mà y từng gặp.

Nếu không phải Mạc Thiên Lý y chú ý cẩn thận, áp dụng công kích tâm kế đối phương, sau đó đánh lén, nói không chừng bây giờ vẫn không có cách nào chiếm được ưu thế. Trước mắt đối phương đã bị “Tơ Ác Hồn” của y bao vây, dù là tu sĩ Nguyên Anh cũng chưa chắc có thể thoát được.

Nhưng Mạc Thiên Lý trước khi chưa chém chết đối phương, hoàn toàn không hề có ý thả lỏng hoặc khinh địch, không ngừng thúc giục tơ đen muốn xuyên thủng Diệp Mặc. Về phần Đồng Trung và Áo Kỳ Long bị thương đang ở một bên, hoàn toàn bị y phớt lờ.

Nếu nói ở đây vẫn có người không cho rằng Diệp Mặc sẽ chết, thì rõ ràng chỉ có mình Diệp Mặc mà thôi. Lúc này Diệp Mặc lại trở nên bình tĩnh, lần này coi như hắn không đoán sai. Những sợ tơi đen kì quái to bằng ngón cái kia còn có chiêu phía sau, quả nhiên bây giờ đã hóa thành vô số sợi tơ đen mảnh nhỏ.

Diệp Mặc biết rằng hắn hoàn toàn không thể bị những sợi tơ đen này đâm trúng, những sợi tơ này quá kì lạ rồi. Hắn cũng thầm mừng “Thần Hồn Thứ” đã giúp hắn tranh thủ được cơ hội phản kích.

“Huyễn Vân Hình Ý Đao” vừa được tung ra liền kích phát ra vô số ánh đao, những ánh đao này không còn như những ánh đao mà “Huyễn Vân Hình Ý Đao” được thi triển trước đó, rải rác trong không trung, mà như trận ánh đao tầng tầng lớp lớp, vô cùng chuẩn xác ngăn cản mỗi một sợi mảnh

Lúc mới đầu Mạc Thiên Lý còn không để tâm, khi y phát hiện tơ của mình không ngừng bị biến mất, cuối cùng cũng biết sắc, phân ra một sợi tơ đen trực tiếp lấy đầu của Đồng Trung và Áo Kỳ Long, sau đó đem những sợi tơ còn lại hoàn toàn công kích về phía Diệp Mặc. Những sợi tơ kia càng lúc càng nhiều, tốc độ cũng càng lúc càng nhanh.

Xem ra y muốn dùng tốc độ nhanh nhất để giết chết Diệp Mặc rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.