Chương 313 : Tịch, em muốn anh! 【2】
Cha thân ái... . . .
Tịch Giản Cận vốn là phiền não muốn đứng lên, rời cái phòng này đi, đem toàn bộ không gian để lại cho cô nói chuyện yêu đương.
Nhưng khi nghe được ba chữ này, động tác của anh, liền cứng rắn dừng lại ở trên ghế sa lon.
Bạc Sủng Nhi cúp điện thoại, đem điện thoại ném lên giường, ngay sau đó cả người cũng bò lên giường, hai chân nhếch lên, vẫn dao động, trắng trắng mềm mềm, ánh nắng chiếu xuống, dao động đến làm người ta hoa cả mắt, miệng đắng lưỡi khô.
Cô có vẻ như là tâm tình vô cùng tốt, trên khuôn mặt nhỏ nhắn còn mang theo nụ cười, xinh đẹp không gì sánh được, tay nhỏ bé của cô, bám lấy cằm, nhìn chằm chằm khuôn mặt tuấn mỹ phi phàm của Tịch Giản Cận, phát hiện hơi thở lạnh lung của người đàn ông, đã tiêu tán không ít, lúc này cô mới vươn tay, chậm rãi chỉ chỉ ly sửa tươi trên bàn, nói: “Đưa cho em!”
Tịch Giản Cận cầm lên, đưa cho cô, thủy chung không có liếc mắt nhìn Bạc Sủng Nhi.
Bạc Sủng Nhi thì vui vẻ nhận lấy, đáy lòng mỹ mãn nghĩ tới, thì ra là, Tịch Giản Cận thật sự quan tâm cô... . . . Mới vừa rôi anh rõ ràng là đang ghen... . . .
Đáy lòng của cô, ức chế không được tràn đầy ngọt ngào, phảng phất như cô đang sống trong một thế giới tràn ngập hạnh phúc.
Bạc Sủng Nhi uống xong sữa tươi, Tịch Giản Cận vẫn cũng không có mở miệng nói chuyện, cô đem cái ly không đặt ở trên bàn, mới vươn tay, ở trước mặt Tịch Giản Cận quơ quơ, rồi nói: “Tịch, không phải anh muốn nói gì sao?”
Tịch Giản Cận quay đầu, nhìn chằm chằm vẻ mặt Bạc Sủng Nhi một hồi lâu, mới tiếp tục lặng yên quay đi.
Bạc Sủng Nhi thoáng cái từ trên giường nhảy xuống, nhảy tới trước mặt Tịch Giản Cận, vẻ mặt dí dỏm khả ái, duỗi ra ngón tay, chọc chọc lồng ngực Tịch Giản Cận, mới mở miệng: “Tại sao không nói chuyện?”