Thịnh Đường Phong Lưu Võ Trạng Nguyên

Chương 559: Chương 559: Gia sự tốt. (2)




Tần Tiêu mê hoặc nhìn qua Thượng Quan Uyển Nhi:

- Ngươi nói cái gì đấy, ta sao nghe không hiểu? Ta ngày hôm qua say bất tỉnh nhân sự, cái gì cũng không biết ah!

Lý Tiên Huệ nhẹ nhàng véo tai của Tần Tiêu:

- Nhân tiện nghi còn khoe mã, ngươi còn là đại trượng phu sao? Không tệ nha, mượn rượu làm gan, rõ ràng tiến vào phòng của Mặc Y, sau đó giày vò hơn nửa đêm, khi dễ hai tỷ muội người ta. Nói đi, ngươi định làm như thế nào đây?

- Hắc...

Tần Tiêu có chút cười xấu hổ:

- Có thể làm sao, việc nhà, còn không phải dựa vào Tiên nhi làm chủ sao?

- A, ném khoai lang phỏng tay cho ta?

Lý Tiên Huệ cười mắng, hạ giọng:

- Trong chốc lát Tử Địch tỉnh ngủ, xem nàng phát bưu thu thập ngươi thế nào!

- Thu thập ta, không có lầm chứ!

Tần Tiêu oan khuất kêu lên:

- Ta ngày hôm qua là người bị hại các ngươi biết không? Hoàn toàn là đối tượng bị lăng nhục a.

Hai nữ tử lập tức cười tới đau hông, còn kém là không ngồi được.

Tần Tiêu tùy ý bọn họ cười một trận, mặc dù có một chút chột dạ, nhưng suy nghĩ có Mặc Y bảo kê, Tử Địch nha đầu ngốc có lẽ cũng không có khóc náo đâu.

Đúng lúc này trong phòng Mặc Y truyền ra tiếng kêu to.

- Tỷ tỷ!

Trong Tần Tiêu run lên: Tiểu ma nữ tỉnh, chạy nhanh thôi!

- Ta đi làm!

Tần Tiêu ném chén lại. Nhanh chân chạy đi.

Lý Tiên Huệ nhìn bóng lưng Tần Tiêu thì cười yếu ớt lắc đầu, nhìn Thượng Quan Uyển Nhi nói ra:

- Uyển nhi, việc này còn phải nhờ chúng ta giúp đỡ rồi. Tử Địch cũng không phải ngoại nhân, cũng là hảo tỷ muội của chúng ta, sớm muộn sẽ là người của lão công. Đêm qua đã xuyên qua giới hạn, cũng là bớt việc. Chúng ta đi vào tâm sự với nàng nhé.

Thượng Quan Uyển Nhi cười khanh khách lên. Bất đắc dĩ nói ra:

- Hắn ngược lại tốt, gây họa phong lưu có chúng ta cản phía sau. Tiên nhi, ngươi làm hư hắn đấy!

Hai nữ tử thản nhiên đi vào phòng của Mặc Y, Tử Địch đang hoảng sợ dùng chăn che nửa người, trong ánh mắt còn có chút ai oán cùng nộ khí. Vừa nhìn thấy Lý Tiên Huệ cùng Thượng Quan Uyển Nhi tiến vào, vừa thẹn vừa sợ chui vào trong chăn, cầm chăn che kín đầu.

Hai nữ nhịn cười, đi đến bên giường ngồi xuống, sau đó vỗ mông của Tử Địch:

- Đã dậy rồi, chớ né, chuyện này chúng ta biết rõ.

Tử Địch trong chăn noi:

- Mắc cở chết người! Ta không đi ra!

Hai nữ cười cười, sau đó cùng tiến vào trong chăn, bắt đầu tư tưởng giáo dục dài ba giơ. Tử Địch nghe xong thì cảm thấy hai nàng giống như mụ tú bà vậy, đang khuyên bảo một tiểu hài tử nhảy vào trong hố lửa, lúc này hô to mắc lừa, muốn khóc rống lên thì Mặc Y cũng tới, câu nói đầu tiên giải quyết vấn đề:

- Lão công còn chưa muốn ngươi đấy. Nếu lại náo ta sẽ làm chủ gả ngươi cho Thiết nô!

Tử Địch lập tức câm như hến, u oán nhìn qua Mặc Y:

- Tỷ tỷ. Là ngươi mang xấu ta! Ngươi gạt ta, đã nói chơi tốt. Kết quả thiếu chút nữa bị xú nam nhân kia chơi chết. Ta hận ngươi, từ hôm nay trở đi ta chính là phu nhân, phải nấu cơm đưa cơm, A... A... A....

Ba nữ nhìn bộ dáng của Tử Địch bộ dáng dở khóc dở cười. Mặc Y tiến lên ôm lấy nàng:

- Hảo muội muội, ngươi chớ ngu. Trong lòng ngươi không phải không thích lão công, tại sao lại giả bộ dáng không tim không phổi vậy chứ? Nữ nhân sao, cuối cùng vẫn phải lập gia đình, đây chính là chuyện cả đời. Có thể gả cho lão công chính là phúc khí của chúng ta tu luyện tám đời đấy? Nếu như gả ngươi cho người ngoài lão công, lão công cùng tỷ tỷ sẽ không chịu. Còn nói đêm qua không phải ngươi vụng trộm tiếng vào rình coi sao, cũng không có bắt buộc ngươi nha.

Tử Địch tiến vào trong ngực Mặc Y, giống như cười giống như khóc nói:

- Bị các ngươi đả bại, các ngươi hợp lại khi phụ ta, còn chủ động giúp xú nam nhân kia nạp thiếp.

Tần Tiêu cưỡi ngựa, quen việc dễ làm đi vào trong hoàng cung, ngồi vào bàn công tác Hoàng Thành Ngự Suất Ti. Đúng lúc Phạm Thức Đức cùng Bùi Diệu Khanh đang thương nghị tình hình hôn lễ mấy ngày sau sẽ diễn ra, sau đó liền đem suy nghĩ tham tường Tần Tiêu quyết định, thuận đường sớm chúc mừng Tần Tiêu.

Tần Tiêu vẻ mặt vui vẻ cảm tạ bọn họ, tinh tế nhìn qua nghi thức an bài, không khỏi nhíu mày nói ra:

- Tại sao dùng nhiều người như vậy? Tả hữu Kim vệ được thuyên chuyển một ngàn người, còn vận dụng Vạn kỵ cùng Vũ lâm quân, Hoàng Thành Ngự Suất Ti Thân Dực Phủ cũng xuất động toàn bộ. Có cần phải như vậy?

- Đương nhiên là cần!

Phạm Thức Đức nói ra:

- Đây là chuyện mà hoàng đế bệ hạ dặn dò. Bệ hạ nói, ba ngày sau hôn sự của Đại Đô Đốc phải đồng thời lấy hai công chúa, đây là đại hỷ sự trăm năm khó gặp của hoàng gia, không thể hồ đồ. Nghe nói quan viên hoàng thành ngoài Ngũ phẩm đều tới toàn bộ. Đặc phái viên các nước trong Hồng Lư Tự cũng sẽ tới chúc mừng. Mặt khác, tất cả vương công hoàng thất phải có mặt.

- Không phải chứ, hai hôn sự nhập một, làm sao tốt!

Tần Tiêu luôn miệng nói:

- Hoàng đế sẽ không ủy khuất con gái mình chứ? Ta cùng với Tiên nhi đã sớm thành thân rồi, đây chỉ là hôn lễ bổ sung, nhưng mà Kim Tiên công chúa nhưng mới vừa lấy chồng, đây không phải làm cho Tiên nhi đoạt danh tiếng của nàng, không có nhạc dạo sẽ mâu thuẫn a!

Phạm Thức Đức cùng Bùi Diệu Khanh lắc đầu:

- Những chuyện này ty chức cũng không rõ ràng.

Trong lòng Tần Tiêu âm thầm suy nghĩ một hồi: Vẫn đi hỏi Lý Long Cơ, đây là có chuyện gì.

Tâm ý nhất định Tần Tiêu đi tới đông cung, đi gặp Lý Long Cơ.

Lý Long Cơ nhếch miệng cười cười, bảo Tần Tiêu ngồi xuống an tâm chớ vội, sau đó nói:

- Kỳ thật chủ ý này không phải người khác, chính là muội tử của ta đưa ra. Đại ca khả năng còn không hiểu Trì Nguyệt, tuy nàng ở trong hoàng tộc, nhưng từ nhỏ đã tiết kiệm. Hơn nữa nàng thuở nhỏ ưa thích tu đạo, cảm thấy phù hoa danh lợi không hứng thú. Hôn lễ với nàng cũng không trọng yếu, chỉ cần phu thê sau này sống tốt là được, có cái gì khó đâu?

Tần Tiêu mỉm cười một hồi:

- Xác thực là rất khó được. Không nghĩ tới trong hoàng tộc còn có người như vậy. Thái tử điện hạ, bộ dáng muội muội của ngươi dài ngắn thế nào? Tuy ta đã từng gặp qua, nhưng mà chưa nhìn được bao nhiêu cái.

- Như thế nào, còn sợ Lý gia gả nữ nhân xấu cho ngươi sao?

Lý Long Cơ cười nói:

- Trì Nguyệt sao, thanh tú tiểu lung linh. Tính tình cũng cùng tướng mạo rất đẹp, tú tú khí khí, thanh âm nói chuyện thật nhỏ. Ngươi là đại tướng quân trên chiến trường uy phong bát diện, nhưng mà nói chuyện thô cuồng sẽ làm cho nàng sợ đấy.

Tần Tiêu cười khổ nói:

- Trong nhà của ta có một ít người, cũng không phải im lặng, không có một khắc yên tĩnh. Nàng đi qua chắc không quen.

- Đây là chuyện của ngươi, ta không xen vào.

Lý Long Cơ không liên quan khoát tay:

- Ngươi mang theo mấy vạn quân rồi, còn sợ trị không được mấy đàn bà? Chuyện nhà mình nên tự xử lý đi thôi.

Trong lòng Tần Tiêu âm thầm cầu nguyện: Tiên nhi, Uyển nhi, Mặc Y cùng Tử Địch, bốn người các nàng rất quen thuộc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.