Tần Tiêu nói:
- Đầu tiên, bốn người Triệu tiểu thư bọn họ nghĩ ra diễn tiểu xiếc mượn xác hoàn hồn thì có lẽ bị ngươi vô tình phát hiện
ra, ngươi liền cho rằng đây là cơ hội, lúc này ra mặt trợ giúp cho bọn
họ. Từ thôn Cổ Tang trộm thi đến Mạc Vân Nhi chết bất đắc kỳ tử, đều là
một tay ngươi thu xếp a? Cùng lúc đó ngươi nhìn ra Đỗ Viễn Sơn chính là
nhân vật hư tình giả ý háo sắc tham tài vì vậy cùng hắn mưu đồ diễn một
vỡ kịch cho tới bây giờ mới diễn xiếc chú rể say khướt nhảy sông tự vận.
- Bởi như vậy Cổ Tô Toàn chết và Cổ lão gia lưu lại tài sản rơi vào tay
của Mạc Vân Nhi. Bởi vì Cổ lão gia lúc trước đã nói chỉ cần Cổ Tô Toàn
kết hôn thì sẽ giao một nửa tài sản và gia nghiệp cho hắn. Có thể Mạc Vân Nhi căn bản chỉ là con cờ của ngươi thôi, nàng chính là do ngươi
dẫn vào và điều khiển, đến lúc đó muốn vơ vét tài sản thế nào cũng là
chuyện dễ dàng.
Lúc này Cổ Như Hải vội la lên:
- Đợi một
chút, đại nhân. Chuyện chú rể nhảy sông tự vận là chuyện gì thế? Nghe
nói tất cả mọi người tận mắt thấy con của thảo dân lao xuống nước mà,
tại sao bây giờ con của thảo dân lại bị giam trong tủ quần áo?
Tần Tiêu có chút dương dương tự đắc:
- Đây chính là thủ đoạn cao minh của Đoạn Như. Khởi điểm ta cũng không có nghĩ thấu là chuyện gì xảy ra, sau khi nha dịch tới tìm ta thì ta mới
biết vớt lên được thi thể của Đỗ Viễn Sơn thì tất cả mọi chuyện ta đều
rõ ràng.
Đoạn Như cười lành lạnh, khinh thường nói:
- Ta ngược lại mà nhìn, Khâm Sai đại nhân nói đã rõ ràng là như thế nào?
Tần Tiêu nhìn qua Đoạn Như liền nói:
- Đầu tiên đêm nay cả chuyện ngươi và Đỗ Viễn Sơn dự mưu tốt cũng là vì
cái gì, Đỗ Viễn Sơn biết rõ chúng ta tại đang tìm hắn ở bốn phía nên hắn mạo hiểm dẫn theo Triệu tiểu thư trốn vào trong Phiêu Hương Lâu. Hắn
rất thông minh, biết rõ nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất,
chúng ta cũng không nghĩ ra bọn họ lại trốn ở dưới mắt của mình. Đáng
tiếc Đoàn lão bản ngươi đã cho dừng sinh ý của Phiêu Hương Lâu nên làm
cho ta sinh nghi, vì vậy ta liền phái người điều tra, quả nhiên tìm được Triệu tiểu thư. Có lẽ thời điểm này Đỗ Viễn Sơn còn có chuyện cần làm
nên không ở lại trong Phiêu Hương Lâu. Chuyện hắn muốn làm chính là mặc
quần áo chú rể đi vào phòng tân hôn, ta nói đúng không Đoàn lão bản.
Đoạn Như hừ lạnh một tiếng, từ chối cho ý kiến.
Tần Tiêu nói tiếp:
- Đợi khách mời và Cổ Tô Toàn đều say mềm thì hắn đi vào trong phòng hoa
chúc, đột nhiên ngươi ra tay chế trụ Mạc Vân Nhi cùng Cổ Tô Toàn, mà Đỗ
Viễn Sơn thì tóc tai bù xù giả vờ bị điên loạn, sau đó mượn nhờ cảnh đêm chạy ra khỏi sảnh đường và làm ra bộ dạng Cổ Tô Toàn say rượu nổi điên
nhảy sông tự vận. Đến lúc đó ngươi lại đem Cổ Tô Toàn đang hôn mê ném
vào trong nước sông chết đuối. Bởi như vậy cả kế hoạch này hoàn mỹ! Đây
chính là kế hoạch mà ngươi và Đỗ Viễn Sơn lập thành. Đáng tiếc Đỗ Viễn
Sơn cũng chỉ biết một bộ phận và hắn hoàn toàn không thể tưởng được
ngươi lại theo sát phía sau diệt khẩu hắn rồi ném thi thể vào trong
nước.
Mọi người cả kinh nói:
- Một bộ phận?
Mạc Vân Nhi kinh hãi thét lên:
- Đoạn ma ma, tại sao ngươi lại làm vậy? Ngươi trước đó không phải đã nói với ta rồi sao! Ngươi nói sẽ giúp ta chỉ cầu một ít tiền xài, sau đó ta sẽ có nơi quy túc tốt...
Đoạn Như oán độc nhìn qua Mạc Vân Nhi, cũng không nói gì. Mạc Vân Nhi sợ tới mức lui ra phía sau hai bước.