- Đây cũng là "Tri kỷ" ắt
không thể thiếu một cái. Về phần "tri bỉ", cũng phải từ trong triều đình của quân địch quan sát, lại đến mỗi một chi tiết ki lâm trận đối địch,
cũng không thể có sơ hở. Tam quốc chí ngươi khẳng định là đã xem qua rồi chứ? Ở đó, sẽ không thiếu ghi chép kế phản gián, gián điệp, báo cáo
láo, loại lợi dụng triều đình quân địch trận điển hình này khiến cho đối phương triệt để bại trận. Ngay cả nhân vật như Chư Cát Lượng cũng nhiều lần trúng kế. Hoặc giả, biết rõ là kế, cũng muốn trúng kế. Do đó, quân
đội yếu hại không phải ở chỗ tướng lĩnh có bao nhiêu cường hãn, sĩ tốt
ngựa binh khí có bao nhiêu tinh nhuệ, mà là hậu trường chính trị của đối phương. Đã hiểu được chưa?
- Đã hiểu rõ.
Quách Tử Nghi liên tục gật đầu:
- Sư phụ nói những lời này, tất cả đều là không có trên sách vở.
Tần Tiêu cười cười:
- Ừm, hiểu được là tốt rồi. Kỳ thực những thứ này trong sách cũng có,
chỉ là ngươi không có bị vây trong hoàn cảnh cụ thể, còn thể hội không
được ý tứ trong sách. Ta chỉ điểm một chút, ngươi đã rộng mở trong sáng. Theo ta đây, kỳ thực cũng không có gì có thể dạy cho ngươi. Binh pháp
thao lược, ngươi từ trên sách vở học được không ít. Võ nghệ cung mã,
ngươi cũng không kém, tối đa chính là ở trong Đặc Chủng Doanh tập luyện. Học thêm một vài thứ thực dụng. Ta có thể dạy ngươi cũng chính là những tư tưởng khác với thời đại hiện tại này, trọng điểm ngược lại không
phải là làm thế nào bắn tên, hay chém giết ra sao.
Quách Tử Nghi có chút buồn bực lắc đầu:
- Thế nhưng, những thứ này hiện tại xem ra đều thật hư vô mờ mịt...
Tần Tiêu cười nói:
- Có thể là vậy đi, thế nhưng không tiếp thụ những tư tưởng này, tương
lai khi chân chính tiếp xúc, làm sao có thể đủ ứng phó với hành động
đây? Những thứ này là trên "chiến lược vĩ mô", nhất định phải làm đến
trong lòng thấu hiểu trước. Nhìn xa trông rộng, từ chỗ nhỏ nhất bắt tay
vào làm mới có thể làm tướng quân tốt. Hoặc giả nói, nguyên soái tốt.
Tướng quân và nguyên soái khác nhau là ở đứng trên độ cao khác nhau. Một vị tướng quân tốt, có thể ở trên chiến trường đánh đâu thắng đó; không
gì cản nổi khiến địch nhân nghe tin đã sợ mất mật. Điều này đối với
ngươi mà nói, ta tin tưởng vấn đề không lớn. Ở trong quân tôi luyện vài
ba năm, ngươi có thể làm được. Nhưng một nguyên soái tốt, có thể mang
đến thắng lợi cho cả tràng chiến trạnh, có đủ năng lực xoay chuyển càn
không. Muốn làm được điểm ấy, chỉ dựa vào thời gian là không đủ, còn
phải cần tâm.
Quách Tử Nghi hưng phấn không ngớt:
- Sư phụ, ngươi nói những lời này quá mới mẻ. Ngươi làm sao biết được
những điều này vậy? Tử Nghi nhận thức các tướng quân cũng không ít.
Hướng bọn họ thỉnh giáo, đại khái là chỉ điểm ta một ít cung mã, tối đa
cũng chính là dạy ta thời gian có một chút nên chú ý những thứ gì, có
những bí quyết nào thôi.
Tần Tiêu cười ha hả nói:
- Kỳ thực tính đến đây. Sách, ta là khẳng định không có đọc nhiều hơn
ngươi. Thế nhưng ta có một thói quen lớn nhất, chính là lĩnh hội. Xem
xong một quyển sách, ta có thể một chữ cũng không nhớ rõ. Thế nhưng ý
nghĩa của nó ta lại nói được. Cũng chính là có thể lý giải được nội dung và tinh túy mà quyển sách đó muốn biểu đạt. Vừa rồi nói những lời này,
ngươi coi như là ta sau khi đọc sách tổng kết ra được đi.
Quách Tử Nghi gật đầu:
- A... Sư phụ, học sinh muốn nói một câu không lễ phép, hắc hắc!
- Nói đi!
Quách Tử Nghi cười cười nói:
- Chiếu theo như sư phụ nói vậy, người như Tiết Nột, Vương Tuấn, tối đa
cũng chính là có thể làm tướng quân chứ không làm nguyên soái được? Nói
như thế, chỉ có người như sư phụ mới xứng làm nguyên soái, thống lĩnh
thiên hạ binh mã đúng không?
- Ha ha!
Tần Tiêu cười lớn:
- Ngươi nghĩ thế nào thì coi như thế đi. Cũng không có gì không thể. Chỉ bất quá, sự thực thường thường cũng không như ý người nha. Những lời
này quá mức cuồng vọng phiêu miểu, trước không nói. Vừa rồi nói đến
chiến lược, chúng ta mà nói đến nói chi tiết hơn về thứ này. Chúng ta
ngày hôm nay nói một chút, bàn về một vài lý niệm tác chiến truyền
thống. Tỷ như nói trong tư tưởng truyền thống nói " lấy mạnh thắng yếu", "lấy đông thắng lẻ". Đây là lý niệm chiến tranh thực dụng nhất cũng là
đơn sơ nhất. Ta đây liền lấy thủ hạ Đặc Chủng Doanh của ta để làm chứng
minh.
Quách Tử Nghi vội vàng nói:
- Tử Nghi tuy rằng chỉ cùng các tướng sĩ Đặc Chủng Doanh huấn luyện một
ngày, nhưng bọn hắn quá khiến ta giật mình! Nhìn tướng mạo xấu xí, nhưng thân thủ thực rất lợi hại! Hơn nữa chiêu chiêu thực dụng, chiêu chiêu
trí mạng, không có một chút động tác võ thuật đẹp mắt. Trang bị sử dụng
cũng là cực kỳ mới mẻ. Sư phụ ngươi xem, ngày hôm nay Hình tướng quân có đưa ta một bộ nhuyễn giáp thiếp thân, đao chém không đứt, nước lửa
không xâm phạm được, thực sự là quá thần kỳ.
Quách Tử Nghi hưng phấn đứng dậy, búng áo bông trên người, bên trong quả nhiên đang mặc một kiện nhuyễn giáp.
Tần Tiêu cười nói:
- Những thứ này, kỳ thực đều chỉ là đồ vật bên ngoài. Ta bồi dưỡng ra
Đặc Chủng Doanh chính là bởi vì chiến tranh không mang tính không xác
định và ngẫu nhiên. Trên chiến trường, chuyện gì cũng đều có khả năng
xảy ra. Chiến tranh, vốn có chính là một hồi hành vi ta lừa ngươi gạt.
Song phương chiến tranh, đều phải cố gắng làm được ý đồ ẩn dấu bản thân, hơn nữa phải biết rõ ý đồ của địch nhân. Bất luận một chi tiết nhỏ nào
cũng đều có khả năng cải biến thắng bại của chiến tranh. Đặc Chủng
Doanh, chính là vì loại chi tiết nhỏ này mà sinh.
- A, hiểu rồi.
Quách Tử Nghi bừng tỉnh đại ngộ nói:
- Cũng giống như thời gian Huyền Vũ môn, Đặc Chủng Doanh bắt giữ Võ Ý
Tông để phòng giữ Huyền Vũ môn. Bắc nha quần long vô thủ một hồi thiên
lý?
- Đủng rồi, không tệ! Còn bao gồm cả đột kích Huyền Vũ môn, đánh mở cửa thành, đến cuối cùng bắt giữ nhị Trương cầm đầm.
Tần Tiêu nói rằng:
- Đặc Chủng Doanh dùng thiết nỗ và nỗ tác, bao gồm bọn họ luyện tập leo
đá để có thân thủ linh hoạt đều là điều địch nhân không tưởng được. đây
cũng là phù hợp với thảo luận xuất kỳ bất ý, công kỳ bất bị trong binh
pháp. Nói đến, hiện tại tướng sĩ Đặc Chủng Doanh có thể lấy một địch
trăm. Thế nhưng ba mươi tướng sĩ Đặc Chủng Doanh đối mặt với ba nghìn
phủ binh, chính diện xung đột chiến đấu thật sự căn bản là không có phần thắng! Ba nghìn phủ binh loạn tiễn bắn ra, dưới gót sắt đạp điên cuồng, ai có bản lĩnh giữ mạng đi ra được? Thế nhưng, nếu như đem Đặc Chủng
Doanh ẩn dấu, làm một chi lực lượng địch nhân nghĩ không ra được, làm
một số việc rút củi dưới đáy nồi, vậy sản sinh hiệu ứng, lại cũng không
phải là giết chết ba nghìn phủ binh đơn giản như vậy. Có đôi khi, như
vậy đã có thể xoay chuyển cục diện của một hồi chiến tranh!
- Tỷ như nói, đem thống suất địch nhân ám sát chết?
- Đúng!
- Thế nhưng...
Quách Tử Nghi có chút do dự nói rằng:
- Như vậy, không phải có vị tướng nói nhân nghĩa sao?
- Ha ha!
Tần Tiêu cười nói:
- Tử Nghi, ta hỏi ngươi, chiến tranh truy cầu là cái gì?