Thịnh Đường Phong Lưu Võ Trạng Nguyên

Chương 800: Chương 800: Tất cả đều vui vẻ. (2)




- Dạ, bệ hạ!

Diêu Sùng ứng tiếng, trong lòng thầm nghĩ: Bệ hạ đúng là hiểu được xem xét thời thế, dùng người đúng phương pháp. Đem gia quyến Tần Tiêu mời đến kinh thành, thứ nhất tận hiếu, thứ hai ngăn lời đồn đãi nhảm nhí làm yên ổn lòng người...

- Nga, còn có một việc ngươi tự mình đi làm, nhớ rõ cần điệu thấp, giữ bí mật.

Ánh mắt Lý Long Cơ sáng ngời nhìn Diêu Sùng.

Diêu Sùng ngầm hiểu:

- Bệ hạ muốn vi thần đi Hoa Sơn?

- Phải, chuyện này cần làm cẩn thận một chút.

Lý Long Cơ mỉm cười:

- Vị muội muội kia của trẫm đã lâu không gặp mặt, tới thanh minh mời nàng cùng Ngọc Nguyệt công chúa Lý Tiên Huệ cùng đi Lạc Dương bái tế, thay Tần Tiêu hết hiếu đi.

Cùng lúc đó tại U Châu cũng đang trong một không khí bận rộn.

Vừa qua năm mới, Tần Tiêu bận rộn hơn nhiều. Trải qua một cuộc đại chiến, xử lý hậu quả sau cuộc chiến có thể nói là bận rộn vô cùng. Cần trợ cấp cho những tướng sĩ hi sinh, lại phải chỉnh biên lại bộ đội, trang bị, ngựa, quân lương, lương thảo đều phải phân phối một lần nữa. Tả Uy Vệ đại tướng quân Lý Tự Nghiệp bị trọng thương đang nghỉ ngơi điều dưỡng, Tần Tiêu phải tự mình đi xử lý các công việc trong Tả Uy Vệ, không dám nhờ tay người khác. Mặt khác trong Hổ Kỵ sư của hắn cũng đã hi sinh hơn ngàn người, nên bổ sung cùng mở rộng. Hiện tại trong Liêu Đông quân có Hề tộc cùng binh lính Khiết Đan gia nhập, những người này là trời sinh chiến sĩ. Nếu như có thể thu nạp tổ chức lại biên chế, sau đó huấn luyện cùng quản chế, không thể nghi ngờ có thể làm cho Hổ Kỵ sư càng thêm lớn mạnh. Người Hề cùng người Khiết Đan là dân tộc sống trên lưng ngựa, chỉ cần cho họ trang bị đầy đủ, huấn luyện theo hệ thống, không thể nghi ngờ có thể làm sức chiến đấu của Hổ Kỵ sư tăng thêm một cấp bậc.

Mặt khác còn một việc khẩn cấp trước mắt chính là xây lại Doanh Châu. Khu vực này tuy xem như đã trở lại Đại Đường, nhưng mấy năm qua luôn bị người Khiết Đan cùng người Hề chiếm lĩnh chăn nuôi, đã không còn được xem như một thành trì. Hiện tại chẳng những cần di dời dân chúng, dân phu, nhiệm vụ giới nghiêm của quân đội cũng thật quan trọng. Ngoài ra còn đại sự xây dựng Nhiêu Nhạc đô đốc phủ cho Hề tộc.

Tần Tiêu mời khâm sai Hà Bắc Tống Khánh Lễ cùng trưởng sử U Châu đại đô đốc phủ Khương Sư Độ đến, thương nghị suốt mấy ngày liền, cuối cùng đưa ra một kế hoạch thống nhất đem Hề tộc phân tán ổn định lại.

Nhân số Hề tộc chỉ hơn mười vạn người, xem như dễ an bài. Lý Đại Bô nhâm mệnh trở thành Nhiêu Nhạc quận vương cùng đô đốc Nhiêu Nhạc đô đốc phủ, xem như là trưởng quan cao nhất của bản thổ Hề tộc. Nhưng Tần Tiêu hiểu rất rõ ràng, không thể tiếp tục cho họ cơ hội thay đổi thất thường theo vết xe đổ ngày trước. Chức vị đô đốc của Lý Đại Bô phải bị mất quyền lực. Có một điểm xuất phát cùng tổng nguyên tắc như thế, Tần Tiêu quyết định điều động thanh tráng Hề tộc đi ra, hoặc sung quân vào trong Liêu Đông quân, hoặc đi Doanh Châu làm dân phu. Người già yếu có thể cho họ lưu lại bản thổ Hề tộc, mặt khác phái Phạm Thức Đức đi tới Nhiêu Nhạc đô đốc phủ làm trưởng sử, Đỗ Tân Khách suất lĩnh ba vạn binh mã tiến vào chiếm đóng biên phòng lãnh thổ Hề tộc. Đối với cách làm như thế đã khiến cho Liêu Đông quân cùng U Châu đại đô đốc phủ dấy lên tranh luận rất lớn. Thái độ của Tần Tiêu thập phần cứng rắn kiên trì quan điểm của mình, nhóm người Lý Đại Bô cũng có tâm tình chột dạ không lời nào để nói.

Tần Tiêu thượng tấu lên triều đình, giải thích cách làm của mình để nhận được sự ủng hộ cùng cho phép của triều đình. Hơn nữa hắn còn đưa lên một mật tấu riêng cho Lý Long Cơ, nói càng thêm rõ ràng:

- Man di Bắc Địch từ xưa vẫn luôn ngoan cố vô cùng. Trung Nguyên thường thường thắng mà không diệt, phủ mà không bình. Biện pháp khả thi duy nhất chính là đem bọn họ dung hợp. Mà dung hợp nói trắng ra là đem dân tộc của họ diệt sạch, ý nghĩa thường thường là đại giết hại cùng đại di chuyển. Trong lịch sử mỗi một lần dung hợp dân tộc đều làm như thế. Chỉ có cứng rắn cùng máu tươi mới có thể giải quyết được vấn đề căn bản, mưu cầu ổn định cùng hòa bình lâu dài. Trước mắt Đại Đường đối đãi với Hề tộc ân uy thịnh thi, bảo hộ bọn hắn thoát khỏi đại giết hại cùng diệt tộc, xem như đã thiên đại ban ân. Nếu không dùng thủ đoạn cứng rắn để cho họ triệt để dung nhập Hoa Hạ, chính là nuông chiều cùng dung túng.

Không ai dám cam đoan bao nhiêu năm sau bọn hắn có tiếp tục khơi dậy chiến loạn tranh chấp nữa hay không. Trước mắt Hề tộc đang mang ơn Đại Đường, thực lực Liêu Đông quân đủ chấn nhiếp Hề tộc. Mặc kệ bọn hắn có nguyện ý hay không, chỉ còn một lựa chọn, đó là phải triệt để dung hợp vào dân tộc Hoa Hạ! Thần đề nghị điều động tráng đinh Hề tộc bổ sung vào binh lực tổn thất của Liêu Đông quân, đảm đương dân phu xây dựng lại Doanh Châu. Những người còn lại có thể phân tán ra vào các quân phủ khác. Cho dù là mộ binh cũng có thể phái về địa phương khác, rời xa đông bắc. Mà dân chúng bình thường, Đại Đường đại khái có thể dựa vào tâm tính nhân ái chiếu cố, đem họ di dời đến địa phương cần dân cư của Trung Nguyên, cho họ tiền vốn cùng nghề nghiệp, từ nay về sau cắm rễ tại Trung Nguyên.

Tấu chương của Tần Tiêu không thể nghi ngờ giống như một quả bom nặng cân nổ vang trong triều đình. Đến U Châu được một năm, Tần Tiêu ngoại trừ đòi tiền đòi lương cần người, còn chưa từng chân chính đề cập tới quốc gia đại sự. Trước mắt hắn rõ ràng biết được mình sắp bỏ chức U Châu đại đô đốc, lại dứt khoát đưa ra đề nghị, ném đi củ khoai lang càng thêm phỏng tay cho hoàng đế cùng triều đình. Đến lúc đó cho dù hắn thúc ngựa chạy lấy người bỏ rơi chức vị đại đô đốc, việc này tự nhiên cũng sẽ có người đi xử lý.

Kỳ thật Tần Tiêu làm như vậy cũng là vì hiểu thấu tâm tư của Lý Long Cơ. Lúc trước khi còn ở Trường Cát, Lý Long Cơ đã lộ ra ý tưởng hoàn toàn giải quyết chuyện Bắc Địch xâm phạm biên giới. Trước mắt ý tứ đại dung hợp cùng đại di chuyển kỳ thật cũng chính là chuyện mà Lý Long Cơ suy nghĩ trong lòng. Nhưng điều này do biên cương đại tướng nói ra, càng có thể phù hợp được thực tế cùng nhất định phải làm. Cứ như vậy Lý Long Cơ càng thêm dễ dàng đạt được ủng hộ đến từ trong triều đình.

Làm xong việc này, Tần Tiêu đột nhiên có một loại khoái cảm vui sướng khi thấy người gặp họa. Hắn không thèm quản có thông suốt được hay không, trái lại hắn đã nói thẳng ra. Theo trên thực tế mà xem, muốn hoàn toàn giải quyết bắc hoạn đây mới là biện pháp khả thi nhất. Hề tộc chỉ là tiểu bộ lạc, đại khái có thể đem ra làm gương mẫu mà thực nghiệm xuống. Về phần nên làm cụ thể thế nào, chỉ có hoàng đế, đại thần triều đình cùng tân nhậm đại đô đốc U Châu gánh vác. Hắn chỉ là một tướng quân cầm binh, sau này chỉ cần mang binh đánh giặc làm tay đấm, chẳng phải khoái hoạt?

Từ mùng hai tháng Giêng đến mười lăm tháng Giêng, trong vòng nửa tháng mỗi ngày Tần Tiêu đều đến quân doanh, tự mình xử lý đủ công việc chỉnh biên lại quân đội.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.