“Nói đi, bây giờ anh
Kiều xuất hiện thì ngoài việc khiến người khác hiểu lầm, hoặc sợ tôi đi
nhầm xe, thì còn có nguyên nhân gì khác sao?”
Câu nói của anh ta
hôm đó quả thật đã khiến cô cảm động, nhưng mà Vãn Tình cũng không vì
thế mà mất lý trí. Không có lý do gì để một người đàn ông xa lạ có thể
tỏ ra ôn tồn như vậy với cô cả, chắc chắn còn có nguyên nhân khác.
Vãn Tình vẫn rất tỉnh táo cô hiểu rằng một người đàn ông tốt như thế thì sẽ không nhất kiến chung tình với một cô gái vừa mới ly hôn như cô. Đó là
tình tiết chỉ có trong tiểu thuyết mà thôi.
Vãn Tình nói rất rõ ràng nhưng đổi lại chỉ là nụ cười ảm đạm của Kiều Tân Phàm, anh ta đưa ngón tay bấm nút phát nhạc.
Tiếng nhạc du dương phát lên trong xe làm giảm bớt sự xa cách của hai người,
thậm chí còn không khiến người khác cảm thấy phiền, giống như Kiều Tân
Phàm vậy, vừa thu hút lại vừa có cảm giác tôn quý.
Ánh mắt Kiều Tân Phàm nghiêm túc tiếp nhận sự tò mò trực tiếp của Vãn Tình anh ta mở miệng nói:
“Như cô thấy đấy sự xuất hiện của tôi cũng không đơn thuần là tình cờ. Cho
đến hôm nay là lần thứ ba chúng ta gặp mặt, chưa nói đến thân quen, chứ
đừng nói đến có cảm tình. Tất cả những sự ràng buộc bất quá cũng chỉ là
do người khác hiểu lầm quan hệ giữa chúng ta. Nhưng những điều tôi sắp
nói ra đây thì đều không phải là nói đùa, tôi cũng không có ý xúc phạm
cô, tôi luôn mãi lo lắng về sự lựa chọn này. Bây giờ tôi muốn hỏi ý kiến của cô.”
Vãn Tình nhìn người đàn ông dù đang mỉm cười nhưng vẫn
khiến người ta cảm thấy nghiêm túc này, cô không tự chủ tỏ sự hiếu kỳ,
nhưng cô không thể hiện rõ ra mặt mà chỉ thoáng nhướng mày chăm chú lắng nghe.
“Nếu sau thời gian độc thân, cô chuẩn bị nghĩ đến việc hôn nhân, mà chưa có đối tượng xác định thì hãy nghĩ đến tôi.”
Kiều Tân Phàm nói xong lời này Vãn Tình cũng không lập tức trả lời mà chỉ nhìn anh ta hơi mím môi, sau đó anh ta lại bổ sung:
“Đương nhiên là gia cảnh của tôi rất tốt, có thể đạt đến yêu cầu của cha mẹ
cô, thậm chí có thể làm rạng danh nhà thị trưởng đây. Thể xác và tinh
thần tôi khỏe mạnh, không phải là gay cũng không bị HIV. Ngoài ra tôi
cũng được hưởng sự giáo dục đàng hoàng, không có khuynh hướng lệch khỏi
các quan niệm đúng dắn. Như vậy, cô có thể yên tâm.”
Ánh mắt anh
ta trong như nước, không hề có một chút tùy tiện nào giọng nói cũng rất
chân thành, như thể chỉ chờ cô tung tú cầu thì sẽ lập tức có được một
người chồng vừa lòng đẹp ý.
Đúng vậy, cả vẻ ngoài và tính cách của anh ta đều thuộc hàng thượng thừa.
Trang phục của anh ta không nhìn thấy nhãn hiệu đặc biệt, nhưng từ đầu đến chân đều có thể thấy được nhất định là hàng xa xỉ.
Chiếc xe này của anh ta cũng là thuộc dạng đời mới, rất thoải mái, ít nhất
cũng phải tốn mấy trăm triệu mới mua được, vả lại nhìn anh ta mà xem, sở hữu một chiếc BMW như thế này cũng chắn hẳn phải là con nhà giàu có.
Chưa nói đến cảm tình, đối với một cô gái đã từng ly hôn, lại còn đã từng đi xem mắt hai lần mà nói thì tất cả điều kiện này rất mê người, rất hấp
dẫn.
Nhưng nguyên nhân là chính những điều kiện này lại giống như miếng mồi béo bở dụ con mồi cắn câu. Vãn Tình vừa mới bị tình yêu làm
cho tổn thương, tự nhiên cô cũng sẽ không dễ dàng mắc câu.
“Một thứ thôi cũng đủ khiến cho tôi phải suy xét về lý do của anh rồi.”
Đôi mắt Vãn Tình trong trẻo, không hề tỏ ra xao động, ngược lại cô càng cảnh giác hơn.