Thịnh Hạ Vãn Tình Thiên

Chương 72: Chương 72: Sẽ phải gả cho anh (phần 3)




Khuôn mặt dịu dàng, đáng yêu của Vãn Tình lập tức trở nên hung dữ với Tạ Sáng sau khi rời khỏi phòng khám.

“Tại sao anh không giải thích rõ ràng chứ?”

Tạ Sáng nhìn ánh mắt đột nhiên thay đổi của Vãn Tình, anh ta nhíu mày, hơi đăm chiêu nói:

“Không có cách nào khác. Người già vốn cố chấp không chịu nghe giải thích rõ ràng, huống hồ đêm tối rồi mà tôi còn đưa một cô gái đến gặp ông.”

Giọng Tạ Sáng lúc này tỏ ra thờ ơ, Vãn Tình cũng không khách sáo:

“Ông ngoại của anh thật đáng thương, nếu như ông phải gặp tất cả những người phụ nữ của anh thì khẳng định là sẽ rối đầu lên mất.”

Quả nhiên sắc mặt Tạ Sáng trở nên cứng ngắc. Anh ta tức giận ra mặt, mắt như phóng ra lửa. Nhưng Vãn Tình chẳng hề sợ hãi.

“Hạ Vãn Tình, cô nghĩ rằng tôi và cô là đang đi xem mặt hay sao? Cô là người đầu tiên đấy, tuy rằng chỉ là khám bệnh thôi nhưng tôi thật sự là uống lầm thuốc rồi. Sớm biết vậy thì tôi đã mang cô đến bệnh viện rồi. Tôi thật quả là tự chuốc lấy rắc rối.”

Vãn Tình nhìn vẻ mặt Tạ Sáng, cô cũng không thèm phản ứng hay thắc mắc vì sao đột nhiên anh ta lại tức giận như vậy bởi vì bây giờ chân cô đã đỡ hơn nhiều, nên tâm tỉnh cũng khá hơn.

“Tạ Sáng, cảm ơn anh. Xem như ta huề nhau. Tạm biệt!”

Vãn Tình cảm giác đứng lên thoải mái hơn rất nhiều. Nói xong, cô chuẩn bị bỏ lại Tạ Sáng để về nhà. Không ngờ đột nhiên anh ta bắt lấy cánh tay cô:

“Hạ Vãn Tình, cô thiếu tôi một món nợ ân tình lớn như vậy, nói đi là đi sao?”

Vãn Tình bị Tạ Sáng bắt lấy cánh tay, cô không tránh đi mà chỉ tò mò nhìn anh ta:

“Vậy thì anh muốn thế nào đây? Trả tiền thuốc cho anh sao? Được thôi, cũng nên làm thế!”

Vãn Tình nói xong, cô thật sự mở ví tiền ra, nhưng lại nghe thấy Tạ Sáng nhả ra mấy lời lạnh lẽo:

“Hạ Vãn Tình, cô làm bạn gái của tôi đi.

Vãn Tình sửng sốt, nhất thời cô cười, ngay cả ánh mắt cũng là nụ cười trào phúng:

“Thì ra tốc đột theo đuổi phụ nữ của các hoa hoa công tử đều nhanh như nhau vậy. Thật xin lỗi, tôi không có hứng thú với loại công tử nhà giàu như anh. Tôi cũng không muốn ngày mai lúc thức dậy liền nghe bạn trai mình nói ‘Chúng ta chia tay đi!’.”

Vãn Tình nhìn khuôn mặt ưa nhìn của Tạ Sáng trở nên vặn vẹo, anh ta âm trầm trừng mắt nhìn cô:

“Được, Hạ Vãn Tình, tôi sẽ cho cô biết, loại công tử như tôi sớm muộn gì cũng sẽ khiến cô cam tâm tình nguyện làm bạn gái tôi.”

Vãn Tình nhìn dáng vẻ nghiến răng nghiến lợi của Tạ Sáng, cô không hề tức giận mà vung cánh tay ra, nói;

“Tôi sẽ mở to mắt mà xem, phí công thôi!”

Ánh mắt Tạ Sáng trở nên sáng ngời, Vãn Tình không thèm nhìn ánh mắt hứng thú của anh ta, cô dứt khoát bỏ đi. Hiện tại cô chẳng có hứng thú gì với đàn ông cả, nhất là loại đàn ông như Tạ Sáng.

“Con gái thị trưởng cùng với con trai bí thư tỉnh ủy, cô không cảm thấy rất xứng đôi sao?”

Tạ Sáng nói rất to, Vãn Tình chẳng thèm để ý đến, cô chỉ lo bước đi trên con đường của mình. Cô chỉ muốn làm Hạ Vãn Tình của cô mà thôi, chẳng có quan hệ gì đến thân thế và địa vị của anh ta cả.

Vãn Tình cho rằng việc cô gặp được Tạ Sáng chẳng qua chỉ là một việc vô tình mà thôi, nhưng cô quá lạc quan rồi, cô đã quên loại đàn ông hoa hoa công tử này thủ đoạn đến thế nào.

Sáng hôm sau thức dậy, cô phát hiện một chiếc BMW bóng loáng đang đỗ ở cửa, kỳ thật cũng không có gì quái lại cả, nhưng cái người đứng bên cạnh chiếc xe thì lại không thể tưởng tượng nổi.

“Tôi đến đón em đi làm!”

Đây là Tạ Sáng, cả người anh ta toát ra cảm giác cao ngạo mà thờ ơ, cặp mắt hoa đào cong cong. So với anh trai Hạ Vãn Dương của cô thì đây mới đúng là quần là áo lượt.

“Không cần, tôi tự có chân!”

Vãn Tình bước đi vẫn không tiện lắm, cô đang chuẩn bị lái xe đến nơi làm việc thì Tạ Sáng đã ngăn trước mặt cô.

“Có hai lựa chọn, để cho tôi đưa em đi, hoặc là tôi sẽ tìm đến văn phòng em.

Vãn Tình không muốn cãi vã, cô nhìn ánh mắt tràn đầy tự tin của anh ta, cô không nhiều lời, trực tiếp mở cửa xe ngồi vào

Cô thật sự rất sợ. Gần đây xảy ra nhiều chuyện không hay, danh dự của cô đã bị chà đạp rồi, lại thêm Tạ Sáng này nữa thì chẳng phải là ông Trời cố ý muốn cô nhục nhã hay sao?

“Cảm ơn anh ba, tôi là một con cá tình nguyện chết trong lưới rách, cũng muốn được nuông chiều.

Vãn Tình mạnh mẽ nói, cô nhìn Tạ Sáng thản nhiên lái xe, dáng vẻ đẹp trai mà tự tin của anh ta dường như là không hề nghe thấy cô nói gì cả

“Tôi đã nghĩ kỹ rồi, mặc kệ là Mạc Lăng Thiên hay là Kiều Tân Phàm, họ đều không xứng với em, chỉ có tôi khá phù hợp dành cho em mà thôi!”

Tạ Sáng đúng là chẳng ra thể thống gì cả, Vãn Tình trừng mắt liếc anh ta. Tạ Sáng lại tỏ ra như đang hưởng thụ:

“Chúng ta cùng một loại người, bọn họ là loại khác. Bạn học Hạ Vãn Tình này, thế giới quan rất là quan trọng, em biết chứ? Thương nhân thì vĩnh viễn luôn chú trọng đến lợi ích, nhất là những người đàn ông thông minh như vậy.

Lời Tạ Sáng nói có hơi khắc nghiệt, nhưng đúng là vậy. Vãn Tình biết, dù là Mạc Lăng Thiên hay là Kiều Tân Phàm, lý do cho sự có mặt của họ chẳng phải là vì thân thế của cô hay sao?

Nhưng như vậy thì sao? Yêu thì cứ yêu, thật sự có quan hệ đến gia cảnh sao? Nhất định giữa nam và nữ trên thương trường không có tình yêu sao chứ?

“Bạn học Tạ, tôi không cho rằng thế giới quan của anh và tôi có gì tương đồng. Tôi muốn chính là một đời một kiếp, còn anh thì lại thích nhân duyên thoáng qua. Đợi đến ngày nào đó anh ngộ ra, chuẩn bị kết hôn rồi thì tôi mới tin chúng ta có thế giới quan giống nhau.”

Lời nói của Vãn Tình sắc bén như dao, Tạ Sáng nghe xong liền cắn răng:

“Được lắm, cho dù em không tin chúng ta có cùng một thế giới quan, nhưng em đã làm cho tình hình trở nên rối rắm thế này rồi thì phải giúp tôi giải quyết.”

Vãn Tình nghe Tạ Sáng nói cứ như thât, cô hơi thắc mắc thì liền nghe anh ta bổ sung:

“Tối mai có một buổi họp mặt của giới thượng lưu, nếu em không muốn làm bạn gái của tôi, cũng không muốn tôi đi theo làm phiền em, thì tốt nhất là em đi giúp tôi một chút. Bằng không thì đừng trách tôi hứng chí đến nhà em cầu hôn.”

Lời uy hiếp này của anh ta tuyệt đối có uy lực. Vãn Tình thật sự không nhìn ra tên nhãi này lại độc địa như vậy, nhưng cô nhìn dáng vẻ không giống như đang giả vờ của anh ta, tò mò hỏi:

“Sao lại là tôi khiến cho tình hình rối tung lên chứ?”

Tạ Sáng nhướng mày, giải thích rất rõ ràng:

“Bởi vì hôm qua ông ngoại tôi đã thấy em rồi, nếu em không đi thì ông ấy sẽ giới thiệu cho tôi một cô thiên kim giàu có, nghe nói cô gái kia thay bạn trai còn nhiều hơn tôi đổi bạn gái.”

Vãn Tình cứng lưỡi, cô muốn cười nhưng lại cười không nổi. Dáng vẻ này của Tạ Sáng thì có vẻ là không phải đang giả vờ, nhưng cô thật sự không muốn nhập nhằng với anh ta.

“Yên tâm, lúc đó anh trai của em cũng có mặt, tôi sẽ không ăn thịt em đâu.”

Nhưng lời nói này của Tạ Sáng khiến Vãn Tình phải suy xét, cô cũng không muốn anh ta đến nhà cô cầu hôn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.