“Chỉ một lần này thôi, lần sau đừng mơ!”
Vãn Tình nhìn thấu lý do mà tạ Sáng đến tìm cô, nhất định là không tốt lành gì. Nói cái gì gì nào là tìm cô làm bạn gái, bất quá cũng chỉ là diễn
trò mà thôi. Dù sao thì gần đây cô cũng đã diễn quá nhiều rồi, bây giờ
cô cũng chẳng để ý nhiều.
“Ừ, nhớ phải ăn mặc xinh đẹp một chút, đến lúc đó có rất nhiều nhân vật quan trọng đấy.”
Tạ Sáng thấy Vãn Tình đồng ý thì lập tức tỏ ra hài lòng, vừa xoay vô lăng vừa nói:
“Lúc đó Mạc Lăng Thiên cũng sẽ đi, cô sẽ không sợ chứ?”
Tạ Sáng tỏ ra lo lắng, Vãn Tình cảm thấy trong lòng cuộn trào, cô không suy nghĩ gì liền nói:
“Sao phải sợ anh ta? Chẳng lẽ trên đời này bất cứ nơi nào Mạc Lăng Thiên đi thì Hạ Vãn Tình tôi đều phải sợ sao?”
Đúng vậy, cô không cần phải sợ Mạc Lăng Thiên, nhưng cô nhìn thấy vẻ đắc ý
của Tạ Sáng thì cô ý thức được bản thân đã mắc mưu. Nhưng trong đầu cô
cũng không tự chủ nghĩ đến một việc, Mạc Lăng Thiên có mặt, vậy còn Kiều tân Phàm thì sao?
Nét mặt Vãn Tình đột nhiên thoáng chần chừ thì lại nghe Tạ Sáng nói:
“Yên tâm, cái tên Kiều Tân Phàm kia, từ lúc về nước đều rất ít lộ diện. Gần
đây vẫn là do cô nên mới biết được thì ra nhà họ Kiều còn có một nhân
vật như vậy. Tôi thấy anh ta cũng sẽ không tham gia cuộc vui này đâu.”
Vãn Tình liếc Tạ Sáng một cái, cô không ngờ người này lại thông minh như
vậy, liếc mắt một cái cũng đã nhìn thấu tâm tư cô, cô không khỏi nóng
mặt.
“Tôi cùng anh tham gia bữa tiệc này thì được, nhưng mà nhập
nhằng về mối quan hệ của chúng ta thì không. Từ nay về sau không được
làm phiền tôi nữa. Tôi cũng không phải là sợ anh uy hiếp, nhưng anh cũng biết rồi đấy, cưới một người phụ nữ như tôi thì sớm muộn gì thì anh
cũng sẽ phải ly hôn mà thôi.”
Đúng vậy. nếu như Tạ Sáng thật sự
để cha anh ta đến cầu thân thì đúng là cô có lắp cánh cũng không chạy
thoát. Nhưng chỉ cần anh ta không thật lòng muốn, chỉ là giúp anh ta giả vờ một chút thôi. Hạ Vãn Tình cô cũng không phải là tuýp người mặc kệ
người khác.
Cho nên, ngụ ý của Vãn Tình đã rất rõ ràng, thậm chí
cô cũng không tiếc đến việc hạ thấp bản thân mình. Đơn giản là làm cho
Tạ Sáng bỏ đi cái suy nghĩ bất chính trong lòng đi. Cô không biết những
lời này lại khiến Tạ Sáng bất mãn nói:
“Hạ Vãn Tình, em đừng suy
nghĩ thất bại như vậy chứ. Đây chỉ là nhờ vả bình thường mà thôi. Gặp
điều kiện thích hợp thì sẽ phát triển lâu dài.”
Những lời của Tạ
Sáng xem như là đang an ủi. Vãn Tình nhì thấy vẻ mặt anh ta thoáng biến
đổi, trong lòng cô lại cảm thấy ấm áp. Sau khi ly hôn, thật ra có rất ít người nói những lời như thế này…
Một mình cô chống chọi quá mệt
mỏi. Cô chưa từng nghĩ rằng sẽ nói với ai cả. Có nhiều lúc, cuộc sống
thật quá thực tế, tình yêu giống như ảo ảnh không nắm bắt được, nói ra
đều khiến người khác buồn cười.
“Cảm ơn!”
Vãn Tình cúi đầu, vẻ mặt cô thoáng ảm đạm, hơi thất thần. Tạ Sáng lơ đễnh liếc mắt nhìn cô thì hơi sửng sốt.
Hạ Vãn Tình rất ít khi nhu nhược. Thời điểm cô yếu đuối nhất chính là thời gian cô gặp Kiều Tân Phàm, cho nên cô mới có thể đặt nhiều hy vọng như
vậy vào anh. Nhưng cuối cùng lại chỉ là một trò đùa. Hiện giờ cô càng
thêm kiên cường. Vậy mà lúc này đây cô lại lơ đễnh để lộ sự yếu đuối của mình mà chính cô cũng không nhận ra.
“Muốn khóc thì cứ khóc,
thích cười thì cứ cười. Đừng sống mệt mỏi như vậy. Con người ta phải ích kỷ một chút. Đừng suy nghĩ quá xa xôi. ‘Hôm nay có rượu hôm nay say’.
Chỉ cần làm những gì mình muốn là được rồi.”
Tạ Sáng khẽ cụp mắt, nhìn thẳng phía trước, vẻ mặt phiêu đãng. Vãn Tình nhìn thấy dáng vẻ
anh ta như vậy, như thể có chút lạnh lùng bất cần đời, lại có một chút
kiêu ngạo không sợ trời không sợ đất. Một người đàn ông như vậy rất xấu, không có cô gái nào nắm bắt được trái tim anh ta, cho nên anh ta mới
chơi trò ‘hoa hoa công tử’.
Hai người không hề nói nhiều với nhau, đi xa khỏi công ty, Vãn Tình liền muốn xuống xe, Tạ Sáng cũng không miễn cưỡng cô.
Chỉ là khi Vãn Tình xuống xe, anh ta nhắc nhở cô:
“Nếu em thật sự thấy tôi chướng mắt thì đêm mai có rất nhiều người đàn ông tốt, em tự mình nắm lấy!”
Vãn Tình sửng sốt, cô không biết bữa tiệc ngày mai là dạng gì, có khi nào lại là bữa tiệc xem mắt không?
Sự thật là Vãn Tình đoán không sai.
Không chỉ là buổi tiệc xem mắt, hơn nữa còn là nơi tụ tập của giới quyền quý. Khách mời đều là những nam thanh nữ tú, khí chất quý phái, nhưng có một việc rất rõ ràng đó là nam nhiều hơn nữ.
Đây đúng là chủ đích
của chủ nhân bữa tiệc, nghe nói chính là ông Bảo đứng đầu giới thương
nghiệp. Để tìm chồng cho con gái mình mà chuẩn bị bữa tiêc này. Còn cô
thiên kim Bảo Vĩnh Hiểu này đúng như Tạ Sáng nói, cô ta đổi bạn trai vô
số kể.
Vãn Tình làm vật hy sinh thật quá mức lừng lẫy rồi, cô còn chưa đến nơi thì cô Bảo đã biết được, cô ta lập tức cho một người nào
đó đón cô, sau đó trực tiếp đưa Tạ Sáng đi mất.
“Em đứng đây đợi tôi, tôi đi chào hỏi rồi sẽ quay lại đây.”
Lúc Tạ Sáng bước đi, anh ta lo lắng dặn dò Vãn Tình. Hôm nay Vãn Tình phục
trang giản dị, không quá chói mắt, nhưng cũng không đến mức mất mặt.
Khoác lên mình bộ trang phục nhẹ nhàng, tao nhã khiến cho cô càng có khí chất.
Bảo Vĩnh Hiểu diện trang phục tân thời, lộ rõ tính cách
kiêu ngạo, nhìn thấy Tạ Sáng để ý Vãn Tình như vậy, cô ta chạy lại nói
một câu:
“Da mặt của người phụ nữ này thật quá dày!”
Vãn
Tình chỉ mỉm cười tự nhiên, giả vờ như không nghe thấy lời cô Bảo kia
nói. Cô chỉ một mình đi đến một góc yên tĩnh. Đương nhiên, bởi vì Tạ
Sáng nói anh trai cô đến, cho nên Vãn Tình nhân tiện tìm kiếm bóng dáng
Hạ Vãn Dương.
Chỉ bằng việc có thể mời nhiều nhân vật có địa vị
như vậy đến đây cũng đủ biết gia thế nhà họ Bảo không hề tầm thường. Vãn Tình nghĩ đến Mạc Lăng Thiên, chẳng phải anh ta đã có Lai Tuyết rồi
sao? Sao lại có thể tham gia bữa tiệc như thế này chứ?
Lúc này
đột nhiên Vãn Tình nghe thấy ầm ỹ, đúng là Mạc Lăng Thiên đến. Anh ta
mặc âu phục, mái tóc đen nhánh, khuôn mặt hoàn mỹ, khí thế bức người.
Không thể không nói rằng anh ta đẹp chết người, chỉ cần đứng ở đâu thì
sẽ khiến mọi thứ ở đó trở nên ảm đạm.
Nhưng Mạc Lăng Thiên cũng không hề đến một mình, mà khuỷu tay anh ta khoác lấy cánh tay Lai Tuyết.
Lai Tuyết mặc lễ phục màu bạc, trên mái tóc dài quyến rũ có kẹp một chiếc
cài tóc rực rỡ ra dáng một vị phu nhân cùng Mạc Lăng Thiên sóng đôi bước vào.
Mặc dù cô đã chuẩn bị tâm lý rất tốt rồi, nhưng nhìn thấy
họ đẹp đôi như thế, Vãn Tình vẫn không khỏi nắm chặt chiếc ly trong tay. Ánh mắt cô ẩn nhẫn, cảm giác phức tạp này khiến Vãn Tình mím môi, cố
gắng bình tĩnh trở lại.