Thoát Khỏi Số Phận Bi Thảm

Chương 19: Chương 19: Không phải...Liễu Ma Kết?




Vác cái thây nặng trịch trên vai về  căn nhà nhỏ của mình, Liễu Ma Kết lúc này mới hối hận đến cực điểm! Tại sao lại hối hận?! Hãy nhìn những việc sau đây.

Hai tiếng, đúng hai tiếng. Sau khi tắm rửa sạch sẽ, không còn máu tanh trên người, Liễu Ma Kết lại xuýt xoa vết thương trên hai tay. Mẹ kiếp! Cô chọc phải ai rồi. Hai tháng này cô cực kì ngoan ngoãn! Liễu Ma Kết thề! Cô chưa động đến bất cứ nhân vật lớn nào. Ngoan như một con cún, vậy mà lại bị ám sát? Có phải hay không đã vô tình chọc giận ông trời nào rồi?

Ngẩn ngẩn ngơ ngơ suy nghĩ, Liễu Ma Kết cũng không chú ý đến Ngạo Sư Tử đã thức giấc,  cũng đang ngơ ngơ ngẩn ngẩn nhìn cô, nhìn đến quên trời quên đất...

“Ố ố ố. Anh đẹp traiiii!!!”

Liễu Ma Kết giật mình, hoàn hồn nhìn Triệu Song Ngư đứng ngoài cửa.

“Chị, chị. Người mà em nói hồi chiều chính là người này!”dừng một chút, cô lại nói tiếp”Nhưng mà buổi chiều nhìn bảnh lắm, không có thê thảm như này”

“Chị chị, sao anh ta nhìn khó chịu thế?”

...

“Chị chị, anh ta tên gì vậy?”

...

“Chị chị, đẹp trai ngang ngửa EXO của em rồi~!”

...

“Chị chị, bạn trai của chị hả?”

“Đủ!”

Triệu Song Ngư lập tức im bặt

Liễu Ma Kết quay sang Ngạo Sư Tử muốn kiểm tra xem anh còn bị gì không thì lại nhìn thấy một khuôn mặt rất muốn bị đánh đòn, theo kiểu “câu cuối cùng đó, em trả lời đi!”

Liễu Ma Kết !-.-! Là nghiệp chướng, nghiệp chướng!

“À! Thuốc chị kêu em mua nè!”

Triệu Song Ngư để thuốc bôi bên cạnh Liễu Ma Kết xong lại nhìn các vết thương khắp người cô. Lại quay sang nhìn Ngạo Sư Tử đang sung sướn hưởng thụ không khí ấm áp trong căn nhà. Mặt Triệu Song Ngư càng ngày càng đen

“Hai người, hai người....làm chuyện đồi bại xong bắt em đi mua thuốc chữa trị đấy phỏng?”

Đây là cái đạo lý gì chứ?

“Huhu, em về đây. Trả lại cho anh chị khoảng không gian này đó huhu”

Có nên để cho chị chen vào một câu giải thích không?

“Cười gì?”

“Cô gái kia rất biết ý tứ!”

Liễu Ma Kết bĩu môi, không nói nữa. Nếu không sẽ lại phải tức lên giết anh ta mất!

“Em bôi thuốc cho anh nha~~”

Ngạo Sư Tử quyết định rồi. “Đẹp trai không bằng chai mặt” chính là cái đạo lý này mới có thể giúp anh tiến gần cô!

“Không rãnh!”

“A ui, đau quá đau quá! Liễu Ma Kết chỗ này đau quá!”

“Đâu? Chỗ nào?”

Liễu Ma Kết hì hục chạy lại hỏi, tay sờ loạn khắp nơi. Ngạo Sư Tử được phen làm tới

“Chỗ này, chỗ này, chỗ này, chỗ này”Liễu Ma Kết nhẹ nhàng thấm bông gòn, bôi thuốc đỏ lên vết thương đang bị rách da của anh

“Á Á Á! Đau đau đau!!!”

Đương nhiên đau rồi, thuốc đỏ bộ tưởng nước lọc à?

“Ngồi yên, giãy đành đạch như cá mắc cạn vậy?”

“Anh đang mắc cạn vào tình yêu của em. Á Á...”

Chả là Liễu Ma Kết vừa thấm một lượng lớn thuốc sát trùng vào cánh tay anh

“Bảo ngồi yên không nghe! Chỗ nào nữa?”

Ngạo Sư Tử ngừng kêu la, ánh mắt có chút giảo hoạt, cầm bàn tay cô, từ từ lia đến giữa ngực, nơi vị trí trái tim đang rộn ràng

“Chỗ này, đau lắm lắm lắm lắm luôn!”

Liễu Ma Kết không nhiều lời liền cho một tràng thuốc đỏ đổ từ ngực đến bụng anh

“Á Á Á Á Á Á!!!!!!”

Bụng anh bị thương nặng do “áo đen” tặng, da bụng bị rách ra, thuốc đỏ với liều lượng lớn từ từ nhỏ xuống giống như cực hình

“Ai bảo anh cuồng ngược”

“Chỉ em ngược anh mới cuồng thôi!”

Cô lại nhẹ nhàng cười

Được! Anh cuồng cô ngược

Cô...ngược chết anh!

“Tối nay...”

“Anh ngủ với em!”

“Biến xuống đất ngủ!”

“Ah,ah đau chết mất huhu. Do cứu ai đó bị thương mà tôi mới bị như vầy huhu!”

Da mặt anh ta có phải vừa tiến hóa lên 10000 bậc?

“Vậy tôi xuống đất ngủ!”

“Em lên giường nằm luôn đi!” Ngạo Sư Tử nhảy xuống giường, hằn học nói

Liễu Ma Kết cũng không nói thêm gì nhiều, vác xác lên giường ngủ luôn.

Hôm nay, mệt quá rồi...

--------------------------------------------

Dương Thiên_10giờ 20 phút

“Ông chủ!”

Người đàn ông đang viết gì đó vào tờ giấy ngẩng mặt lên, đôi mắt xanh lam đục ngầu vì mệt mỏi

“Tiểu...tiểu thiếu gia mất tích rồi ạ!”

ĐOÀNG

“Nuôi các người vô dụng đến vậy sao? Còn không mau đi tìm!”

Câu cuối gần như là quát lên

Nhìn thi thể phủ huyết nhục dưới nền, người đàn ông kia ngay bây giờ muốn quăng cái xác đó xuống động rắn để khi chết không còn giữ nguyên thi thể.

Dương Thiên Yết đây chính là lần đầu tiên mất khống chế như vậy!

Dương Hỏa, con nhất định sẽ không sao! Ba sẽ nhanh chóng tìm ra con.!

Huyết mâu thay cho lam nhãn. Dương Thiên Yết đã rất tức giận và sợ hãi rồi!

--------------------------------------------”Em ngủ chưa Ma Kết?”

...

“Ma Kết àh~”

...

“Em ngủ rồi sao?!”

...

“Anh lên giường đó nha~!”

...

“Anh lên thật đó!”

...

“Em không cản là anh sẽ lên đó!”

Cứ lên tiếng nhưng Ngạo Sư Tử thủy chung cũng không nhận được câu trả lời. Lúc này mới lủi thủi vén chăn đứng lên. Nhìn xung quanh cái giường nhỏ và ngôi nhà một lượt

Liễu Ma Kết_đường đường là tiểu thư nhà họ Liễu sang trọng, giàu có mà lại phải ở một căn nhà còn chưa bằng cái nhà vệ sinh trong biệt thự của anh. Vì cớ gì lại thành ra như vậy? Liễu Nhược Sương kia ăn sung mặc sướng, thậm chí đã từng có được tình yêu của anh vẫn muốn chiếm luôn chức Đại tiểu thư này sao? Lòng dạ rắn rết như thế tại sao anh lại có lần mù quáng yêu? Ngay bây giờ hối hận cũng chỉ còn lại những ngày tháng vội vã đó.

Có mất mới hiểu, thì ra lại quan trọng như vậy!

Ngạo Sư Tử nhẹ nhàng vén tóc cô, hôn lên má gầy gò

Anh xin lỗi, anh xin lỗi Liễu Ma Kết...

Nụ hôn như chuồn chuồn lướt nước, nhẹ nhàng nhưng lại đầy khát vọng

Khi có được em, anh không để ý. Đến khi em rời xa rồi mới có thể cảm nhận được sự mất mát thương đau.

Anh tiến gần hơn nữa nơi đôi môi đang khép hờ. Muốn được thưởng thức nó một cách thuần túy nhất.

Nhưng bất ngờ anh dừng lại.

Dịu dàng đắp mền cho Liễu Ma Kết, Ngạo Sư Tử nhìn cô một lúc rồi lại quay về chỗ nằm của mình.

Hiện tại...cô chưa chấp nhận anh. Anh muốn mình quang minh chính đại chứ không phải lén la lén lút như thế này. Điều anh không thiếu nhất bây giờ chính là thời gian.

--------------------------------------------

“Hoắc Thiếu, ngài không được vào!”

ĐOÀNG

“Tránh ra!”

Không khí như bị trầm xuống âm độ. Lời nói lạnh lùng của Hoắc Sing Tử vừa dứt thì thi thể kia ngay lập tức trào máu.

Anh! Đang, rất, tức, giận!

Đạp cửa xông thẳng vào nơi Hàn Bạch Dương đang tà mị ngồi, Hoắc Song Tử không thể kìm chế mà bóp cò súng

“Tại sao mấy tháng không kiểm tra mà lại xuống tay thế này?”

Hàn Bạch Dương vô cùng trào phúng nói.

“Tại sao lại làm như vậy với cô ấy? Hả?”

“Làm gì?”

ĐOÀNG

“Đừng giả ngu với tôi!”

Hàn Bạch Dương thu lại nét mặt bỡn cợt, lạnh giọng đáp”Thích!”

Hoắc Song Tử như muốn điên lên, lúc này rất muốn giết chết Hàn Bạch Dương. Muốn sấn tới thì lại chấn kinh sau lời nói của Hàn Bạch Dương

“Có điều lần này anh thất bại rồi. Greoph chết, Shin chết, Fei chết, Ryan chết, Hogan chết, Gans chết, Jacob mất tai.”

Nói xong còn tức giận đập mạnh vào mặt bàn. Không nhắc thì thôi, nói tới thì tức điên lên được.

“Không thể nào...Greoph...mà chết sao?”

Greoph người đàn ông đó chưa bao giờ biết đến thua là gì mà chết dưới tay Liễu Ma Kết yếu mềm...?!

Không thể nào! Tuyệt đối không thể nào!

“Ha, thắc mắc sao? Vậy anh bán cho chú một tin. Cô ta.....”

“Như thế nào?”Hoắc Song Tử thật sự không thể chờ đợi

“Không phải Liễu Ma Kết! Anh xin cam đoan với chú đây là câu khẳng định!”

Không phải...Liễu Ma Kết?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.