Thời Không Loạn Đấu

Chương 5: Chương 5: Sàn đấu ngầm




Tần Vũ cũng không biết hôm nay là ngày thứ bao nhiêu rồi.

Mùi trong phòng càng ngày càng hôi, tình trạng của mọi người càng ngày càng thấp. Một vài đứa trẻ sức khỏe yếu nên bị sốt, trong đó có cả hắn. Đầu óc của hắn hiện tại đều mơ mơ hồ hồ, chỉ có thể lờ mờ nhận thức được cò điều gì đang xảy ra mà thôi.

Các chị em gái ngày nào cũng phải trải qua những việc kia, đau đớn, tủi nhục, mọi người dường như cũng đang phát sốt.

Vài ngày qua bọn hắn chẳng được ăn gì, ngay cả khuôn mặt tròn trịa của Nhạc Vấn Khanh cũng hóp vào luôn rồi.

Hôm nay mọi việc có chút khác lạ. Không thấy bọn người xấu kia đâu, chỉ thấy một bác gái vào phòng, lau dọn căn phòng, thay quần áo cho mọi người, rồi tiêm một thứ thuốc không biết tên vào người bọn hắn. Tần Vũ sau khi bị tiêm thuốc, cảm thấy mồ hôi toát ra như suối, cảm thấy vô cùng buồn ngủ. Mấy ngày qua, đói, mệt, vậy mà không tài nào ngủ được, bởi cứ nhắm mắt là lại hiện lên mấy khung cảnh đó. Hiện tại sau khi được tiêm thuốc, Tần Vũ liền rơi vào giấc ngủ.

- -- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ---------

Sau khi loài người dần rời khỏi trái đất, trên trái đất chỉ còn những người xấu ở lại cùng những người không đủ chi phí để rời khỏi nơi đây.

Trong lũ người xấu, có những người giàu có, lấy cái chết của người khác để làm thú vui, từ đó, họ góp tiền lại để làm một sàn đấu dưới lòng đất.

Mua bán người, kể cả con người lẫn người ngoài hành tinh, vốn bị cấm ở Liên Bang, nhưng vũ trụ là một nơi rộng lớn, Liên Bang không thể cai quản hết tất cả các hành tinh, nhất là trái đất, vốn đã bị tổn hại từ kỷ nguyên bóng tối, họ trực tiếp không thèm quan tâm đến nơi đây. Cho nên sàn đấu ngầm này ở đây đã được vài chục năm rồi. Điều bất ngờ là nơi này lôi kéo được đông đảo khán giả tham gia, có cả con người lẫn người ngoài hành tinh, và càng lúc càng đông, cho nên nơi này đã phải mở rộng đến 5 lần. Hiện tại, sàn đấu đã rộng bằng một quận nhỏ với sức chứa hàng triệu người.

Đương nhiên là đông rồi, bởi vì nơi đây hội tụ tất cả các chủng loài trên vũ trụ mà.

Người bị bắt vào đây cũng là những người đến từ những hành tinh khác nhau, tiêu chuẩn chọn đối thủ là cùng hạng cân cùng độ tuổi. Căn bản là bởi vì những người ở đây đều thích những thứ máu me và họ thích xem chiến đấu ác liệt.

Luật ở đây là: “Chỉ có một người được phép sống sót.”

Một đêm mỗi tuần là thời gian để những trận đấu diễn ra, hai “nô lệ” trong lồng sẽ đánh nhau đến khi có một người chết mới dừng. Không vũ khí, chỉ dùng sức mạnh để so bì, chỉ có một người có thể sống sót, người đó chính là người thắng.

Ai là người thắng có số cược ít nhất trong tháng, sẽ phải chiến đấu với mấy con quái vật dị dạng được tìm thấy trên mấy hành tinh đang khai phá. Và người đó sẽ nắm giữ mệnh chết, bởi vì phải đấu tay không với bọn chúng. Tuy nhiên, có giới hạn về thời gian, nếu như trong thời gian nhất định mà không chết thì vẫn được tính là chiến thắng.

Ai có hứng thú với những “nô lệ” có thể chuộc người ra và muốn làm gì thì làm. Cho nên, mấy nhà khoa học điên thường đến nơi này xem và đem về cho mình những con chuột bạch thú vị. Sàn đấu cũng chấp nhận chuộc người, dù sao bọn họ cũng chỉ muốn kiếm tiền, thiếu một vài “nô lệ” cũng không hề gì, bởi vì bọn họ có thể mua lại “nô lệ” với giá rẻ hơn nhiều so với giá bán ra.

- -- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ---

“Chào mừng mọi người đến với buổi diễn ngày hôm nay!”

Tiếng reo hò ồn ào nào nhiệt, rầm rộ, người hướng về phía màn hình ở chính giữa, người ngồi gần thì nhìn vào sàn đấu.

Dẫn chương trình mặt đeo một cái kính siêu to, che lấp khuôn mặt của anh ta, trên người mặc bộ vest màu đen. Anh ta ngồi trên một thứ có hình tròn như cái bát, bên ngoài là tấm kính trong suốt bảo vệ. Cái bát này lơ lửng trên không trung, di chuyển theo hướng anh ta muốn.

“Xin hãy bỏ khăn che ra!” Giọng người dẫn chương trình đầy hưng phấn, kích thích khán giả reo hò.

Một người đàn ông, thân người, mặt người nhưng lại có tai mèo cùng đuôi mèo, tiến lên kéo khăn xuống.

Bên trong lồng là hai đứa trẻ, thoạt nhìn mới chỉ 6 tuổi, vẫn đang hôn mê.

“Nhân vật chính hôm nay là hai đứa trẻ 6 tuổi, “nô lệ” vừa mới mua ngay trong sáng nay! Mọi người đã thấy hưng phấn chưa nào!!!?”

Tiếng reo hò đinh tai nhức óc, khiến cho một người đang hôn mê cũng phải tỉnh lại.

Tần Vũ thức dậy, ánh sáng chói lòa làm hắn không mở nổi mắt. Đến khi hắn có thể nhìn rõ, thì hắn thấy xung quanh hắn là một chiếc lồng, tiến xa hơn nữa là rất nhiều người đang reo hò ầm ĩ.

Quần áo hắn ướt sũng mồ hồi, đầu óc thanh tỉnh, có vẻ như là hắn đã hạ sốt. Hắn ngơ ngác nhìn xung quanh, đang xảy ra chuyện gì? Rồi hắn để ý đến người đang nằm trên mặt đất, Doanh Tự vẫn chưa tỉnh dậy, rốt cuộc là bọn hắn đã bị bán đi đâu?

“Luật lệ vẫn như mọi khi, chỉ có một người duy nhất được sống sót! Chúng ta bắt đầu đếm ngược nào!”

Tiếng đám đông đếm ngược ầm ĩ cũng khiến Doanh Tự dần tỉnh dậy. Cậu ta nhìn xung quanh, không hiểu đang có chuyện gì xảy ra.

Tần Vũ thì cảm thấy khó hiểu, rốt cuộc mấy người này muốn bọn hắn làm gì?

“10!”

“9!”

“8!”

“1!”

“Trận đấu bắt đầu!”

Tần Vũ cùng Doanh Tự trừng mắt nhìn nhau, đã có chuyện gì xảy ra!? Những người còn lại đâu rồi? Tại sao bọn hắn lại ở đây? Quan trọng hơn là, đây là đâu!? Tần Vũ suy nghĩ một chút, chợt nhớ đến những lời mà viện trưởng đã nói.

“Mấy đứa tuyệt đối không được tự ý ra ngoài, nếu không, một khi bị bắt cóc, sẽ bị bán đến sàn đấu ngầm đấy!”

Một đứa trẻ hỏi: “Sàn đấu ngầm là sao ạ? Ở đó có gì đáng sợ ạ?”

“Ở sàn đấu ngầm, chỉ có một từ thôi, mấy đứa nhất định sẽ chết!”

Tần Vũ mở mắt ra, kết thúc hồi tưởng, lẽ nào đây là sàn đấu ngầm? Hắn nhìn sang Doanh Tự, cậu ấy vẫn đang rối rắm không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Trải qua vài ngày bị nhốt trong kia, cả hai người bọn hắn đều trở nên tiều tụy, đôi mắt của Doanh Tự trống rỗng, tóc rối hết cả lên, khuôn mặt lấm lem bẩn thỉu, nhìn vô cùng xanh xao.

Tần Vũ cũng có thể tưởng tượng ra ngoại hình của hắn bây giờ, có lẽ là đầu của hắn còn rồi hơn cả tổ quạ rồi.

“Ô kìa, hai người tại sao lại đứng im thế kia, nếu như không có ai chết thì cả hai sẽ cùng phải chết đó nha~” Giọng nói vừa nãy cất lên.

Tần Vũ nhìn về phía phát ra giọng nói, là một cái bát biết bay, hắn biết thứ này gọi là gì, đây không phải là Fly Sofa mới ra năm nay sao? Vả lại người này nói vậy là có ý gì, nếu như không có ai chết thì cả hai sẽ cùng chết là sao?

Hắn chợt nhớ lại lời viện trưởng từng nói, ý của hắn ta là, chỉ có một trong hai người được sống mà thôi? Tức là, bọn hắn phải giết nhau để giành lấy mạng sống?

Tần Vũ trừng mắt nhìn Doanh Tự, Doanh Tự cũng vậy, dường như cậu ta cũng hiểu ý của tên kia.

Sao có thể! Sao hắn có thể giết người bạn thân của hắn cơ chứ?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.