Chỉ thấy phía dưới, ngọn lửa khôn cùng cuồn cuộn, tất cả ngọn lửa đều có màu đen, chính là Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa mà Lý Dương từng thấy trước đây, Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa là chân hỏa trong cơ thể Đại Tôn, ngay cả Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch cũng có thể luyện hóa, uy lực rất kinh khủng.
Cho dù người siêu cao thủ như Ngưu Ma Vương vào đây, bình thường cũng chỉ có thể dùng công kích cực mạnh phá Kim Dương Bình thóat ra. Dù sao thân thể của hắn cũng không dám đương đầu với Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa, cũng chỉ có thân thể của Tôn Ngộ Không mới dám.
Tôn Ngộ Không là hỗn độn kim linh, kim khí dung nhập trong thân thể, thân thể tự nhiên rất cương hãn.
Kim mộc thủy hỏa thổ, kim đứng đầu, cũng là cực dương cực cương, đó là lý do vì sao Xi Vưu Đại Tôn rất mong Tôn Ngộ Không trở thành Đại Tôn, một khi Tôn Ngộ Không trở thành Đại Tôn, lực công kích sẽ đạt tới một bước kinh khủng, đứng đầu trong hỗn độn Ngũ Hành Chi Linh, nói không chừng cũng có thể đánh ngang tay với thân thể Bàn Cổ của Xi Vưu.
Thân thể Tôn Ngộ Không mạnh đến mức biến thái, có thể nói là tấm thân bất tử, đương nhiên không e ngại Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa, những người khác thì chỉ có thể cố gắng phá Kim Dương Bình, nhưng Kim Dương Bình dung hợp tám khỏa Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa châu cũng thuộc loại thần khí, muốn phá vỡ thật sự rất khó khăn. Cho dù lực lượng cực mạnh của Ngưu Ma Vương có ra tay, cũng không thể nói trước có thành công hay không.
Về phần Lý Dương?
Muốn trực tiếp phá Kim Dương Bình, đó là tuyệt đối nằm mơ!
Lý Dương mở to hai mắt, hắn liếc mắt nhìn xuống, ở phía dưới cũng có Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa vô tận, phải biết rằng Lôi Viêm Địa Ngục cũng chỉ có một chút Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa, Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa không thể cứ "nhặt được như rau" ở ven đường, làm sao có thể được nhiều như vậy?
Lý Dương cười tự giễu:
- Ta lẩm cẩm rồi, Kim Dương Bình cũng lớn như vậy, cùng một đạo lý với việc lúc trước ta dùng Tinh Cực Chi Hỏa tràn ngập cả Tiểu Càn Khôn, chỉ cần một chút Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa là có thể rồi, ta bất quá là đang ở trong Kim Dương Bình, nhìn qua thì thấy nhiều mà thôi.
Thần thức Lý Dương cẩn thận dung nhập cả Kim Dương Bình, bắt đầu tìm hiểu kết cấu của Kim Dương Bình.
Thần thức Lý Dương thật sự biến thái, cứ như vậy đã có thể hoàn toàn phân tích kết cấu Kim Dương Bình, hiểu tất cả mọi việc trong Kim Dương Bình, phân tích xong, trên mặt Lý Dương liền xuất hiện vẻ tươi cười. Nụ cười tự tin.
Kim Dương Bình này thân bình cũng không phải quá cứng rắn, trân quý nhất chính là tám khỏa Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa châu.
Tám khỏa Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa dựa theo Bát Quái Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa đại trận, lúc này đại trận vẫn chưa khởi động, một khi khởi động, tám khỏa Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa châu sẽ bộc phát ra đại lượng Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa, hoàn toàn tràn ngập Kim Dương Bình, người bị thu vào đó muốn trốn cũng không thể trốn.
Sư Đà Vương cũng biết Lý Dương rất ngang bướng, nhưng lại không dám thật sự giết Lý Dương, do đó thu Lý Dương vào xong, cũng không khởi động đại trận. Lý Dương bị giam trong này, Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa căn bản cũng không đụng đến hắn.
Đồng thời, tám khỏa Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa châu hình thành “Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa đại trận" lại dung hợp với Kim Dương Bình, tám khỏa Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa châu cũng dung nhập vào Kim Dương Bình, điều này khiến cho Kim Dương Bình càng không thể phá. Bất quá một khi phá Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa đại trận. Phòng ngự của Kim Dương Bình cũng tự nhiên yếu hẳn đi.
Thân hình Lý Dương chợt động, hóa thành một đạo lưu quang, như một con thoi bay vào trong sóng nhiệt khôn cùng màu đỏ, bắn thẳng vào trong Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa.
Sư Đà Vương chưa khởi động đại trận, chủ yếu không muốn Lý Dương chết, bây giờ Lý Dương lại tự mình nhảy vào trong Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa khôn cùng. Nhưng Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa căn bản không gây thương tổn chút nào cho Lý Dương, hấp thu bổn nguyên lôi điện có thuộc tính hỏa xong, Lý Dương đối với lửa hoàn toàn miễn dịch.
Ngọn lửa màu đen cuồn cuộn, liên tục phun ra, mênh mông không bờ.
Đột nhiên, Lý Dương thấy một viên cầu thật lớn cao bằng ba người, đáng tiếc, viên cầu này chỉ có một nửa chìa ra ngoài, còn có một nửa khảm vào trong Kim Dương Bình. Cảm thụ nhiệt lượng Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa trong viên cầu, Lý Dương biết … đây chính là Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa châu.
Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa châu nho nhỏ lại trở thành lớn như thế trong Kim Dương Bình, nói đúng ra, là Lý Dương bị nhỏ đi, bàn tay Lý Dương thử vươn ra nắm lấy hạt châu, xem ra muốn một trảo giật Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa châu ra khỏi bình.
Khi tay Lý Dương vừa chạm vào Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa châu...
- Oanh!
Bát quái Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa đại trận khởi động rồi, nó tự động khởi động. Lúc trước khi luyện chế đã thiết kế sẵn chức năng này để đề phòng trường hợp có người dùng thần khí ở khoảng cách xa công kích Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa châu, do đó một khi đụng chạm mạnh, đại trận tự động khởi động.
Tám khỏa Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa châu đột nhiên bộc phát ra ra Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa rất kinh khủng, Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa giống như có mắt, bay thẳng đến nơi có khí tức sinh mạng duy nhất của Lý Dương trong Kim Dương Bình.
Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa vô số, hoàn toàn bao vây lấy Lý Dương, giống như phải Lý Dương đốt cháy đến chết mới thôi, nhưng Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa này căn bản không gây thương tổn gì cho Lý Dương, bởi vì đại trận khởi động nên ngọn lửa vẫn không ngừng vây quanh Lý Dương.
Trong mắt Lý Dương, lại xuất hiện một hình ảnh một ngọn lửa, trên ngọn lửa có vờn quanh những đạo thiểm điện, Lý Dương giờ khắc này rất thanh tỉnh, hắn rõ ràng cảm thấy mình có biến hóa, cũng không biết tại sao.
Đột nhiên!
Một hỏa trụ từ đỉnh đầu Lý Dương phóng lên cao, giống như cảnh tượng ngày đó ở Lôi Viêm Địa Ngục sau khi hoàn toàn hấp thu Lôi Viêm Chi Tâm, trên hỏa trụ vờn quanh những tia chớp, khí thế kinh người, Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa chung quanh tựa như gặp phải vương giả, lập tức lùi bước lại.
- Hô hô...
Hỏa trụ có tia chớp vờn quanh đột nhiên nóng lên, Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa chung quanh như có người điều khiển hướng thẳng vào hỏa trụ mà chui vào, mặc dù nói bên trong Kim Dương Bình có rất nhiều Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa, nhưng tốc độ hấp thu của hỏa trụ còn nhanh hơn.
- Hỏa trụ này rốt cuộc là cái gì thế? Sao có thể như vậy?
Lý Dương trong lòng hoảng sợ, hắn không biết hỏa trụ vờn quanh tia chớp bốc lên từ dỉnh đầu mình là từ đâu tới, do lần đó tại Lôi Viêm Địa Ngục hắn hoàn toàn ở trong tình trạng hôn mê, lúc này hắn rất tỉnh táo, thấy được những biến hóa của mình.
Năng lượng của hỏa trụ vờn quanh tia chớp rất kinh khủng, Lý Dương cảm thấy run sợ.
Chỉ cần với năng lượng hỏa trụ của mình, tuyệt đối vượt qua năng lượng một vị Đại Tôn.
- Chẳng lẽ ta thật có có thể trở thành Đại Tôn? Nhưng hôm nay năng lượng hỏa trụ tia chớp này ta còn chưa thể điều khiển.
Trong lòng Lý Dương nghi hoặc, hắn căn bản không thể khống chế hỏa trụ, lúc này hỏa trụ xuất hiện, chỉ vì bị Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa dẫn phát thôi.
Dòng chảy! Bên trong Kim Dương Bình xuất hiện dòng chảy thật lớn với vô số Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa điên cuồng nhập vào dòng chảy cuốn đi, luồng trước nối luồng sau, căn bản không hề dừng lại, trung ương dòng chảy chính là hỏa trụ tia chớp từ đỉnh đầu của Lý Dương phóng lên.
- Tia chớp hỏa trụ này làm sao không hề biến hóa đến nửa điểm?
Lý Dương kinh ngạc phát hiện, rất nhiều Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa châu dung nhập vào tia chớp hỏa trụ, nhưng điện hỏa trụ này không có chút biến hóa nào, điều này không khỏi làm Lý Dương nghi hoặc. Lý Dương không biết, tia chớp hỏa trụ này chính là lôi điện bổn nguyên của thuộc tính hỏa, việc hấp thu Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa, cũng giống như biển rộng hấp thu một dòng suối nhỏ, làm sao thấy được biến hóa?
Chỉ sau vài hơi thở, cả Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa trong Kim Dương Bình hoàn toàn đều bị hấp thu sạch sẽ.
- Hô hô...
Tám khỏa Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa châu đột nhiên chấn động, đồng thời, tám khỏa Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa châu đột nhiên xạ ra từng đạo Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa, đối với Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa châu mà nói, Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa đó là quan trọng nhất.
Một khi Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa dùng hết, Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa châu cũng tiêu luôn.
- Tia chớp này hỏa trụ là trong cơ thể ta, làm sao ta bình thường căn bản không cảm thụ được nhỉ?
Lý Dương không thèm để ý đến Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa nữa, trong lòng chỉ nghĩ đến việc của mình.
Lúc này, hắn đã xác định được, Xi Vưu Đại Tôn, Lưu Ly bọn họ sao lại đối xử với mình tốt như vậy. Phỏng chừng vì họ thấy mình có thể trở thành Đại Tôn. Lý Dương tái liên tưởng đến thần thức của mình, cùng với hỏa trụ bây giờ mới phát hiện, Lý Dương tin rằng, tất cả vì mình sẽ trở thành Đại Tôn.
“Một khi trở thành Đại Tôn, ta tìm được Tuyết cũng dễ dàng, thậm chí có thể dễ dàng đi gặp ông nội Ảo quang chân nhân. Cùng với đệ đệ Lý Thạc nữa, còn có nghĩa phụ!" Lý Dương trong lòng cao hứng, một khi trở thành Đại Tôn, mình có thể giải quyết dễ dàng rất nhiều sự tình.
Đột nhiên trên mặt Lý Dương nụ cười tắt lịm.
- Đại Tôn? Cho dù có tiềm lực trở thành Đại Tôn, cũng không biết khi nào thì mới có thể thành công, Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không là hỗn độn kim linh, đã hơn trăm triệu năm rồi, một mạch dừng lại ở Yêu Đế hậu kỳ. Không tiến thêm được, không thể trở thành Đại Tôn. Ta muốn trở thành Đại Tôn, cũng không biết phải đợi cho bao nhiêu ngàn năm, thậm chí bao nhiêu triệu năm nữa.
Nghĩ vậy, Lý Dương thu liễm nỗi hưng phấn lúc đầu. Đại Tôn, đó là sự tình xa xôi, nhưng tìm Tuyết là sự tình khẩn yếu, càng nhanh càng tốt. Lý Dương không có khả năng kiên nhẫn đợi mình trở thành Đại Tôn, ai biết chuyện gì xảy ra trong một năm nữa?
“Mình phải cố gắng, không cần trở thành Đại Tôn, việc đó thật sự rất lâu, không thể gấp được."
Vô luận như thế nào, cơm không thể nuốt một hơi, con đường này phải đi từng bước một, Lý Dương cũng phải căn cứ vào tình huống cụ thể mà xây dựng kế hoạch.
Còn tại đây thì...
- Bồng!… Bồng!… Bồng!…
Tám khỏa Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa châu đồng thời vỡ vụn, hóa thành bụi phấn, hiển nhiên do Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa đều đã bị hấpthu hết, không còn chút Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa nào, Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa châu tự nhiên nát thành phấn.
- Mở rồi!
Lý Dương nhãn tình sáng lên.
Sau khi tám khỏa Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa châu nát thành phấn, để lại tám cái động khẩu trống hoác trong Kim Dương Bình.
Vừa rồi Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa châu chỉ có một nửa chìa ra phía trong Kim Dương Bình, còn có một nửa dung nhập vào Kim Dương Bình, tám khỏa Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa châu vừa vỡ, cũng xuất hiện tám cái động khẩu, thảo nào lúc trước Tôn Ngộ Không đập nát một viên Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa châu là thóat khỏi bình....
- Hô!
Trong nháy mắt, tia chớp hỏa trụ trên đầu Lý Dương biến mất, giống như cho tới bây giờ chưa hề xuất hiện, nhưng Lý Dương vừa rồi thấy rõ ràng, thậm chí nhìn thấy tám khỏa Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa châu vỡ vụn, cũng làm Lý Dương tin đây là sự thật.
- Mặc kệ, đi ra ngoài trước!
Lý Dương hóa thành một đạo lưu quang, từ một cái động khẩu bắn đi ra ngoài…
o0o
- Oanh... Oanh... Oanh... Oanh...
Sư Đà Vương điên cuồng cực kỳ cùng với Ngưu Ma Vương đang hưng phấn vì chiến đấu đang giữa không trung tấn công lẫn nhau, Ngưu Xoa và long huyễn đao không ngừng va chạm, sau khi “Tử Cực Lục Hoàn Ma Thể” của Ngưu Ma Vương hoàn toàn bộc phát, lực lượng thậm chí còn có vẻ ép Sư Đà Vương lép vế.
Nhưng Sư Đà Vương hoàn toàn liều mạng rồi, vừa rồi phản xạ độn thuật mà không suy nghĩ gì làm cho vô số người khinh bỉ hắn.
Giận vô cùng.
Biến giận thành sức mạnh, Sư Đà Vương liều mạng rồi. Căn bản mặc kệ cơ thể bị thương, cứ nhằm Ngưu Ma Vương mà đánh loạn, trong lúc nhất thời đánh ngang tay với Ngưu Ma Vương, Ngưu Ma Vương cũng gầm lên thống khoái, đánh với Sư Đà Vương một cách điên cuồng.
Tiếng oanh long vang vang từ trên trời truyền xuống, phía dưới đám Yêu Đế, Yêu Quân mở to hai mắt mà nhìn, trong mắt tràn đầy vẻ khiếp sợ.
Trong Yêu giới thất Đại Thánh, lực lượng mạnh nhất là hai Đại Thánh đang điên cuồng đánh nhau, tràng diện này thật lâu mới thấy.
Thấy sư đà điên cuồng như thế, ấn tượng mọi người đối với hắn cũng tăng lên một chút, đám thủ hạ sư đà cũng lớn tiếng điên cuồng gào thét trợ uy.
- Ha ha… thống khoái, thống khoái!!!
Ngưu Ma Vương cười to, tần suất múa Ngưu Xoa lại một lần nữa đề cao, lực lượng cũng càng mạnh hơn, dã ngưu bản tính là hảo chiến, trong khi chiến đấu dễ dàng hưng phấn. Ngưu Ma Vương sử dụng “Tử Cực Lục Hoàn Ma Thể”, lực lượng vốn đã cao hơn Sư Đà Vương cao thượng một chút, Sư Đà Vương một mực liều chết chống đỡ, Ngưu Ma Vương lại hưng phấn như vậy, lực lượng lại mạnh hơn một bậc, Sư Đà Vương tựu…
- Oanh!
Sư Đà Vương rốt cục đạt tới cực hạn, không chịu được phải dừng lại, bị Ngưu Ma Vương hưng phấn dùng Ngưu Xoa đánh bay, Ngưu Ma Vương thân hình lóe lên, một lần nữa đuổi theo.
- Oanh!
Sư Đà Vương còn chưa kịp đứng lên, Ngưu Ma Vương lại dùng Ngưu Xoa đem Sư Đà Vương đánh bay. Ngưu Ma Vương quả thực thừa dịp hắn bệnh muốn đoạt mệnh của hắn, căn bản không để cho Sư Đà Vương có cơ hội nghỉ, cú thế liên tiếp đánh.
- A, Ngưu Ma Vương, ngươi bức ta!
Sư Đà Vương bị đánh bay rốt cục điên cuồng, tâm ý vừa động, vốn Kim Dương Bình đang ở trên mặt đất, đột nhiên bay tới trên tay Sư Đà Vương.
Ngưu Ma Vương dừng lại.
Tất cả mọi người nín thở.
Các Đại Thánh khác đang dùng thần thức xem cuộc chiến cũng nín thở. Đại Thánh xem ra ai cũng sợ Kim Dương Bình này, dù sao trong Kim Dương Bình có Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa, chính là Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa mà ngoại trừ Tôn Ngộ Không, những Đại Thánh khác không người nào không sợ hãi?
Bọn họ một khi bị thu vào, chỉ có thể dưới sự tấn công của Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa, dùng công kích cực mạnh phá Kim Dương Bình, Kim Dương Bình phòng ngự không phải là quá mạnh mẽ, nếu là Ngưu Ma Vương, cũng rất ít hy vọng phá vỡ ra.
- Ta xem con trâu hoang nhà ngươi có phá vỡ Kim Dương Bình của ta được không, hay là ta đốt chết ngươi trước!
Sư Đà Vương hằn học nói, hắn thật rất thảm, một trong tam đại Yêu Đế, bây giờ lại bị Ngưu Ma Vương trước mắt vô số người khi dễ, mà mình lại bị ma sai quỉ khiến sử dụng độn thuật chạy trốn.
Đâu còn mặt mũi!
Thật là thể ngẩng mặt nhìn ai nữa!
Ngưu Ma Vương rùng mình nhìn Kim Dương Bình, hắn cũng có chút e ngại, mặc dù hắn nghĩ công kích của mình có thể phá Kim Dương Bình, nhưng ai biết mình phá có đủ nhanh không, hay là Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa đốt nhanh hơn?
Tất cả mọi người lâm vào trạng thái khẩn trương...
- Hưu!
Một đạo lưu quang từ đáy Kim Dương Bình bắn ra, rồi biến thành một thân hắc y thanh niên, chính là Lý Dương.
- Ngươi… ngươi không phải…
Sư Đà Vương chỉ vào Lý Dương một câu cũng nói không nên lời, lúc này hấp tấp cầm cái bình lên. Đáy Kim Dương Bình trổ ra tám cái lỗ nhỏ rất rõ ràng, cũng giống như hắc động, hoàn toàn nuốt trọn hi vọng cuối cùng của Sư Đà Vương.
- A …
Sư Đà Vương sắc mặt đỏ bừng, mắt trợn trắng gần lọt tròng ra ngoài, nhìn cái bình của mình, lại nhìn Lý Dương đang mỉm cười. Đột nhiên ngửa đầu phun ra một vòi máu tươi, máu tươi phun lên cao mấy trượng như đài phun nước.
Đám Yêu Đế Yêu Quân trên Sư Đà thảo nguyên và Ma Vân thảo nguyên ngơ ngác nhìn thấy tất cả sự tình này…