Thốn Mang

Chương 30: Q.10 - Chương 30: Thúy Vân sơn






Vừa rồi Ngưu Ma Vương và Lý Dương nói chuyện thanh âm rất lớn, ở đây vô số người đã nghe được: "Ngoại Trừ Kim Dương Bình, thần khí khác căn bản không quan tâm, kể cả một đánh ba, cũng tuyệt đối nắm chắc!

Những lời nói rất lớn

Một đánh ba, hơn nữa nói giữa sự quan sát của vô số cao thủ Yêu giới, câu này không phải cho Sư Đà lĩnh tam Đại Thánh bọn hắn một cái tát trên mặt sao

- Kiêu ngạo, hừ, lão ngưu ta kiêu ngạo rồi sao, con bà nó. Lão ngưu ta nói chuyện mà ngươi cũng quản sao. Con voi mũi dài này, ngươi tưởng là ngươi rất lợi hại hả? Song Nguyệt Loan Đao? Ta một Ngưu Xoa là đập bay, Trường Hồng Tác. Hừ, lão ngưu ta sẽ bứt đứt nó. Ngươi còn có thủ đoạn gì, nói ra nghe coi!

Ngưu Ma Vương gõ gõ Ngưu Xoa loảng xoảng, lắc đầu lớn tiếng nói, xem ra trong mắt không có ai, hiển nhiên hắn là muốn chọc tức Dã Tượng Vương.

Dã Tượng Vương nhất thời giận dữ.

Nhưng hắn cho dù tức giận, cũng không dám một mình một chống lại Ngưu Ma Vương, hắn có thần khí Song Nguyệt Loan Đao và với Trường Hồng Tác, nhưng Trường Hồng Tác ngay cả Tôn Ngộ Không cũng có thể bứt đứt, huống chi lực lượng Ngưu Ma Vương còn càng mạnh hơn, Song Nguyệt Loan Đao? Chỉ với Song Nguyệt Loan Đao, Dã Tượng Vương vừa rồi nhìn thấy Ngưu Ma Vương và Sư Đà Vương đánh nhau. Căn bản không dám một mình lên

- Đại ca, chúng ta cùng nhau lên…

Dã Tượng Vương muốn rủ Sư Đà Vương và hắn cùng tiến lên, rồi thấy hắn đang ngẩn người ra. Lúc này Ngưu Ma Vương chăm chú nhìn vào Sư Đà Vương.

- Giết!

Sư Đà Vương lắc lắc bờm, chậm rãi nói.

- Giết! Giết!!

Sư Đà Vương ngóc cổ lên, cơ thể căng như dây cung, đạt tới trạng thái cực hạn, dây cung một khi căng đến mức tận cùng, liền có thể đứt đoạn, Sư Đà Vương lúc này đã tới cực hạn, năng lượng cơ thể đã đạt tới cực hạn của hắn.

- Giết! Giết!! Giết!!!

Sư Đà Vương đột nhiên gầm lên một tiếng, hai đồng tử trong nháy mắt hóa đỏ như máu, lớp da toàn thân đã xuất hiện một tầng màu đỏ nhạt, thân thể đột nhiên hóa thành một đạo quang mang màu đỏ, cầm chặt Huyễn Long đao, hướng về phía Ngưu Ma Vương vọt tới, muốn đối phương phải chết

- Oanh long long...

Không khí phát ra những tiếng oanh long liên tục, thân ảnh màu đỏ lướt qua, lại xuất hiện một vết nứt, vết nứt không gian!

Đúng thế, là vết nứt không gian.

Tất cả mọi người ngây người, vết nứt không gian, Đây có nghĩa là gì? Điều này nói lên lực công kích rất mạnh đã vượt qua mức thừa nhận cực hạn của không gian, do không chịu được nên xuất hiện vết nứt. Cả lục giới đều phải thừa nhận Yêu Đế, Ma Đế có cực hạn rất cao, bình thường Yêu Đế, Ma Đế hậu kỳ cao thủ cũng khó có thể xuất hiện tình huống như vậy.

Trừ phi là một vài siêu cao thủ cao nhất, tỷ như Ngưu Ma Vương, Âm Dương Ma Đế, Tôn Ngộ Không bọn họ bộc phát thực lực, mới có thể tạo thành vết nứt không gian.

Nhưng… Sư Đà Vương lại tạo thành vết nứt không gian!

- Ha ha, tới đây!

Ngưu Ma Vương nhãn tình sáng lên, đột nhiên rống to một tiếng, trên người lại đột nhiên phát xuất đạo đạo quang mang màu tím, lực lượng Tử Cực Lục Hoàn Ma Thể hoàn toàn bộc phát, Ngưu Ma Vương cầm chặt Ngưu Xoa, bay thẳng đến nghênh đón.

Lý Dương đứng một bên hơi cau mày.

"Yêu hạch đã xuất hiện vết nứt, Sư Đà Vương này đã vượt qua mức mà hắn có thể chịu được rồi, phỏng chừng công kích cường hãn như vậy giỏi lắm chỉ phát ra được vài lần, sau vài lần nếu không thành công, chắc chắn công lực tổn hao nhiều." Thần thức Lý Dương rất mạnh, nên thấy rõ tình huống của Sư Đà Vương

Sư Đà Vương đúng thật muốn liều mạng rồi.

Một là tam đại Yêu Đế thủ hạ chết sạch, trong Yêu giới thất Đại Thánh, hắn là Đại Thánh duy nhất không có Yêu Đế, thuộc hạ không có Yêu Đế cấp, còn dám xưng là Đại Thánh sao?

Thứ hai, trong lúc đại chiến, bị Ngưu Ma Vương điên cuồng công kích, thậm chí cả sau khi biến thân cũng không phải đối thủ của Ngưu Ma Vương, mặt mũi gì nữa.

Thứ ba, đối mặt một kích điên cuồng công kích của Ngưu Ma Vương, hắn theo phản xạ sử dụng “Độn Thuật” nên vô cùng xấu hổ.

Ba điều này, lúc trước cũng không phải là quá quan trọng với Sư Đà Vương, bởi vì còn có đệ nhất thần khí của hắn - Kim Dương Bình

Nhưng… Kim Dương Bình bị hủy rồi, bị một tiểu nhân vật Ma Quân cấp bậc hủy diệt rồi, thậm chí cả tám khỏa Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa châu toàn bộ vỡ vụn, căn bản không còn hy vọng sửa chữa một lần nữa, một viên Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa châu đã khó tìm như vậy, tám khỏa? Nằm mơ đi...

Mất mặt, nếu không liều mạng, Sư Đà Vương có còn là Đại Thánh nữa không?

- Oanh!

Ngưu Xoa và Huyễn Long đao cường cường đối chọi nhau.

Ngưu Ma Vương bị đánh bay ra ngoài, lần đầu tiên giao phong, Ngưu Ma Vương thua trận.

- Hống...

Sư Đà Vương hống một tiếng, cầm Huyễn Long đao, dùng thế Khai Thiên Tích địa đánh mạnh về phía Ngưu Ma Vương, Ngưu Ma Vương cũng khá chật vật, hắn vẫn chưa hiểu sao tên Sư Đà Vương lại bạo phát ra thực lực cường hãn như thế.

Huyễn Long đao trong nháy mắt liền chém tới bên cạnh Ngưu Ma Vương, Ngưu Ma Vương lúc này dùng Ngưu Xoa cản lại

- Bồng!

Lại một lần nữa va chạm mãnh liệt, Ngưu Ma Vương lại bị đánh bay như trước, Sư Đà Vương sát khí tận trời, thần tình đầy sát khí, bộ dáng tuyệt đối xúc phạm, tư thế tuyệt đối cuồng ngạo, không hổ là lực lượng rất mạnh gần bằng với Đại Thánh Ngưu Ma Vương.

Thấy cảnh này, tất cả mọi người há hốc miệng

Ưu thế lại đảo ngược?

Hơn nữa Ngưu Ma Vương đã bị đánh bay?

"Tử ngưu đầu đúng là não thối, chỉ biết ngạnh bính, nếu lão tôn ta đây, đã sớm vọt đến lên trên đầu Sư Đà Vương, rồi quay ngược lại nện vào đầu hắn một bổng rồi." Hầu tử ngồi trên Hoa Quả sơn vừa xem kịch hay, vừa ăn đào lại còn tùy ý bình luận.

Hầu tử cũng không nghĩ rằng, phương thức chiến đấu Ngưu Ma Vương sao có thể so với hắn được? Ngưu Ma Vương đó là dùng sức mạnh tuyệt đối chống địch, ngươi mạnh, hắn còn mạnh hơn.

- Hừ hừ hừ hừ!!!

Ngưu Ma Vương rốt cục nổi giận, mũi liên tục khịt ra từng luồng khí, trên mặt rất dữ tợn,yêu hạch năng lượng trong cơ thể vừa chuyển, thân hình lúc này dừng lại, Ngưu Ma Vương ngửa đầu điên cuồng hét lên:

- A hừ... ta đập!!!

Theo một tiếng rống, đột nhiên trên bầu trời xuất hiện một tòa núi thật lớn phương viên ngàn dặm, chính là thần khí của Ngưu Ma Vương - Thúy Vân sơn.

Thúy Vân sơn vốn là bộ phận tinh hoa của một tòa siêu cấp đại quáng mạch, cả Thúy Vân sơn đều là một tòa tinh quáng, sau đó được Ngưu Ma Vương luyện hóa, vẫn vô cùng trầm trọng như trước, mặc dù rất nặng, nhưng do không đủ chất lượng, rồi sau đó dung hợp với Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch, chất lượng xảy ra biến hóa, thành thần khí.

Thúy Vân sơn, bởi vậy chẳng những nặng vô cùng, cũng cứng vô cùng.

- A!

Vô số người vây xem trên hai đại thảo nguyên ngửa đầu há to miệng, nhìn quả núi với phương viên hơn mười dặm kia đang rơi xuống với tốc độ sấm sét, đồng thời thể tích cũng không ngừng thu nhỏ lại.

Thể tích thu nhỏ lại, nhưng sức nặng cũng không thay đổi. Ngược lại vì mật độ không ngừng gia tăng, sức đập xuống càng thêm kinh khủng!

Sư Đà Vương hoàn toàn rơi vào tình trạng điên cuồng rốt cục phát hiện ra Thúy Vân sơn, ngửa đầu nhìn lên.

- Oanh!

Căn bản không để cho Sư Đà Vương kịp tránh né, hơn mười dặm phương viên Thúy Vân sơn một chút đã thành tảng cự thạch dài hơn mười thước nện xuống người Sư Đà Vương, chỉ nghe âm thanh lắc cắc của xương đầu bị vỡ, rồi không còn tiếng động gì nữa.

- Con bà nó, kiêu ngạo với lão ngưu ta, ta dùng Ngưu Xoa, ngươi còn tưởng rằng lão ngưu ta chỉ có một món đồ thần khí là Ngưu Xoa sao?

Ngưu Ma Vương kiêu ngạo nói, đồng thời một lần nữa mũi trâu của hắn đắc ý khịt ra những luồng khí trắng…


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.